Cực Hạn Sinh Tồn

Chương 82: Khai hoang



Karl trầm ngâm một lúc rồi nói.

“Bản đồ cũ cho ta, cùng với một chút bản đồ hiện tại.”

Andrew gật đầu. Tại trong một hộc tủ lấy ra một phần bản đồ cũ kỹ, ố vàng theo thời gian. Phần này bản đồ bao gồm hầu hết tất cả các lục địa.

Tiếp đó Andrew lấy một tấm bản đồ khác đồng thời đặt lên trên bàn. Karl so sánh phía dưới, phần bản đồ mới này chỉ có một góc bản đồ cũ. Bố cục phân bố bản đồ hình như là chỉ ở phía trên cùng.

Vị trí của cứ điểm nằm ở phía đông bắc. Ở tại ven biển. Dựa theo bản đồ cũ. Các vị trí cứ điểm bên ngoài nằm cách đây bốn mươi kilomet theo hướng bắc.

Karl gật đầu thu hồi bản đồ. Thu thập xong Karl quay đầu nói với Andrew.

“Phía bên kia có một chút dầu nhớt bôi trơn. Ngươi cũng hạn chế sử dụng mở động vật. Cái mùi này nồng nặc không thích hợp với khung xương của ngươi cho lắm.”

Andrew nghe được Karl nói hắn sửng sốt một chút. Cứng ngắc quay đầu nhìn cái bóng lưng đi ra khỏi cửa hàng. Một hồi lâu sau hắn mới mở miệng.

“Cái này cũng ngửi ra được. Chẳng biết cái nào lại chỉ dẫn ôn thần này vào tiệm của ta.”

Andrew nói xong ánh mắt có chút cứng ngắc nhìn về khu năng lượng hạch tâm của mình bây giờ chỉ còn màu xám nhạt.

Năng lượng trong cục ma thạch sử dụng nhiều nhất chỉ còn vài ngày. Tất cả mọi hoạt động của hắn bây giờ được duy trì nhờ năng lượng dự trữ tại chân phải của hắn.

Trong lúc Karl hấp thu năng lượng hạch tâm thì hắn đã nhanh chóng ngắt kết nối. Chỉ duy trì năng lượng dự trữ để sử dụng. Khẽ thở dài, Andrew nhấn vào lồng ngực của mình. Một màn quỷ dị xuất hiện, lồng ngực của hắn giống như cái hộc tủ chậm rãi tách ra, bên trong không phải nội tạng mà là một đám dây điện quấn quanh bao bọc một cái lõi có chứa đựng ma thạch.

Thò tay lấy cục ma thạch ra khỏi lồng ngực, Andrew lấy một cục ma thạch cấp một khác thay thế vào. Lồng ngực chậm rãi khép lại. Hắn trãi tấm đệm lên cái ghế dựa sau đó nằm xuống chợp mắt nằm xuống như chưa từng phát sinh chuyện gì. Thậm chí khóe miệng của hắn có chút nước dãi. Nếu như nhìn kĩ thì thứ này là mỡ động vật.

Sau khi rời tiệm của Andrew. Karl một đường trở về phòng của mình. Hắn dùng một chút ít cam thảo vò nát. Bỏ vào trong một cái bình. Đun sôi nước chậm rãi nấu, khoảng một lúc sau trong dòng nước lăn lộn. Cam thảo hòa lẫn nước tạo ra một màu vàng nhạt. Karl lấy một tấm vãi lọc chút cặn trà đổ vào cốc.

Hương khí trong căn phòng phiêu tán hấp dẫn cái đầu nhỏ tại ngoài cửa đang nhìn trộm Karl.

“Thơm quá. Chú!! Cái này là thứ gì, có thể uống sao.”

— QUẢNG CÁO —

Con mắt tràn ngập tò mò của Anna nhìn chằm chằm vào cái cốc đặt trên bàn. Karl khẽ cười, hắn lượng một chút nước trong ấm lấy một cái cốc khác đổ ra.

“Lại đây. Uống một chút rất tốt cho sức khỏe.”

Anna được sự đồng ý của Karl đi vào phòng. Nàng nhìn quanh một chút kéo cái ghế trên bàn làm việc ngồi xuống lấy cái cốc quán một hơi. Nhưng khi nước khẽ chạm bờ môi, đầu lưỡi Anna khẽ rụt lại nhăn mặt.

“Ui, nóng quá.”

Karl thấy một màn này khẽ cười khẽ nâng ly thổi một hơi sau đó nhấp một ngụm chậm rãi nói.

“Uống trà phải uống từ tốn, tại uống nóng bên trong vị mới chậm rãi hòa tan. Đừng nóng vội.”

“Úc.” Anna chậm rãi gật đầu. Nàng bắt chước bộ dáng của Karl khẽ thổi một hơi nhấm nháp một chút nước trong cái cốc.

Vị cam thảo lưu lại trong miệng kèm theo hơi nóng bốc lên lưu lại trong khoang mũi khiến mặt của cô nàng có chút đỏ ửng.

Khoảng chừng nữa giờ sau Anna uống hết trà trong cái cốc. Rất có ý tứ cầm cái cốc đi ra ngoài. Vài phút sau Anna cầm cái cốc trở lại trong phòng.

Cái cốc đã được tẩy sạch sẽ, thậm chí đã được lau khô. Tại Anna cẩn thận đặt cái cốc trên bàn nói.

“Cám ơn chú, thứ này tốt uống. “

Karl cười cười. Thò tay ra phía sau cái bọc lấy một chút cam thảo đặt ở trên bàn. Hướng dẫn Anna cách pha chế về sau. Trong khi Anna hí hửng đi ra khỏi phòng, Karl cũng thu thập một chút dụng cụ nấu trà bắt đầu tu tập thiền.

Ngày hôm sau.

Tại trung tâm thương hội. Karl thu thập chiến lợi phẩm từ nhân viên. Hắn kiểm tra một chút xác nhận không có vấn đề gì về sau khẽ gật đầu. Karl đi theo hướng dẫn đến buồng của Alan.

Trong tầm mắt xuất hiện một lão giả mặt trang phục quản gia. Nhân viên dẫn đường đi đến trước mặt lão giả này thấp giọng nói.

“Quản gia, người đã được đưa đến.”

Lão giả gật đầu. Hắn nhìn một chút người thanh niên được nhân viên dẫn đến trước mặt nói. — QUẢNG CÁO —

“Xin chào, cậu chủ đang đợi ngươi ở bên trong.”

Karl khẽ gật đầu đi theo lão giả. Tại trước cửa phòng, quản gia nói.

“Cậu chủ, người đã được mang tới.”

“Vào đi.”

“Vâng.”

Cửa phòng mở ra, bên trong xuất hiện Alan đang bận rộn một đống giấy tờ ở trên bàn. Tại Karl bước vào nhìn quanh một chút. Căn phòng xa hoa theo phong cách cổ điển, tại một cái tủ trưng bày cất chứa một vài bức tượng được làm từ các loại đá nhiều màu sắc.

Quản gia lui ra về sau khép cửa lại Karl tìm một vị trí ngồi xuống im lặng chờ đợi. Khoảng chừng mười phút sau, Alan thu thập xong đống giấy tờ trên bàn, hắn chậm rãi ngồi dậy, tìm kiếm phía trên hộc tủ lấy một cái bình rượu.

Khẽ đổ ra hai ly đặt trước mặt Karl.

“Đây là rượu vang, thứ này cực kỳ quý. Chỉ trường hợp tiếp khách ta mới xuất ra một chút để uống.”

Alan cười cười, hắn lấy ra một tờ giấy đặt lên trên bàn nói tiếp.

“Phần hợp đồng phần trăm chia thịt biến dị thú cùng công thức ta đã làm xong gửi tại Ronnie bên đó. Còn đây là giấy phép ra vào của ngươi bên ngoài cứ điểm. Thậm chí không cần người khác đi theo cùng. Đây là một loại ưu tiên của tập đoàn dành cho ngươi.”

Karl khẽ gật đầu.

“Các cứ điểm lân cận đồng thời chưa phát hiện ra giá trị của thịt biến dị thú. Hy vọng các ngươi bên này ra tay nhanh một chút chiếm trước tiên.”

“Một khi được phổ biến rộng rãi thì lợi nhuận có thể sẽ ít lại.”

Alan gật đầu, thứ này không cần Karl nhắc nhở thì cha của hắn đã nói rõ ràng. Vì đảm bảo lần này mua bán không xuất hiện ra vấn đề hắn thậm chí còn lấy uy tín của mình trong tập đoàn đảm bảo.

“Cái này ta đã biết. Ngươi yêu cầu cấp giấy ra vào cứ điểm chỉ có một mình. Việc này tồn tại nhất định nguy hiểm. Ngươi không cân nhắc một chút sao?”

— QUẢNG CÁO —

“Ta chỉ đi phụ cận thu thập một chút cây cỏ khu vực lân cận không ảnh hưởng.” Karl lắc đầu nói.

“Vậy được, hàng tháng ta sẽ cho người gửi cho ngươi lợi tức. Vấn đề này ta sẽ nói với cấp dưới một chút.”

Sau khi bàn giao xong công việc tại phòng làm việc của Alan. Karl rời trung tâm thương hội đến khu huấn luyện của tiểu đội.

Tiếng hét cùng tiếng la mắng của quản lý vang vọng trong phòng tập.

Karl tìm một chút bao cát bắt đầu tập luyện. Tần suất ra đòn của hắn bắt đầu nhanh dần theo thời gian, tại mồ hôi trên thân thể của hắn tràn ra.

Quản lý thấy thành viên của tiểu đội Ronnie đứng tại một góc tập luyện, hắn chăm chú nhìn một lúc rồi khẽ mỉm cười.

Khoảng chừng mười phút sau. Tại Karl khởi động làm nóng người, phía sau vang lên tiếng của Iggy.

“Ồ anh bạn. Ngươi cũng có thời gian rảnh rỗi đến nơi này luyện tập sao?”

Karl quay đầu nhìn một chút người vừa mới đến. Phát hiện ra Iggy về sau mỉm cười nói.

“Chỉ làm nóng người một chút, cũng không tính là luyện tập.”

“Sắp tới đội trưởng có nhận nhiệm vụ đi trinh sát khu vực phía bên ngoài bìa rừng. Tại một khu phế tích cũ được phát hiện. Nghe nói ở nơi đó có xuất hiện một vài thiết bị máy móc của thời đại cũ.”

“Việc này là dựa theo trước đó vài ngày khi thi triều bộc phát. Có người đã thấy một chút ánh sáng được phát ra phương hướng ở ngoài bìa rừng.”

“Theo trục đứt gãy của khe nứt, vị trí phát ra khoảng cách muốn gần cứ điểm. Đã như vậy cột sáng này có người phát hiện thì các cứ điểm khác cũng phát hiện. Cho nên thời gian có chút gấp rút.”

Karl yên lặng nghe Iggy nói, suy tư một lúc, trong đầu đang suy nghĩ.

Nếu như hắn theo Ronnie đi ra ngoài tại khu vực phát hiện ánh sáng, có lẽ hắn sẽ tìm kiếm được một chút linh kiện để làm bộ phát sóng cho radar mini. Trong thời gian chờ đợi tiểu đội Ronnie tập hợp, hắn có thể đi qua bên kia tìm hiểu một chút.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.