Triệu Tử Hiên như ăn nhầm thuốc nổ, mặt mày khó coi đi xuống đứng trước mặt Tiểu Hy, lớn tiếng:
“Tôi cấm cô ăn cơm mà, cô không nghe thấy sao?”
Nếu như là lúc trước, nếu Triệu Tử Hiên nói với cô câu này chắc chắn cô sẽ ném bát cơm vào mặt anh ngay lập tức. Nhưng cô đã tự hứa với lòng, từ nay trở đi sẽ sửa đổi, không bao giờ ức hiếp anh nữa, tu tâm dưỡng tính làm một người vợ thật tốt.
Tiểu Hy thở hắt ra, dằn lòng nhẫn nhịn rồi phất tay cười giả lả với Triệu Tử Hiên.
“Em có nghe, lỗ tai em gắn ở đây này, nhưng mà anh à, em đói quá, lần này cho em nợ nha, lần sau em nhất định sẽ nhịn.”
Nói xong còn đứng lên kéo ghế cho anh ngồi. Triệu Tử Hiên hoá đá tại chỗ, Trương Tiểu Hy uống nhầm thuốc à, bình thường anh nói một thì nghe một, không dám trái lời, sao hôm nay cô ta như trở thành người khác vậy?
Triệu Tử Hiên hừ lạnh, vẫn còn rất sốc, anh định xuống đây xem Trương Tiểu Hy đau khổ đứng khóc nhìn mình ngồi ăn cơm, nhưng mà cô ta lại thành ra như vậy, mất hết hứng. Ngày hôm nay của Triệu Tử Hiên đã tích tụ đủ bực tức, anh khó chịu quay lưng lên phòng, không tranh cãi nữa, cũng không thèm ăn cơm.
Tiểu Hy ngồi bên bàn cơm chậc lưỡi nhìn theo, may là cô giác ngộ ra rồi nếu không tại ngôi nhà này sẽ có một cuộc hỗn chiến xảy ra. Được thôi, anh không ăn thì cô ăn một mình. Tiểu Hy ung dung cầm đũa lên ăn cơm, bàn tay bận rộn gắp thức ăn cho vào miệng.
Thím Chu đứng một bên gãi đầu e ngại, mợ chủ hôm nay rất lạ, còn tràn đầy sức sống, không giống bình thường chút nào.
Món nấm xào cay thơm phức đầy ắp trong miệng Tiểu Hy, mắt liếc thấy thím Chu và những người làm khác đang nhìn mình như sinh vật lạ. Lúc ở thế giới bên kia, cô không cho Triệu Tử Hiên thuê người làm vì muốn có được không gian riêng tư, còn ở đây, cô đếm qua một lượt cũng tận bốn người.
Không biết Triệu Tử Hiên ở thế giới này làm công việc gì mà có nhiều tiền thuê người làm vậy?
Tiểu Hy nhìn thím Chu, không ngần ngại hỏi: “Thím là thím Chu có phải không, thím à, chồng của con làm nghề gì vậy?”
Có khi nào anh cũng giống mình làm một phóng viên hay một nhà báo nổi tiếng không? Nếu như vậy, cô có thể sát cánh cùng với anh mọi lúc để hỗ trợ anh rồi.
Nghe Tiểu Hy hỏi, thím Chu len lén nhìn lên lầu, rồi nhìn đưa tay lên miệng “suỵt” một tiếng, làm ra vẻ rất nguy hiểm tiến lại gần nói nhỏ vào tai cô:
“Mợ chủ, mợ quên rồi sao, ở ngôi nhà này chuyện công việc của cậu chủ là chuyện cấm kỵ, không được phép nhắc đến. Lần trước mợ hỏi câu này đã bị cậu chủ phạt không cho ăn cơm mất ba ngày, mợ đừng lặp lại sai lầm chứ.”
Tiểu Hy tròn mắt nhìn thím Chu, hỏi công việc thôi gì có gì mà cấm kỵ. Nhưng bất chợt Tiểu Hy nhớ ra một chuyện cực kì quan trọng, nếu đây là thế giới song song, thì mọi thứ sẽ đảo ngược với thế giới mà cô đang sống ở bên kia.
Lẽ nào, lẽ nào công việc của Hàn Đăng Kỳ đổi lại cho Triệu Tử Hiên rồi? Chỉ có chuyện làm ăn phi pháp mới cấm người ta nhắc đến thôi. Ôi mẹ ơi! Không lẽ cô trở thành phu nhân của trùm băng đảng rồi? Không thể nào, không thể nào.
Tiểu Hy đập bàn đứng dậy, mặt mày xanh mét, cô tiện tay lấy một đĩa thịt bò xào tỏi chạy lên lầu, thím Chu muốn cản cũng không kịp.
Lấy cớ mang thức ăn cho chồng, Tiểu Hy đi vào phòng ngủ của mình tìm Triệu Tử Hiên, nhưng anh không có trong này, ở đâu rồi không biết? Cô tiếp tục chạy lên tầng ba, trên này có một phòng trống, đoán chắc anh ấy ở trong này liền đẩy mạnh cửa một cái, nhưng bị khoá rồi.
Tiểu Hy hít một hơi, đưa tay gõ cửa, chừng năm phút Triệu Tử Hiên mới mở cửa cho cô. Anh khoanh tay trước ngực không vui hỏi: “Tôi có cho phép cô lên đây sao?”
Cái gì vậy trời? Thời này là thời đại nào rồi còn cái tư tưởng vợ phải ở nhà sau, chồng chỉ đâu thì đi đó.
Tiểu Hy niệm 7749 lần phải tịnh tâm lại rồi mới trả lời: “Em mang thức ăn lên cho anh, Tử Hiên à, nhịn ăn không tốt đâu, anh xem anh gầy như vậy.”
Vừa nói, bàn tay còn không chịu yên sờ sờ vào bụng của Triệu Tử Hiên, miệng còn cười gian như kẻ háo sắc. Triệu Tử Hiên trợn mắt, anh lùi về phía sau chỉ vào mặt cô, mắng:
“Trương Tiểu Hy, tôi không ngờ cô là loại người lợi dụng như vậy, thân thể của tôi là để cho cô đụng vào à, biến khỏi đây ngay lập tức.”
Cái gì mà Tử Hiên à, cô ta bị điên sao? Body anh sáu múi cuồn cuộn, soái khí ngút trời, nam vương thế giới còn phải ganh tỵ, cô ta dám chê anh gầy, con mắt của cô ta gắn ở trên cây sao?
Tiểu Hy chớp chớp mắt nhìn phản ứng dữ dội của Triệu Tử Hiên, làm cái gì vậy? Chỉ đụng một cái thôi mà, cũng đâu phải là chưa ngủ với nhau, lúc trước anh còn phải van nài để được cô chạm vào kia kìa, làm như là xử nam không bằng, xử nam còn không giữ thân như anh.