Cầm kỳ quái nhận bức thư. Hắn rõ ràng ở thế giới này hắn không có người thân a. Lão sư phụ thì con lâu mới có truyện gửi thư cho hắn a. Mà mấy lão ở Lương Sơn thì cũng không có việc gì phải gửi thư cả. Do đó nhận được bức thư khiến Cầm khá là kỳ quái. Đã thế chỉ có người nhận không có người gửi nữa.
Cầm nhận thấy một mùi vị nguy hiểm a.
Nhưng hắn vẫn thản nhiên xé bao bì, lấy bức thư bên trong ra.
Bên trong không có thư chỉ có 1 tấm thiệp mời a. Nhìn kỹ hóa ra là thư mời tham gia cuộc thi D Of D tại 1 hòn đảo của “ yami” a. thời gian là 1 tuần sau.
Mặt Cầm hơi biến nghiêm trọng vì cuộc thi này tổ chức sớm hơn theo cốt truyện a. Đáng lẽ vào cuối mùa đông chứ. Bây giờ mới mùa thu a. bỗng Cầm nhớ ra do hắn Xuất hiện mà Kenichi tham gia võ đường sớm hơn. Đánh nhau cùng hoàng hôn sớm hơn do đó cuộc thi này tổ chức sớm hơn cũng không có gì lạ a.
Cầm đang định quẳng đi vì không có hắn thì cuộc thi chắc vẫn thế thôi. Nhưng Cầm lại nhớ đến 1 điều. Bây giờ mà mùa thu nên tình tiết 2 người đồng sinh cộng tử trong tuyết không xảy ra a. mà lúc ở theo hắn để ý thì tình cảm của Kenichi và Miu không có đậm đà như trong truyện a. Thiếu 1 yếu tố quan trọng như vậy liệu có ảnh hưởng gì nhiều không Cầm cũng không biết được. Do đó hắn phải đi để đề phòng a.
Cầm quyết định hắn sẽ tham ra. Nhưng vấn đề là hắn không có thuyền a. Mà nếu tự làm thì ra biển chèo đến bao giờ mới đến nơi. Hắn cũng không có cái thuyền chạy bằng động cơ 2 cao thủ a. Thế là chỉ còn 1 cách là đi mượn a.
Đối tượng đầu tiên tất nhiên là Kinokuni Nene. Dù sao quan hệ giữa 2 người vẫn là rất tốt a. Với lại Cầm cũng từng giúp cô nàng rất nhiều nên miệng cũng không ngại a. Nhưng trời không chiều ý người., Cô nàng lại không có nhà a. Hắn cũng không thể mặt mo gọi cô nàng về để mà mượn a.
Thế là chỉ còn 1 nơi cuối cùng đủ giàu để có thuyền cho hắn ra biển a. Thế là Cầm đành vác mặt mo đến gặp Erina a. Tất nhiên hắn cũng không hi vọng quá nhiều vừa nãy còn đang mặt nặng mày nhẹ mà bây giờ lại mặt mo đến tìm thì xác xuất thành công cứ phải gọi là.
Nhưng tất nhiên phải thử a. Hắn cũng không thể tự tạo thuyền mà đi được. Theo ấn tượng của Cầm thì hòn đảo biệt lập như thế thì lấy đâu ra thuyền tiến vào đó chứ. Thuê thuyền chài sợ người ta không dám vào còn tạo thuyền thì cùng đường mới làm a. Nhưng tất nhiên Cầm không nghĩ đến 1 truyện rằng nơi đó nhiều khán giả như thế, người tổ chức lại là 1 tên thích nổi tiếng a. Do đó có thuyền chuyên biệt để ra đảo a. Lương Sơn Bạc không muốn chung đụng với bọn nhà giàu đấy nên mới đi thuyền mộc a.
Tất nhiên những điều đó sau này Cầm mới biết khiến hắn không khỏi chửi đổng lên.
Việc đó là của tương lai. Còn bây giờ thì Cầm đang đứng trước của nhà Erina. Lấy hết dũng khí bấm chuông. Người ra mở cửa không ngờ là Hisako:
– Uy, có truyện gì?
Cầm xấu hổ cười:
– Cũng không có gì to tát nhưng muốn mượn 1 món của Erina tiểu thư đó mà.
Hisako suy nghĩ 1 chút rồi gật đầu nói:
– Được rồi. Ngươi vào nhà ngồi đợi đi.
Nói rồi đứng sang 1 bên nhường đường cho Cầm. Cầm cũng thoải mái bước vào. Đến phòng khách thả mình trên ghế sa lon. Hisako cũng làm đúng bổn phận của người chủ nhà là mời nước:
– Đây, uống tách trà đi.
– Cảm ơn.
Cầm cầm tách trà lên khẽ ngửi. Thơm quá. Là hồng trà a. Khẽ nhấp môi. Ngon. Thế là Cầm vừa thong thả uống vừa đợi.
Mãi 30 phút sau. Không biết uống hết mấy ấm trà rồi thì Erina mới hiện ra với 1 cái váy ngủ dài a. Rõ ràng hôm nay cô nàng lười nên quyết định ở nhà mới mặc như vậy a. Cầm mắt không dấu diếm nhìn cô nàng khiến Erina không khỏi đỏ mặt lên gắt:
– Nhìn cái gì. Rối cục ngươi đến có việc gì.
Cầm cười ngượng nói:
– Cũng không có gì quan trọng. ta chỉ đến mượn 1 thứ a.
– Cái gì.
– Ta muốn mượn 1 du thuyền.
– Cái gì? Ngươi mượn du thuyền làm gì.
– Cũng không có gì quan trọng. Chỉ là có 1 số việc phải ra 1 hòn đảo mà thôi. Ta chỉ đi mấy ngày thôi rồi sẽ về trả cô ngay mà.
Erina khẽ trầm ngâm. Cầm cũng thản nhiên tiếp tục phẩm trà. Dù sao tỷ lệ thành công cũng không quá cao a. Nhưng không ngờ lại thành công:
– Được ta đồng ý nhưng với 1 điều kiện.
– Nói đi.
– Ta muốn đi cùng.
– Không được!
Hisako cùng Cầm 2 miệng 1 lời phản đối. Hisako lên tiếng trước:
– Erina sama. Ngài là cành vàng lá ngọc sao có thể mạo hiểm đến 1 nơi không xác định như thế được chứ. Không được nhất quyết không được!
Cầm cũng tiếp lời:
– Đúng đó. Nơi ta đến khá nguy hiểm. Là sào huyệt của Hắc Ám đó. Cô đến đó chỉ tổ nguy hiểm thôi.
Erina vẫn bình tĩnh nói:
– Nguy hiểm ngươi còn đi làm gì?
Cầm thành thật trả lời cốt mong cô nàng đổi ý:
– Đây là 1 cuộc đấu giữa các thiên tài trẻ tuổi của cả phe quang minh và hắc ám. Tôi cũng nhận được thư mời nên cũng tham gia.
– Thế ngươi có chắc thắng không- Erina tiếp tục dẫn dắt.
– Hẳn không có vấn đề đi. Nhưng tôi cũng không định chiến thắng. Chủ yếu là đến đo lường thực lực phe hắc ám thôi. Đây là cuộc thử thách của mấy tên nhóc phái quang minh. Tôi cũng không định phá hỏng.
– Ngươi nói như trình độ của ngươi hơn hẳn vậy.
– Đây là sự thật chứ không phải như thể. nói không khoe chứ với thực lực của tôi bây giờ đối đầy với chân chính vĩ nhân có thể hơi quá sức nhưng những kẻ tự nhận mình là vĩ nhân thì dư sài, đừng nói là đệ tử.
– Nói như vậy ngươi rất mạnh.
– Cũng còn được đi. Chí ít tham gia cuộc thi này cũng không tính quá nguy hiểm.
– Thế nếu ngươi bảo vệ thêm 1 người chắc cũng không vấn đề gì đi.
– Có thể coi là vậy.
Nói xong Cầm lập tức nhận ra mình nói nhầm. Đậu, không ngờ lại bị cô nàng đưa vào tròng mà không hay a. Đúng là thâm thật. Y như rằng Erina cười hít mắt:
– Vậy ta đi cùng chắc cũng không sao đâu.
Cầm định phản bác nhưng mà mình vừa tự hố bản thân nên bây giờ cũng không biết nên phản bác thế nào a.
Đang lúc lưỡng lự không thôi thì Erina tung chiêu cuối:
– Nếu ngươi không cho ta theo thì đừng nghĩ đến việc mượn thuyền mà đi.
Cầm im lặng suy nghĩ thiệt hơn. Quả thật không có thuyền hắn bí thật a. Hơn nữa cho cô nàng đi cọ sát với hắc ám cũng được a. Hắn có tự tin mình có thể lo được cho cô nàng. Dù sao quân đội có 5 võ sư Lương sơn rồi nên không phải xoắn a.
– Được rồi, ta sẽ cho cô đi cùng nhưng với 1 điều kiện phải nghe lời ta. Nhớ không được rời xa ta.
Cầm cũng phải răn dạy a. Lần này có chiến tranh súng đạn thật. Hắn cs mặt may ra mới bảo vệ được chứ cô nàng đi đâu mất thì nguy hiểm lắm.
Nhưng tất nhiên Erina lại nghe ra nghĩa khác a. Chỉ thấy cô nàng đỏ mặt cúi đầu khẽ thưa.
– Vâng.
Cầm hài lòng gật đầu. vậy là có thuyền ra đảo rồi a.
Lúc này Hisako tất nhiên là lên tiếng phản đối và đòi đi theo nhưng bị Cầm và Erina thẳng thắn phủ quyết. làm cô nàng ấm ức lắm mà không làm gì được a.
Và 1 tuần nhanh chóng qua đi. Ngày đi đã đến.