CHƯƠNG 2305
Áo cưới là kiểu đuôi cá, làm tôn lên vòng eo vốn đã thon thả của cô, giống như có thể nắm lấy bằng một tay, sau lưng hở một mảng, để lộ làn da trắng nõn nà, dưới ánh đèn chiếu xuống làm lóe lên ánh sáng lấp lánh.
Cô rất đẹp, thật sự rất xinh đẹp, xinh đẹp đến mức khiến người ta gần như muốn ngừng thở, cô đi giày cao gót thuỷ tinh, bước từng bước về phía Thẩm Trạch Hy.
Khoảng cách cũng không xa, nhưng Thẩm Trạch Hy lại cảm thấy khoảng cách như dài nhất thế giới, thậm chí khiến anh đợi đến mức hơi nôn nóng.
Gò má cô ửng hồng, như mây trên bầu trời, xinh đẹp đến mức khiến người ta không thể thở nổi.
Thẩm Trạch Hy không thể kiềm chế được nữa, anh bế cô lên, đi ra ngoài.
Lúc này Hạ Nhiên rất ngại ngùng, Thẩm Trạch Hy không dám nhìn cô nữa, sợ sẽ xảy ra tình huống khó xử.
Vì chỉ lúc này, một chỗ trong quần tây của anh đã đội lên như lều vải rồi.
Những người khác không nhìn thấy, nhưng Hạ Nhiên lại có thể cảm nhận rõ ràng thứ gì đó rất cứng chạm vào người mình…
Hạ Nhiên lập tức đỏ mặt, hai tay giữ vai anh, nói nhỏ chỉ hai người nghe thấy: “Anh có thể nghiêm chỉnh hơn cho em không?”
“Anh cũng đành chịu, em quá đẹp, anh không kiềm chế được bản thân, muốn trách chỉ có thể trách em thôi!”
Còn cãi nữa, nhưng cô cũng sợ đến mức không dám lộn xộn, chỉ sợ sẽ khởi động thú tính của người đàn ông này, đến lúc đó sẽ mất mặt lắm.
Trên đường đi, cô luôn rất cẩn thận, có ai kết hôn giống như cô không?
Ngồi trên xe, Thẩm Trạch Hy đưa hai tay vào trong áo cưới, không ngừng sờ lung tung trên người cô.
Vì trên xe có tài xế, dù Hạ Nhiên rất muốn bổ đôi anh ra, nhưng lại không thể nhúc nhích, một là sợ mất mặt, hai là sợ sẽ làm hỏng kiểu tóc.
Cô vừa cắn răng chịu đựng vừa híp mắt, im lặng cảnh cáo anh, ý bảo anh tốt nhất đừng được voi đòi tiên, tuỳ ý làm bậy!
Cũng may xe chạy không quá lâu, chẳng mấy chốc đã đến nhà thờ.
Khách dự tiệc và truyền thông ngồi đầy trong nhà thờ, chuẩn bị nhìn thấy hôn lễ long trọng này.
Diệp Giai Nhi luôn rất cầu toàn, cho nên mỗi một việc đều suy xét cẩn thận, dù là chi tiét nhỏ đến mấy cũng đều chuẩn bị rất chu đáo.
Cả nhà Thân Nhã đều đã ra nước ngoài, không thể về kịp, nhưng Hoắc Đình Phong đã tặng quà đến.
Trần Diễm An và Quý Hướng Không ngồi một bên, thấy Diệp Giai Nhi thì vẫy tay với cô.
Hôn lễ được tiến hành một cách bình thường, mục sư bảo hai người làm gì thì hai người làm cái đó, trao đổi nhẫn cho nhau, đọc lời thời, ôm, sau đó là hôn.
Mục sư chỉ bảo hai người có chừng mực, hôn nhẹ thôi, nhưng Thẩm Trạch Hy lại không hề để tâm, hôn sâu, hôn lưỡi ngay trước mặt mọi người, khách xung quanh nhìn mà nhiệt huyết sôi trào, vỗ tay rất to.
Mặt Hạ Nhiên đỏ như mông khỉ, ngay trước mặt nhiều người như thế, thật sự mất mặt chết đi được. Cô vùi mặt vào lòng anh, chỉ muốn cả đời đều không cần ngẩng lên.
Tiếp theo còn có tiệc mời rượu, nhưng Thẩm Trạch Hy lại lắc đầu, bế Hạ Nhiên rời đi.
CHƯƠNG 2305
Áo cưới là kiểu đuôi cá, làm tôn lên vòng eo vốn đã thon thả của cô, giống như có thể nắm lấy bằng một tay, sau lưng hở một mảng, để lộ làn da trắng nõn nà, dưới ánh đèn chiếu xuống làm lóe lên ánh sáng lấp lánh.
Cô rất đẹp, thật sự rất xinh đẹp, xinh đẹp đến mức khiến người ta gần như muốn ngừng thở, cô đi giày cao gót thuỷ tinh, bước từng bước về phía Thẩm Trạch Hy.
Khoảng cách cũng không xa, nhưng Thẩm Trạch Hy lại cảm thấy khoảng cách như dài nhất thế giới, thậm chí khiến anh đợi đến mức hơi nôn nóng.
Gò má cô ửng hồng, như mây trên bầu trời, xinh đẹp đến mức khiến người ta không thể thở nổi.
Thẩm Trạch Hy không thể kiềm chế được nữa, anh bế cô lên, đi ra ngoài.
Lúc này Hạ Nhiên rất ngại ngùng, Thẩm Trạch Hy không dám nhìn cô nữa, sợ sẽ xảy ra tình huống khó xử.
Vì chỉ lúc này, một chỗ trong quần tây của anh đã đội lên như lều vải rồi.
Những người khác không nhìn thấy, nhưng Hạ Nhiên lại có thể cảm nhận rõ ràng thứ gì đó rất cứng chạm vào người mình…
Hạ Nhiên lập tức đỏ mặt, hai tay giữ vai anh, nói nhỏ chỉ hai người nghe thấy: “Anh có thể nghiêm chỉnh hơn cho em không?”
“Anh cũng đành chịu, em quá đẹp, anh không kiềm chế được bản thân, muốn trách chỉ có thể trách em thôi!”
Còn cãi nữa, nhưng cô cũng sợ đến mức không dám lộn xộn, chỉ sợ sẽ khởi động thú tính của người đàn ông này, đến lúc đó sẽ mất mặt lắm.
Trên đường đi, cô luôn rất cẩn thận, có ai kết hôn giống như cô không?
Ngồi trên xe, Thẩm Trạch Hy đưa hai tay vào trong áo cưới, không ngừng sờ lung tung trên người cô.
Vì trên xe có tài xế, dù Hạ Nhiên rất muốn bổ đôi anh ra, nhưng lại không thể nhúc nhích, một là sợ mất mặt, hai là sợ sẽ làm hỏng kiểu tóc.
Cô vừa cắn răng chịu đựng vừa híp mắt, im lặng cảnh cáo anh, ý bảo anh tốt nhất đừng được voi đòi tiên, tuỳ ý làm bậy!
Cũng may xe chạy không quá lâu, chẳng mấy chốc đã đến nhà thờ.
Khách dự tiệc và truyền thông ngồi đầy trong nhà thờ, chuẩn bị nhìn thấy hôn lễ long trọng này.
Diệp Giai Nhi luôn rất cầu toàn, cho nên mỗi một việc đều suy xét cẩn thận, dù là chi tiét nhỏ đến mấy cũng đều chuẩn bị rất chu đáo.
Cả nhà Thân Nhã đều đã ra nước ngoài, không thể về kịp, nhưng Hoắc Đình Phong đã tặng quà đến.
Trần Diễm An và Quý Hướng Không ngồi một bên, thấy Diệp Giai Nhi thì vẫy tay với cô.
Hôn lễ được tiến hành một cách bình thường, mục sư bảo hai người làm gì thì hai người làm cái đó, trao đổi nhẫn cho nhau, đọc lời thời, ôm, sau đó là hôn.
Mục sư chỉ bảo hai người có chừng mực, hôn nhẹ thôi, nhưng Thẩm Trạch Hy lại không hề để tâm, hôn sâu, hôn lưỡi ngay trước mặt mọi người, khách xung quanh nhìn mà nhiệt huyết sôi trào, vỗ tay rất to.
Mặt Hạ Nhiên đỏ như mông khỉ, ngay trước mặt nhiều người như thế, thật sự mất mặt chết đi được. Cô vùi mặt vào lòng anh, chỉ muốn cả đời đều không cần ngẩng lên.
Tiếp theo còn có tiệc mời rượu, nhưng Thẩm Trạch Hy lại lắc đầu, bế Hạ Nhiên rời đi.