Có lẽ cả hai kẻ đó sẽ cứ đứng “ôm” nhau như thế nếu như cơn mưa rào vô duyên kia đừng trút xuống vội vàng như thế. Gió rít mạnh khiến cành cây gần như đổ rạp xuống đường. Mưa xối xả che khuất tầm chạy xe. Có hai kẻ vừa chui vào được trong xe thì ướt như chuột lột. Cô nhăn mặt:
_Sao anh đậu xe xa dữ vậy!!!
_Thì anh đâu có biết trời sẽ tự nhiên mưa to thế đâu!!!
Đến lúc này anh dường như vẫn chưa phát hiện ra cách “xưng hô” của mình vừa thay đổi sau cái giây phút “rung động” đó. Mà có lẽ lúc này cô cũng không thèm để ý đến vì đang bận “run người” vì lạnh. Anh quay sang nhìn cô mà xót xa.
_Mưa lớn quá làm sao về nhà đây??
Cô chỉ im lặng không ý kiến nữa. Có “ai kia” đang tự trách bản thân mình bày ra trò “trắc nghiệm” quái đản để cô giờ đang run lên vì bị mưa lạnh. Anh nhẹ nhàng kéo cô gần lại phía mình:
_Nhích lại gần anh cho ấm!!
Cả người anh cũng bị dính mưa ướt nhẹp nhưng cô lại cảm thấy ấm hơn có lẽ vì cơ thể “ai kia” đang tỏa nhiệt hừng hực để sưởi ấm cho cô. Cô dần chìm vào giấc ngủ rồi gục đầu lên vai anh. Còn anh thì cứ lái xe thật châm trong cơn mưa. Thấy mưa ngày càng xối xả khó có thể chạy trong mưa hoài như thế này lại vừa xót “ai kia” đang lạnh run người nên anh đành tấp xe vào trước cửa khách sạn bên đường. Rồi lay nhẹ người cô. Cô khẽ rên:
_Lạnh quá!!!
Có lẽ cô bị trúng mưa rồi nên trán nóng hổi. Toàn thân thì run lên. Môi tím đi. Anh vội ẵm cô vào khách sạn trước ánh mắt tò mò của cô nhân viên đang đứng ở quầy lễ tân. Sau khi “đơ” người vài giây cô mới nở nụ cười thân thiện:
_Quý khách cần mấy phòng!!!
Anh lạnh lùng đáp:
_Một phòng, giường đôi mau lên vợ tui đang sốt!!!
Cô nhân viên vội lấy chìa khóa và dẫn anh lên phòng. Anh thì bế cô trên tay đi theo sau nhận phòng. Rồi nhẹ nhàng đặt cô xuống giường như sợ cô giật mình tỉnh giấc………
Anh xót xa:
_Quần áo ướt nhẹp như thế này sẽ cảm mất!!
Cũng may là nhìn trên bàn thấy có hai bộ Pijama được chuẩn bị sẵn nên anh vội vớ lấy rồi nhẹ nhàng thay cho cô. Tay anh vừa đưa lên tháo chiếc chiếc nơ thắt trên cổ thì lại vội rút tay lại.
_Mình làm như vậy có đúng không ta??
Rồi tự nhủ với lòng:
_Nếu không thay thì cô ấy sẽ cảm lạnh mất nên anh đành nhắm mắt làm liều. Tim anh đập liên hồi như trống đánh. Cảm giác khác hẳn lúc anh “gần gũi” Lệ Thy. Nhìn cô trong bộ dạng hồn nhiên ngủ thế này khiến con “mãnh thú” trong lòng anh trỗi dậy muốn “chiếm hữu” cô làm của riêng mình.
Chiếc nơ màu đen trên cổ được anh tháo rút nhẹ nhàng. Để lộ vùng cổ trắng nõn. Anh đưa tay xuống chiếc cúc áo thứ hai. Khuôn ngực đầy đặn của cô thấp ẩn thấp hiên bên dưới lớp vải. Trông cô không hề con nít như anh tưởng. Cơ thể cô khiến “cơn dục vọng” trong anh trỗi dậy mãnh liệt thế mà bấy lâu nay anh lại “khinh địch” không thèm ngó tới. Lúc này thì anh không đủ can đảm để nhìn cô nữa rồi anh bước đến công tắc đèn rồi tắc phụt nó. Trong bóng đêm anh mò mẫn thay quần áo cho cô. Còn cô thì cứ ngủ mê man thì bị cơn sốt hành hạ.
Sau khi thay đồ cho cô xong thì anh vào nhà tắm xả nước nóng với mong muốn làm “dịu” con mãnh thú trong cơ thể. sau một ngâm mình trong làn nước ấm nóng anh mặc bộ pijama vào và bước đến cạnh giường cô kéo chăn đắp lại cho cô rồi nhẹ nhàng đưa tay lên sờ trán cô xem còn nóng không. Thấy cô bớt run nên ai kia cũng cảm thấy bớt lo được một chút. Thấy cô đã ngủ ngon giấc và đã được ủa ấm kĩ lưỡng nên anh leo lên chiếc giường bên cạnh rồi chìm vào giấc ngủ. Anh ngủ thật say có lẽ vì hôm nay anh đã trải qua khá nhiều cung bậc cảm xúc khiến anh thoáng bối rối……