Cô Vợ Bất Đắc Dĩ

Chương 16



Bữa tối được dọn ra mọi người quây quần và ngồi đợi cái kẻ kia trở về cùng ăn. Bụng cô réo ọt ọt. Còn ông và ba thì đang trò chuyện vui vẻ có ai thèm để ý đến cái kẻ đang ngồi rên rỉ vì đói đâu. Được một lúc thì “ai kia” về thưa ông và ba cô rồi kéo ghế ngồi vô bàn dùng bữa. Thậm chí không nhìn cô lấy một lần nhưng cô cũng chẳng buồn để tâm đến.

Vừa bước đến trước cửa phòng toan mở cửa vào thì anh gọi:

_Cô cho kiki của tui ăn chưa đấy???

Cô lạnh lùng đáp:

_Cho rồi!!! rồi mở cửa bước vào mặc kệ anh vẫn đứng đấy nhìn cô cho đến khi cánh cửa phòng cô đóng lại. Vừa năm vừa suy nghĩ:

_Tại sao mình lại khó chịu dữ vậy ta???

_Khó chịu quá đi!!! rồi lăn qua lăn lại trên giường như con “khùng”.

Cùng lúc đó tại phòng ai kia, kẻ nào đó đang mở laptop chat với bạn gái. Nhưng lại cảm thấy không được thoải mái cho lắm…..

Px: _Anh không sao chứ???

Ox: _Sao chứ???

Px: _Dạo này em thấy anh hơi lạ!!!

Ox: _….[im lặng]…..

Px: BUZZ!!!!

Px: _Anh đâu rồi???

Ox: _Anh đây nè!!!

Px: _Anh sao vậy ox???

…………….[im lặng]…………….

Ox: _Anh có chuyện muốn nói với em!!!

Px: _Chuyện gì vậy???

Ox: _Anh sẽ lấy cô gái đó!!!

Px: _Sao anh phải làm thế chứ???

Ox: ……….[im lặng]…………..

Px: _ Anh nói đi chứ???

Ox: _Anh đã quyết định rồi!!!

Px: _Thế còn em???

Ox: _Em vẫn là bạn gái của anh!!!

Px: _Vậy anh có yêu cô ta không???

Ox: _Không!!

Ox: _Anh ngủ đây, bye em!!!

Ox is now offline

Tại căn phòng vừa dứt đoạn chat một cô gái đang vô cùng tức giận:

_Tôi sẽ không bỏ cuộc, tôi sẽ không để hai người hạnh phúc được, tôi sẽ mãi giữ anh bên cạnh!! khóe miệng cô ta nhếch lên thành nụ cười nửa miệng trông rất thâm hiểm….

………………………..

Sáng nay cô dạy từ rất sớm. Không biết vì điều gì nhưng có lẽ vì không ngủ được nữa. Cô thay bô bộ quần thật đẹp và trang điểm nhẹ khiến khuôn mặt bừng sáng hẳn. Vừa bước ra khỏi phòng toan đóng cửa thì anh bước đến cạnh cô chau mày:

_Tính đi đâu đấy???

Ra tỉnh bơ đáp:

_Tui đi ra ngoài!!!

Anh hỏi thêm:

_Ra ngoài làm gì??

Cô nhăn nhó:

_Tôi đi đâu kệ tui sao anh hỏi nhiều thế!!! rồi bực bội bỏ đi. Anh nói với theo:

_Làm gì thì làm trước 7h phải có mặt ở nhà ra ngoài với tui!!!

Cô không thèm trả lời mà quàng chiếc túi xách lên vai rồi xuống bếp chỗ ba và ông đang ngồi ăn sáng. Cô mỉm cười thật tươi:

_Ông ơi, ba ơi con ra ngoài một tí nha!!!

_Đợi đã!!! ông buông chiếc nĩa xuống và lấy khăn lau miệng:

_Con mới gọi ta là gì???

Cô ngơ ngác đáp:

_Dạ, là ông!!!

Ông nhíu cặp chân mày lại:

_Sao lại là ông, con phải gọi ta bằng ba, con hiểu chưa???

Cô gật đầu:

_Dạ con ra ngoài nhe ba!!

Ông mỉm cười rồi gật đầu. Còn ba cô khỏi phải nói cũng biết ba cô vui cỡ nào khi ba anh thương cô như vậy. Cha cô thầm nghĩ:

_Nếu con sống hạnh phúc như vậy là ba an tâm rồi, con gái à!!!

Cô vừa ra tới trạm xe thì chiếc xe buýt cô cần cũng vừa tới. Cô bước vội lên xe và tìm một chỗ ngồi cạnh cửa sổ. Xe buýt cũng không đông lắm nên ngồi cạnh cửa sổ cũng không khó. Chiếc xe này sẽ chở cô đến nghĩa trang ngoại ô thành phố. Nơi có mẹ cô đang an nghỉ. Cô nhìn ra cảnh vật hai bên đường thấy mưa lất phất rơi.

_Sao tự nhiên lại mưa vậy ta???

Cô đưa tay lên quẹt giọt nước mưa vừa đọng lên cửa sổ xe. Khẽ mỉm cười.

Vừa xuống xe thì cơn mưa ngày càng nặng hạt. Cô núp vào mái hiên của căn nhà đối diện. Nhà này khóa cửa rồi nên đứng trước cửa cũng không cảm thấy ngại. Cô đưa tay ra hứng giọt mưa đang rơi xuống. Khuôn mặt đầy vẻ thích thú.

_Cô thích dọc mưa quá nhỉ???

Một giọng nói vang lên làm cô sực tỉnh khỏi cái “trò chơi” con nít đó và quay về hiện tại. Anh chàng vừa nói đứng nhìn cô tự khi nào mà cô không hề biết. Anh ta nở một nụ cười khá thân thiện và dễ thương trên tay anh ta cầm bó hoa hồng trắng muốt.

_Có lẽ anh ta cũng đi viếng mộ như mình. Cô thầm nghĩ.

Thấy cô không trả lời mà cứ nhìn anh chằm chằm nên anh gợi chuyện:

_Tôi tên Tiến rất vui được làm quen với cô!!

Thấy anh chàng này không có vẻ nham hiểm mà lại rất dễ gần nên cô đành mỉm cười đáp lời:

_ Tôi tên Thiên Nhi!!!

_Thiên Nhi à, tên cô nghe đẹp quá!!!

Cô khẽ mỉm cười ngượng nghịu.

_Ờ, cũng không đẹp lắm!!!

Nhìn ra ngoài trời thấy trời mưa cũng tạnh nên cô gật đầu chào tạm biệt anh rồi vội đến thăm một mẹ cô. Chàng trai nói với theo:

_Làm sao tôi gặp lại cô??

Cô quay lại mỉm cười thật tươi:

_Có duyên sẽ gặp lại!!! rồi bỏ đi.

Còn chàng trai như chết lặng trước nụ cười tinh nghịch nhưng chết người của cô. Anh ta khẽ mỉm cười.

_Hi vọng sẽ gặp lại cô!!

Cô đứng ngắm nhìn tấm hình mẹ cô đang mỉm cười mà khẽ nhoẽn miệng cười theo:

_Mẹ ơi, lần sau con sẽ mua hoa cho mẹ nhe, bây giờ con vẫn chưa có tiền, nhưng con hứa sẽ kím việc làm và mua hoa tặng mẹ!!!

Cô bước đến và ngồi xuống cạnh mộ mẹ cô. Tay phủi phủi những hạt bụi trên tấm hình:

_Mẹ ơi, con sắp lấy chồng rồi!!

Cô im lặng nuốt chút nghẹn ngào nơi cổ họng rồi nói tiếp:

_Nhưng chúng con vẫn chưa hề yêu nhau mẹ à. Nhưng con sẽ cố gắng kím tiền để trả lại cho anh ấy. Sau đó con sẽ thay mẹ chăm sóc ba thật tốt.

Một cơn gió lành lạnh thổi qua khiến cô hơi co người lại:

_Mẹ lạnh không??? Con nhớ mẹ lắm đó. Mẹ ở đâu cũng phù hộ cho con và ba nhe mẹ!!!

Rồi cô kể cho mẹ cô nghe đủ thứ chuyện trên đời cho mẹ cô nghe.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.