Thời điểm Thư Bằng tại bệnh viện tìm được Khương Bác Văn, trong tay Khương Bác Văn còn nắm lấy kết quả xét nghiệm huyết thống.
“Hai ngày trước em nhận được một phần tài liệu, trên đó viết tên tiểu Hạo, được trực tiếp gửi đến công ty, em liền chú ý tới.” Thư Bằng mang theo Khương Bác Văn đi nhà hắn tới nhà ăn, Khương Bác Văn nói, “Trong văn kiện kia ghi chính là chuyện Ngu Minh Đình cùng một nam nhân tên là Tống Văn Nghị. Tiểu Hạo… Là con trai của Tống Văn Nghị.”
Tống Văn Nghị người này, Thư Bằng thật là có điểm ấn tượng, mười mấy năm trước hắn thông qua phim cổ trang võ hiệp mà nổi tiếng phất lên, điện ảnh và truyền hình cũng đều qua lại, coi như là một tiểu thịt tươi nổi tiếng lúc đó. Khi đó Thực Sang vừa mới thành lập, danh tiếng trong nghiệp giới chưa có, Thư Bằng tự mình đi tìm hắn nói chuyện hợp tác, Tống Văn Nghị đến muộn trọn vẹn hai giờ đồng hồ, mới cùng người đại diện cùng nhau đi đến, câu đầu tiên, yêu cầu mỗi tập trả thù lao bốn con số. Cái giá này ở mười mấy năm trước quả thực dọa Thư Bằng nhảy dựng, đối mặt hai vị thái độ cao cao tại thượng cùng khí thế hung hăng bức người này, trong lòng hắn đã có quyết định, xuất phát từ lễ phép, nhẫn nại tính tình cùng đối phương ăn xong bữa cơm.
Sau khi tống biệt Tống Văn Nghị, Thư Bằng cùng nhà làm phim đi học viện điện ảnh chọn diễn viên, phỏng vấn vô số sinh viên, thật đúng là cho hắn tìm được một vị nam sinh trẻ tuổi anh tuấn cùng vai diễn đặc biệt thích hợp. Nam sinh này về sau từ kịch truyền hình liên tục oanh tạc ở chiến trường đại màn ảnh, đoạt được vua màn ảnh, hôm nay vẫn như cũ sinh động tại trong tầm mắt mọi người, hắn và Thực Sang ảnh nghiệp giúp nhau đạt thành tựu, đây đều là nói sau này rồi.
Sau đó Tống Văn Nghị ngàn vạn hối hận, lúc trước đã không đáp ứng Thư Bằng hợp tác với Thực Sang, vai diễn kinh điển này vốn dĩ đã là của hắn rồi. Nghe nói cũng bởi vì chuyện này mà hắn cảm thấy công ty quản lý của hắn không có năng lực, hại hắn tổn thất vô cùng nghiêm trọng, tiếp tục ở lại cái công ty này rất có thể bởi vì năng lực công ty cùng ánh mắt định hướng thị trường có vấn đề mà chậm trễ tiền đồ của hắn, vì vậy ồn ào tách ra. Quay đầu ký hợp đồng cùng một công ty quản lý khác, diễn mấy vai diễn đều muốn nịnh nọt người xem so cùng định vị hình tượng của hắn cực kỳ không hợp, liền từ cái này mở ra một giai đoạn mới, con đường sự nghiệp của hắn rớt xuống nghìn trượng.
Thực Sang điện ảnh và truyền hình của Thư Bằng phát triển không ngừng, tự nhiên là không có qua tâm Tống Văn Nghị về sau rơi xuống cái kết cục gì, trong tiệc rượu cũng đôi lúc ngẫu nhiên nghe mọi người thảo luận tới hắn, nói Tống Văn Nghị này xem như phế đi, chịu không được, chơi ma túy.
Ngành giải trí chơi ma túy đã sớm thành phong trào, người nhiễm thuốc phiện vô số kể, nhưng đa số mọi người đối với vấn đề này thái độ vẫn là tương đối khinh bỉ, chơi ma túy nhất định sẽ ảnh hưởng trạng thái công tác, cái này coi như là chuyện nhỏ, nhưng ngày nào đó bởi vì chơi ma túy bị bắt, lúc này tiền đồ người nghệ sĩ cũng xem như trôi theo dòng nước. Ai cũng không muốn đầu tư vào việc mạo hiểm này, bởi vì một người nhất thời sa đọa làm hại tới công sức của tất cả mọi người, cái loại heo này, đồng đội tự nhiên muốn đứng xa mà trông theo.
Sự nghiệp Thư Bằng có chút thành tựu, lấy vợ sinh con, công tác càng ngày càng bận rộn, cấp bách cần có người giúp đỡ.
Ngay lúc đó Khương Bác Văn ở Mỹ tự chủ chế tác điện ảnh, tại Mỹ đã có hạng mục đạt thành tựu, có thể nói trẻ tuổi tài tuấn. Thư Bằng bỏ ra thật lớn khí lực, nói tới từ tương lai phát triển của điện ảnh trong nước, tới hồi báo cùng lý tưởng… Cùng nhiều phương diện ra tay, đánh cho ba vòng điện thoại, mới thành công thuyết phục hắn đưa về nước, hiệp trợ hắn cùng nhau đem Thực Sang ảnh nghiệp đẩy lên đỉnh cao ngọn gió.
Thực Sang ảnh nghiệp thành công, đạt được sự nghiệp Khương Bác Văn cũng dĩ nhiên nên thành gia.
Với tư cách phó tổng giám đốc phát triển thị trường, Khương Bác Văn hào hoa phong nhã tự nhiên không thiếu phụ nữ ưu ái. Ngay từ đầu Thư Bằng đều nghĩ không muốn nhúng tay tới chuyện hắn thành gia, mà khi Khương Bác Văn đem Ngu Minh Đình đưa đến trong nhà tham dự gia tiệc, lúc ấy Thư Bằng mới chính thức lắp bắp kinh hãi.
Ngu Minh Đình này không phải là trước đó không lâu đắc tội quản gia Hoàn Cầu ảnh nghiệp Tưởng Chính thì cũng là nữ đạo diễn đồng tính luyến ái kia sao? Lời đồn về Nàng cực kém, tác phong sinh hoạt phóng đãng, số người từng cùng nàng có quan hệ tính ra đều có thể bắt kịp số lượng anh hùng liệt sĩ nhân dân khắc trên bia tưởng niệm. Sau sự kiện đắc tội Tưởng Chính kia bị làm cho không thể quay điện ảnh, người trước kia từng cùng nàng qua lại cũng nhao nhao tránh đi hiềm nghi, rơi vào thế không ai để ý tới, thập phần thê thảm… Liền một nữ nhân như vậy, vì cái gì Bác Văn sẽ tiếp nhận nàng?
Ngày ấy kết thúc gia tiệc Khương Bác Văn đưa Ngu Minh Đình về nhà, lúc trở về trong nhà mình, xe Thư Bằng đã ngừng ở cửa nhà hắn.
“Vừa rồi bà ngoại ở đó, cho nên anh không tiện nói. Hiện tại chỉ có anh và em hai người anh liền hỏi em một câu, Bác Văn, em biết họ Ngu kia là người như nào sao?” Thư Bằng thở ra khói, nói thẳng vào chủ đề.
Khương Bác Văn lạnh nhạt nói: “Em biết rõ, cùng nữ tính lây nhiễm, bị Tưởng Chính chèn ép, anh muốn nói những thứ không chịu nổi trước kia đúng không? Không cần người khác tới nói, nàng đã toàn bộ nói cho em biết. Em so với mọi người còn làm biết rõ hơn đấy, kỹ lưỡng hơn.”
Thư Bằng khó hiểu: “Em cũng biết, em còn đem loại nữ nhân dơ bẩn này mang về nhà?”
Khương Bác Văn: “Muốn nói dơ bẩn, ai không dơ bẩn, em và anh sẽ không dơ bẩn sao? Vì công ty, anh và em sau lưng làm bao nhiêu sự việc bẩn, chúng ta trong lòng mình đều rất rõ ràng trước kia cũng đúng là hoang đường, nhưng nàng đều chưa bao giờ muốn giấu giếm em, ngay tại lần thứ hai chúng em gặp mặt đã thức trắng đêm nói chuyện, nàng liền đem mọi chuyện trọng yếu của nàng nói cho em biết, anh không biết sự việc nào nàng cũng đều nói cho em biết, không có chút nào giấu giếm. Anh biết đem tất cả lỗi lầm của mình nói ra cần đến bao nhiêu dũng khí không? Nàng đã hối cải để làm người mới, em tin tưởng nàng. Từ khi kết giao tới nay, em xác định nàng là một người đáng giá để yêu, nữ nhân đáng giá để che chở…” Khương Bác Văn ngẩng đầu nhìn Thư Bằng, “Anh là thân nhân rất quan trọng của em, em rất hy vọng anh có thể tiếp nhận nàng.”
“Em căn bản cũng không quan tâm tới cảm nhận của người nhà, em đã tự quyết định.” Thư Bằng như trước nổi giận, “Không phải sao! Em đã đem nàng dùng thân phận vị hôn thê đưa đến bữa tiệc gia đình rồi! Những cái chuyện hư hỏng kia của nàng bà ngoại còn không biết, em có nghĩ qua nếu như bà ngoại biết, sẽ có bao nhiêu tức giận không?”
Khương Bác Văn bất đắc dĩ lắc đầu: “Mọi người có thể tiếp nhận tự nhiên là tốt, không tiếp thụ được em cũng không bắt buộc. Tóm lại, em nhất định phải lấy nàng.”
“Em làm sao lại như vậy…”
Khương Bác Văn bình tĩnh nói: “Nàng mang thai con của em.”
Lời này vừa nói ra, Thư Bằng lại nhất thời im lặng.
“Hài tử… Bác Văn, em cũng biết nàng chơi ma túy, hài tử của nàng sinh hạ đến sẽ có xác suất dị dạng nhiều đến bao nhiêu? Em có nghĩ tới không!”
“Bọn em đã đi kiểm tra tổng thể, bác sĩ nói không có vấn đề gì lớn.” Khương Bác Văn nói, “Hơn nữa cái kia không phải là hài tử của mình nàng, mà là hài tử của em cùng của nàng. Coi như là tương lai có chuyện gì, em cũng sẽ cùng nàng chung tay gánh chịu.”
Thư Bằng một câu đều cũng không nói ra được.
Lập tức Thư Bằng rời đi, hắn biết rõ Khương Bác Văn thiệt tình sẽ làm như vậy, hắn nói nhiều hơn nữa cũng không có tác dụng gì.
Về sau hắn suy nghĩ kỹ một chút, biểu đệ này của hắn xuất ngoại trở về, nhưng thực chất bên trong vẫn như trước có tính truyền thống.
Thật sự mà nói, hắn là nam nhân tốt là người có trách nhiệm, Thư Bằng mặc cảm.
Tuy là thân nhân, nhưng chẳng qua cũng chỉ là anh họ, Thư Bằng không có khả năng thật sự can thiệp vào việc nhà Khương Bác Văn.
Mà đúng lúc Khương Bác Văn định nói cho bà ngoại hắn biết muốn đính hôn, bà ngoại mất vì bệnh.
Hôn lễ của Hắn và Ngu Minh Đình cử hành chậm mất nửa năm.
Sau khi kết hôn Khương Hạo sinh ra, Khương Bác Văn yêu mẫu tử nàng như sinh mệnh.
Sau khi Khương Bác Văn kết hôn, Thư Bằng đối với chuyện nhà hắn luôn luôn rất ít hỏi đến, chỉ cùng hắn luận công tác.
Vô luận như thế nào hắn cũng không ưa thích Ngu Minh Đình.
Ngẫu nhiên cảm thấy Khương Hạo lớn lên xinh đẹp như vậy, một chút cũng không giống Khương Bác Văn, cùng Ngu Minh Đình nhưng thật ra có một chút điểm tương tự, nhưng lại vô luận tìm như thế nào, tìm khắp không thấy một chút dấu vết giống Khương Bác Văn. Thư Bằng cho tới nay đều cảm thấy là tự mình đa tâm.
Tới khi cái tên Tống Văn Nghị này được đề cập tới, Thư Bằng nhớ lại, Khương Hạo cùng gương mặt Tống Văn Nghị đó cơ hồ là một cái khuôn mẫu in ra.
Khương Bác Văn biết rõ Ngu Minh Đình cùng rất nhiều nữ diễn viên, nữ sinh viên phát sinh quan hệ. Nhưng hắn cũng không biết, trong danh sách sinh hoạt cá nhân hỗn loạn của nàng, trừ đi nữ đồng tính, còn có qua lại nam giới, Tống Văn Nghị chỉ là một trong số đó, cũng là vị nam nhân cuối cùng nàng tiếp xúc trước hôn nhân.
Từ trước đến nay Ngu Minh Đình cùng Tống Văn Nghị quan hệ mật thiết, là cộng đồng chơi ma túy “Độc hữu”. Chơi ma túy về sau người sẽ rất high, sẽ sinh ra ảo giác, sau khi chơi ma túy rồi quan hệ tình dục cũng không phải sự việc mới mẻ gì.
Ngu Minh Đình cùng Tống Văn Nghị chính là sau khi chơi ma túy mà loạn giao, làm ra tới hài tử.
Vốn đứa nhỏ này làm mất là được, hết lần này tới lần khác bị Tưởng Bối Nam phát hiện.
Tưởng Bối Nam chính là con gái Tưởng Chính. Lúc ấy Ngu Minh Đình phí hết sức lực thật lớn theo đuổi được Tưởng Bối Nam, dỗ dành được nàng lên trời xuống đất mà vui vẻ, cuối cùng cùng Ngu Minh Đình lên giường. Sau khi Tưởng Chính phát hiện, Tưởng Bối Nam lần đầu tiên trong đời bị một bạt tai, cái cái tát này còn là đến từ phụ thân yêu thương nhất của nàng. Tưởng Chính muốn đem Ngu Minh Đình từ cao ốc ném xuống, Tưởng Bối Nam một người cao ngạo như vậy, quỳ trên mặt đất cầu phụ thân nàng, Tưởng Chính không đành lòng, lúc này mới thả Ngu Minh Đình một con đường sống.
Mặc dù Tưởng Chính khắp nơi chèn ép Ngu Minh Đình, nhưng Tưởng Bối Nam chính là yêu nàng, thậm chí buông tha cho sự nghiệp ở nhà chiếu cố nàng, ủng hộ điện ảnh của nàng, hy vọng một ngày kia nàng có thể thực hiện lý tưởng của mình, đạt được giải thưởng quốc tế lớn. Coi như là lấy không được giải thưởng lớn gì đó cũng không sao cả, Tưởng Bối Nam chỉ hy vọng hai người bên nhau, năm tháng bình ổn đi tới.
Tưởng Bối Nam dù sao tuổi còn nhỏ, đã nhìn lầm người.
Thời điểm nàng biết rõ Ngu Minh Đình rõ ràng chơi ma túy, mang thai, nàng mất hết can đảm, trở về nhà, khóc rống ba ngày, lúc ra khỏi cửa phòng câu nói đầu tiên là sai người đem Tống Văn Nghị đoạn tử tuyệt tôn; đối Ngu Minh Đình, thì chặn hai chân nàng, làm cho nàng chỗ nào cũng không thể đi, an tâm ở nhà chờ chết.
Đứa bé này Ngu Minh Đình vẫn không thể làm mất. Nàng đã từng trong thời gian ngắn liên tục sẩy thai, bác sĩ nói lần này nàng lại sẩy thai, khả năng về sau vĩnh viễn đều không thể mang thai nữa. Nàng nhận định rõ tự mình phải giữ lại năng lực sinh dục, đây là cam đoan đối với tương lai.
Tưởng Bối Nam liên tục theo đuổi ở sau lưng nàng từng khắc, ngay tại lúc Ngu Minh Đình muốn tuyệt vọng, nàng gặp Khương Bác Văn.
Phần tài liệu bưu kiện gửi đến này còn bổ sung ảnh chụp, nhất thanh nhị sở ghi chép danh sách tất cả nam nhân, nữ nhân cùng Ngu Minh Đình phát sinh qua hành vi tình dục.
Ngu Minh Đình năm đó với tư cách đạo diễn, tất cả nữ tinh hợp tác với nàng không một ai may mắn thoát khỏi, thậm chí còn có một ít diễn viên nhỏ không có tham gia phim của nàng. Thư Bằng nhìn phần tài liệu này quả thực nhìn thấy mà giật mình, những người này trong đó có ít người từng nổi tiếng qua, có ít người bây giờ vẫn còn đang nổi lên nữa, thậm chí còn có cả những đại gia nổi tiếng, cả người giờ đã gả cho người khác… Với tư cách đạo diễn, Ngu Minh Đình hứng thú không chỉ là quay hình điện ảnh, tính cả sinh hoạt cá nhân thậm chí là sự việc tư mật trên giường đều nhất nhất ghi chép. Kèm theo bưu kiện còn có thêm mấy tấm hình chụp màn hình video, nhân vật chính đều là mấy vị đại tỷ có địa vị trong giới ảnh đàn hôm nay.
Thư Bằng khiếp sợ, chuyện này nếu là bị truyền đi, chính là chấn động ngành giải trí, liên quan đến rất rất nhiều người, hậu quả khó có thể tưởng tượng.
“Em có biết bưu kiện này là ai gửi cho em không?” Thư Bằng hỏi Khương Bác Văn.
Khương Bác Văn lắc đầu.
“Hay thật, em không biết.” Thư Bằng thật sự rất bội phục vị biểu đệ này, “Việc em không biết chắc còn nhiều lắm nhỉ? Ngu Minh Đình nàng biết rõ đầu óc đơn thuần của em, trọng tình nghĩa, từ tính cách này của em mà ra tay, đúng bệnh bốc thuốc, em không phải đã bị nàng câu lên móc câu rồi đó sao. Phóng nhãn lúc ấy trong nước có ai có thể cùng Tưởng Chính liều mạng cao thấp? Cũng liền chỉ có nhà của chúng ta rồi. Bác Văn, em thực nên cảm tạ bà ngoại đã mất đi, là bà cùng ông ngoại năm đó thu về giang sơn, cho chúng ta cơm ăn, tạo phúc tôn tử. Nhưng em cũng nên biết được rằng, người trước trồng cây người sau hái quả, em thư thái đủ rồi, không cần phải bởi vì một nữ nhân mà đem thanh danh gia tộc đều bại hoại. Em làm cho ông, bà ngoại trên trời có linh thiêng làm sao chịu nổi.”
Khương Bác Văn không nói lời nào, hắn hiểu được Thư Bằng nói đúng.
“Em sẽ cùng nàng ly hôn.”
Nghe được hắn nói như vậy, Thư Bằng mới xem như hạ giọng nói: “Quan trọng nhất là, năm đó các người làm sao quen biết. Đừng nói với anh là các người là vô tình gặp được, chỉ dựa vào vòng giao hữu của em sẽ không thể gặp gỡ Ngu Minh Đình được, nàng rõ ràng là có mục đích tiếp cận em. Là có người giới thiệu đưa nàng tớ cho em sao?”
Khương Bác Văn đối mặt Thư Bằng.
“Là ai?”
Thư Tử Tĩnh thu được điện thoại phụ thân, lớp học buổi chiều cũng không có lên, kêu lái xe trong nhà nhanh chóng tiến đến trường học Khương Hạo đón hắn tan học.
Thư Tử Tĩnh luôn luôn nghe lời, mà giọng nói phụ thân trong điện thoại có chút dọa người, tựa hồ xảy ra chuyện gì đáng sợ.
Chuyện Phụ thân nàng luôn luôn không hiểu, cũng không thích hỏi đến, đón được Khương Hạo là tốt rồi.
Một ngày này từ sáng sớm trời liền âm u, lúc xe đi bên ngoài hạt mưa bùm bùm mà đập vào cửa sổ xe.
Trước cửa trường học tất cả đều là xe tới đón hài tử, trong một mảnh hỗn loạn Thư Tử Tĩnh che dù chen lấn tại cửa ra vào, thỉnh thoảng kiễng chân nhìn quanh bên trong, sợ bỏ qua Khương Hạo.
“Tiểu Hạo —— tới đây!”
Khương Hạo mang theo mũ cùng một nam sinh ở trong mưa đùa giỡn, nhìn thấy Thư Tử Tĩnh, lập tức đã chạy tới: “Tử Tĩnh tỷ, sao chị lại tới đây?”
“Chị đến đón em tan học, đêm nay đi nhà của chị ăn cơm.”
“A, tốt.” Khương Hạo lôi kéo bàn tay Thư Tử Tĩnh, thời điểm muốn lên xe, bỗng nhiên sau lưng lao ra đến một người, một chút đem Thư Tử Tĩnh đụng té trên mặt đất.
“Tiểu thư!” Lái xe vội vàng xuống xe, Thư Tử Tĩnh bụm lấy đầu gối đổ máu, toàn thân đều bị mưa làm ướt, trơ mắt mà nhìn Khương Hạo bị người mặc áo mưa màu đen túm lên một chiếc xe bị che đi biển số, nghênh ngang rời đi.
Việc này phát sinh quá nhanh, người chung quanh cũng không thể kịp phản ứng, Thư Tử Tĩnh lôi kéo lái xe nhà mình nói, “Mau báo cảnh sát!”
Mưa càng rơi càng lớn, B thành thời gian cuối mùa thu rất ít đổ mưa lớn như vậy. Mưa gió lộ ra cảm giác thanh mát, đánh vào thần thái người trước khi ra đường, giống một cục đá nhỏ, đánh cho bọn hắn chật vật không chịu nổi.
Từ bên trong văn phòng tổng giám đốc Bác Triển nhìn xuống, mưa to bị gió thổi tạo thành từng lớp sóng chồng nhau. Toàn bộ phía chân trời một mảnh xám xịt đáng sợ, tựa như tùy lúc ập xuống đem trời cùng đất giam ở trong đó. Sấm chớp sáng màu cùng mưa bão bổ ra phía chân trời, sấm xét đỏ rực một mảng, giống như là cảnh tượng tận thế.
Lục Tĩnh Sanh cầm điện thoại trong tay, màn hình còn dừng tại trang chủ tin tức truyền thông mới nhất, cái tin tức này chính là dùng tốc độ ánh sáng chuyền đi, tốc độ lan truyền cũng nhanh như hiện tượng tự nhiên ngoài cửa sổ kia, xé toạc lớp áo ngoài như yên bình của giới giải trí, oanh ra một mảnh đỏ tươi.
“Lịch sử quan hệ phóng đãng của đối tượng đồng tính cùng Á Khả phơi ra ánh sáng!”
Tại trong trang mạng nhiều người dùng nhất, tại mục diễn đàn giải trí náo nhiệt nhất, có người phát ra một cái thớt, công bố có người tra được tư liệu tình sử hoang đường của nữ đạo diễn họ Ngu, ở trong đó chứa vô số hình ảnh ướt át, liên quan đến phần lớn nữ tinh trong nước, thậm chí có một danh sách siêu dài!
Vẻn vẹn nửa tiếng đồng hồ sau, số lượng phản hồi tại trang này vượt qua mười trang, chủ thớt vẫn ẩn dật không lên tiếng.