Chuyện Tình Zồng

Chương 29



Thời gian thấm thoát trôi đi, em cũng đã ra trường và để lại một cô bé ngày nào giờ đây đã trưởng thành qua một mốt tình đầy máu và nước mắt. Thời gian này vì là một thằng học dốt nên chẳng dám thi trường nào các bác ạ. Còn về nhà em thì kinh tế cũng đã hồi phục, hàng hóa đã bắt đầu bán chạy hơn, chẳng mấy chốc nhà đã là một đại lý cung cấp một mặt hàng hot mà ngày nào người ta cũng phải dùng. Đó là giấy, không phải là giấy vệ sinh, mà là giấy từ A1 đến A4 A5, mở rộng ra đó là cả một đại lý văn phòng phẩm.

Cũng chính từ nhu cầu của khách hành nên Mẹ có mua một cái com pu tơ về, phần để em ngồi chơi điện tử giết thời gian, phần để phục vụ công việc. Những ngày tháng này em đã bắt đầu làm quen với khái niệm diễn đàn, vì thế những forum nổi tiếng trong thế giới mạng chẳng mấy chốc đã biết đến tên tuổi của em dưới chức danh member.

Thấy các thanh niên dạo này có vẻ thích up ảnh lên với các tư thế phồng mồm trợn má và nhận mọi gạch đá từ phía các thành viên, nên em cũng a dua @ làm vài kiểu đao kiếm lên cho nó nể. Thấy những bức hình của một chàng trai lạ lùng đến từ miền đất hứa với vẻ đẹp kiêu sa cá chạy, nên các nữ sinh thích lắm thi nhau vào comment:

” Làm ơn cho cái size nhỏ giùm cái bạn ơi”

Và đúng là như cá gặp muối, hổ gặp suối. Vào lúc em đang chìm trong thế giới ảo thì một sự kiện nổ ra khiến cho các thanh niên thi nhau đua vào, đó là 360 độ. Được cái suốt ngày ngồi không nên em chăm chút cho cái blog em lắm, thỉnh thoảng còn viết những tâm sự của mình lên đó, rồi viết cả câu chuyện mối tình đầu. Thấy giọng văn trong sáng và ngây ngô như một đứa trẻ nên các bạn nữ thích lắm, chẳng mấy chốc hai từ ” hot blog” đã được các bạn biết tới.

Còn về phần xã hội thâm, từ cái ngày gia nhập bang hội của các đại ca nên cơ thể em đã cứng cáp hơn hẳn. Giờ đây em đã là một chàng trai cơ bắp của thế kỉ 20, nên đi đến đâu thấy chuyện bất bình là em đứng ra giải quyết êm đẹp.

Vài lần đi mua xôi ăn sáng thấy mấy thằng cấp 2 trấn lột sữa của mấy em nhỏ cấp 1, bực mình vì cái thói côn đồ lộng hành của chúng nó giám bắt chước em ngày xưa. Em mới ra tay cho bọn kia một trận, thế là từ đó em là thần tượng của mấy thằng ku cấp 1, nên cứ gặp em ở đâu là:

– Chúng em chào sư phụ ạ.

– Ờ sư phụ chào chúng em, đi học ngoan nhé nghe lời bố mẹ đấy.

– Vâng sư phụ uống sữa với em đi.

– Ờ sao còn có nửa hộp thôi à, thôi đưa đây sư phụ xin, cả mấy cái kẹo mút kia nữa ăn làm gì hại ruột, đưa đây sư phụ nộp vào kho bạc nhé.

– Dạ vâng ạ.

Thế là từ đó có vài lần gặp phụ huynh mấy thằng ku đó đèo trên đường, bọn nó lại vẫy tay chào rồi khoe với Ba/Mẹ:

” Sư phụ con kia, sự phụ làm ở kho bạc đó”

Còn vài lần đi ăn kem ốc quế gặp mấy thằng ku cấp 2, vừa thấy em bọn nó chạy bạn sống bán chết, em dồn theo:

– Chúng mày chạy đi đâu thế.

– Dạ em đi tìm chỗ tè ạ.

– Ờ đi đi rồi vào trường học, nghe lời thầy cô nhớ chưa, tuổi bọn mày là dễ nhiễm thói hư tật xấu lắm đấy.

– Dạ vâng em xin nghe lời đại ca.

– Uhm có điếu thuốc nào không cho đại ca điếu.

– Dạ đây ạ.

– Đưa nốt mấy gói bimbim đây, đi học ai cho mang quà vặt vào lớp hả, đưa đây.

– Dạ hixxx đây ạ.

Chẳng mấy chốc em đã là một ông trùm thực thụ trong giới giang hồ các cấp tiểu và trung học. Định mở rộng phạm vi địa bàn sang trường mầm non hoa hồng bên cạnh nhưng thôi, bọn này nhận thức chưa đầy đủ, phụ huynh nó mà kéo đến nhà đòi sữa cô gái hà lan thì em chết nhục.

Những ngày tháng sống thanh bình yên ổn, trong đầu không còn suy nghĩ chuyện tình cảm lòng bẫng nhẹ bâng. Chuyện về các đại ca trong xóm cũng không có gì mới mẻ, thấy em suốt ngày lông bông đi chấn kẹo mút Mẹ mới cấp vốn cho 40tr mở một cửa hàng điện thoại nhỏ trong ngõ.

Những ngày đầu chăm chỉ lắm, với tư cách ” ông chủ nhỏ” và với cái đầu nhạy bén về thương mại cũng như tình hình xã hội bên i rắc, và để thu hút đầy đủ các thành phần trong xã hội phải chạy đến mua hàng. Nên em chạy ngược chạy xuôi đi kiếm các mặt hàng về bán. Khi thì những vỏ điện thoại lấp lánh in hình thủ thuỷ mặt trăng cho các cháu nhỏ, khi thì những miếng dán in hình chiếc đàn bầu cho các cụ già. Nên chẳng mấy chốc cơ nghiệp cũng vì thế mà tan tành. Hixx thật ra không phải lỗi tại em tại mấy bọn thanh niên thì đứa nào cũng quen, nên toàn mua thẻ điện thoại chịu thôi.

Nhưng đúng là ở hiền gặp lành các bác ạ, trong cái ngu lại có cái may, vì trước em có nhập một lô con 110i về với giá bèo, trong lúc ” công ty” đang bên bờ vực phá sản thì may mắn thế nào nó lại lên giá. Thế là với tư cách một giám đốc ma két tinh đầy kinh nghiệm, em quyết định tung ra thị trường sản phẩm hot 11oi:

” Mua đê mua đê, Các chị cần một vật để ném mỗi khi biết tin bồ mình đi theo gái ư hãy mua 11oi. Các anh cần một loại vũ khí có tính sát thương cao trong lúc giao chiến ư hãy dùng 11oi và giấu chiếc banh xà lam trong đó”

Vâng với những kinh nghiệm đầy mình như một CEO thực thụ, chẳng mấy chốc lô 110i đã bán hết veo trong vòng một tuần. Nhờ sự nhạy bén với các xu hướng của giới thanh niên đã giúp em tìm đến với một lô 110i khác nhưng lần này là những con máy cũ, được em chế thêm màn hình màu rồi đèn nhấp nháy nên bán chạy như tôm tươi. Không lâu sau đó ” giá cổ phiếu” của công ty đã tăng cao một cách chóng mặt, vì lẽ đó một số thanh niên ham hố đã đua nhau xin hùn vốn làm ăn cùng. Tính thật thà chẳng lừa ai bao giờ, cộng thêm em lại hay thương người nên đã cho hai thằng bạn gia nhập vào tổng công ty, hai đứa nó là Quân ngố và Tuấn đần làm giám đốc, còn em là bố của giám đốc.

Để ước mơ làm bin gết không còn xa, ba đứa quyết định tiến về thủ đô tinh hoa của cả đất nước, nơi có những công trình thế kỉ như “đền cụ rùa” hay con kênh tô lich.

Nhiệm vụ đặt ra: Thu thập các mặt hàng mang về thôn phổ cập văn hóa cho quần chúng, và ngắm rùa về tả cho hàng xóm.

Những thứ cần mang theo: Kem đánh răng, ba đôi tổ ong, hai cái bàn chải, một cái khăn tắm. Và 30 triệu.

Thời gian xuất phát: NGAY BÂY GIỜ – LET”S GO……… to beo căn ti heo


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.