Tối hôm ấy, Vân ăn xong bữa, lên phòng định học bài, bỗng Vân lại nhận được tin nhắn. Là của Huy. Chắc là tin nhắn “chia tay” đây mà. Vân cũng hơi hồi hộp lo lo. Sao Vân lại thấy hơi lo lo nhỉ?
“Tớ thuê cho Vân một chị gia sư ở trường Tự nhiên rồi, chị ấy giỏi lắm đấy, Vân cố gắng học nhé!”
Vân thấy tim đập thình thịch, rồi Vân mỉm cười, ra là bạn ấy vẫn quan tâm đến Vân.
Đúng là, học gia sư là điều tốt nhất mà Vân cần bây giờ, chỉ là gia đình Vân cũng không mấy khá giả, bố mẹ Vân cố gắng cho ba chị em Vân ăn học đã là nhiều lắm rồi, lấy đâu ra tiền mà thuê gia sư về dạy riêng cho Vân. Nên là, Vân thầm cảm kích bạn Huy ấy lắm, coi như Vân nợ bạn ấy, rồi sau này đi làm có tiền, Vân sẽ trả lại bạn ấy. Vân cũng nói với bố mẹ là có chị bạn muốn đến giúp Vân, bố mẹ Vân nghe thế mừng lắm, bảo Vân là nhớ cố gắng học cho tốt.
Từ hôm đó, mỗi sáng, bạn ấy đứng chờ Vân ở đầu ngõ để cùng đi học, không quên đưa cho Vân một túi đồ ăn sáng, rồi trưa đến lại chờ Vân về. Bạn ấy cũng không sang lớp Vân thêm lần nào nữa. Những buổi chiều đi học thêm, bạn ấy đã ngồi sẵn để chỗ cho Vân. Rồi mỗi tối, chị Lan gia sư giỏi của đại học Khoa học Tự nhiên lại đến nhà dạy Vân, kèm Vân cả ba môn Toán, Lý, Hóa mà Vân học yếu nhất. Cứ thế, sức học của Vân dần khá lên. Đến cuối năm học lớp mười, Vân đã vươn lên vị trí thứ năm trong lớp.
*****
Nghỉ hè, kể cũng nhàn, đấy là nhàn với bọn trẻ con thôi, còn với Vân hay bất cứ đứa học sinh cấp ba nào, thì lúc nào cũng đầy áp lực, chả có được nghỉ ngơi.
Hàng tối, chị Lan vẫn đến dạy Vân, chị cho Vân học trước kiến thức lớp mười một cho yên tâm.
Nhưng ở trường nghỉ học, rồi lớp học thêm cũng tạm dừng, tại dạo này thầy ốm nên thầy cho học sinh nghỉ, nghĩa là Vân sẽ chẳng gặp Huy, Vân lại thấy hơi… thiêu thiếu. Nhìn Huy lâu rồi, Vân thấy Huy cũng có duyên.
Mới nghỉ học có một ngày, Vân cũng thấy hơi nhơ nhớ bạn. Có lẽ nào hắn sẽ không gặp mình suốt hai tháng nghỉ hè?
– Ơ, Lan đấy à, sao hôm nay cháu đến sớm thế, vào đi cháu!
– Cháu chào bác ạ.
– Ừ, chào cháu. Vào nhà đi các cháu!
Có tiếng mẹ Vân đang chào khách, mới có sáu rưỡi, hôm nay chị Lan đến sớm thật. Hình như có cả tiếng nói quen quen. Vân đang trong bếp liền ra phòng khách ngó nghiêng. Ơ bạn Huy đi cùng chị Lan này.
– Bác Hà ạ, cháu có thằng em cũng muốn cháu dạy thêm, mà cháu lại đang giúp em Vân học, nên là cháu muốn dạy cả hai em cùng lúc có được không bác?
– Ôi cháu giúp em Vân nhà bác thế là quá quý rồi, cháu cứ dạy cả hai đứa cho bác, cho chúng nó cùng học mà thi đua nhau.
Thế là xong, từ hôm ấy, ngày nào bạn Huy cũng sang nhà Vân học, mà bạn ấy ngoan ngoãn lễ phép lắm, lại còn hay mang quà sang, nên bố mẹ Vân quý ơi là quý nhé.
*****
Mười hai tháng bảy, ngày sinh nhật của Vân, Vân cũng hơi hồi hộp. Liệu bạn Huy có biết không nhỉ, chắc bạn ấy chẳng biết đâu, có bao giờ thấy bạn ấy hỏi gì Vân đâu chứ?
Tối hôm ấy, bạn Huy cũng đến nhà Vân học như mọi ngày. Thấy Vân hơi ngơ ngác, buồn buồn, hình như bạn ấy cười cười thì phải.
Kết thúc buổi học là lúc chín giờ, chị Lan xuống nhà ra về, còn bạn ấy, sao vẫn chưa về? Bạn ấy vẫn còn nán lại, rồi, bạn ấy mở ba lô, lấy ra một hộp quà nho nhỏ, xinh xinh.
– Tớ tặng Vân, chúc Vân tuổi mới luôn tươi xinh học giỏi nhé!
Vân vui lắm, thì ra bạn ấy biết sinh nhật Vân, lại còn tặng quà Vân nữa chứ. Vân hồi hộp, lúng túng nhận quà.
– Vân mở ra đi!
Ồ, một sợi dây chuyền bạch kim lóng lánh, đẹp ơi là đẹp. Vân thích lắm. Nhưng, vật đắt giá như thế, Vân sao dám nhận?
– Tớ chẳng dám nhận đâu, cái này đắt lắm.
– …
Thấy Huy im lặng, Vân lại thấy tội tội.
– Cảm… cảm ơn Huy nhé. Cậu tốt với tớ quá!
Bạn ấy cười, rồi bạn lấy dây chuyền đeo lên cổ cho Vân. Bất chợt, bạn ấy thơm nhẹ vào má Vân, làm Vân ngượng chín, giật mình đứng bật dậy, làm bạn ấy bất ngờ suýt ngã ra.
– Ơ… tớ xin lỗi, tại tớ ngượng quá. Lần đầu tiên tớ được bạn trai thơm má.
– …
– Ừ, không sao đâu, thôi, tớ về đây.
Nhìn bạn ấy bước ra cửa, Vân cũng hơi áy náy. Liệu Vân có lạnh lùng quá không nhỉ, tại Vân cũng chưa thích bạn ấy lắm mà.