Chú Nhỏ, Mạng Ngươi Thiếu Ta

Chương 54: Vu Chú Và Người Giấy



“Tô Khả Khả, nói chuyện với cậu đấy!” Tưởng Nguyệt Nguyệt tức giận nói.Tô Khả Khả cúi đầu thấp đến càng thấp hơn, chú đặc biệt đưa cô đến trường để đi học, cô mới không rời đi đâu, mặt dày mày dạn cũng muốn ở lại đây.Tần Tinh cười khẩy: ” Ngu ngốc, Khả Khả có ở lại hay không cũng không tới lượt cậu nói .”Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở – dembuon.vn – s2.

Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.

Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênNghĩ đến những gì nhìn thấy ở cổng trường buổi tối hôm qua, Tần Tinh có hơi xuất thần.Cô không nhìn thấy được chú Tư, nhưng lại nhìn thấy Ngô Tông Bách, trợ thủ đắc lực nhất bên cạnh chú Tư.Mặc dù không biết Tô Khả Khả có liên quan gì đến người chú thứ tư của mình, nhưng có một điều mà Tần Tinh chắc chắn khẳng định ———–Tô Khả Khả quả thực chính xác người của chú Tư.Bất quá, ngay cả khi không có chú Tư, cô vẫn coi Tô Khả Khả như một người bạn.Mà bạn của Tần Tinh cô, chỉ cần có cô ở đó, cô tuyệt đối không cho phép người khác bắt nạt.Tưởng Nguyệt Nguyệt nhìn chằm chằm Tần Tinh, nghiến răng nghiến lợi nói:”Tần Tinh, vậy chúng ta cứ chờ xem!”Một người vẫn đang đọc sách giáo khoa tiểu học, thành tích yếu như vậy muốn vượt điểm trung bình của cả lớp, đùa gì thế!Tần Tinh bĩu môi,”Chờ thì chờ, hi vọng cậu lúc đó có thể chịu thua, làm trò ngay trước mặt tất cả bạn học xin lỗi Tô Khả Khả.”Tô Khả Khả ngẩng đầu nhìn hai người bọn họ, rồi lại lần nữa cúi đầu xuống.Cô hơi áy náy, nhưng không ngờ rằng mình lại trở thành ngòi nổ cho cuộc cãi vã của hai người.Bất quá, Tần Tinh và La Mạn đã bảo vệ cô như thế này, trong lòng cô rất vui.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở – dembuon.vn – s2.

Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.

Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênCô quyết định rằng mình nhất định phải chăm chỉ học tập, không để chú mình mắt mặt, cũng để bạn tốt của mình mất mặt!Hiện tại nhìn không hiểu cũng không thành vấn đề, hắc hắc, trí nhớ của cô rất tốt, trước tiên có thể nhớ kỹ những thứ đó.Tô Khả Khả tiếp tục vùi đầu đọc sách.Dần dần, Tô Khả Khả hoàn toàn chìm đắm trong sách giáo khoa tiểu học vô pháp tự kiềm chế, cô đọc rất nhanh, một buổi sáng liền đem sách giáo khoa ngữ văn từ lớp một đến lớp ba xem xong rồi, cũng hoàn toàn nhớ kĩ 26 chữ cái tiếng Anh, cũng viết chính tả được hai trăm từ đơn., mặc dù cô tạm thời vẫn còn không thể phát âm những từ đơn này.Buổi trưa, bốn bông hoa vàng cùng nhau ăn cơm.Tần Tinh và ba người ngồi một bên, chửi cô nàng não tàn Tưởng Nguyệt Nguyệt, một bên đối với Tô Khả Khả động viên tinh thần .”Đừng lo lắng, Khả Khả, có một La Mạn đại học bá ở đây , cậu nhất định không có vấn đề.”Tô Khả Khả gật gật đầu, vô cùng tự tin nói: “Cho dù cõng tớ, cũng phải nhớ kỹ!”Triệu Khả Tâm không kìm được mà bật cười, “Ngữ văn và tiếng Anh coi như được, còn toán lý hóa cậu như thế nào học thuộc được a?”La Mạn trầm mặc suy nghĩ một lúc rồi nói, “Khả Khả, cậu học vẹt đi, cậu có nền tảng kém, đã quá muộn để nói cho cậu nguyên tắc hay bất cứ điều gì, nếu cậu thực sự có thể nhớ kĩ, tôi sẽ đánh dấu vào các điểm chính của mỗi môn học sẽ kiểm tra, cậu đem những điểm chính này ghi nhớ cho kỹ.

Đối với vật lý và toán học, kỳ thực đề mô phỏng cũng có rất nhiều dạng câu hỏi, nếu cậu nhớ một vài dạng câu hỏi kinh điển trong đề, những chỗ khác là có thể suy từ một ra ba …!”Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở – dembuon.vn – s2.

Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.

Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênTô Khả Khả mắt đầy sao nhìn cô chằm chằm , gật đầu lia lịa, “Được , cảm ơn Mạn Mạn.”“Mạn Mạn, tớ cũng muốn tớ cũng muốn, cậu cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia.” Tần Tinh lập tức mặt dày nói.Triệu Khả Tâm cũng quyên góp đi vào, “Kèm thêm tớ nữa có được không?”Đại học bá nói câu trọng điểm đi ra ngoài, đây tuyệt đối là trọng yếu nhất.“Được rồi.” La Mạn mỉm cười nói.Này một tiếng một tiếng Mạn Mạn kêu thật là thân mật, cô có thể không đồng ý sao.“Ba vị mỹ nhân, ta chạy trước hắc.” Triệu Khả Tâm sau khi ăn xong liền đi thư viện học tập.“ Chạy trốn thật là nhanh, xem ra cô ấy không có thời gian tham gia hoạt động nhỏ của chúng ta.” Tần Tinh nói, sau đó cùng La Mạn ăn ý liếc nhau một cái.“Khả Khả, hôm qua cậu nói bùa chú nguyền rủa, hôm nay cậu có đem không?” Tần Tinh hạ thấp giọng hỏi.Tô Khả Khả nuốt một ngụm cơm cuối cùng, mắt và khóe miệng đồng thời cong cong, “ Có, ở trong cặp sách .”Buổi trưa vào lúc này chính là thời gian ít người, lớp học chỉ có ba, năm học sinh đang vùi đầu làm bài.Cả ba người phóng nhẹ cước bộ đi về dãy cuối cùng của lớp học và xếp thành vòng tròn quanh bàn học, chặn tầm nhìn của những cặp mắt nhòm ngó.Đầu tiên Tô Khả Khả lấy trong cặp ra một túi gạo nếp nhỏ, sau đó là chu sa và bút văn hào.Cô cho tay vào túi gạo nếp, dùng gạo nếp chà xát, tóm lấy, rồi cho hai tay dò xét vào ngăn kéo, ở bên trong lục lọi.Sau một lúc lâu, hai tay cô đột nhiên dừng lại, khi cô lấy ra thì, trong lòng bàn tay cô đã có một …!người giấy nho nhỏ.Tần Tinh hai mắt lập tức trợn to.Ta đi! Thật thần kì!Tô Khả Khả lật người giấy.Trên người giấy bị đảo ngược, có một chữ nho nhỏ màu đen: bẩn thỉu.Tô Khả Khả nhỏ giọng thầm thì: ” Dán nó vào khe hở của cái bàn, để tớ có thể dễ dàng tìm thấy nó.”Cả hai người đều bị cảnh tượng này làm cho kinh sợ.Thứ mà Tô Khả Khả đang nói là dán, nhưng Tần Tinh và La Mạn không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của keo hay băng dính hai mặt trên người giấy, cũng không biết người giấy này dán lên bằng cách nào.Mà tờ giấy này cũng không giống như mới được cắt ra, thoạt nhìn có vẻ hơi cũ.“Khả Khả, đây là vu nguyền rủa cậu đang nói tới sao?” Tần Tinh hỏi.“Khả Khả, tại sao trên đó lại có một chữ bẩn thỉu ?” La Mạn cũng tò mò hỏi.”Đây xác thực là vu nguyền rủa mà tớ đã đề cập vào hôm qua.

Nói chung, chỉ có người của giáo phái vu cổ mới có thể thực hiện lời nguyền rủa phù thủy này.

Bẩn thỉu tượng trưng cho những vật dơ bẩn, dân gian nói rằng không được giẫm lên nắp giếng, tuy rằng có chút khoa trương , nhưng cũng không có đạo lý, nắp giếng có ghi chữ “bẩn”, chứng tỏ bên dưới đều là nước dơ, khí bẩn nặng nề, khi người ta giẫm lên nắp giếng thì khí bẩn sẽ dễ dàng xâm nhập vào cơ thể.

Và từ bẩn thỉu trên người giấy này là lời dẫn về nguyền rủa phù thủy, sẽ khiến cho khí bẩn thỉu xung quanh không ngừng tụ lại đây, người ở trong môi trường như vậy trong một thời gian dài, không sinh bệnh mới là lạ.

“Tô Khả Khả thường ngày cho người khác cảm giác mình là một tiểu cô nương dễ thương nhà bên, nhưng khi đụng đến nghề nghiệp , khuôn mặt cũng trở nên căng thẳng và nghiêm túc hơn.Nhưng dù có căng mặt đến mức nào đi chăng nữa thì vẫn là một khuôn mặt mang theo nét trẻ con, mặt bánh bao mập mạp .Điểm khác biệt là trước đây, nguyên lai là một khuôn mặt bánh bao ngọt ngào, nhưng bây giờ lại là một khuôn mặt nghiêm túc.Tô Khả Khả đã dùng cây bút dính chu sa trong khi nói chuyện, và tạo một dấu thập đỏ lớn lên trên ký tự bẩn kia của người giấy.“Không thể trực tiếp xé ra được sao?” Tần Tinh nhíu mày.“Không thể, chuyện này là có chủ ý.” Tô Khả Khả đem người giấy nhét vào trong túi và nói với hai người họ: “Chúng ta hãy tìm một nơi không có ai, tớ cần phải xử lý thứ này”.Khuôn viên rất rộng, lại có quá nhiều nơi ít người, Tần Tinh đối với khuôn viên rất quen thuộc, vì vậy mang theo Tô Khả Khả chọn một góc khuất.Tô Khả Khả lấy trong cặp ra một tờ giấy lớn màu vàng chưa cắt, xếp lại thành một chiếc hộp vuông vức, sau đó uống một ngụm nước, không có nuốt xuống, sau khi phồng má lại lần nữa phun ra ngoài.Đa số mọi người phun ra sẽ là bọt nước, nhất định đem hộp giấy bị phun cho ẩm ướt, thế nhưng cái miệng nhỏ nhắn của Tô Khả Khả lại phun ra hơi nước.Hai người hai bên trái phải nhìn thẳng, La Mạn cũng không phải là người có lòng hiếu kỳ lớn, nhưng thấy hành động này vẫn không nhịn được hỏi: “Khả Khả, cái này là có ý gì?”Tô Khả Khả nhếch miệng cười , “Cái này gọi là cảm ứng tinh thần, có rất nhiều phương pháp cảm ứng, đây chỉ là một trong số đó.”Ngay cả đại học bá La Mạn cũng nghe không hiểu gì về cảm ứng tinh thần nên cô cũng không có hỏi đến.Đối với người thường, càng hỏi nhiều thì lại càng không hiểu, càng xấu hổ.Cả hai người nhìn Tô Khả Khả cư nhiên tìm một …!que diêm.Sau khi que diêm đốt cháy người giấy, Tô Khả Khả đã ném nó ném vào trong hộp giấy.Người giấy bị ngọn lửa nuốt chửng, ngọn lửa đỏ rực bỗng chốc biến thành quỷ dị …!màu xanh biếc âm u.Editor: The Calantha TeamBeta: Rine____________________xin lỗi vì đã làm phiền khi chèn tên nhóm dịch, nhưng hiện tại nhiều web mất dạy ăn trộm truyện và còn xóa cả dòng team dịch đi, xin đấy có sức thì tự mà làm, chúng tôi bỏ mồ hôi công sức thuê người về dịch các người muốn ăn không mà cop truyện lấy tiền ư :).


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Chú Nhỏ, Mạng Ngươi Thiếu Ta

Chương 54: Váy Vừa Ngắn Vừa Bó



Tần Tinh đột nhiên hối hận, cô không nên hỏi Tô Khả Khả vấn đề này.

Nghe xong mấy thứ cô ấy nói càng sợ hãi thì phải làm sao bây giờ?

Tô Khả Khả thấy vẻ mặt hai người đều có chút vi diệu, vội vàng nói: “Đừng sợ, ở đây còn có tôi mà.”

Vẻ mặt Tần Tinh khổ sở: “Một ngày 24h không thể lúc nào cũng dính lấy cậu mà.”

“Không nói đến cương thi và yêu linh, ngay cả dã quỷ các cậu cũng sẽ không thể nhìn thấy những thứ này.

Trên thực tế, chỉ có người trong cuộc và người có mệnh cách đặc biệt mới có thể nhìn thấy những thứ đó, nhiều khi ngay cả những người trong cuộc đó, cũng sẽ có vài người không thể nhìn thấy những thứ kia, nhiều nhất là cảm nhận được sự tồn tại đặc thù mà thôi, chứ không phải ai cũng thấy được đâu.

“Vậy còn cậu?” La Mạn hỏi, “Khả Khả, cậu có thể nhìn thấy những thứ đó vậy cậu là người trong cuộc hay là cậu có mệnh cách đặc biệt?”

Khóe miệng Tô Khả Khả hơi cong lên, “Sư phụ dạy tôi bí pháp, dẫn linh khí của trời đất đưa vào huyệt Thiên Linh giữa ấn đường, như vậy sẽ có thể thấy được những thứ mà người bình thường không nhìn thấy.”

Tần Tinh nuốt nuốt nước miếng, cũng hỏi: “Những người có mệnh cách đặc biệt là như thế nào?”

“Là những người bị vận rủi đeo bám, hoặc bệnh nặng không khỏi nên sinh ra tử khí, những người lớn tuổi sắp chết, hoặc những đứa trẻ vừa mới sinh ra…

Những người này không phải ai cũng sẽ nhìn thấy, còn phải dựa vào điều kiện hoàn cảnh thực tế lúc đó như thế nào, có nghĩa là phải có thiên thời địa lợi nhân hòa.

Tóm lại, những người có khả năng nhìn thấy mấy thứ không sạch sẽ này thật ra rất ít.”

“À đúng rồi! Còn có những người yếu bóng vía, ví dụ như phụ nữ sinh vào ngày âm tháng âm năm âm, những người phụ nữ này được gọi là cực âm chi nữ, khả năng nhìn thấy mấy thứ đó là một trăm phần trăm.”

Tần Tinh đột nhiên ngắt lời cô, “Khả Khả, cậu đừng nói nữa, thật đáng sợ!” Tô Khả Khả nhếch miệng cười, “Thật ra những thứ này cũng không đáng sợ như các cậu nghĩ, ví dụ như cô hồn dã quỷ, chúng nó đều sẽ không chủ động hại người. Cho dù là lệ quỷ – những cô hồn oán khí quá nặng không thể đầu thai cũng chỉ là có oán báo oán mà thôi, bọn chúng chỉ trở về để đòi mạng kẻ thù, tất cả đều là nhân quả báo ứng.

Nếu các cậu thật sự không ổn, tôi đưa các cậu hai lá bùa hộ mệnh, nếu như xui xẻo gặp phải thứ gì đó không sạch sẽ, lá bùa này có thể giúp các cậu tránh tai họa một lần.”

“Thần kỳ như vậy? Tốt quá tốt quá!” Tần Tinh vội vàng đồng ý.

La Mạn: “Vậy cảm ơn Khả Khả.”

Tô Khả Khả lục lọi cặp sách nhỏ, vô cùng hào phóng lấy ra hai lá bùa hộ mệnh, đưa cho mỗi người một lá, còn một lá thì đưa cho Triệu Khả Tâm.

Tần Tinh nhanh tay cất vào trong túi, “Tôi sẽ xỏ dây đỏ rồi đeo lên cổ.”

Tô Khả Khả đưa ra đề nghị: “Tốt nhất là nên để nó vào một cái túi thơm nhỏ, cứ để vậy mà mang trên cổ, dính mồ hôi thì sẽ mất hiệu lực.”

“Đừng nó chỉ bỏ vào túi thơm, đem nạm vàng rồi đeo lên cũng được luôn á!”

Tô Khả Khả nghiêm trang nói: “A Tinh, nếu cậu đem nạm vàng, thì pháp lực của tôi sẽ bị khóa lại, không phát huy được đâu, nếu muốn làm đồ trang sức mà vẫn không mất hiệu lực, vậy có thể nạm ngọc.”

Tần Tinh:…

Cô rốt cuộc cũng hiểu rõ, Tô Khả Khả chính là đồ ngốc, một trái bí đao ngốc nghếch a!

“Đúng rồi Mạn Mạn, hôm nay cậu đưa cho tôi một số câu hỏi trọng tâm của Hình học, nhưng mà có một số chỗ tôi không hiểu lắm.” quả bí đao ngốc nghếch Tô Khả Khả bày sách giáo khoa ra.

Tô Khả Khả nhớ lại lúc sáng, La Mạn có soạn cho cô một số bài tập quan trọng của mấy môn tự nhiên, cô ấy nói nếu có gì không hiểu buổi trưa có thể hỏi họ.

Tuy nhiên, ngay khi cô có thể dễ dàng nhớ tất cả nội dung trong sách, thì Tô Khả Khả vẫn muốn tự mình động não, cô phát hiện có nhiều bài tập giống nhau, nhưng công thức áp dụng và cách giải lại không giống.

La Mạn bị cô hỏi mười ngàn câu hỏi vì sao? Rất là khó hiểu, liền hỏi cô: “Khả Khả, trí nhớ cậu tốt như vậy, vì sao không theo xã hội đi?”

Lúc lên năm hai cao trung đã bắt đầu chia ban tự nhiên và xã hội, ban xã hội buộc phải học thuộc nhiều hơn tự nhiên, nhưng lại không cần đau đầu vì mấy môn lý hóa sinh.

*Năm hai cao trung tương đương 11 bên mình.

Tần Tinh nghe vậy liền chen vào một câu, “Nè, vậy các cậu có biết tại sao tôi lại chọn ban tự nhiên hay không?”

Hai người đồng thời quay đầu nhìn cô ấy.

Tần Tinh: “Bởi vì mẹ tôi muốn tôi trở thành một nhà khoa học vĩ đại, ha ha ha….”

Cười đủ rồi, Tần Tinh mới ho một tiếng, “Được rồi, thật ra là do tôi ghét cay ghét đắng mấy môn lịch sử, chính trị và địa lý, mấy môn đó đều phải học thuộc rất nhiều, dung lượng não của tôi không đủ dùng.”

Vừa nói, cô ấy vừa nháy mắt Tô Khả Khả, “Khả Khả, có phải cậu cũng sợ phải học thuộc cả đống lý thuyết khô khan đó hay không?”

Tô Khả Khả a một tiếng, sau đó lắc đầu, “Bởi vì tôi quá quen thuộc với lịch sử và địa lý, học nữa cũng không có ý nghĩa gì, với lại tôi cũng không có hứng thú với chính trị, sau này cũng không có ý định làm nhân viên nhà nước.”

Tần Tinh yên lặng câm miệng.

…Đau ở trong tym đây lày.

La Mạn cười hỏi: “Ai nói với cậu theo ban xã hội sau này sẽ làm nhân viên nhà nước?”

Tô Khả Khả lập tức nói: “Chú của tôi nói đó, cấp bậc cao nhất của những người theo ban xã hội là cán bộ nhà nước, còn những người theo tự nhiên thì có thể sẽ trở thành nhà khoa học.”

Cho nên vừa rồi Tần Tinh nói phải trở thành một nhà khoa học, cô tin, hơn nữa còn cảm thấy Tần Tinh rất có tiềm năng.

La Mạn nói: “Chú của cậu nói vậy cũng không sai, nhưng mà trở thành cán bộ quốc gia cùng nhà khoa học đâu có dễ như thế, hiện tại những người học xã hội ra trường sẽ làm việc bên mảng quản lí, còn tự nhiên thì làm việc bên mảng kỹ thuật.”

Tô Khả Khả mặc kệ chuyện đó, cô chỉ cảm thấy có hứng thú với những kiến thức khoa học mà chú nói đến. Vật lý thì học về từ trường, Sinh học thì học về các tế bào của sinh vật, Toán thì học xác suất thống kê.

Tần Tinh giơ ngón cái cho cô, “Khả Khả, dũng khí này của cậu rất đáng khen.”

Tô Khả Khả cười ngượng ngùng, “Cảm ơn lời khen của cậu.”

Tần Tinh:…

Cậu thật là không khách khí chút nào mà.

“Ngày mai là thứ bảy. A Tinh muốn tới trường học, cậu thì sao Khả Khả, có tới không?” La Mạn hỏi.

“Không tới, tôi muốn đi mua sắm, hơn nữa, tôi còn phải bảo vệ chú tôi nữa.”

La Mạn nghe vậy liền tưởng rằng chú của Tô Khả Khả rất là yếu ớt, vậy mà còn cần một đứa nhóc như cô bảo vệ.

Khóe miệng Tần Tinh co quắp, nhưng cũng không nói gì.

Hôm nay lúc tan học, ra đến cổng trường Tần Tinh vốn muốn tạm biệt với Tô Khả Khả, lại không ngờ cô vậy mà lại nói muốn cùng cô ấy đi tàu điện ngầm.

Tần Tinh ra vẻ tò mò hỏi: “Khả Khả, vị chú nhỏ kia của cậu không đến đón cậu sao?”

Tô Khả Khả nói: “Tôi đã nói với chú ấy, tôi đi tàu điện ngầm cùng với cậu là được.”

“Vậy hiện tại cậu đang ở đâu?”

Tô Khả Khả không hề đề phòng nói: “Ở nhà của chú, là khu biệt thự Tiểu Kiều Lưu Thủy.”

Vẻ mặt Tần Tinh nháy mắt biến đổi, đậu mé là nơi đó sao!

Ngay sau đó, cô nàng ha hả cười gượng hai tiếng, “Thật à, ở khu biệt thự đó đều là người có tiền, vậy chú của cậu nhất định là một đại thổ hào vừa anh tuấn tiêu sái vừa phong lưu phóng khoáng ngọc thụ lâm phong phải không…”

“A Tinh, cậu nói không sai chút nào, thật sự là như thế.”

Hai cô gái nhỏ khoác tay nhau đi xa.

Ở một góc khuất ngoài cổng trường, trong một chiếc xe hơi bề ngoài khiêm tốn, Tần Mặc Sâm hạ cửa kính xuống, đưa mắt nhìn theo bóng dáng nho nhỏ kia một lát, sau đó kéo cửa sổ lên.

“Trợ lý Ngô, đi thôi.”

Ngô Tông Bách lên tiếng đáp ứng, lái xe rời đi theo một con đường khác.

Cố ý đi đường tắt đến đây chỉ để nhìn tiểu khả ái một chút, thuận tiện gặp mặt bạn mới của cô nhóc, chính xác mà nói thì cô bé kia còn là cháu gái của anh.

Tứ gia, ngài thật đúng là…

Ngô Tông Bách đột nhiên cảm thấy, những chuyện mà hắn biết hình như hơi bị nhiều.

Lúc Tô Khả Khả về đến nhà, lại phát hiện chú nhỏ còn chưa trở về.

“Khả Khả, về rồi sao, đi rửa tay đi rồi lại đây ăn bắp này, dì Lâm hôm nay luộc mấy trái bắp ngọt.”

“Oa ~ bắp, con thích ăn bắp nhất! Dì Lâm vất vả rồi!”

“Ha ha, không vất vả, con đúng là nhóc dẻo miệng. y, đang mặc đồng phục sao? Khả Khả mặc đồng phục của trường học cũng đẹp hơn người khác rất nhiều.”

“Thật không ạ?Nhưng mà con cảm thấy màu hồng nhạt sẽ càng đẹp hơn, hơn nữa, váy này vừa ngắn vừa bó sát, chờ chú trở về con lại hỏi chú …” Tần Mặc Sâm vừa về tới, đã nhìn thấy cô gái nhỏ đang vùi trên sô pha gặm bắp, hai cái răng cửa nho nhỏ lộ ra giống hệt thỏ con, vừa trắng vừa sáng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.