Chớ Nói Xử Với Tôi

Chương 53



Vì tránh để cho những người khác cảnh giác, ngoại trừ Doãn Triệt ra, cơ hồkhông có ai biết tin tức Trần Hi trở về. Điều này cũng thỏa mãn cảm giác kiêungạo tự mãn của Doãn Triệt, anh có cảm giác quả thực đắm chìm trong ánh nắng ấmáp của mùa xuân làm cho sức sống bừng bừng.

T m t nh của Doãn Triệt rất tốt, nên trong công ty mọi người bỗng nhiên đượchưởng thụ lợi ích từ ông chủ mang lại.

Tỷ như trước đây việc gì không vừa ý, nếu không rống giận, thì cũng cho tàiliệu giấy tờ bay đầy trời, bây giờ thay vào đó là ông chủ đột nhiên ôn tồn lờinói nhỏ nhẹ, còn vỗ vai nhân viên đầy khích lệ.

Dĩ nhiên, ai cũng sẽ có một vài ngày tâm tình tốt như vậy, nhưng mà đối vớiDoãn Triệt, điều này thật sự là quá hiếm, ít nhất là Trương Nghiên chưa từngthấy qua.

Cô cảm thấy Doãn Triệt mấy ngày nay rất không bình thường, anh hẳn là phảinên nghiêm túc, thế nhưng dù là đàm phán một vụ làm ăn lớn không thành, cùng lắmanh cũng chỉ cười nhẹ nhàng một cái, thật sự là quá kỳ quái rồi.

Doãn Triệt càng kỳ quái hơn, vốn là một người có khuynh hướng cuồng làm việc,thế nhưng vài ngày gần đây vừa đến lúc tan giờ là sớm xách giỏ bỏ đi, những ngàygần đây, Trương Nghiên cũng không thấy bóng dáng làm việc về đêm của anh.

Đối với sự việc lần này Trương Nghiên thật sự tò mò, không thể phủ nhận, côcó một ý tưởng, nói là hy vọng xa vời cũng tốt, nói là mơ ước cũng tốt, cô muốncùng Doãn Triệt nối lại tình xưa.

Ở nước ngoài chịu không ít gian khổ, lần này trở lại, tại hội sở hôm đó, DoãnTriệt đã ra tay giúp đỡ, điều này làm cho Trương Nghiên có một loại cảm giác,tận đáy lòng Doãn Triệt, vẫn còn có một chút bóng dáng của cô, huống chi Trần Himất tích cũng đã năm năm rồi, một người mất tích thời gian dài như vậy, khả năngcó thể xuất hiện lại cơ hồ là cực kỳ bé nhỏ.

Mặc dù mẹ Doãn rất thích Trần Tuyết Lệ làm con dâu, nhưng Trương Nghiên cũngkhông cảm thấy lo lắng, bởi vì cô nhìn thấy Doãn Triệt đối với Trần Tuyết Lệ còncó mấy phần căm ghét, đây chính lá điểm tốt của việc làm thư ký, cô có đầy đủthời gian cùng cơ hội có thể quan sát được những thay đổi rất nhỏ của ôngchủ.

Trương Nghiên cũng không kỳ vọng cô có thể được Doãn gia chấp nhận, cô củngk

hông biết ba của đứa bé là ai, cô cảm thấy, chỉ cần bên ngoài có một cănnhà nhỏ, là nơi Doãn Triệt thỉnh thoảng có thể dừng chân, như vậy cô đã cảm thấyvừa lòng rồi.

Nhưng mà những thay đổi của Doãn Triệt gần đây đã vượt quá mong đợi của cô,anh bây giờ càng trở nên xa cách.

Trương Nghiên biết nhà Doãn Triệt ở đâu, sau khi tan việc, cô trực tiếp láixe đến dưới nhà Doãn Triệt, cô cảm thấy mình cần thiết phải biết đối thủ cạnhtranh là ai.

Đàn ông thường không muốn về nhà, chỉ sợ là có một người phụ nữ làm cho anhta có thể tự nguyện trở về, nếu có người phụ nữ này tồn tại, như vậy mơ ước nhỏbé của cô sẽ biến mất, đây chính là điều mà Trương Nghiên không muốn nhìnthấy.

Trương Nghiên rất có kiên nhẫn, qua hơn một giờ, cô rốt cuộc cũng nhìn thấyđược xe của Doãn Triệt, cô nhìn anh xuống xe, trên mặt tràn đầy vui sướng, chodù là dưới ánh đèn lờ mờ của bãi đậu xe, vẫn thấy được nụ cười mơ hồ trên mặtanh.

Doãn Triệt mở cốp sau xe, từ bên trong xách ra hai túi mua hàng siêu thị thậtto.

Trương Nghiên trợn to hai mắt, Doãn Triệt làm sao có thể đi siêu thị mua đồ,đây quả thật là chuyện ngàn năm có một. Cô đưa mắt nhìn Doãn Triệt đi lên lầu,một mình ngồi trong xe do dự một hồi, cắn răng, bước xuống xe.

@@@@

Doãn Triệt móc chìa khóa ra mở cửa nhà, từ trong phòng bếp truyền ra tiếngchiên xào đồ ăn quen thuộc. Anh cảm thấy cuộc sống như vậy rất tốt đẹp, anhgiống như một người chồng ra ngoài lo làm ăn, mà vợ anh đang ở nhà chuẩn bị bữaăn tối cho mình, bữa ăn phong phú ấm áp có thể làm tan hết tất cả những mệt mỏitrong ngày.

Chỉ là điều tốt đẹp này làm cho Doãn Triệt có một cảm giác đang nằm mộng, anhcảm thấy đây là một việc giả tưởng không có thật, tựa như bọt xà phòng, nóikhông chừng chỉ cần chạm vào liền tan vỡ.

Anh biết mục đích của Trần Hi, cô muốn đánh gục Trần Xương, Doãn Triệt đãcùng Trần Hi thảo luận qua, anh hi vọng cô có thề đem sự việc lần này giao choanh xử lý. Đáng tiếc Trần Hi không đồng ý, cô càng muốn tự mình xử lý, sao nhiềulần thương lượng, cuối cùng Doãn Triệt vẫn là chịu lui một bước, anh để mặc TrầnHi lo liệu.

Tất cả công việc Trần Hi cơ hồ là tiến hành qua điện thoại và máy tính, cóthể nói cô một bước cũng không ra khỏi nhà. Đối với việc này, Doãn Triệt vẫn làcảm thấy cực kỳ vui mừng.

Doãn Triệt đổi giày, trên bàn ăn đã dọn ra những món ăn tỏa ra mùi thơm mêngười. Hiện tại anh rất ghen tỵ khoảng thời gian Trần Hi sống cùng với KhươngSâm trước kia. Trần Hi có tay nghề tốt như vậy, mà chính anh cũng chỉ đượcthưởng thức qua vài lần, người liền biến mất. Tính ra Khương Sâm lại được hưởnglợi đến mấy tháng.

Doãn Triệt có chút không chờ nổi, Trần Hi làm món này, thịt gà non mềm rấtthơm, anh đưa tay quẹt một miếng.

“Anh lại ăn vụng, anh dám làm thế nào với món ăn đó, em sẽ làm thế với anh.”Trần Hi vừa vặn bưng một cái mâm ra ngoài, cô buồn cười nhìn hành vi như đứa bénày của Doãn Triệt, người lớn như vậy, mà còn dùng tay bốc.

“Em nói thật?” Doãn Triệt nhếch miệng cười một tiếng.

Món gà Trần Hi làm là vẫn để nguyên con, chỉ thấy Doãn Triệt thận trọng nắmlấy hai đùi gà, đem nó trở qua một cái.

Ánh mắt Doãn Triệt nhìn Trần Hi chằm chằm, cúi đầu khẻ liếm vị trí giữa haicái đùi gà.

Trần Hi trợn to hai mắt, cô đột nhiên có một loại kích động, muốn ném trựctiếp cái mâm lên đầu Doãn Triệt, cô vốn tưởng là anh đã trưởng thành, thế nàolại làm ra cái hành vi bỉ ổi như vậy.

Chỉ là Trần Hi khắc chế nổi, cô đem cái mâm đặt lên trên bàn ăn.

Doãn Triệt cũng ngẩng đầu lên, hướng Trần Hi lộ ra nụ cười sáng lạn, sau đólè lưỡi liếm một vòng quanh môi: “Quyết định như vậy đi, không thể nuốt lờinha.”

Nhìn thấy mặt Trần Hi đỏ lên, Doãn Triệt đi lên trước, một tay kéo lấy cô,cúi đầu hôn xuống.

Doãn Triệt bây giờ còn có một tật xấu, là ngoại trừ anh và Trần Hi ra tất cảmọi người đều không biết, theo như cách nói của Trần Hi, chính là cái người nàyhormone nam tính đã vượt quá mức kích động, động tình cũng không cần phân biệtđịa điểm là chỗ nào.

“Còn chưa thử qua trên bàn ăn, hôm nay chúng ta vừa ăn vừa làm thế nào.” DoãnTriệt đã ôm Trần Hi đặt lên bàn, anh đứng giữa hai chân của cô.

“Không được, em còn muốn ăn cơm.” Trần Hi đối với đề nghị này của Doãn Triệtcũng không đồng ý, cô nhìn tia lửa trong ánh mắt của Doãn Triệt, trong lòng dânglên một tia lạnh lẽo, người này không định bỏ qua mà.

“Leng keng. . . . . .” Chuông cửa vang lên.

Mặc kệ là ai, Trần Hi quyết định cô phải đối đãi với người này thật tốt, đâyquả thực là cứu tinh của cô trong lúc dầu sôi lửa bỏng mà, có trời mới biết nếulà Doãn Triệt thật tính toán vừa ăn vừa làm, có thể coi cô như cái mâm haykhông, làm cho toàn thân dính đầy đồ ăn.

Trần Hi sửng sốt một chút, cô bất chợt phát hiện, chính ý tưởng của mình cũngbỉ ổi không kém rồi.

Doãn Triệt rất mất hứng, chuông cửa tựa hồ không có người mở thì không thể bỏqua.

Anh buông Trần Hi ra, sửa sang lại trang phục của mình một chút, đi tới cửachính.

Nhà của Doãn Triệt thuộc kiểu mỗi tầng một căn, dưới lầu còn có bảo vệ, bìnhthường ngoại trừ tình huống có liên quan đến tòa nhà, rất ít có người tới.

“Triệt, sao lâu như thế mới mở cửa, chỗ này có một hợp đồng thật sự gấp, emmới vội tìm anh ký tên. Còn có em vừa mới mua ở tiệm Như Ý dưới lầu, anh vẫnchưa ăn cơm phải không, chúng ta đi vào, anh vừa ăn vừa xem hợp đồng..”

Trương Nghiên vừa nói xong liền muốn đi vào bên trong, Doãn Triệt đưa cánhtay ra ngăn lại “Hợp đồng cứ để ở đây, còn nữa mang cái này về đi, tôi đã có đồăn rồi.”

“Triệt. . . . . .”

“Còn nữa tôi đã nói với cô, không nên gọi tôi là “Triệt”, gọi là Doãn tổnghoặc Doãn Triệt đi.” Doãn Triệt nói xong đóng cửa lại, anh xoay người nhìn thấyTrần Hi đang ở phía sau cười híp mắt nhìn anh.

“Người tình cũ, ha. . . . . .” Trần Hi ôm vai, tùy ý tựa vào trên tường.

“Không phải, em đừng hiểu lầm, không phải là bởi vì thời điểm cô ta ờ trườnghọc vu oan cho em . . . . .”

Trên lầu Doãn Triệt đang tích cực giải thích cho sự trong sạch của mình, ởdưới lầu Trương Nghiên cũng không có nhàn rỗi.

Cô bây giờ đã có thể xác định rõ ràng, trong nhà Doãn Triệt có một người phụnữ, hơn nữa người này được Doãn Triệt vô cùng coi trọng.

Trương Nghiên nhìn danh bạ điện thoại, cô lấy ra số của Trần Tuyết Lệ; “Trầntiểu thư, tôi có chút chuyện muốn tìm cô ….”

@@@@

Hoàn cảnh thanh lịch trong quán cà phê, hai người phụ nữ xinh đẹp, tựa hồđang thảo luận về vấn đề gì. Từ vẻ mặt của bọn họ, một người phục vụ thông minhlanh lợi có thể nhìn ra được manh mối, tựa hồ như đang vì đàn ông mà tranhđấu.

“Đây là tiền lúc đó tôi đồng ý đưa cho cô, học tỷ, cô xem có đủ haykhông?”

Trương Nghiên đưa tay tiếp nhận chi phiếu Trần Tuyết Lệ đưa tới, nhìn mộtchút liền cười đẩy trở về: “Trần tiểu thư, tôi nghĩ là cô lầm rồi, tôi muốnkhông phải là thứ này, tôi chỉ cảm thấy chúng ta có cùng chung một sự uyhiếp.”

Trần Tuyết Lệ nhìn Trương Nghiên, không có mở miệng, chỉ là nhìn chằm chằmcô, quan sát biểu tình trên gương mặt cô.

Trương Nghiên uống một hớp cà phê, nhìn thời tiết bên ngoài, trời xanh mâytrắng, ánh nắng tươi sáng, một vầng mây đen cũng không có, giống như cái ngày côra nước ngoài đó, cũng là một ngày sáng sủa như vậy.

“Tôi muốn là thật sự có thể ở bên cạnh Doãn Triệt, anh ấy tuyệt đối cho tôikhông phải chỉ là chút ít tiền như vậy, điều này cô cũng hẳn là đã biết.” TrươngNghiên liếc mắc nhìn Trần Tuyết Lệ, đưa cổ tay của mình lên trước mặt cô ta,trên đó có một vết xẹo xấu xí.

“Đây là sau khi tôi biết mình mang thai mà lưu lại, cũng rất nhiều người nóitôi đáng đời, nếu như không vu hãm người khác, cũng sẽ không rơi vào kết quả nhưvậy.”

“Đúng nha, tôi cũng có nghe nói, nếu là không có Trần Hi, Trương tiểu thư đâycùng anh Triệt là một đôi làm người ta phải hâm mộ rồi.” Thanh âm Trần Tuyết Lệngọt ngào trước sau như một.

“Vậy sao? Ai cũng cảm thấy tôi nên oán giận Trần Hi, nhưng tôi cũng đã nghĩrõ, người tôi oán trách không phải là cô ấy, mà là cái người đã giúp tôi bày mưutính kế kia. Tôi cảm thấy có một đạo lý rất đúng: xa tận chân trời, gần ngaytrước mắt, cô đoán thử xem cô ta là người nào?” Trương Nghiêng cười nhìn TrầnTuyết Lệ, phát hiện trên mặt cô ta lóe lên một chút kinh ngạc.

“Chuyện đã trôi qua rồi, tôi cũng không muốn nhiều lời làm gì, chuyện đã xảyra không thể quay đầu lại được, tôi chỉ muốn ở bên cạnh Doãn Triệt, hơn nữa tôitin tưởng, Trần tiểu thư thông minh hơn người như vậy, khẳng định là biết đượccái gì quan trọng hơn, cho nên tôi cũng không có tìm Trần tiểu thư tán gẫu, dùsao học muội rất bận.”

Trương Nghiên lại cho thêm đường vào cà phê, cô nhẹ nhàng khuấy cà phê, nhìnđường từ từ hòa tan.

“Chỉ là, tôi cảm thấy có một việc, nên để cho cô biết, ngày hôm qua tôi điđưa tài liệu cho Doãn Triệt, phát hiện trong nhà có một người phụ nữ, tôi khôngbiết cô ta là ai, nhưng ảnh hưởng của cô ta so với Trần Hi tuyệt đối không kém,ước mơ của tôi và cô chỉ e là sẽ tan vỡ thôi.”

“Có lời gì cứ nói thẳng.” Trần Tuyết Lệ nhìn về phía Trương Nghiên.

“Trần gia có quyền thế, tôi tin tưởng việc đuổi một người phụ nữ đi cũngkhông phải là vấn đề gì. Tôi có thể tiếp tục làm người đàn bà xấu, mà Trần tiểuthư vẫn có thể làm con ngoan, tôi cảm thấy đây là một sự lựa chọn tốt nhất.”

Trương Nghiên nói xong hướng Trần Tuyết Lệ cười cười, cầm túi của mình đi rakhỏi quán cà phê.

Biểu tình của Trần Tuyết Lệ chợt lạnh xuống, đưa tay vẫy phục vụ tínhtiền.

Loại đàm phán này ở trong quán cà phê cũng là chuyện nhìn quen mắt, nhữngngười xung quanh cũng không có gì khác thường, chỉ có một người đàn ông trẻ tuổitóc màu nâu, khóe miệng mang theo ý cười đang soạn một tin nhắn.

【 bọ ngựa bắt ve. . . . . . 】

“Cười gì vậy?” Doãn Triệt từ phía sau ôm Trần Hi đang nhìn điện thoại diđộng, anh len lén liếc mắt một cái, cái câu nói bỏ lửng này anh hiểu, đoán chừnglà cô gái nhỏ này lại bắt đầu bày âm mưu quỷ kế gì rồi đây.

“Không có gì, em chỉ là nhớ một câu chuyện xưa, Nga Hoàng cùng Nữ Anh hầuchung một chồng đều được mọi người ca tụng, nhớ tới thật buồn cười, cũng khôngbiết hiện tại có loại chuyện như vậy tồn tại hay không.” Trần Hi tùy ý ném điệnthoại di

động lên bàn, nghiêng đầu sang liếc mắt Doãn Triệt một cái. (NgaHoàng và Nữ Anh đều là con gái của đế Nghiêu, được ông gả cho đế Thuấn, NgaHoàng lên làm hoàng hậu nhưng cả hai đều một lòng hầu hạ đế Thuấn.)

Nụ cười của Trần Hi vô cùng rạng rỡ, nhưng ánh mắt của cô không thể không nóilà rất lạnh lẽo, Doãn Triệt lập tức có cảm giác như bị đóng băng.

“Làm sao có thể, trùng hôn là tội danh nặng nhất, người nào mà ngu để phạmphải.”

“Không phải kết hôn còn có thể có tiểu tam, tiểu tứ sao, anh nói có đúng haykhông?” Trần Hi nhìn về phía Doãn Triệt.

Doãn Triệt rùng mình một cái, anh cảm giác Trần Hi đang ngấm ngầm nói mìnhthì phải?

Trần Hi không để ý vẻ mặt cứng ngắc của Doãn Triệt, nhẹ nhàng hôn lên môianh, sau đó đưa lưỡi gặm cắn vành tai Doãn Triệt.

Cảm thấy thân thể Doãn Triệt dần trở nên căng thẳng mà nóng lên, Trần Hi nhẹnói: “Em có một ước mơ, đó là đem tất cả người phụ nữ của người đàn ông của mìnhtập trung lại cùng một chỗ uống trà, tâm sự, em cảm thấy như vậy khẳng định làvô cùng thú vị, anh nói có đúng không? A… Triệt….”

Trần Hi học giọng của Trương Nghiên, dịu dàng kêu Doãn Triệt một tiếng.

Doãn Triệt vốn là khí nóng đang lên đến đầu, trong nháy mắt bị hắt một xô đálạnh, gương mặt lập tức hết xanh lại trắng.

Anh nhìn nụ cười ngọt ngào của Trần Hi, da mặt đột nhiên căng ra, muốn nở mộtnụ cười, lại phát hiện vô cùng khó khăn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.