Một giọng nói trầm ấm vang lên giữa Tàng Thư Các tĩnh mịch này, Cẩn Y quay đầu lại thì vừa vặn thấy Vân Hi quân đã đứng ở đằng sau nàng rồi, Cẩn Y nhìn người nọ khẽ mỉm cười, quận sách tre trong tay cũng nhanh chóng được quận lại.
“Đọc sách rất tốt, có thể tăng cường thêm kiến thức” Cẩn Y nhẹ nhàng nói.
“Ta trước đây vốn dĩ không ở lại vương phủ nhiều, phần lớn đều ở lại doanh trại, chờ nàng khoẻ rồi ta sẽ dẫn nàng đến doanh trại”Cẩn Y mở đôi mắt sáng trưng nhìn Vân Hi, tinh nghịch nói: “Vậy chi bằng hôm nay đi luôn cũng được”~~~Cẩn Y chạy về phòng, thay một bộ bạch y nam trang đơn giản, tóc cũng vẫn gọn lại cố định bằng ngọc quan, gương mặt xinh đẹp tinh xảo tự nhiên không mang chút phấn son nào hết nhanh chóng chạy ra cổng chính của Vân Hi phủ, Tiểu Bạch của nàng đã được hạ nhân dắt ra đấy trước, Vân Hi quân cũng đang cưỡi trên một con hắc mã oai phong đứng ở trước cổng chờ nàng.
Cẩn Y nhanh chóng leo lên Tiểu Bạch bắt đầu dục ngựa theo Vân Hi quân.
Doanh trại hơn bảy mươi vạn quân chú ngụ rộng lớn hơn nàng tưởng tượng rất nhiều, khí khái trong quân uy nghiêm mà hùng vĩ vô cùng.
Cẩn Y nàng được Vân Hi quân phát cho một lệnh bài nhỏ bằng lòng bàn tay của nàng làm từ bạch ngọc được điêu khắc hoa văn vân mây trắng.
Vân Hi quân nói, đây chính là lệnh bài duy nhất bằng bạch ngọc, được làm riêng cho nàng.
Cẩn Y vừa nhìn liền nhận ra, đây là một khối ngọc tốt, quý giá vô cùng.
Vân Hi quân đưa nàng đi dạo một vòng tham quan doanh trại, những binh sĩ lúc này đều đang được những phó soái huấn luyện nghiêm túc vô cùng, người thì học bắn cung, người thì học dùng kiếm, người thì được học dùng tiễn, nhưng gây chú ý với nàng nhất có lẽ là những người đang học dùng kiếm trên ngựa gỗ.
“Trong doanh trại không phải có ngựa hay sao” Cẩn Y nghi hoặc hỏi.
“Nuôi một con ngựa tốt tốn rất nhiều tiền, còn hơn cả nuôi một binh sĩ, vậy nên không thể tuỳ tiện đem ngựa ra tập được” Vân Hi nhẹ nhàng giải thích cho nàng.
.