Nghe thấy âm thanh rên rỉ kích tình của người yêu, làm cho Xích Nhĩ Đa càng thêm hư đốn, ngón tay thô ráp bên trong hoa huyệt công kích mãnh liệt vào tiểu hạch mềm mại run run , nhấn một chút nhẹ nhàng , một chút lại dùng sức đè áp mạnh kích thích nàng.
“ Ưm…… Chàng đừng……” Dạ Thủy Linh một đôi tay nhỏ bé trắng noãn bắt tại trên vai Xích Nhĩ Đa , bởi vì hắn đùa làm cho nàng bất lực hét lên thành tiếng.
Nàng cảm giác được từ chổ sâu nhất bên trong hoa tâm của mình khoái cảm không ngừng tăng vọt, toàn thân mất đi khí lực.
Hoa hạch xinh đẹp của nàng mềm mại hơn bất kì loại tơ lụa thượng hang tốt nhất nào, vừa ấm áp vừa mịn mang, , làm cho hắn yêu thích không buông tay,hai ngón tay tìm hiểu bắt đầu vuốt
“Đừng…… A……” Từ hạ thận truyền đến một trận, lại một trận áp lực, ô! Nàng sắp chịu không nổi ……
“Đừng? Đừng cái gì? Nàng nhất định cũng rất muốn rồi!” Xích Nhĩ Đa nhướng mày, khóe môi gợi lên một chút cười yếu ớt.
Còn tưởng rằng lâu như thế không hoan ái , Linh nhi của hắn sẽ thành thực một chút, kết quả vẫn là như vậy tâm không đồng nhất a!
“Không…… Đủ…… Đủ…… Ưm……” Nàng nhíu mi kinh hoảng .
“ Không đủ a!? Xem ra ta còn phải tăng thêm sức lực .” Hắn tà ác xuyên tạc ý tứ của nàng , hắn làm sao có khả năng buông tha cho cơ hội tốt này đây! Hắn đem bản thân đứng giữa hai chân của nàng trong lúc này.
Không để ý phản kháng của nàng , Xích Nhĩ Đa dùng sức tách ra hai chân nàng vòng lên trên, bởi vậy đóa hoa phấn nộn lõa lồ nhìn không sót một cái gì.
“Thật đẹp.” tuy rằng không phải lần đầu tiên thấy, hắn vẫn là nhịn không được tán thưởng nói.
Một lớp lông đen mềm mịn như tơ che phủ nụ hoa phấn hồng mờ ảo, bên dưới mật dịch thấm ướt dưới ánh sáng mờ nhạt trở nên lấp lánh , thủy huyệt ẩn ẩn rung động.
Thiên a , Xích Nhĩ Đa cúi đầu há mồm ngậm lấy đóa hoa mảnh mai của nàng , đầu lưỡi không an phận liếm lấy đỉnh hoa hạc đỏ ửng của nàng , từ lối vào thủy huyệt bắt đầu một đường hướng về phía trước liếm mút, mãi cho đến khi đỉnh đóa hoa kia sưng đỏ mới thôi.
“A…… Đừng như vậy……” Nàng không tự giác ưỡn cong người, bởi vì đầu lưỡi tà ác của hắn mà run rẩy thét lên.
Lý trí dần dần bị sóng biển đánh tan, trong cơ thể những ngọn sóng cuồng nhiệt xôn xao đem nàng kéo vào trong hỏa diễm dục vọng , nhìn khuôn mặt tuấn tú của hắn từ giữa hai chân của nàng nâng lên, giây tiếp theo , đôi môi hắn áp lên môi nàng.
“Ngô……” Nụ hôn dài nóng như lửa , đôi môi hai người gắt gao dán sát vào nhau, dây dưa, nàng chỉ có thể để mặc chỉ bạc tự khóe môi chậm rãi chảy xuống.
Bàn tay của Xích Nhĩ Đa cũng không vì nụ hôn này mà quên động tác, hắn lặng lẽ đi vào trước hoa huyệt đã sớm tràn ra ẩm ướt, đầu ngón tay lại tìm kiếm lối vào, cảm nhận mật huyệt mê người kia vì hắn dần dần nở rộ.
“Ngô…… Không……” Nguồn điện lưu trong bụng không ngừng thúc đẩy nàng run run cong người hướng gần sát Xích Nhĩ Đa , cảm giác thân thể không còn là chính mình , làm cho nàng sẽ nhanh chóng không thở nổi.
Dưỡng khí trong đầu bởi vị nụ hôn kịch liệt mà hô hấp không thông, hắn mới luyến tiếc đem môi tách ra khỏi đôi môi đỏ mọng của nàng.
“ Thật ướt .” Ngữ khí hắn vô cùng ái muội, cúi đầu liếm đi mật tân bên miệng nàng , lúc này những ngón tay thon dài của hắn đang thăm dò trêu ghẹo cửa mật huyệt bỗng chốc không hề báo động trước xâm nhập thật sâu vào hoa kính .
“A……” đột nhiên dị vật xâm nhập, làm cho Dạ Thủy Linh không thể ẩn nhẫn lại là một tiếng ngâm kêu mê người .
Hoa huyệt nàng nhanh chóng mút chặt lấy ngón tay dài của Xích Nhĩ Đa , khi thì co rút lại như là chống đẩy.
Hắn lại lớn mật dùng tốc độ ra vào nhanh hơn ở hoa kính của nàng, niềm khoái cảm không tên dâng lên tràn đầy từ hạ thân bắt đầu vỡ tung từng mảnh nhỏ lan truyền khắp cơ thể.
Có dung nhan khuynh quốc khuynh thành giờ phút này đang kiều diễm phiếm hồng, rèm mi thật dài giống như chiếc quạt nhẹ nhàng khép mở, đôi mắt hạnh xinh đẹp khép hờ, bịt kín một chút sương mù, cổ họng không thể khống chế phát ra một tiếng rên rỉ dễ nghe .
“ Ừm…… A……” Thân thể của nàng bởi vì hắn đụng chạm mà kịch liệt run run .
Mặc cho tay hắn ra vào ở hoa huyệt nàng không ngừng nhanh, khoái cảm không thể nói thành lời không ngừng tích lũy dâng lên, Dạ Thủy Linh bắt đầu khó nhịn vặn vẹo thân hình.
“ Linh nhi bảo bối của ta , muốn thưởng thức hương vị chính mình không?” Hắn tà ác hỏi, nhưng chút không cho nàng có thời gian đáp lại .
Đôi mắt hắn thâm thúy rút ra ngón tay từ trong hoa kính ra , phía trên dính đầy chất lỏng màu bạc, hắn đem vẽ loạn ở trên đôi môi đỏ mọng hé mở của nàng , tiếp theo lại bá đạo mút lấy mật dịch trên môi nàng .
“Ngô ngô ngô……” Dạ Thủy Linh không thể giãy, kinh hoảng trợn to mắt đẹp, lưỡi hắn cũng luồn lách vào bên trong cũng làm cho nàng thưởng thức đến hương vị chính mình ……