Giết chết Liễu Hóa Hàn và cả phệ linh thú to lớn, toàn bộ đều dựa vào tác dụng của Hàng Linh Phù, tuy rằng thời điểm giết Liễu Hóa Hàn nguyên nhân chủ yếu là ở tấm hạ phẩm Bạo Diễm Liệt Viêm phù, nhưng nếu như không có Hàng Linh Phù để Cổ Thần cường hóa tu vi lên đến Tiên Thiên cảnh, với tu vi còn chưa tới Tiên Thiên Cảnh của Cổ Thần cũng không thể sử dụng được Bạo Diễm Liệt Viêm phù.
Nhìn lại thoáng qua bốn phía động thính, phát hiện động thính này có nối với hai quáng động khác, một cái chính là đường Cổ Thần tới đây, còn lại một quáng động chính là phương hướng Cổ Hà đào tẩu.
Vừa tới quáng động này, Cổ Thần rõ ràng, căn bản không có khoáng mạch linh thạch gì, Cổ Thần lập tức đi vào quáng động lối Cổ Hà đào tẩu.
Đồng thời trong lòng lại suy nghĩ, không biết vì sao Cổ Hà lại không chọn đào tẩu theo quáng động hướng ra ngoài, ngược lại còn chọn quáng động theo hướng đi sâu vào bên trong?
Nếu như khoáng mạch linh thạch ở ngay phía trước, vậy chẳng phải hắn là mèo mù vớ cá rán, khoáng mạch linh thạch chẳng phải bị hắn tìm thấy trước hay sao?
Cổ Thần lập tức đẩy nhanh cước bộ.
Tiến nhập vào trong một thông đạo, Cổ Thần nhạy cảm phát hiện được, tựa hồ khí tức linh khí trong không khí nồng đậm hơn, càng đi về phía trước, hàm lượng linh khí càng tăng lên.
Trong lòng Cổ Thần vui vẻ, khoáng mạch linh thạch tám chín phần mười nằm ở ngay phía trước rồi.
Ngửi thấy khí tức linh khí, Tiểu Bạch cũng hít mạnh vài hơi, tâm tình càng lúc càng hưng phấn.
Từ kết cấu khoáng thạch trong quáng động, Cổ Thần cũng nhìn được ra, càng đi về phía trước tạp chất trong khoáng thạch càng ít đi, tỉ lệ càng lúc càng thống nhất, màu sắc các loại khoáng thạch cũng chậm rãi chuyển thành một màu xanh.
Càng đi về phía trước, màu sắc đá càng thuần khiết, càng thống nhất, càng xanh hơn, đây chính là báo hiệu sắp tới khoáng thạch linh thạch.
Chỉ có khoáng mạch thuần màu xanh mới có thể hình thành lên khoáng mạch linh thạch, lúc này có thể khẳng định, phía trước nhất định có một tòa khoáng mạch linh thạch, chỉ là không biết khoáng mạch linh thạch to hay nhỏ mà thôi.
Thế nhưng, coi như một tòa khoáng mạch linh thạch nhỏ nhất thì hàm lượng linh thạch tuyệt đối cũng đủ khiến Cổ Thần mừng rỡ, linh thạch chứa trong mạch khoáng linh thạch tự nhiên không cần so sánh với số linh thạch ít ỏi trong Càn Khôn Trạc của hắn.
Linh thạch nơi này hẳn cũng đủ cho Cổ Thần tu luyện Phệ Linh Quyết trong một đoạn thời gian dài.
Điều này cũng đồng nghĩa tu vi của Cổ Thần cũng có thể tăng trưởng rất nhanh trong đoạn thời gian đó, nghĩ tới điểm này, Cổ Thần không nhịn được vui mừng, cước bộ vô thức nhanh hơn, nhằm phía sâu trong quáng động đi đến.
Dần dần, phía khoáng thạch trong quáng động chỉ còn thuần một màu xanh, những tảng đá màu xanh thẫm cũng dần dần xuất hiện, linh khí trong quáng động được phát ra từ chính những tảng đá xanh thẫm này.
Hàm lượng linh khí trong những tảng đá xanh thẫm này mười phần thưa thớt, không thể tính là linh thạch được, thế nhưng so với những khoáng thạch bình thường trân quý hơn nhiều, nếu thu thập những tảng đá này rồi thông qua quá trình đề luyện cũng có thể luyện ra linh thạch.
Càng đi về phía trước, số lượng đá xanh thẫm càng nhiều hơn, đồng thời màu sắc cũng càng đậm hơn, linh khí cũng càng nhiều hơn.
Ơ đây… Quả nhiên có một tòa khoáng mạch linh thạch.
Đồng thời… Xem ra hàm lượng linh thạch cũng không ít.
Những tảng đá màu xanh thẫm chứa linh khí này vẫn chưa được tính là linh thạch, bất quá phệ linh thú đã có thể dùng những tảng đá này làm thức ăn.
Cổ Thần biết, linh thạch chân chính khẳng định nằm ở địa phương phía trước, nhìn xu thế khoáng mạch linh thạch này, nơi trung tâm của nó khẳng định không hề thiếu linh thạch thuần khiết.
Tuy rằng những tảng đá chứa linh khí trong quáng động nơi này không hề ít, nhưng Cổ Thần vẫn không đình chỉ cước bộ, tiếp tục chạy về phía trước.
Màu sắc những tảng đá màu xanh thẫm cũng càng lúc càng đậm hơn, hàm lượng linh khí cũng càng hồn hậu, rốt cuộc… Cổ Thần đã thấy được một tảng đá thuần một màu xanh đậm, hàm lượng linh khí bên trong cũng đạt tới một cấp độ rất cao.
Này… chính là một khối linh thạch.
Bất quá, Cổ Thần vẫn không đình chỉ cước bộ, tiếp tục đi về phía trước, hắn biết, trong quáng động phía trước hẳn còn có nhiều hơn.
Càng đi về phía trước, linh thạch từ ban đầu cứ đi hơn mười bước liền thấy một khối, sau đó là mười bước có một khối, dần dần… Đến khi cách mấy bước liền thấy một khối.
Cuối cùng…
Cổ Thần cứ đi một bước là thấy được một khối linh thạch.
Linh thạch chưa được khai thác được gọi là nguyên linh thạch, loại tu sĩ thường hay sử dụng chính là linh thạch với các kích cỡ khác nhau, nguyên linh thạch cũng có kích thước khác nhau, tiểu nguyên linh thạch cũng có thể coi là một khối linh thạch vì không thể phân chia.
Mà đại nguyên linh thạch có thể phân chia ra, chừng được mười khối linh thạch.
Có một số nguyên linh thạch rất lớn thậm chí có thể phân chia ra hơn trăm khối linh thạch không chừng.
– Phía trước nhất định có mật độ nguyên linh thạch càng dầy đặc.
Thấy càng đi về phía trước, nguyên linh thạch xuất hiện ngày càng nhiều, trong lòng Cổ Thần đưa ra phán đoán.
Theo linh thạch xuất hiện ngày càng nhiều trong quáng động, Cổ Thần cũng dần dần đi tới dải trung tâm của khoáng mạch, mỗi bước đều có thể thấy được mấy khối nguyên linh thạch.
“Đinh… Đinh… Đinh…”
Đột nhiên, phía trước truyền đến thanh âm, nghe qua tựa hồ có người đang khai thác.
Nếu như có một từ ngữ nào để hình dung tâm tình hiện tại của Cổ Hà, đó chính là mừng rỡ như điên.
Cao hứng, cao hứng cực độ, Cổ Hà hiện tại đúng là cao hứng tới phát điên lên rồi.
Nguyên bản Cổ Hà đã bị phệ linh thú to lớn bức tới tuyệt cảnh, trong lòng hầu như không còn hi vọng, thế nhưng Cổ Thần đột nhiên xuất hiện khiến hắn tìm được đường sống trong chỗ chết.
Cuối cùng lại xếp đặt Cổ Thần một đao, giúp hắn chạy ra tìm đường sống, trong lòng hắn đã mừng phát điên rồi.
Thế nhưng, hắn vạn lần không ngờ tới, vận tốt của hắn mới chỉ bắt đầu thôi.
Vừa mới liều mạng chạy trốn chết, cũng không có chú ý nhiều tới tình huống trong quáng động, thẳng đến một hồi lâu, thấy trong quáng động mỗi lúc một sáng hơn, Cổ Hà mới đột nhiên phản ứng.
Hiện tại trong quáng động đã xảy ra biến hóa rất lớn.
Khoáng thạch trong động dĩ nhiên không còn là những khối màu sắc hỗn hợp mà là những tảng đá thuần một màu xanh.
Đồng thời, bên trong những tảng đá thuần màu xanh này dĩ nhiên còn xuất hiện những tảng đá màu xanh đậm nằm xen kẽ.
Thấy những tảng đá màu xanh đậm này, ánh mắt Cổ Hà lập tức sáng lên.
Linh thạch.
Dĩ nhiên là linh thạch…
Trái tim Cổ Hà thiếu chút nữa muốn phóng ra ngoài, ánh mắt tìm kiếm qua những tảng đá màu xanh thẫm hai bên trái phải, dĩ nhiên có tới không dưới trăm khối linh thạch, đồng thời linh thạch còn phân bố lan tràn khắp bốn phía trong quáng động, có thể thấy được điểm này qua những tia sáng yếu ớt từ những chỗ cách rất xa.
Nhìn theo xu thế phân bố linh thạch, chắc chắc hàm lượng linh thạch có trong quáng động không hề ít.
Trong quáng động dưới Bắc Thai Sơn.
Dĩ nhiên có một tòa khoáng mạch linh thạch chỉ có trong truyền thuyết?
Qua một thoáng kinh ngạc, Cổ Hà lập tức mừng như điên.
Khoáng mạch linh thạch…
Là thứ chỉ những đại phái tu tiên trong truyền thuyết mới có tư cách nắm được.
Cổ Hà có tu vi Hậu Thiên tầng chín, nhằm giúp hắn sớm ngày đột phá lên Tiên Thiên cảnh, mỗi tháng gia tộc đều phát cho hắn một khối linh thạch để hắn tu luyện.
Chỗ khoáng mạch linh thạch này có bao nhiêu linh thạch? Cổ Hà không dám tưởng tượng, hắn cảm giác mình như phát mộng, muốn điên cuồng cười to lên một tiếng mới có thể phát tiết ra hết nỗi vui sướng trong lòng.
Cố sức nện vào ngực, Cổ Hà kìm nén xung động, không dám cười lớn, hắn không hề quên trong quáng động này còn có một đầu yêu thú thật lớn, nếu như tiếng cười hấp dẫn nó qua đây, vậy thì nguy rồi.
“Không biết tên tiểu phế vật kia có thể cầm cự được yêu thú bao lâu?”
Cổ Hà thầm nghĩ.
“Lấy thực lực của hắn, hẳn là không chống đỡ được quá nhiều thời gian, nói không chừng đã bị yêu thú ăn thịt rồi cũng nên, không biết yêu thú có đuổi theo mình hay không?”
“Vạn nhất yêu thú đuổi theo, ta còn có thể thoát được nữa hay không?”
Nhớ tới lực lượng kinh khủng của đầu yêu thú kia, trong lòng Cổ Hả vẫn còn kinh hãi.
“Có thể, ta hẳn nên nhanh chóng rời khỏi nơi này, chạy khỏi quáng động.”
“Thế nhưng, ở đây còn có nhiều linh thạch như vậy, ta vào đúng bảo khố, sao có thể ra về tay không?”
“Ta không thể lấy cả tòa khoáng mạch linh thạch, nhưng vẫn có thể lấy đi một chút, vạn nhất yêu thú thực sự đuổi theo, liền hi sinh hai tấm Khôi Lỗi Phù, chỉ cần không ở tuyệt lộ, vẫn còn hi vọng chạy thoát…”
…
Trong lòng Cổ Hả đang đấu tranh, cuối cùng tham niệm đã chiến thắng lý trí, cầm Huyền Thiết Kiếm trong tay, bắt đầu đào bới khai thác.
“Đinh… Đinh… Đinh…”
Những khoáng thạch thuần màu xanh này còn cứng hơn khoáng thạch bình thường nhiều lắm, Huyền Thiết Kiếm của Cổ Hà chém tới, lập tức phát ra những thanh âm vang dội.
Bất quá, khoáng thạch màu xanh vẫn không thể chống đỡ được sự sắc bén của Huyền Thiết Kiếm, không qua bao lâu, Cổ Hà đã chém ra được một hố to, một khối nguyên linh thạch được đào ra.
Khối nguyên linh thạch này có kích cỡ tương đương hai khối linh thạch.
Cổ Hà mừng rỡ như điên, thu nguyên linh thạch vào trong túi trữ vật, tiếp tục đào móc.
Khối thứ hai…
Khối thứ ba…
Không qua bao lâu, Cổ Hà đã đào được hơn mười khối nguyên linh thạch, chỉ có hai khối tương đối nhỏ, còn đại bộ phận nguyên linh thạch đều có thể phân tách ra vài khối, chỉ có một khối nguyên linh thạch rất lớn, cỡ chừng mười khối linh thạch.
Thu nhập toàn bộ nguyên linh thạch đào được vào trong túi trữ vật, ánh mắt Cổ Hà sáng lên, tiếp tục đào móc.
Một khối lại một khối nguyên linh thạch được Cổ Hà đào ra, hắn sớm đã quên mất sự tồn tại của yêu thú, đã quên mất nguy hiểm bên trong quáng động.
Linh thạch… Lại một khối linh thạch…
Trong mắt hắn chỉ còn lại nét điên cuồng, vô cùng vô tận dục vọng.
Có một số việc, khi chưa bắt đầu còn có thể bảo trì tỉnh táo, nhưng một khi đã bắt đầu cũng rất dễ bị lạc lối, bị dục vọng chiếm hữu, không thể thoát ra được nữa.
Lại đào thêm một khối linh thạch, Cổ Hà cười lên điên cuồng, lần này giàu to rồi… Giàu to thực sự rồi.
“Những linh thạch này… Toàn bộ đều là của ta… của ta…”
Lại đào được một khối nguyên linh thạch có kích cỡ tương đương mười khối linh thạch, Cổ Hà cười lớn rồi gào thét lên điên cuồng.
– Hả?
Đột nhiên Cổ Hà ngưng bặt tiếng cười.
Một thiếu niên, trên vai ngồi một con bạch hồ xuất hiện trong tầm mắt hắn.
– Cổ Thần? Ngươi dĩ nhiên không chết?
Cổ Hà kinh ngạc nói, đột nhiên biến sắc, cảm giác lạnh toát truyền từ sống lưng tới đỉnh đầu, ánh mắt vội vàng nhìn về phía sau Cổ Thần, tai lắng nghe tìm kiếm một hồi.
Không thấy được bóng dáng yêu thú, cũng không có nghe được thanh âm nào khác, thần sắc Cổ Hà rất nhanh khôi phục lại bình thường.
Nhìn Cổ Hà, Cổ Thần lắc đầu thở dài, nói:
– Cổ Hà, ngươi thực không nên đi lầm đường.
– Ta đi lầm đường?
Cổ Hà liếc mắt nhìn sang Cổ Thần, giơ khối nguyên linh thạch cực lớn trong tay, cười nói:
– Đây là cái gì? Linh thạch, đây chính là linh thạch, ta đi nhầm đường sao, ha ha… Ta đi nhầm được lại phát hiện được khoáng mạch linh thạch? Ha ha ha…
Cười lớn hồi lâu, trong mắt Cổ Hà lộ ra hung quang, nói:
– Người đi nhầm chính là ngươi, ngươi không nên tới đây, thoát được khỏi miệng yêu thú, lẽ nào còn không hài lòng chạy ra ngoài động? Thực sự là đường sống không đi, lại đi vào đường chết.
– Chi chi, chi chi chi, chi chi…
Tiểu Bạch một tay không ngừng vỗ vai Cổ Thần, một tay lại ôm bụng, cười lên nghiêng ngả.
Cười nhạo, cười nhạo một cách trắng trợn.
Cổ Hà giận dữ:
– Tiểu hồ ly, ngươi cũng trốn không thoát, ta phải tróc da rút gân ngươi, chậm rãi rằn vặt ngươi tới chết…
Đây là lần thứ hai tiểu hồ ly kia dám cười nhạo hắn, hai lần bị một con hồ ly cười nhạo, lửa giận trong lòng Cổ Hà đang muốn phun trào.
Tiểu Bạch không bị lửa giận của Cổ Hà ảnh hưởng chút nào, càng cười dữ dội hơn. Nguồn: http://thegioitruyen.com
– Chỗ khoáng mạch linh thạch này là của ta… Đều thuộc về ta, bất luận kẻ nào cũng không thể cướp đi, Cổ Thần, ngươi chịu chết đi…
Cổ Hà điên cuồng quát lên một tiếng, tay ném ra, một đạo phù chú xuất hiện, hóa thành một người cao hơn trượng đứng bên cạnh Cổ Hà.
– Giết hắn…
Hai mắt Cổ Hà như độc xà nhìn Cổ Thần chằm chằm, lạnh lùng ra lệnh.
Tại thôn nhỏ, Cổ Hà đã từng thử qua thực lực Cổ Thần, còn kém hắn rất xa, xuất ra một tấm phù như vậy là đủ rồi, khôi lỗi phù hóa thành người cao lớn, bản thân có thực lực Tiên Thiên cảnh tầng một.
Tuy rằng khôi lỗi không thể điều khiển pháp khí giống như tu sĩ, thế nhưng chỉ cần dựa vào thân thể có thực lực Tiên Thiên cảnh tầng một cũng đủ tiêu diệt Cổ Thần rồi.
“Có thể chạy thoát khỏi miệng yêu thú, Cổ Thương Khung khẳng định cho hắn bảo bối gì đó bảo mệnh, hừ… Tất cả đều thuộc về ta, bảo bối thuộc về ta, khoáng mạch linh thạch thuộc về ta… Đều là của ta…”
Cổ Hà mừng rỡ thầm nghĩ.
Theo mệnh lệnh phát ra từ miệng Cổ Hà, tinh quang trong mắt khôi lỗi cự nhân chợt lóe, hai chân khẽ động, lập tức vọt về phía Cổ Thần, nắm đấm đã vung ra đánh thẳng vào đầu Cổ Thần.
Khôi lỗi hình người khẽ động, Tiểu Bạch liền nhảy xuống khỏi đầu vai Cổ Thần, trèo lên một tảng đá cao, trong tay cầm theo một viên Dạ Minh Châu, chiếu sáng khắp quáng động.
Thị lực của khôi lỗi hình người sẽ không bị ảnh hưởng bởi ánh sáng nhưng với Cổ Thần, tự nhiên càng sáng càng tốt.
Cổ Hà thấy Tiểu Bạch nhảy sang một bên, lửa giận trong mắt chợt lóe, lập tức đi về phía Tiểu Bạch.
Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ nhất trọng…
Lực lượng thân thể Cổ Thần tăng lên gấp đôi, cường độ thân thể cũng đồng thời tăng lên gấp đôi.
Phốc…
Chân trái đánh tấn về phía trước, tay phải Cổ Thần đánh thẳng ra, một tiếng chấn động nhất thời vang lên.
Cổ Hà vội vã đình chỉ cước bộ, kinh ngạc nhìn sang Cổ Thần, hắn dĩ nhiên… Dĩ nhiên chính diện liều mạng với khôi lỗi hình người Tiên Thiên cảnh?
Cổ Hà nào đâu biết được, Cổ Thần thi triển Thiên Cương Thối Thể đại pháp, giúp cường độ thân thể tăng lên gấp bội, vượt qua cả Tiên Thiên cảnh tầng một.
Hậu Thiên tầng bảy có bảy thạch lực, khi lực lượng gia tăng gấp đôi, lực lượng thân thể có mười bốn thạch lực, lực lương tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng một so ra vẫn còn kém mức này một đoạn, còn khôi lỗi hình người, lực lượng thân thể tự nhiên không thể sánh bằng tu sĩ có cùng thực lực Tiên Thiên cảnh tầng một được.
Hơn nữa, khôi lỗi hình người là vật chết, tuy rằng chiếm lợi thể về hình thể cao lớn, cũng không biết đau đớn nhưng khả năng phát huy lực lượng lại kém hơn Cổ Thần.
Cổ Thần tu luyện Đại Lực Kim Cương Quyền, quyền lực cương mãnh vô cùng, có thể phát huy ra lực lượng gấp mấy lần so với lực lượng cơ thể.
Thình thịch…
Cổ Thần đưa nắm tay đánh trúng nắm tay của khôi lỗi hình người, một tiếng nổ vang lên làm rung chuyển toàn bộ sơn động.
Bịch… Bịch… Bịch…
Khôi lỗi hình người thối lui ba bước, mỗi một bước đều lưu lại vết chân sâu cỡ một tấc trên bề mặt khoáng thạch màu xanh vốn rất cứng rắn, phát ra ba thanh âm trầm đậm.
– Ngươi… Ngươi… Ngươi dĩ nhiên đạt được tu vi Tiên Thiên cảnh?
Cổ Hà biến sắc, đầu lưỡi cứng đơ, lắp bắp nói.