Cá Mực Hầm Mật

Chương 13: Tình địch?



Hai vợ chồng Việt Quất ngơ ngác nhìn nhau.

Cá mực đặc biệt đưa cái này chạy tới đây, muốn bọn họ giới thiệu cặn kẽ về người đàn ông này, dĩ nhiên là hai người cũng không biết gì cả.

Là bí mật gì đó, có thể khiến cho một người đàn ông đưa kẹo cho một cô gái…

Lại còn là vì…an ủi cô…

Nếu như Đồng Niên không phải đã trưởng thành, thông minh ưu tú, vả lại lúc này còn rất bình thường ngồi trước mặt mình, không giống như bộ dáng bị yêu nghiệt bắt nạt, Việt Quất nhất định sẽ kích động mà đi báo cảnh sát.

“Cậu… không quen anh ta đúng không?” Việt Quất xác nhận lại.

“Không quen, chỉ gặp có hai lần,” Đồng Niên tiếp tục đắm chìm trong chuyện mười năm rồi Gun vẫn thích cô gái kia, ôm lấy máy tính của mình, “Tôi đi đây, hai người tiếp tục đi.”

Ách…

Tiếp tục xem Anime sao?

Rõ ràng chuyện của người này còn có sức hấp dẫn hơn Anime rất nhiều đấy!!!

Chồng Việt Quất im lặng kéo áo vợ, vẻ mặt “Vợ à! Em nhất định phải hỏi cho ra chuyện đó”. Việt Quất nhăn trán, ném cho chồng một ánh mắt “em cũng đành bó tay.”

Đồng Niên đi ra cửa.

Chồng Việt Quất yên lặng vỗ ngực liên tục, chợt dừng lại, với lấy chiếc ba lô của mình, bới tung lên lấy ra một tờ giấy quảng cáo, rồi giơ lên đưa tờ giấy cho Việt Quất.

Lúc này, Đồng Niên đã nắm tay vịn chuẩn bị mở cửa ra…

“Này!” Việt Quất nhanh chóng giật lấy tờ quảng cáo, “Cá Mực Nhỏ!”

Đồng Niên giật mình, quay đầu lại.

“Hình như ngày mai họ có một hoạt động tài trợ gì đó!” Cô cầm tờ quảng cáo, hưng phấn: “Ở triển lãm này, câu lạc bộ nổi tiếng kia cũng đến, cậu có đi không?”

Chồng Việt Quất gật đầu liên tục: “Đúng đúng đúng, có K&K!”

“Thật sao?” Đồng Niên không dám tin.

“Thật mà!” Chồng Việt Quất tiếp tục hùa theo: “Mặc dù sáng mai tôi phải lên máy bay trở về để làm việc, nhưng cô không cần lo lắng! Việt Quất nhà tôi nhất định sẽ đi với cô!”

Kết quả là buổi tối hôm đó, Đồng Niên như được sống lại trở nên tràn đầy sức sống, để hành lý xuống đất, tìm được một chiếc váy màu xanh dương nhìn rất đáng yêu mà lại không hề khoa trương, còn soi gương cẩn thận tập nở nụ cười thật tươi tắn.

Lại được gặp nhau rồi…Hồi hộp quá…Hây da, cố lên.

Phút chốc ấy, cô rất muốn tìm hiểu người có tên là Appledog, nhưng vẫn giống như đà điểu chỉ muốn trốn tránh.

Ngày thứ hai, cô và Việt Quất tới triển lãm, khi đó đông nghịt người. Hai người đi đến một đám đông, mặc cả kì kèo với người bán vé chừng 20′ mới mua được, sau khi đi vào, bắt đầu ngó nghiêng xung quanh tìm vị trí của câu lạc bộ kia. Đồng Niên nhón chân lên, nhìn bốn phía hồi lâu, cuối cùng cũng thấy một bảng hiệu ở phía đông bắc, ghi là khu nghỉ ngơi VIP.

Nhất định là ở đó!

Cô kích động kéo cánh tay Việt Quất, chen qua đám người phía trước.

Kết quả, chen chen lấn lấn mãi, liền nhận ra căn bản không thể nhích nổi.

Thì ra đám người phía trước đã lui sang hai bên, có bảo vệ ngăn ở cửa, mở đường cho nhóm khách quý kia, cô vừa cố gắng để không bị ngã, vừa nhìn xung quanh, chợt thấy đồng phục của một câu lạc bộ.

Hình như là… bắt đầu tiến vào rồi? Cô nhìn qua khe hở thấy được một bóng dáng đi thoáng qua.

Cô ra sức đẩy đám người phía trước ra, cuối cùng cũng đứng ở bên cạnh bảo vệ. Bởi vì quá nhiều người, bên cạnh lại có người không ngừng xô đẩy, sau đó lại bị bảo vệ ẩn vào… Bỗng nhiên có người hét lên một tiếng: “SP!!” Sau đó cũng có một lực lớn đẩy cô và hai cô gái đứng bên cạnh ra ngoài…

Một đôi tay, đỡ lấy cánh tay cô.

Cô vội đứng vững, ngẩng đầu lên, một khuôn mặt tươi cười rạng rỡ đối diện: “Cô không sao chứ?”

Woa…. Thật xinh đẹp…

Ôi? Là bộ quần áo thể thao màu xanh trắng? Không phải hồng trắng? Không phải người của K&K? Vừa rồi hình như có người hô SP thì phải?

Không đúng, SP là đối thủ của anh mà.

Đồng Niên vội giữ chặt balo, lui về phía sau một bước: “Không sao… Cảm ơn.”

Mấy người ngã bên cạnh cũng được mấy thành viên của SP đỡ dậy, đưa trở lại chỗ cũ. Cô gái tóc ngắn đỡ Đồng Niên dậy cũng buông tay ra, cười với mấy người bên cạnh, rồi đi vào khu VIP… Đồng Niên nhìn bóng lưng của cô gái kia, không hiểu tại sao lại có một cảm giác ái mộ, rất khác với các thành viên của K&K.

Cô gái này có một khí thế, phải… rất giống phong cách của Gun, chỉ có đứng ở trên đỉnh cao mới có được ánh mắt và phong thái như vậy. Hơn nữa nhìn xung quanh, cô gái tóc ngắn đó đi cùng mấy người cũng có vẻ rất sùng bái cô.
Haizz, nếu mình không ngu dốt thì tốt rồi…

Nếu như chơi game giỏi, nói không chừng có lẽ cũng quen anh.

Cô nghĩ như vậy, rồi bị bảo vệ đẩy về phía sau vạch chắn.

Chưa kịp đứng vững, liền thấy mọi thành viên trong K&K đi tới, ôi? Sao hôm nay mọi người đều mặc quần áo thể thao màu đen… Duy nhất chỉ có Gunlà không mặc quần áo thể thao, từ đầu tới chân đều vận một bộ quần áo màu đen bình thường, có chữ K&K, yên lặng đi tới…

Đồng Niên còn chưa kịp nở nụ cười với anh,

Anh cứ như vậy đi thẳng… lướt qua cô…

Cô thất vọng, bị ngăn lại sau lưng hai tên bảo vệ, nhìn từng thành viên vội vã đi qua, tất cả mọi người đều nhận ra cô, nhưng thấy đây là hành vi công khai, nên không dám mở miệng chào hỏi, tất cả đều nghĩ “Chị dâu thật khiêm tốn, luôn xuất hiện ở những nơi không ai nghĩ ra, chẳng hạn như lần trước là người xem dưới khán đài, lần này…ở trong hội fan hâm mộ…” với vẻ mặt vô cùng bái phục.

Đến khi anh biến mất khỏi tầm mất, người của K&K cũng đi vào trong.

Từng người từng người trong câu lạc bộ đi vào, trong lòng cô dần dần, dần dần trầm xuống.

Sau lưng, Việt Quất bị đẩy ra xa mấy bước rốt cuộc cũng nhìn thấy cô, thở hổn hển, vỗ vào vai cô: “Sao lắm fan hâm mộ thế, tớ còn tưởng rằng mình đang ở trong buổi gặp mặt ngôi sao nổi tiếng cơ đấy…”

Nói chưa dứt lời.

Liền nhìn thấy một cậu con trai chạy đến từ khu VIP.

Lúc này tất cả thành viên câu lạc bộ đã vào trong, nhưng cậu con trai kia một mình đi ra ngoài, dưới cái nhìn chòng chọc của mọi người, kính cẩn lễ phép đi về phía Đồng Niên: “Chị dâu.”

Nhất thời, xung quanh trở nên yên tĩnh.

Cậu ta ngượng ngùng gãi gãi sau gáy: “Lão đại bảo em dẫn chị vào trong.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.