Tại Khu thương mại Lệ Thương
– Này cô kia tôi nói thẻ của tôi là thẻ VIP đó sao tôi lại không được vào cửa hàng chứ??
– Dạ, thưa quý khách, thẻ của bạn đã hết thời hạn sử dụng rồi ạ!
Phía trước đang người tấp lập qua lại, là khu thương mại nổi tiếng xa hoa tráng lệ bậc nhất thủ đô Tân Cảnh- Lệ Thương. Hôm nay, Hạ Gia Linh chính là dẫn Lam Hi va Hạ Tư Kỳ đi mua sắm ở nơi đây, mà hai người nam nhân lần đầu đi mua đồ thì lại có dáng vẻ vô cùng lúng túng, hẳn bị vẻ hoành tráng của khu buôn Lệ Thương này làm cho choáng ngợp.
Nhưng cũng thật không may rằng họ ngày nay lại gặp trúng bà cô khó tính, đúng lúc đang mua sắm thì thẻ của người ta hết hạn rồi liền đổ cho đám người Hạ Gia Linh là đang cố ngăn cản, không cho vào cửa hàng là để ra oai sự giàu có của mình với cô ta là có thẻ đen VIP giới hạn liền làm ầm một trận lên.
Hạ Gia Linh tuy có đang người nhỏ bé y như Lolita nhưng cũng không phải bình hoa đi động, thừa cơ người kia định động thủ liền gọi ngay bảo vệ ra rồi mở một màn diễn xuất đầy nước mắt khiến ai đi lại xem qua cũng cảm thấy đáng thương:
– Hức… A Di à, ta… Ta không phải cố ý đâu, chỉ là hôm nay phụ thân ta mãi mới có tiền lương mua cấp cho ta cái thẻ này để mừng sinh nhật cho ta. Đệ đệ và ca ca ta nay cũng mãi mới có một buổi đi chơi với ta… Hức… Tại sao a đi người lại vu oan cho ta a!!
Nữ nhân phía trước họ mặt lập tức giận tím lên, thực muốn ra tay động thủ nhưng lúc đó lại sợ miệng lưỡi thiên hạ bàn tán đành ngầm cho cục tức này nuốt lại xuống bụng.
Hạ Gia Linh diễn xong vở lịch liền như thường dáng vẻ như cũ kéo tay Lam Hi kêu đi theo. Trong lòng Lam Hi và Hạ Tư Kỳ sau khi xem một màn vừa nãy thầm nguyện thế giới có nên tặng một giải oscar cho Cố Phu nhân hay không, ngầm vỗ tay tán thưởng kĩ năng diễn xuất vô địch này.
Au: thể nào ông Cố Minh ko có vk bé hay tình nhân, hoá ra bà Gia Linh này lắm kế căng thiệt đó ^^;
Lam Hi nãy giờ vui chơi càng không để ý sau cậu có một luồng sát khí vô tận nhắm vào người. Hạ Tư Kỳ tâm tình cũng thả lỏng không ít, tuy nhiên nhiều lúc hắn cố tình đi chậm lại, thỉnh thoảng lại nhếch miệng cười tà ác, Sống lưng Lam Hi dâng lên một trận run người lạnh lẽo.
Một lúc sau khi đến trung tâm khu thương mại, khi Hạ Gia Linh đang kéo Lam Hi xem trang sức thì đột nhiên cả khu chợt hỗn loạn, tốp người chạy qua đi lại ngày càng nhiều khiến tiểu Lam Hi và Cố Phu nhân lạc mất nhau. Điều đáng ngạc nhiên ở đây là khi hai người tách nhau ra cả khu liền yên tĩnh, thưa thớt người hẳn ra. Và nơi Lam Hi lạc đến lại chỉ có Hạ Tư Kỳ hắn với cậu ở chung.
Khuôn mặt bình tĩnh lạ thường của Hạ Tư Kỳ dần áp sát mặt của Lam Hi khiến cậu dần sợ hãi run rẩy:
– Hi đệ đệ, đệ sợ gì vậy? Đừng nhìn ta với ánh mắt như gặp quỷ thế chứ!
Lam Hi nghe cậu nói của Hạ Tư Kỳ xong một lúc liền đột nhiên bình tĩnh nghĩ ngợi:
– Ngươi là người đã làm ra chuyện này đúng không?Ngươi làm thế có mục đích gì?
Hạ Tư Kỳ khẽ nhếch môi lên một độ cong tà mị cười cười nhìn Lam Hi đáp:
– Cuối cùng cũng thông minh ra chút đấy! Không sai là ta làm đó nhưng…
– Nhưng?
– Có trợ thủ giúp a!
Sáng hôm sau , Cố Thừa Trạch đã dậy sớm hơn mọi khi và sớm nhất có thể, chỉ để…. Ngắm Lam Hi tiểu bảo bảo đang nằm cạnh cậu ngay lúc này. Thật là sự việc ngày hòm qua chính cậu còn không ngờ tới rằng Lam Hi lại xuất hiện ngay chỗ đó lại mang một bộ đang vẻ sợ hãi nhìn cậu. Cố Thừa Trạch thực lúc ấy rất hoảng hốt tưởng rằng Lam Hi đã chán ghét cậu , nhưng lại không phải. Mà có điều mà Cố Thừa Trạch vẫn luôn thắc mắc là tại sao lại có sự trùng hợp kỳ lạ đến vậy? Hôm qua , đột nhiên Hạ Tư Kỳ gọi cậu đến và nói rằng sẽ đưa cho cậu cái bút ghi âm cuộc nói chuyện của Lam Hi vào hôm đó , hắn nói rằng đã để nó ở bụi cây to trong khuôn viên Cố Gia. Đây thực sự chỉ là sự trình hợp?? Cố Thừa Trạch không nghĩ rằng Hạ Tư Kỳ hắn có thể tốt tính lên như vậy, trừ khi hắn đang cố tìm cách hại Lam Hi vì cậu đã tiết lộ việc không nên nói.
Cố Thừa Trạch cứ ngồi đờ đẫm mà suy tư không hề biết Lam Hi dậy từ lúc nào đang ngắm nhìn cậu. Lại sau đó cậu lại quay lại nhìn Lam Hi, vô giác mà hai người cua thế mà nhìn nhau.
Trong khắp căn phòng tràn ngập cẩu lương đang tung bay pháp phới ấy thì không ai để ý rằng có vị boss đang thực sự nhìn len lén qua ô cửa nhỏ mà nở nụ cười đầy sự ám muội , đưa tay lên che miệng.
Phải một lúc lâu sau , vị phu nhân này mới thoát khỏi cái không khí đầy sự hạnh phúc màu hồng khiến người khác phải ghen tin kia quay trở lại thực tại mà khẽ ho khụ khụ lúng túng đẩy nhẹ cánh cửa vào:
\- Các con, đến giờ rời giường rồi !!
Lam Hi nhìn thấy Hạ Gia Linh liền lập tức đôi ma ửng hồng hồng lên cố gắng kìm nén cảm giác ngại ngùng kia. Cố Thừa Trạch thì đã thấy được vẻ mặt ấy liền tay bắt lấy cái chăn gần đó phủ lên người tiểu thỏ Lam Hi. Nhận thấy không khí xung quanh có chút kì quái , trong lòng Hạ Gia Linh cười mỉm , ngoài mặt thì tỏ vẻ như đang hối lỗi nói chuyện:
\- Ây da! Ta có phải đang làm phiền các con không? Nếu vậy thì các con cứ tiếp tục, tiếp tục.. Ha! Xong rồi các con nhớ xuống đung bữa sáng nhé!!
Vừa bước chân ra khỏi căn phòng, trên mặt Hạ Gia Linh có nụ cười vô cùng bí hiểm , trong lòng nâng len cảm giác muốn có cháu ôm \( hử∑\(゚Д゚\)?\)nhưng cũng tự an ủi bản thân nên từ bỏ suy nghĩ ấy bởi vì bà biết là hai đứa còn rất nhỏ tuổi
Lúc hai người Lam Hi và cố Thừa Trạch chuẩn bị xong xuôi vệ sinh cá nhân liền đi xuống lầu dùng cơm. Nhưng trên đường đi , cả hai đều phát hiện ra mọi người đều chung một ánh mắt cực khó hiểu nhìn hai cậu bé . Ngay cả Cố Ninh Phong , Cố Tiệp Doanh và Y Tâm cũng không ngoại lệ .
Một lần nữa, vị nhị thiếu gia không có chút ý tứ nào Tiệp Doanh đây liền hỏi một câu hỏi chung trong lòng mọi người Cố Gia , nhưng thực nguy hiểm đối với tính mạng của cậu:
\- Hai đứa… Cái này, thì, hai đứa tối qua đã làm cái gì rồi?
Au:Đùa tui sao trời má, đây là trẻ con nhi đồng non nớt búp măng đó mấy má!!
Lam Hi nghe xong câu hỏi mặt cùng đồng dạng với trái cà chua đỏ ngắt lên xấu hổ chui người núp sau Người Cố Thừa Trạch. Ngay sau đó , Cố tiểu thiếu gia một tay vừa ôm dìu Lam Hi ra bàn ăn , vừa liếc nhìn huynh trưởng mà cảnh cáo :
\- Ca! Dừng lại không nói nữa!!
Cố Tiệp Doanh như bị nhát dao cứa vào lòng , nội tâm rưng rưng lệ buồn tủi, thừa biết rằng đệ đệ này của cậu có phu nhân là quên ngay huynh đệ lại không ngờ thực tế nó còn khốc liệt hơn cả trong tưởng tượng.
Sau khi dùng bữa sáng , Hạ Gia Linh ngay lập tức đưa ra ý tưởng rủ Lam Hi đi dạo chơi cùng bà nhằm khuây khỏa thư giãn đầu óc. Nhưng thực không hiểu dụng ý của Cố phu nhân nghĩ gì lại mang theo cả Hạ Tư Kỳ theo….