Bị Một Alpha Không Phải Bạn Trai Đánh Dấu Hoàn Toàn

Chương 44: Phiên ngoại 9



Edit: Điềm Điềm

**********************

♥ Hài hòa

Sau khi du lịch kết thúc trở về, Sở Lệnh mang thai cũng gần sáu tháng.

Từ sau khi đi du lịch, Hàn Cố phát hiện biểu hiện gần đây của Sở Lệnh có chút kỳ quái, có đôi khi là ăn cơm đến một nửa đột nhiên đứng dậy rời đi, hoặc là ở trong nhà vệ sinh một thời gian, cự tuyệt cùng mình tắm rửa, cùng với bắt đầu trở nên không thích ra ngoài.

Hắn vốn tưởng rằng Sở Lệnh thân thể không thoải mái, lại ngượng ngùng nói, còn đặc biệt gọi điện thoại mời bác sĩ lưu ý tình huống của Sở Lệnh.

Sau khi bác sĩ hỏi tình hình một cách chi tiết, hắn mỉm cười và nói: ” Điều này là rất bình thường. Một số người vào thời gian mang thai có hiện tượng ham muốn tình dục cao. ”

Hàn Cố: “……..”

” Đặc biệt là nam giới, càng đến giai đoạn sau của thai kỳ, tử cung càng lớn, càng dễ áp bức đến vị trí tuyến tiền liệt.”

Hàn Cố kinh ngạc một chút, ” Cho nên, tôi hẳn là….?”

Bác sĩ ý tứ không rõ cười một hồi lâu, mới nói: ” Chú ý an toàn.”

Từ sau khi được bác sĩ nhắc nhở, Hàn Cố nhìn thấy biểu hiện của Sở Lệnh cũng không thấy kỳ lạ nữa. Hắn biết cậu đôi khi tương đối nhát gan, còn đặc biệt dễ dàng cảm thấy xấu hổ, nhưng không muốn để cho mình biết điểm này, dụ vậy vẫn khiến Hàn Cố cảm thấy có sầu muộn. Thế là hắn tính làm bộ không biết, chờ xem Sở Lệnh đến khi nào mới nguyện ý thẳng thắn.

Hôm nay ăn cơm ăn được một nửa, Sở Lệnh lại cảm thấy thân thể có chút không thích hợp, trên mặt có chút phiếm hồng, vội vội vàng vàng lại muốn chạy tới nhà vệ sinh giải quyết. Cậu mới vừa đi tới cửa, không nghĩ tới Hàn Cố cư nhiên đi theo tới. Sở Lệnh hoảng sợ, trong lúc nhất thời cũng quên đóng cửa.

Thế là Hàn Cố vô cùng tự nhiên chen vào trong cửa, nói: ” Anh rửa tay.”

” Phòng bếp cũng có vòi nước.”

” Không có xà phòng. ”

Sở Lệnh nhịn một hồi, lại nói: ” Anh bị sao thế?”

” Vừa mới dính dầu, phải rửa sạch một chút. Em cứ đi đi, anh sẽ không nhìn em. ”

Sở Lệnh không trả lời, nhưng biểu tình trở nên có chút vặn vẹo.

Hàn Cố lúc này nói: ” Sao vậy, hay là em có gì không muốn để cho anh biết?”

Sở Lệnh lập tức trả lời: ” Không có!”

Hàn Cố không nhẹ không nặng ừ một tiếng, nói: ” Nếu có chuyện gì thì phải nói cho anh biết.”

” Được.” Sở Lệnh nói, phi thường chột dạ. Nhưng cậu sắp nhịn không được, khẩn trương nắm lấy góc áo, sợ Hàn Cố nhìn ra cái gì. May mắn thay, quần áo đủ lớn để che khuất phản ứng phía dưới cơ thể của mình, nhưng mặt sau quần đã ướt, phải nhanh chóng thay xuống.

Cậu luôn cảm thấy hôm nay Hàn Cố đặc biệt kéo dài, không khỏi lại thúc giục nói: ” Rốt cuộc anh đã rửa sạch chưa?”

” Được rồi.”

Hàn Cố cuối cùng cũng tắt vòi nước, Sở Lệnh còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, đã thấy nam nhân đột nhiên tới gần nơi này. Cậu theo bản năng lui một bước, lập tức bị nắm lấy cánh tay.

” Sao có thể khẩn trương như vậy? Cẩn thận một chút, đừng trượt chân. ”

Không biết có phải ảo giác hay không, cậu luôn cảm thấy ngữ điệu Hàn Cố nói chuyện ôn nhu sắp làm cho người ta chết đuối. Sở Lệnh không cách nào khắc chế phản ứng sinh lý của mình, trong nháy mắt đỏ mặt, có chút không được tự nhiên quay đầu đi.

Hàn Cố từ phía sau cậu rút khăn mặt ra lau tay, lúc đặt lại giá, người đàn ông hơi cúi người, nhìn vành tai lộ ra trước mắt mình, nhẹ nhàng cắn lên.

Nam nhân một bên khẽ cắn, còn một bên tận lực trầm thấp gọi: ” Sở Sở.”

Sở Lệnh trong nháy mắt cảm thấy nửa người tê dại, hai chân mềm nhũn cơ hồ đứng không vững, nhưng chính cậu cũng sợ hãi sẽ té ngã, cơ hồ không chút do dự liền trực tiếp nhào vào trong ngực Hàn Cố. Hàn Cố thuận thế đỡ lấy thắt lưng cậu, sau khi xác định cả người Sở Lệnh đều đứng vững, thăm dò đưa tay về phía mông. Cái này không sờ còn tốt, vừa sờ liền phát hiện quần đối phương đã ướt một mảng lớn.

Sở Lệnh nhịn không được động tình rên rỉ một tiếng, lần này toàn bộ đều lộ ra. Hai tay cậu nắm lấy Hàn Cố khẽ run lên, không biết rốt cuộc là khẩn trương hay là sợ hãi.

Hàn Cố nhìn phản ứng của anh, thở dài một hơi nói: ” Em sợ anh đến vậy sao?”

” Không, không phải…” bởi vì bị sờ rất thoải mái. Thanh âm Sở Lệnh nghe có vẻ mềm nhũn, hình như còn có chút ủy khuất.

” Em tự mình làm à? Hay là anh giúp em?”

Đại khái là giấu diếm đối phương dẫn đến chột dạ, Sở Lệnh không dám do dự, ” Anh giúp em.”

“Hình như em không tình nguyện lắm.”

” Không phải mà.”

Vì an toàn, Hàn Cố bảo Sở Lệnh ngồi xuống đất. Trong mùa nóng này, gạch lành lạnh làm cho mọi người cảm thấy thoải mái.

Sở Lệnh ôm Hàn Cố, tùy ý đối phương cởi quần mình ra. Cho dù không cần nhìn, cậu cũng biết bộ dáng hiện tại của mình chật vật, phóng đãng bao nhiêu. Nhưng cậu vẫn bởi vì Hàn Cố vuốt ve thoải mái mà nheo mắt, hơi thở hổn hển hỏi: ” Anh sao biết được?”

” Bác sĩ nói.”

Tâm tình Sở Lệnh rất phức tạp, trên mặt rõ ràng biểu hiện ra rối rắm ‘Bác sĩ, anh lại phản bội tôi’, cùng với ý nghĩ ‘ cuộc đời không còn gì luyến tiếc ‘.

Hai người tư thế thân mật mặt đối mặt ôm nhau. Nhưng Hàn không có nhìn mặt cậu, cũng không cố ý chạm vào phía trước của cậu, giống như có chút trừng phạt, chỉ vuốt ve gần huyệt khẩu của cậu, không tiến vào, cũng không tận lực chạm vào chỗ mẫn cảm, ” Vì cái gì muốn giấu diếm anh?”

Sở Lệnh chủ động ưỡn người, phía trước vừa muốn được an ủi, phía sau cũng muốn bị lấp đầy, dưới loại tình huống này cậu căn bản không cách nào nói dối, đành phải thành thật nói: ” Em sợ bị anh đè ở trên giường xử lý, em lo lắng.”

” Em cho rằng kết quả của việc không nói ra sẽ tốt hơn sao?” Hàn Cố nhẹ nhàng nói, ngón tay đột nhiên luồn vào trong hậu huyệt ấn nặng vài cái, quen thuộc tìm được chỗ kia, ” Còn nữa, em cảm thấy anh là người không tiết chế sao?”

Sở Lệnh hô hấp bất ổn nói: ” Em sai rồi.”

Hàn Cố nghiêng đầu cắn vào vành tai cậu, lưu lại một vết cắn nho nhỏ, ” Hiện tại nhận sai cũng không còn kịp nữa rồi. ”

Sở Lệnh cuối cùng nhịn không được kêu một tiếng, dĩ nhiên cứ như vậy tiết ra.

Hàn Cố nhìn phản ứng của cậu, nghĩ thầm bác sĩ nói quả nhiên không sai, hiện tại thân thể Sở Lệnh thật sự là quá mẫn cảm, chỉ cần hơi hơi ép vào tuyến tiền liệt, sẽ nhịn không được muốn bắn, nếu như trực tiếp tiến vào

Hàn Cố yên lặng nghĩ, nói: ” Ăn cơm trước, lát nữa lại tính sổ em.”

Trên mặt Sở Lệnh còn có ửng hồng chưa phai, tựa hồ còn chưa lấy lại tinh thần từ trong cao trào, nhưng điều khiến cậu khiếp sợ nhất không phải là câu nói kia của Hàn Cố. Mà là, cậu cư nhiên… cư nhiên lại… trong khi Hàn Cố chỉ đút tay vào!!!

Bữa cơm tối này Sở Lệnh ăn không biết vị, cảm giác tựa như một bữa cuối cùng của phạm nhân trước khi bị tra tấn.

Hàn Cố liếc cậu một cái, hỏi: ” Ăn không được nữa hả”

“ Ừm.”

” Vẫn nên ăn nhiều một chút để bổ sung thể lực đi.”

” Khóc cũng vô dụng, anh đã cho em cơ hội. Nếu như em nói thật…”

Sở Lệnh hóa bi phẫn thành thèm ăn.

Hàn Cố: “…..” Rất có tinh thần mà.

Tám giờ tối, mọi người còn đang tăng ca hoặc ở nhà xem ti vi, hai người đã mặt đối mặt ngồi trên giường, chẳng qua đối thoại như đang bức cung.

Hàn Cố hỏi: ” Tình cảnh như vậy bao lâu rồi?”

Sở Lệnh trả lời: ” Sau khi du lịch trở về

Hàn Cố lại hỏi: ” Một ngày mấy lần?”

Sở Lệnh trên mặt có vết đỏ ửng, ” Một, hai lần. ”

” Thật sao?”

” Ba… bốn lần”

“………”

Sở Lệnh sắp bị dọa khóc, ” Thật, thật mà. ”

” Hôm nay đã bao nhiêu lần?”

” Chỉ có một lần vừa rồi mà thôi.”

Hàn Cố kinh ngạc một chút, ” Em nhịn lâu rồi sao?”

Sở Lệnh gật gật đầu. Bình thường đi làm căn bản cũng không có loại tâm tư này, cũng không có thời gian, ngược lại ở nhà ngửi thấy tin tức của Hàn Cố sẽ đặc biệt động tình.

Hàn Cố thở dài một hơi, không hỏi tiếp nữa, chỉ nói: ” Cởi quần áo ra.”

Sở Lệnh không dám không nghe, nhưng đợi đến khi mình cởi xong mới phát hiện, quần áo trên người Hàn Cố vẫn còn, hơn nữa ngồi ở một bên ung dung nhìn cậu. Cậu nhìn không thấu tính toán của Hàn Cố, rụt rè hỏi: ” Anh không cởi sao?”

Hàn Cố lắc đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào thân thể xinh đẹp như cũ của cậu. Hắn tựa hồ thật lâu không có nhìn thấy Sở Lệnh khỏa thân, cho dù lần trước làm cũng chỉ là cởi quần của cậu mà thôi, càng lâu hơn, chính là lần mặc tạp dề, đến bây giờ cũng đã năm tháng. Khi đó bụng Sở Lệnh vẫn bằng phẳng, mà hiện tại tuy rằng bụng đã lớn, nhưng bởi vì tay chân mảnh khảnh, ngược lại có vẻ nhỏ nhắn đáng yêu, làn da giống như càng ngày càng tốt.

Sở Lệnh bị nhìn cả người khô nóng không thôi, lại bởi vì thân thể trần trụi mà có chút không được tự nhiên. Trong thời gian mang thai, Hàn Cố vẫn rất bận tâm đến cảm thụ của cậu, ngược lại thật lâu không nhìn thấy đối phương toát ra loại ánh mắt nóng rực này.

Hàn Cố không nói gì, chỉ duỗi thẳng hai chân, ý bảo Sở Lệnh lại đây ngồi trên đùi mình.

Sở Lệnh di chuyển về phía trước một hồi, cũng không dám động nữa. Cậu trông như sắp khóc, lắc đầu xấu hổ, đáng thương nói: ” Sẽ ướt mất.”

Cậu phi thường rõ ràng tình trạng thân thể hiện tại của mình như thế nào, chỉ ngửi được mùi Hàn Cố đã khiến cậu động tình.

Hàn Cố lại nói: ” Không sao, em ngồi lên đi.”

Sở Lệnh nhìn hắn một hồi, sau khi xác định đối phương là nói thật, mới thật cẩn thận di chuyển đến trên đùi hắn. Hàn Cố đưa tay bảo vệ cả người cậu, đề phòng không cẩn thận ngã xuống. Hắn liếc mắt nhìn chất lỏng khả nghi trên ống quần mình, lại nhìn vẻ mặt Sở Lệnh xấu hổ đến muốn chui xuống đất, đột nhiên rất muốn trêu chọc cậu, thế là sau khi hôn lên môi cậu một cái liền nói: ” Anh muốn biết em có thể làm người anh ướt sũng như thế nào.”

Sở Lệnh nghe xong quả nhiên cả người đều không tốt, thân thể run rẩy rất nhỏ.

” Đừng sợ.” Hàn Cố trấn an sờ sờ tấm lưng bóng loáng của cậu, ” Mặc kệ bộ dáng của em ra sao, anh cũng sẽ không để ý. ”

Sở Lệnh trong lòng khẽ động, giống như là hoàn toàn buông xuống, hai tay vòng quanh bả vai Hàn Cố, chủ động cùng hắn hôn môi.

Tay Hàn Cố từng tấc từng tấc vuốt ve thân thể mềm mại của cậu, có thể nghe thấy cổ họng cậu tràn ra tiếng rên rỉ khẽ, có thể cảm giác được phân thân của cậu đã hoàn toàn cương cứng, đang đâm vào bụng của mình, nhẹ nhàng ma sát trên vải bông.

Hàn Cố đã sớm bị cậu dẫn ra phản ứng, tính khí quấn trong quần lót cũng có chút đau đớn không chịu nổi. Hắn hơi rời khỏi môi Sở Lệnh, liền ở khoảng cách rất gần nói: ” Giúp anh lấy ra.”

Sở Lệnh trong nháy mắt lại đỏ mặt, nhưng vẫn ngoan ngoãn đưa tay sờ đến quần của hắn, kéo quần bông xuống, tính khí cực lớn từ bên trong bắn ra. Đồ đạc của cả hai rất tự nhiên tiếp xúc cùng một chỗ, cơ hồ không cần Hàn Cố nói câu tiếp theo, Sở Lệnh đã tương đối tự giác sờ lên, cũng hơi vặn vẹo thắt lưng để cho thân tính khí cùng đầu ma sát lẫn nhau.

Hai người đều bởi vì khoái cảm như vậy mà phát ra tiếng thở dài thoải mái.

Hàn Cố lại khẽ cắn lên môi cậu vài cái, sau đó dọc theo cổ duyên dáng chậm rãi hôn xuống, một bàn tay di chuyển trên thắt lưng mẫn cảm của cậu, cơ hồ có thể nghe thấy Sở Lệnh phát ra âm thanh rên rỉ bất ổn.

Cậu bị Hàn Cố trêu chọc toàn thân nhũn ra, bởi vì bụng bị đẩy lên nên ngồi không yên.

Bàn tay sau lưng của Hàn Cố là điểm chống đỡ tốt nhất của cậu, cậu biết cho dù mình không quan tâm nằm ngửa về phía sau, người đàn ông cũng sẽ bắt được mình, sẽ không để mình bị thương. Nhưng cậu cũng không muốn để cho Hàn Cố mệt mỏi, cho nên đành phải dùng một tay của mình chống lên giường. Nhưng mà động tác này càng làm nổi bật hai điểm tồn tại trước ngực. Hàn Cố không có bất kỳ do dự nào, hơi cúi đầu trực tiếp ngậm một bên đầu v*, dùng đầu lưỡi liếm liếm.

“A——” Sở Lệnh bị kích thích bất thình lình, tay run đến thiếu chút nữa chống đỡ không nổi, ngay cả động tác an ủi phía trước cũng ngừng lại.

Hàn Cố cũng không để ý, hắn ngược lại cảm giác được tính khí Sở Lệnh kích động run vài cái, giống như là điềm báo muốn bắn. Sở Lệnh quả nhiên mang theo nức nở nói: ” Không được… muốn bắn rồi…”

Hàn Cố  mở miệng, lại nặng nề liếm liếm một chút lên đầu v* thẳng đứng, ” Hôm nay em phải bắn đầy bốn lần, chỉ có thể nhiều hơn chứ không thể ít đi.”

Sở Lệnh đưa tay đặt trước ngực Hàn Cố, làm ra kháng nghị yếu ớt, ” Không cần mà…”

Hàn Cố rõ ràng biết Sở Lệnh dùng tư thế ngồi như vậy rất mệt mỏi, lại cố ý đi dụ dỗ cậu, ” Có muốn thay đổi tư thế hay không?”

” Muốn.”

” Muốn thì cái gì cũng phải nghe anh.”

Sở Lệnh đã bắt đầu cảm thấy thắt lưng mỏi nhừ, nước mắt lưng tròng nhìn Hàn Cố. Đại đa số tình huống yếu thế đối với Hàn Cố vẫn rất hữu dụng. Nhưng ngoại trừ hai tình huống ra, một là ở trên giường, một loại là lúc Hàn Cố tức giận.

Nếu là hai loại tình huống trên mà nói, Sở Lệnh cũng chỉ có thể tự cầu phúc.

Đêm nay Hàn Cố phi thường tra tấn người, Sở Lệnh mơ hồ cảm giác được hắn tựa hồ có chút tức giận, vì mình giấu diếm chuyện không nói. Nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại rất hiểu được cách dụ dỗ Sở Lệnh. Hàn Cố lại hỏi một lần: ” Có thể làm được không?”

Lực chống cự của Sở Lệnh dần dần yếu đi, chung quy là mình sai trước, nhưng nói cho cùng cậu vẫn không đành lòng thật sự cự tuyệt đối phương, ” Có thể. ”

” Ngoan.” Hàn Cố trấn an hôn một cái trên má cậu, ôm lấy cậu từ trên người mình, nằm nghiêng trên giường nghỉ ngơi một chút.

Trước khi xuất tinh, tư vị bị cắt đứt thập phần không dễ chịu. Sở Lệnh vừa mới nằm xuống không bao lâu, lại cảm thấy cả người không thích hợp.

Hàn Cố rõ ràng biết nhu cầu của cậu, nhưng vẫn hỏi ra miệng: ” Muốn sao?”

“ Ừm”

Trong lòng Sở Lệnh kỳ thật thập phần ngượng ngùng, cậu vốn tưởng rằng sau khi đáp ứng, Hàn Cố sẽ làm khó cậu, bắt nói một ít lời xấu hổ, hoặc là làm một ít chuyện xấu hổ. Nhưng cũng không có, Hàn Cố chỉ nằm nghiêng theo mặt đối mặt, lấy tay ôn nhu vuốt ve môi Sở Lệnh, ngón tay trượt qua xương quai xanh, đặt trên cánh tay.

Sở Lệnh không hiểu Hàn Cố muốn làm gì, nhưng khoảng cách gần như vậy chỉ có thể đặt toàn bộ lực chú ý của cậu lên mặt Hàn Cố.

Hàn Cố đột nhiên mỉm cười với cậu, nụ cười này đủ để cho bất luận kẻ nào cũng phải ngơ ngẩn.

Ngay sau đó, Hàn Cố đột nhiên tới gần, Sở Lệnh căn bản không kịp phản ứng. Chỉ thấy đầu lưỡi đỏ tươi của người nọ nhẹ nhàng liếm qua trước ngực mềm mại nhô lên, theo sau toàn bộ ngậm vào trong miệng. Một trận khoái cảm quen thuộc từ cột sống hướng về phía ót, Sở Lệnh nhịn không được nức nở ra tiếng, mẫn cảm run lên.

Sở Lệnh thật sự bị đùa giỡn đến khóc QAQ

Sau khi bị ngón tay cắm vào, lần này cậu lại bị liếm bắn. ┭┮﹏┭┮


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.