– “Mạc Thẩm Du, cậu tỉnh dậy cho tôi.”
Lạc Dao hất tấm chăn của người con gái đang ngủ say sưa xuống đất khiến cô ngã lăn xuống giường. Thiếu nữ đôi mắt mơ màng, nửa mê nửa tỉnh cố gắng mở một bên mắt, bên còn lại thì ti hí, miệng lẩm bẩm mấy lời oán trách:
– “Mới sáng sớm…cậu đừng phá hỏng giấc mộng đẹp của mình.”
Lạc Dao không nói gì, khẽ cau mày, nhanh chóng tiến về phía cửa sổ, kéo tấm rèm đang che kín sang một bên, nói:
– “Dậy mau. Cậu đã hứa với tớ sẽ đi xem mắt mà.”
– “Hôm qua do tớ say quá nên buộc miệng nói vậy thôi. Tớ lười lắm…không đi đâu.” Mạc Thẩm Du bộ dạng lười biếng, ôm tấm chăn ấm mà tiếp tục ngủ.
– “Được rồi. Nếu vậy thì cậu mau chóng trả số tiền lúc trước cho tớ đi.”
Lạc Dao thẳng thừng đưa tay về trước mặt Mạc Thẩm Du. Thấy sắc mặt nghiêm túc của bạn, cô khẽ cười một tiếng, sau đó nói:
– “Hì hì…Có cần nghiêm trọng vậy không? Tớ đi mà.”
– “Tốt lắm. Thế mới là Mạc Thẩm Du, người bạn thân nhất của tớ.”
Lạc Dao hối thúc Mạc Thẩm Du sửa soạn, trang điểm thật đẹp cho buổi hẹn hôm nay. Đây cũng chính là cuộc hẹn đầu tiên suốt những năm tháng sống độc thân của cô kể từ khi sinh ra đến giờ. Trong khoảng thời gian học đại học, có biết bao nam sinh theo đuổi nhưng đều bị Mạc Thẩm Du từ chối. Cô luôn nghĩ bản thân mình chưa tốt cho nên không muốn hẹn hò với bất cứ ai.
Cuộc hôn nhân đầy đau khổ của cha mẹ đã khiến cô mất hết niềm tin vào tình yêu. Cũng tại vì buổi họp mặt ngày hôm qua, trong cơn say, Mạc Thẩm Du đã thẳng thừng tuyên bố rằng cô sẽ kiếm bạn trai trong năm nay và đưa anh về gặp cha mẹ.
Cha mẹ cô tuy đã ly hôn nhưng họ vẫn luôn dành tất cả tình thương cho đứa con gái nhỏ nhắn, đáng yêu của họ. Mạc Thẩm Du hiện đang sống với mẹ. Cô đã tốt nghiệp chuyên ngành thiết kế thời trang đã hơn một năm và đang trong quá trình tìm kiếm việc làm.
Mạc Thẩm Du tóc búi cao, người mặc áo thun trắng, bên ngoài khoác thêm chiếc áo sơ mi caro màu xanh, quần jean bó sát, chân mang giày bata màu trắng. Lạc Dao trong thấy bộ dạng này của cô sắc mặt có chút không vui.
– “Cậu đi hẹn hò mà lại ăn mặc như thế hả? Như vậy làm sao có bạn trai?”
Nói rồi Lạc Dao ném một chiếc váy hoa về phía Mạc Thẩm Du, sau đó ép cô vào thay thử. Trang điểm, ăn mặc chỉnh tề, Lạc Dao nhìn người trước mặt, vẻ mặt hài lòng. Cô gọi điện cho ai đó, nói:
– “Một lát nữa cô ấy sẽ đến. Thành công hay không phụ thuộc hết vào cậu đấy.”
Lạc Dao trò chuyện với người ở đầu dây bên kia vô cùng thân thiết, tưởng chừng họ đã gặp trước đó.
Mạc Thẩm Du đứng bên cạnh lén nghe thử. Một giọng nói trầm ấm khiến cô có chút thất thần.
– “Đến lúc tớ phải đi rồi. Tạm biệt cậu.”
– “Được rồi. Nhất định phải dẫn bạn trai về đó nha.”
Lạc Dao vẫy tay, miệng cười không ngớt. Cô từ lâu đã muốn cô bạn này của mình thoát ế.
Tại nhà hàng….
Một chàng trai anh tuấn, trên người mặc bộ đồ vest màu đen, mái tóc vuốt cao, vô cùng gọn gàng. Cặp kính cận càng tăng vẻ thư sinh vốn có của anh. Nghe thấy tiếng bước chân từ phía xa, anh vội vàng chỉnh lại quần áo, đứng lên nhìn về phía trước.
Trước mắt anh là hình ảnh một người con gái trong bộ váy hoa vô cùng nữ tính, tóc tết sang một bên, đôi chân thon dài tiến về phía anh. Khoảnh khắc khiến tim anh đập liên hồi đó chính là bắt gặp nụ cười tươi tắn của cô. Anh lịch sự kéo ghế mời cô ngồi.
– “Xin chào. Tôi tên Âu Dương Tiêu Tường, rất vui được biết cô.”
– “Xin chào anh Âu. Tôi là Mạc Thẩm Du.”
– “Tôi đã nghe Lạc Dao kể về cô. Bề ngoài vô cùng ưu tú.”
Lần đầu tiên được người khác giới khen khiến Mạc Thẩm Du có chút ngượng ngùng, cô nói:
– “Không biết công việc hiện tại của anh là gì?”
– “Tôi là CEO của tập đoàn Âu Dương.”
Mạc Thẩm Du trố mắt ngạc nhiên. Tập đoàn Âu Dương là một trong những tập đoàn đá quý nổi tiếng ở thành phố này, không ai không biết đến. Không ngờ Lạc Dao lại quen biết được với người giàu có như anh, cô không thể làm mất mặt Lạc Dao được.
– “Mạc Thẩm Du…mày không thể làm Lạc Dao thất vọng được. Phải cố gắng giữ bình tĩnh trước mặt anh ấy.”
NHẤN LIKE ĐỂ ỦNG HỘ MÌNH NHÉ! CẢM ƠN