ái con bé chết tiệt kia nhất định là cố ý! Hà Tâm Tĩnh nhìn thấy Trình Dư Chân đứng trước mắt, nhìn được mà ăn không được. Đã vậy còn chứng kiến bàn tay của Lâm Gia Gia còn trộm sờ tới sờ lui trong ngực của anh, làm cho cô ta ghen tị đáy mắt hừng hực lửa giận.
“Đầu anh vẫn còn dính xà phòng kìa? Mau vào tẩy sạch sẽ đi.” Phát hiện vẻ mặt Hà Tâm Tĩnh khó chịu, tâm tình Lâm Gia Gia tốt hẳn lên, vội vàng đưa anh đẩy mạnh vào trong nhà.
Anh không có cách, đành phải cười khẽ hôn trán của cô một chút “Vậy em đợi lát nữa vào nhà chờ anh.” Anh giễu cợt nhìn cô, cũng không quay đầu lại, đi vào nhà.
Hà Tâm Tĩnh nhìn thấy mình không được anh để vào mắt như thế, trong lòng quả thật rất tổn thương, cũng thực không cam lòng, chẳng qua đã đi đến bước này rồi, vẫn quyết định kiên trì đi bước tiếp theo, bởi vì không đến khắc cuối cùng cô vẫn không thể chịu thua.
“Không nghĩ tới trải qua nhiều năm như vậy, cô có chút tiến bộ.” Hà Tâm Tĩnh lạnh lùng trào phúng.
“Người sẽ không vĩnh viễn cứ tụt hậu mãi được.” Lâm Gia Gia chống tay lên thắt lưng “Hơn nữa tôi đã rút lui năm năm, cô vẫn không chiếm được tình cảm của anh ấy, nên có chừng có mực.”
“Có chừng có mực?” Hà Tâm Tĩnh không giận ngược lại cười, trừng cô liếc mắt một cái, vuốt vuốt mái tóc dài “Tôi đang muốn nói cho cô biết, hiện tại vừa mới bắt đầu, cho dù cô có muốn ngăn cản tôi cùng anh ấy ở chung, cũng không thể ở bên cạnh anh ấy 24/24 được.”
“Cô có ý gì?” Lâm Gia Gia khó hiểu hỏi.
“Có ý gì?” Hà Tâm Tĩnh cười lạnh vài tiếng “Qua vài ngày nữa cô sẽ biết.”
Đem con bài chưa lật xốc lên, không phải tự bày khuyết điểm của mình ra sao? Cô ta mới không ngốc đến mức báo cho đối thủ biết trước.
Lâm Gia Gia còn muốn hỏi cô ta, đã thấy cô ta nghênh ngang rời đi.
Hừ! Cho dù cô không thể ở bên cạnh Trình Dư Chân hai mươi tư giờ, cũng sẽ không để cho Hà Tâm Tĩnh lại nhúng chàm anh.
Đây tuyệt đối không phải vì cô thực thích anh đâu! Là vì cô chán ghét người khác tới khiêu khích cô, cho nên mới kích động tính tình hiếu thắng của cô thôi!……..
Lâm Gia Gia, cô có thể lại lừa mình dối người, không sao!
Từ sau khi cùng Hà Tâm Tĩnh lại xuất hạ chiến thư, Lâm Gia Gia trở nên phi thường tự động tự phát, nhìn thấy Trình Dư Chân, không hề áp dụng phương thức né tránh nữa, ngược lại tự động tiếp cận anh.
Cô bắt đầu cùng anh đang đi làm, sau khi tan tầm cũng chạy vội tới trung học Đông Phương, đón anh tan tầm, hai người cùng nhau trở về nhà.
Về phần thời gian bữa tối, cô hẹn anh đến nhà ăn cơm, dù sao mẹ cô cực thích anh, hận không thể mỗi ngày nhìn thấy anh.
Tuy rằng bọn họ không có hai mươi tư giờ dính sát lấy nhau, nhưng Hà Tâm Tĩnh hoàn toàn không tìm thấy cơ hội cùng anh ở chung một mình, cho nên mấy ngày nay tâm tình Lâm Gia Gia đặc biệt tốt.
Chỉ cần có mắt, mọi người đều nhìn ra được, từ sau khi có tình yêu tự nhiên cả người Lâm Gia Gia toả sáng.
Tuy rằng miệng cô cứng rắn tỏ vẻ mình vẫn không thích anh như trước, nhưng cũng không có ai đến vạch trần cô lừa mình dối người, dù sao mọi người đều là bạn tốt của cô, mà muốn làm được bạn tốt phải học được cách được trợn to mắt nói dối, mặc cô chối đây đẩy chuyện gì đó, mọi người đều đồng loạt cho rằng, không nhìn thấy gì cả, nhưng dỏng tai lên để nghe tin tức bát quái thì được rồi.
Trưa hôm nay, Lâm Gia Gia cùng Nhiễm Ấu Lam đang đi vào trung học Đông Phương, chuẩn bị muốn cùng Nguyễn hiệu trưởng thảo luận liên quan đến độ dài tập san quý này.
Trình Dư Chân sớm đem máy chụp ảnh trả lại cô, cũng để cho cô thuận lợi làm xong phỏng vấn, chẳng qua những bức ảnh, cô muốn dùng để uy hiếp anh, đã bị anh xóa hết.
Càng ác liệt hơn là, anh còn đem những hình ảnh hoan ái ngày đó của hai người ghi lại rồi.
Lần này bọn họ huề nhau…… Không, là cô mệt lớn, cuối cùng ngoan ngoãn không hề nhắc tới chuyện ảnh chụp nữa, để trao đổi anh đem ảnh chụp xóa đi.
Lâm Gia Gia đang hết sức thất thần, Nguyễn hiệu trưởng cùng Nhiễm Ấu Lam đang thảo luận nội dung tập san.
“Có Trình chủ nhiệm ở đây, tôi nghĩ sang năm học sinh nhập học có thể tăng số lượng hơn rất nhiều.” Nhiễm Ấu Lam cười ngọt ngào nói, hy vọng Nguyễn hiệu trưởng ngày sau tài trợ quảng cáo tập san quý nhiều hơn.
“Ít nhất có thể lưu lại những học sinh trấn này.” Nguyễn hiệu trưởng cũng sang sảng cười to,”Hơn nữa gần đây lại có một cô giáo xinh đẹp xin vào dạy cho nên tôi muốn mời Quán trưởng phái người đến phỏng vấn cô giáo mới tới.” Hay thật, lần này có thể thu hút học sinh cả nam lẫn nữ.
“Đương nhiên không thành vấn đề.” Chỉ cần có tiền kiếm, Nhiễm Ấu Lam không cần suy nghĩ, lập tức gật đầu đồng ý “Tôi nhất định mời Gia Gia làm tốt phỏng vấn lần này, để cho mọi người biết đội hình giáo sư của trung học Đông Phương kiên cường, hơn nữa toàn là thầy giáo đẹp trai cùng cô giáo xinh đẹp.”
“Gia Gia, lần này phải nhờ đến cô rồi.” Nguyễn hiệu trưởng nhìn về phía Lâm Gia Gia.
Nhiễm Ấu Lam thấy cô không có phản ứng, lấy khuỷu tay thúc cô, ý bảo cô nên tập trung.
“A? Vâng!” Lâm Gia Gia xoa xoa cánh tay, dứt bỏ trí nhớ kích tình, khuôn mặt nhỏ nhắn phiếm hồng, cười ngây ngô “Không…… không thành vấn đề, cô giáo kia tên gọi là gì? Một lát nữa tôi có thể đi phỏng vấn cô ấy.”
“Cô ấy họ Hà, tên đầy đủ là Tâm Tĩnh.” Nguyễn hiệu trưởng cười hớn hở nói, hoàn toàn không biết bên ngoài thêm mắm dặm muối, lại càng không biết Lâm Gia Gia cùng Hà Tâm Tĩnh là đối thủ cạnh tranh trước mắt.
“Cái gì? Hà Tâm Tĩnh?” Cô lập tức nhảy dựng lên.
Nguyễn hiệu trưởng hồ nghi nhìn cô “Gia Gia, có vấn đề gì sao?”
“Không…… không có vấn đề.” Cô cắn môi dưới.
Hà Tâm Tĩnh thật sự là rất khủng bố, vì đạt được mục đích, không từ thủ đoạn, lại còn xin tiến trung học làm giáo viên, cũng chỉ là vì tiếp cận Trình Dư Chân!
“Gia Gia, cô xem lúc nào rảnh, hẹn cô giáo đi, cô ấy luôn ở trong phòng y tế……”
Lâm Gia Gia thở hốc vì kinh ngạc, sắc mặt lập tức tái đi một nửa.
Đều luôn ở phòng y tế? Vậy chẳng phải là đem dê cùng sói đặt ở chung một phòng?
Trình Dư Chân sẽ bị ăn luôn!