Bầu trời trong xanh, mọi thứ đều trở nên thật tươi đẹp, tại một nhà thờ ở Anh Quốc gần bờ biển, nhà thờ lớn nhất tại Anh Quốc, ai nấy cũng mặc âu phục cực nghiêm trang để có thể dự buổi tiệc đám cưới lớn nhất thời đại vì đây là con của Nữ Hoàng Vương Quốc Anh, tận hai người công chúa và còn có con của các tập đoàn lớn nhất thế giới kết thông gia, thử hỏi có ai lại ngu ngốc mà không đến, nhưng chỉ có những người tầm cỡ quốc tế mới có thiệp mời mới được đến, mà đã được mời thì ai lại không đến? nơi đây toàn là những danh nhân giàu nhất thế giới mới có thể có cơ hội đến thôi
Không khí náo nhiệt bên ngoài hoàn toàn khác với không khí lo lắng bên trong, nhưng không phải là do hồi hộp vì sắp đám cưới mà là do thiếu người, muốn biết thiếu ai à? đọc đi sẽ hiểu ^.~
_Đã thấy anh ấy chưa? – Nó lo lắng nhìn Vũ hỏi
_Dạ chưa, sắp đám cưới rồi…chẳng biết ảnh đi đâu – Vũ bó tay nói
_Mọi người vào trước đi, sắp đến giờ rồi, bây giờ để tôi đứng đợi Khải được rồi – Nó nhìn đông hồ trên tường thì nói
_Hai à, em đợi cùng chị – Băng Nghi lo lắng nói
_Nhưng…thôi được, vậy mọi người vào chuẩn bị sẵn cho chúng tôi luôn nhé, khi nào đến gioè sẽ vào ngay – Nó định từ chối nhưng thấy cái mặt lo lắng của Băng Nghi thì thôi, đành để Băng Nghi đợi cùng một chút
_Hai, để em gọi anh ấy xem sao – Băng Nghi lo lắng móc điện thoại ra rồi gọi, vẫn là số máy quý khách hiện không liên lạc được, khiến Băng Nghi với nó càng lo lắng hơn
_Tên chết tiệt nhà anh, đi đâu rồi – Nó lo lắng quýnh lên nói
_Đến giờ rồi, thằng Khải đã đến chưa? – Hoàng Quân lo lắng chạy ra hỏi
_Vẫn chưa – Băng Nghi lắc đầu nói
_Nhi, em cứ vào trước đi, anh sẽ cho người đợi ở đây – Hoàng Quân nói
_Nhưng mà…- Nó tức giận không biết nên nói sao
_Vào trước đi, nghe anh – Hoàng Quân lo lắng sau đó đưa nó cùng Băng Nghi vào chuẩn bị, lát sau, một bóng người cao ráo chạy hồng hộc vào
_Tôi là chú rễ, mau chuẩn bị – Hắn vừa đến thì nhanh chóng nói rồi bước vào phòng thay đồ trang điểm
_Sao rồi? Vẫn chưa đến? – Phong với Nam cùng hỏi
_Chưa – Nó lắc đầu lo lắng, gọi mãi mà hắn vẫn không bắt máy
_Anh đâyyyy – Hắn khẽ cười sáng lạng bước nhanh đến
_Anh…đến khi nào, điện thoại cũng không bắt? – Nó tức giận hỏi
_Ờ thì…anh có chút việc, đến trễ, giờ cũng đúng giờ mà…nhưng mà…hôm nay…bà xã anh đẹp quá – Hắn khẽ nhìn nó từ trên xuống dưới khẽ bất giác khe. ngợi khiến nó đỏ cả mặt
~~~Miêu tả sơ về đồ và trang phục của cả bọn nhé~~
>Nó: Chiếc váy cưới màu trắng tinh khôi dạng áo cúp gực, lộ ra bờ vai trắng yêu kiều của nó, váy được thiết kế theo kiểu bồng bềnh nhưng lại đính đá ruby màu tím nhỏ nhỏ khắp nơi, khiến áo trở nên lung linh huyền bí mang vẻ của màu tím, tóc búi gọn và chừa ra phần mái màu tím than xoã dài, tay cầm đoá hoa đầy những hoa bách hợp màu tắng ngà ngà tím khiến Nó không thật lộng lẫy
>Hắn: Áo đuôi tôm màu trắng, thắt caravat màu tím huyền bí, trên ngực còn có một bông hoa bách hợp trắng lai tím cài trên áo, quần trắng, khiến hắn trông cực điển trai và lịch sự với sự uy nghiêm mang nét lạnh lùng
Do lần này đám cưới chung luôn cả năm cặp cho nên đầm cưới cùng quần ảo của cô dâu chú rễ đều giống nhau, có điều Băng Nghi với Hoàng Quận đều là màu đỏ thay cho những thứ màu tím của nó với hắn, Hồng Anh cùng Khải Phong thì màu Hồng, Thiên Kim với Nam là màu Vàng, Xuân Như cùng Vũ là màu Xanh Dương
~~~Hết phần miêu tả~~
Trong tiếng nhạc êm dìu, năm chàng trai nắm tay năm cô gái với đa số là áo màu trắng tinh khôi cùng mong chờ bước đến gần bục của cha sứ, trên mặt ai nấy cũng đều là hạnh phúc
Vừa lên đến bục, bỗng nhiên tiếng nhạc tắt đi mà thay vào đó là nhạc của bài Thiên Sứ Cá Nhân, đôi tay năm chàng trai đang nắm chặt lấy năm cô gái thì bỗng nhiên buông ra sau đó cùng với nụ cười nhẹ rồi cất tiếng hát, tiếng hát đầy lực hút, khiến ai nấy cũng say mê
我 不 会 怪 你 对 我 的 伪 装
wo bu hui guai ni dui wo de wei zhuang
天 使 在 人 间 是 该 藏 好 翅 膀
tian shi zai ren jian shi gai cang hao chi bang
人 们 愚 蠢 鲁 莽 而 你 纤 细 善
ren men yu chun lu mang er ni xian xi shan
良
liang
怎 能 让 你 为 了 我 被 碰 伤
zen neng rang ni wei le wo bei peng shang
小 小 的 手 掌 厚 厚 的 温 暖
xiao xiao de shou zhang hou hou de wen nuan
你 总 能 平 复 我 不 安 的 夜 晚
ni zong neng ping fu wo bu an de ye wan
不 敢 想 的 梦 想 透 过 你 的 眼
bu gan xiang de meng xiang tou guo ni de yan
光
guang
我 才 看 见 它 原 来 在 前 方
wo cai kan jian ta yuan lai zai qian fang
没 有 谁 能 把 你 抢 离 我 身 旁
mei you shei neng ba ni qiang li wo shen pang
你 是 我 的 专 属 天 使
ni shi wo de zhuan shu tian shi
唯 我 能 独 占
wei wo neng du zhan
没 有 谁 能 取 代 你 在 我 心 上
mei you shei neng qu dai ni zai wo xin shang
拥 有 一 个 专 属 天 使
yong you yi ge zhuan shu tian shi
我 哪 里 还 需 要 别 的 愿 望
wo na li huan xu yao bie de yuan wang
小 小 的 手 掌 大 大 的 力 量
xiao xiao de shou zhang da da de li liang
我 一 定 也 会 像 你 一 样 飞 翔
wo yi ding ye hui xiang ni yi yang fei xiang
你 想 去 的 地 方 就 是 我 的 方
ni xiang qu de di fang jiu shi wo de fang
向
xiang
有 我 保 护 笑 容 尽 管 灿 烂
you wo bao hu xiao rong jin guan can lan
没 有 谁 能 把 你 抢 离 我 身 旁
mei you shei neng ba ni qiang li wo shen pang
你 是 我 的 专 属 天 使
ni shi wo de zhuan shu tian shi
唯 我 能 独 占
wei wo neng du zhan
没 有 谁 能 取 代 你 在 我 心 上
mei you shei neng qu dai ni zai wo xin shang
拥 有 一 个 专 属 天 使
yong you yi ge zhuan shu tian shi
我 哪 里 还 需 要 别 的 愿 望
wo na li huan xu yao bie de yuan wang
要 不 是 你 出 现
yao bu shi ni chu xian
我 一 定 还 在 沉 睡
wo yi ding hai zai chen shui
绝 望 的 以 为 生 命 只 有 黑 夜
jue wang de yi wei sheng ming zhi you hei ye
没 有 谁 能 把 你 抢 离 我 身 旁
mei you shei neng ba ni qiang li wo shen pang
你 是 我 的 专 属 天 使
ni shi wo de zhuan shu tian shi
唯 我 能 独 占
wei wo neng du zhan
没 有 谁 能 取 代 你 在 我 心 上
mei you shei neng qu dai ni zai wo xin shang
拥 有 一 个 专 属 天 使
yong you yi ge zhuan shu tian shi
我 哪 里 还 需 要 别 的 愿 望
wo na li huan xu yao bie de yuan wang
Dịch:
Anh sẽ không trách em khi em giả làm thân phận khác vì thiên thần hạ trần thường giấu đi đôi cánh.
Loài người ngu ngốc và hèn nhát còn em thì quá lương thiện làm sao anh có thể để em tổn hại vì anh?
Đôi tay nhỏ nhắn nhưng thật ấm áp,em luôn có thể an ủi anh những đêm anh không ngủ được!
Giấc mơ chưa bao giờ anh dám nghĩ đến nhưng qua đôi mắt em anh thấy nó có thể hoàn thiện!
Không ai có thể tách rời em bên anh,em chính là thiên thần duy nhất của anh và chỉ riêng mình anh.
Không ai có thể thay thế em trong tim anh.
Em là thiên thần duy nhất của anh thì anh còn ước muốn gì nữa?
Bàn tay nhỏ nhắn nhưng đầu quyền lực anh nhất định sẽ sải cánh cùng em bay lên bầu trời.
Nơi em muốn đến cũng sẽ là mục tiêu của anh,có sự bảo vệ của anh em có thể mỉm cười thật rạng rỡ.
Anh đã có em là thiên thần và cũng không cần ước mơ gì khác.
Nếu không có sự xuất hiện của em anh nhất định sẽ còn chìm vào giấc ngủ,bởi vì anh luôn nghĩ cuộc đời này sẽ chỉ toàn là bóng đêm
“Tôi đã từng và đang bảo vệ người tôi yêu”
Từ từ, cả năm cô gái như cảm động đến phát khóc, yêu, hạnh phúc, chính là cảm giác bây giờ của tất cả
_Các con có đòng ý lấy nhau làm vợ làm chồng, chăm sóc yêu thương giúp đỡ nhau không – Cha sứ nhìn cả bọn cùng hỏi
_Vâng con đồng ý – Cả bọn cùng cười hạnh phúc nói
_Sau đây là chương trình tung bông tung hoa đâyyyy – MC cười nói, cả năm cô dâu bắt đầu quay mặt đi, một…hai…ba… năm bó hoa được bay lên bầu trời, và những người nhận được chính là…Anh Thư, Tuyết Ngân, Tường Vy, Phi Ngọc, Diễm My, trong đây có ba người con gái, mọi người có nhớ không nào? ai không nhớ hãy xem lại mấy chap đầu nhé
_Các…cô… – Hồng Anh giật mình, Anh Thư, Phi Ngọc, Diễm My, không phải đã chết do bị treo cổ sao?
_Cám ơn các cô đã đến – Nó tiến lại khẽ cười nói
_Tôi biết cô đang nghĩ gì, thật ra lần đó là Tuyết Nhi đã tha cho bọn tôi và cho người đưa bọn tôi đến ngoại ô nước Anh sống, sau đó mới biết tất cả kẻ thù của bang cô đều được đưa về đấy – Anh Thư nhìn quanh nói
_Sao? Tại sao tao không biết việc này – Thiên Kim quay qua thấy Nó đang thản nhiên như chưa có chuyện gì thì khẽ tức giận
_Đừng nhìn tao thế, thật ra là tao không ra tay được – Nó khẽ nhăn mặt
_Hèn gì, đầu giờ tôi còn đang thắc mắc, thiên thần giết người vẫn được làm thiên thần sao? có bị lộn không vậy, ai ngờ… nhưng cách của bà cực đỉnh nha, biến thù thành bạn – Phong khẽ nghĩ rồi nói, sau đó giơ ngón tay lên ý chỉ số một
_Bà xã, vậy là em cũng phiền não nhiều rồi – Hắn khẽ thì thầm vào tai nó sau nó cười hạnh phúc, cô gái này, anh không hề chọn sai
_Hai người dám ở đây tình tứ? Không có cảm giác có lỗi à? – Từ xa, Tuấn cùng nắm tay Tuyết Ngân tiến đến
_Là…anh…anh…chưa..chưa…ủa..ủa.. – Nó bất ngờ, không biết nên nói thế nào
_Anh là ngừoi rồi, tên Tuấn nhé, hâh – Tuấn cười vui vẻ đáp – Chúc hai người hạnh phúc
_Cám ơn anh – Hắn thấy Tuấn vui vẻ thì cũng bớt phiền muộn lâu nay
_Cậu không cần thế, cậu bằng tuổi tôi mà, thật ra cậu hơn Tuyết Nhi tận hai tuổi, do cha cậu dời lại đấy – Tuấn khẽ cười nói
_Sao cơ? – Hắn với nó cùng ngơ ngác chưa hiểu chuyện
_Cậu ta nói đúng, là ta đã dời tuổi con – Ba hắn từ xa đi lại noi
_Haha, vậy chúng ta bằng nhau nhé – Hoàng Quân nghe thế thì nói
_Ờ – Hắn nghe nhưng cũng cho qua, vì giờ, chuyện này không còn quan trọng nữa, quan trọng là bà xã đây
_Cỏn đây là…? – Tuyết Nhi nhìn sang Tuyết Ngân hỏi
_Đây là bạn gái anh, Tuyết Ngân, cũng là thiên thần thành người – Tuấn khẽ cười nói
_Vậy à? Xin hân hạnh làm quen – Nó cười thân thiện nói
_Chào, tôi là Tuyết Ngân, rất vui được làm quen ạ – Tuyết Ngân cười tươi nói
_Còn Tường Vy, em còn đứng đó, sang đây – Phong quắc quắc Tường Vy nói
_Dạ…mong ai người tha lỗi…tôi…xin lỗi – Tường Vy giờ đã hối lỗi và hiện đang quen một chàng tây cực điển trai
_Khong sao – Nó khẽ lắc đầu
_Chúc hai người hạnh phúc – Tường Vy thấy thế thì vui mừng nói, lần đó không biết sao Khải tha mạng cho cô, sau đó thì cô được Phong đưa về Pháp, trong chuyến bay thì quen được Pêtr, tính ra cũng cám ơn trời
_Xong rồi nhé, giờ tôi với Nhi đi trước, bye bye – Hắn canh Tường Vy vừa nói xong thì nhanh chóng kéo tay nó đi dù chưa kịp đi chào hỏi ai ngoài bạn bè, đưa cô lên xe và thẳng tiến
~~~Tại Đồi Núi Ở Anh, Bây Giờ cũng đã về đêm, do đi đường hơi xa~~~
_Um…Sao lại đưa em đến đây? – Nó khẽ nhìn xung quanh, trên đồ núi này đặc biệt sạch sẽ, cũng không nhiều cây cối, không khí lại trong lành, lại là ban đêm, quả thực bây giờ rất thích hợp để ngắm sao, hơn nữa, xung quanh đặc biệt nhiều cỏ bốn lá, khiến nó cũng khá thích thú
_Em thích chứ? – Hắn khẽ nhìn nó hỏi
_Thích – Nó nhìn một lượt mọi thứ rồi chỉ khẽ nói một chữ “Thích” không thêm không bớt
_Không khí thế này mà chỉ thích thôi á? – Hắn nhìn nó nhăn mặt nói, cỏ bốn lá ở đây là hắn tự đi tìm cách trồng đấy, nhưng hắn sẽ không nói, chỉ cần nó thấy thích là ổn
_Rất thích – Nó khẽ gật đầu
_Ra đây nào – Hắn nắm tay nó lên nơi cao nhất, sau đó trải thảm, rồi kéo nó ngồi xuống, đồ ăn cũng đã có sẵn
_Anh đã chuẩn bị từ khi nào thế? – Nó khẽ cầm một nhánh cỏ bốn lá rồi khẽ bất ngờ hỏi, cỏ bốn lá nếu mọc dại sẽ không sạch sẽ thế này, nếu không thì cũng đầy bụi bám, chắc chắn được chăm sóc kĩ lưỡng
_Ờ thì có, nhưng em đừng quan tâm nữa, chỉ cần là em thích, anh sẽ làm tất cả, vì em chính là thứ ông trời tặng anh, là bảo bảo bối của anh, vì em, anh có thể làm mọi thứ – Hắn cười tươi nói
_Anh ngốc – Nó khẽ rung động, trồng cây này rất khó, dựa theo sự quan sát của nó thì chắc chắn là hắn đã trồng, người ta hay nói cỏ dại, ý chê bai, nhưng ai biết được, đem so thực chất giữa cỏ dại với các cây hoa bình thường thì người ta sẽ xem trọng cây hoa hơn, nhưng nếu tính kĩ, cỏ dại mọc những nơi nó thích, bất kì đâu, muốn nó mọc theo mình thì phải trồng, nhưng trồng còn khó hơn cả cây hoa, cây hoa mình chỉ cần săn sóc một tí là được, nhưng cỏ dại thì phải cực kĩ lưỡng, đặc biệt đây lại là cỏ bốn lá, là thứ cỏ hiếm nhất mọi thời đại, rất có ý nghĩa, vậy thì làm sao nó không rung động cho được, thứ nó đang mắc phải chính là loại cảm giác rung đọng chứ không phải cảm động, vì đối với nó, rung động tức là trái tim đã thực sự thực sự muốn phát khóc vì cảm động, nhưng cảm động thì chỉ là từ biểu thị cho nước mắt của sự biết ơn nhưng không phải từ trái tim
_Đừng khóc, em khóc anh sẽ đau – Hắn nhìn nó rồi xoa nhẹ đi giọt nước mắt của nó nói
_Cám ơn anh…cám ơn về tất cả… – Nó khẽ cười trong những giọt nước mắt, nụ cười với nó đã khó, nước mắt lại khó hơn, vậy nụ cười cùng hoà huyện với nước mắt là một minh chứng cho sự biết ân, biết ơn vì tình yêu hắn dành cho nó, biết ơn gì đã mặc mọi thứ mà không buông tay nó, biết ơn vì dù có thế nào vẫn luôn giữ nó bên mình, biết ơn về mọi thứ, và đặc biệt biết ơn vì đã cho nó một người con trai thế này, chỉ cần là hắn là đủ, không cần gì thêm, chỉ cần trái tim cua hắn luôn hướng về nó, đó chính là thứ cao thượng nhất
_Anh mới là phải cám ơn em, cám ơn vì đã bên cạnh anh, cám ơn vì đã khiến anh biết yêu là gì, cám ơn vì em vì đã yêu anh, mọi thứ…anh chỉ cần có em là đủ, vì trong thế giới, nếu không có em, anh như không có tất cả, nhưng ngược lại, chỉ cần có một mình em, một mình em chính là tất cả đều thuộc về anh.. – Hắn khẽ khóc, là hạnh phúc, gian nan, đau khổ, hạnh phúc, nước mắt, nụ cười, ngọt bùi, cay đắng, cả hai cùng không dám nói là mình đã trải qua đủ, nhưng chắc chắn sẽ dám nói rằng những thứ đó không là gì với tình yêu họ dành cho nhau
_Em Yêu Anh, Tình Yêu có rất nhiều loại, trên thế giới không có ai có thể biết hết được các loại tình yêu, nhưng mỗi người, chỉ cần biết có một tình yêu thuộc về mình, đó là điều hạnh phúc nhất – Nó khẽ nhìn lên bầu trời, tựa vào ngực hắn nói
_Tình Yêu Anh Dành cho em, không thể nói là lớn nhất, nhưng lại chính là tình yêu mà anh giữ gìn nhất – Hắn khẽ nhìn bầu trời đầy sao ở trên, ôm nó vào lòng, ấm áp, chỉ có hai từ để hình dung, đó là tình yêu
_Anh Yêu Em, Công Chúa Băng Giá…!! – Hắn hôn nhẹ nó sau đó nói
~~~Vậy là hoàn truyện nhé, cám ơn, cám ơn tất cả những bạn đã dõi theo truyện của Sin đến chap 79 này, con số này cũng như bao con số khác, nhưng mong là các bạn sẽ nhớ đến nó như nhớ đến truyện của Sin, cuộc sống có rất nhiều khó khăn trắc trở, nhưng chỉ cần bạn can đảm đối mặt, dùng cả trái tim để cho đi và không cần nhận lại, chắc chắn mọi thứ sẽ ổn thôi, Sin sẽ đăng một chap nữa, là chap thông báo tên truyện kế tiếp của Sin, Hiện đang đợi Admin duyệt, nên khi nào xong Sin sẽ đăng chap thông báo đó lên cho mọi người biết nhé, mong các bạn có thể ủng hộ ạ, Cám Ơn Mọi Người Trong Thời Gian Qua Đã Theo Dõi Truyện Anh Yêu Em, Công Chúa Băng Giá…!! Rất Nhièu ạ