Ánh Trăng Ở Trong Ngực

Chương 13: Không Thể Lãng Phí



Cô vừa mới tắm xong, trong tay còn cầm quần áo, tóc đen nhánh rối tung tùy ý xõa trên vai.

Phỏng chừng là tắm xong không kịp làm khô tóc, ngọn tóc còn mang theo vài phần ướt át, tùy ý rơi trên xương quai xanh, ngực cũng bởi vì những giọt nước mà như lúc ẩn lúc hiện….

Không có mũ rơm hay đồng phục thực nghiệm như ban ngày, trên mặt cũng không còn dính đầy bùn, cô vừa tắm rửa xong lộ làn da tự nhiên đỏ ửng, linh động phảng phất như nước, như anh đào mùa hè.

Kỳ Nguyệt không phải kiểu xinh đẹp khiến người khác kinh ngạc, so với loài hoa không biết tên trên vách núi lại giống nhau, trải qua vô số bão tuyết phong sương, vết sẹo đầy người, lại như ngôi sao sáng, lấp lánh sáng lên, động lòng thiên chân……

Cố Hoài hoàn toàn không dự đoán được sẽ đụng phải hình ảnh này, biểu tình trực tiếp ngơ ngẩn, bất quá một cái chớp mắt, lập tức đưa điện thoại úp xuống.

Kỳ Nguyệt cất quần áo, mặc áo khoác, sau đó lập tức cầm di động, kết quả liền phát hiện cuộc gọi chưa tắt, nhưng hình ảnh bên kia lại là màu đen.

Vì thế Kỳ Nguyệt thử thăm dò mở miệng: ” Cái kia, Cố Hoài……. Cậu ngủ rồi hả?”

” Cố Hoài……?”

Thời điểm Kỳ Nguyệt cho rằng Cố Hoài đã ngủ, thất vọng chuẩn bị tắt điện thoại, hình ảnh rốt cuộc cũng sáng lên, màn hình xuất hiện mặt Cố Hoài.

Cố Hoài: ” Tôi đây.”

Nam sinh sắc mặt trước sau như một phong khinh vân đạm, chỉ có đuôi mắt dần dần nổi lên màu đỏ…..

Góc độ này, Kỳ Nguyệt cũng không phát hiện, bên tai đối phương đã đỏ đến rỉ máu.

” A, tôi xong rồi, ngại quá để cậu đợi lâu như vậy……”

Hình ảnh nữ hài đã mặc áo khoác, chỉ là tóc vẫn có chút ướt.

” Trước đó cậu đi sấy tóc cái đã.” Cố Hoài mở miệng.

” Không cần, lát nữa liền khô!” Kỳ Nguyệt không thèm để ý nói.

Cố Hoài trên mặt treo nụ cười, nhưng ngữ khí lại như không cho đối phương cơ hội thương lượng: ” Bằng không, chúng ta ngày mai rồi nói?”

Kỳ Nguyệt: ” Tôi đi sấy liền!”

Người này rốt cuộc vì cái gì lại cứ chú ý tóc cô?

Tóc ướt ảnh hưởng gì tới cậu ấy sao?

Vì để cùng hắn hảo hảo nói chuyện khoai tây, Kỳ Nguyệt chỉ có thể nhận mệnh chạy đi sấy tóc.

Thời điểm quay trở lại cuộc gọi, sắc mặt Cố Hoài đã khôi phục ôn hòa, kiên nhẫn mở miệng: ” Cậu có cái gì muốn hỏi tôi?”

” Có có có!”

Kỳ Nguyệt quay người đi, theo sau tay nhỏ vung lên, một túi khoai tây lớn liền xuất hiện trước màn hình di động.

” Cậu thấy loại khoai tây này thế nào?”

Nhìn túi khoai tay lớn, Cố Hoài: “………”

Đuôi mắt dần mất đi màu đỏ, Cố Hoài rũ con ngươi cười cười: ” Khá tốt, bề ngoài quả thực không tồi.”

” Tôi nói này, so với các loại khoai tây khác, khoai tây gieo trồng thực sự hệ số sinh sôi quá thấp…..” Kỳ Nguyệt nhanh chóng tiến vào trạng thái thảo luận.

Cố Hoài gật đầu: ” Ân, cho nên, giáo sư Thẩm đã nghiên cứu phương hướng giải quyết vấn đề cho khoai tây tự giao phối….”

” Oa! Quả sáng tạo rồi!”

…………

Thời điểm Tống Thu Thu mang bữa tối về, đập vào mắt là chị em của mình đang gọi video cùng nam thần, bàn luận về khoai tây………

Thật là………..

Thoát tục nhân gian!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.