Bầu trời xanh,mây trắng, nắng hồng,rõ ràng đẹp như thế.Nhưng tâm Lê Sơ chẳng yên chút nào.Cậu vừa bị ăn một con trứng ngỗng ,bị thầy Dương mắng té tát bởi vì làm bài thi không tốt.Nhưng rõ ràng cậu đã học sáng đêm đổi lại là con số này ư ? Cậu chẳng cam tâm chút nào,dường như trời đẹp là bởi hôm qua cơn mưa vừa ghé qua.Nhìn vũng nước lớn dưới mặt đường trong vắt đến nỗi có thể soi bóng mình,ngồi xổm xuống nhìn gương mặt mình trong đó ,khóe mắt đã đỏ hoe rồi.Cậu nãy giờ dường như khóc rất lâu,nỗi uất ức vẫn dằng xé tim cậu vậy ” Tại sao chứ ,rõ ràng mình đã cố gắng đến thế…”
Một cơn mưa rì rào đổ xuống ,cậu cứ thế ướt như chuột lột.Chợt một chiếc dù che cậu.Khi nhìn lên không ai khác chính là lớp trưởng Lý ,cậu bạn học giỏi cũng là crush của cậu.Cậu ấy lo lắng nhìn cậu hỏi
” Lê Sơ ,sao cậu không về nhà ? Còn bận tâm về chuyện điểm số sao?”
Cậu ấp úng không thành câu ” Tớ…”
Lớp trưởng Lý kéo cậu dậy ,đứng chung ô với cậu ấy.Lòng cậu lại bồi hồi ,tim đập rất nhanh” Tớ đưa cậu về nhé “
Tim cậu đập lại càng nhau hơn nữa ,tai cũng đỏ lên” Tại sao lại gặp cậu ấy trong hoàn cảnh này,nhưng cậu ấy không chê trách gì mình.Mà còn muốn đưa mình về nhà sao…”
” Lê sơ này…”
” Hả “
” Cậu buồn như thế ,hay là thử đọc truyện này đi.Truyện này tớ cũng hay đọc á “
Vừa nói ,Lớp trưởng Lý vừa dúi vào lòng cậu một cuốn truyện ,đồ của crush cho sao có thể không đọc được liền cười rạng rỡ nói ” Được ,tớ sẽ nhất định đọc nó “
Mới đó đã tới nhà mình ,Lê Sơ thật sự mong nhà mình xa hơn một chút.Để có thể đi chung với crush thật lâu,nhưng e là không thể rồi
” Tới nhà rồi ,cậu vào đi.Nhớ thay đồ ướt ra ,mưa đầu mùa độc lắm đấy.Coi chừng cảm lạnh”
Dặn dò cậu một chút xong ,cậu ấy mới yên tâm rời đi.Còn cậu được crush quan tâm như thế sao không thể mừng trong lòng được ” Cậu ấy tốt bụng quá ,còn quan tâm mình như thế a…Liệu mình với cậu ấy có tiến triển gì không ?”
Có lẽ cậu không biết chưa kịp tiến triển ,bản thân cậu đã nghẻo rồi kaka…
Về đến nhà ,cậu vứt bừa nó lên bàn.Dường như quên bén mất ,mà dành 3 ngày để đọc lại bài thi,tìm ra lỗi sai chẳng ăn uống gì khiến cậu mệt nhoài nhưng cậu chẳng nghỉ ngơi ,bởi không yên tâm về bài thi của mình.Lỡ tìm ra còn vớt vát được một tí điểm ,đỡ phải trượt cấp 3 chứ !
Nhưng tìm đến 12h đêm ,vẫn chẳng tìm ra mình sai.ở điểm nào liền nấu gói mì tôm đem lên phòng ăn.Vừa húp mì ” rộp rộp” Ánh mắt cậu lại lia qua bên bàn nhìn cuốn truyện bắt mắt kia ,cậu chợt nhớ ra crush đã đưa mà bận quá cậu đã quên béng mất.Liền dừng ăn ,bước lại cầm lấy cuốn truyện ngồi lên giường đọc ” Để xem ,nó có gì hay nào “
Nhưng khi đọc xong ,tay cậu run rẩy bởi vì đây là truyện đam.mỹ.Mà sự đáng sợ đó chính là nhân vật phụ trùng tên cậu ,vì phản bội nhân vật phản diện mà bị đóng lên thánh giá ,tứ chi bị phế sống không ra người ,chết cũng không ra ma.Phải nói là sống không bằng chết ,đau khổ vô cùng
Trích truyện : Dương Sỹ nhìn người phụ mình ,nhếch môi cười chế giễu ” Lê Sơ ,hối hận rồi ? Nếu biết có ngày hôm nay sao còn phụ tôi hả ! Rõ ràng tôi luôn ngu ngốc dâng hết tài nguyên cho cậu ,cả tình yêu của mình.Vậy mà ,con người vô tình của cậu lại đem tài nguyên để nhào vào lòng kim chủ giàu có ? Hôm nay tôi sẽ khiến cậu sống không bằng chết!”
Dương Sỹ ánh mắt đáng sợ tiến gần đến Lê Sơ,cứ thế hủy hoại đi tứ chi người từng được anh ta cho vào mắt…!”
——
Cậu run rẩy cả tay ,đến quyển truyện cũng rớt xuống ” Cái quái gì ,tại sao thằng đó lại trùng tên với mình “
” Ăn trứng ngỗng còn chưa đủ ,còn gặp truyện này.Ông trời chê mình sống quá lâu sao ?”
” Đúng là không cam tâm mà”
” Đi ngủ cho lành “
Thế nhưng ông trời đã muốn ai chết,người đó liền chẳng sống nổi quá ba khắc.Cậu vừa nắm trên giường mặt đất đều run chuyển cường độ mạnh,cậu không khỏi văng tục ” Mẹ nó,động đất !!!”
Cậu vội chui xuống gầm giường trốn ,nhưng tường từ từ nứt ra ,cứ thế đổ sập.Cậu chìm trong đống đổ nát mà dần dần mất ý thức…
Ngày hôm sau ,báo đài đưa tin ” Một nhóc cấp 3 không may mất mạng,khi trận động đất dữ dội nổ ra…”