“Hải Minh, nắm lấy tay anh”, Giang đầu thối chìa ra một bàn tay, tay kia để sau lưng cúi người về phía trước híp mắt cười đầy mời gọi.
Cậu e thẹn má hồng hây hây, hai tay ôm lấy mặt xấu hổ ngồi khép nép vào tường
ngây thơ nhìn Giang đầu thối, “Anh à! Mình……mình……ngay……bây giờ…….”.
Hôn lên mu bàn tay cậu, anh nói “Nếu em muốn thì ngay tại đây luôn nhé”.
Xấu hổ, cậu rụt lại đôi vai giấu mặt vào tường “Nhưng……nhưng mà……ba mẹđang ởdưới đó”. Anh bế cậu đặt vào trong lòng, véo chiếc mũi nhỏ cười nói “Em chỉ cần đừng la quá lớn là được thôi mà”.
Nép vào ngực anh, cậu như con cún nhỏ ngoan ngoãn, tay mân mê vòm ngực rắn
chắc, lâu lâu lại đưa mắt nhìn lên sau đó lại thùy xuống, “Vậy…..anh nhẹ thôi đó”.
Cười dụ dỗ, anh đứng lên sau đó hai người cùng ngồi vào bồn tắm lớn, anh tham lam mút mạnh môi cậu.
Bụp! Cắt ngang dòng tưởng tượng trên đầu, cậu rùng mình một cái, cật lực đẩy anh ra “Tôi nói cho anh biết! Anh mà động vào tôi dù chỉ một cọng lông, tôi sẽ……….tôi sẽ…….”.
“Cậu sẽ làm sao?”
Thả cậu ra, anh cầm lên chai sữa tắm lấy ra một ít sau đó bôi lên người. Nhìn bóng lưng Giang đầu thối đầy bọt xà phòng, ngó vào trong góc thấy bịch xà bông giặt đồ, cậu cười tà cầm lên.
“Thì tôi sẽ cho anh một ký bột giặt vào đầu chứ sao”
Nói rồi cậu trút hết bịch xà bông vào người anh. Bấy giờ, anh như một bánh xà phòng di động có bao nhiêu bột nó đều bám hết lên người. Nhìn người trắng xóa như ông già tuyết cậu ôm bụng cười ngắt ngẻo.
Không bỏ cuộc trước số phận nghiệt ngã, anh la lên sau đó hùng hổ tiến về phía cậu, mắt long đầy sát khí “Hải Minh! Gr….ha ha ha ha……vậy thì chúng ta cùng giặt cơthể nào…….gr…….ha ha ha ha……”.
Cậu lùi vào vách tường, lắc đầu sợ hãi “Không! Tôi không muốn giặc đâu? Anh đừng đến đây!”, nhìn sang cánh cửa chỉ cách cậu một mét thôi mà cứ ngỡ xa vời vợi, cậu nhích người chuẩn bị lao ra cớ sao trên nền đất đầy xà bông thấm nước giờđã trở nên trơn trợt, cậu loạng choạng quơ tay sắp ngã về phía sau. Ngay lúc đó, Giang đầu thối
Ñaøi Hoa Cuùc 31
Aùn Maïng Coù Theå Cheát Ngöôøi Ñoù
nhào đến định làm anh hùng cứu mỹ nhơn mong được đền đáp bằng tấm thân ngọc ngà của ai kia.
“Aaaaaaaaaaaaaa~~~~~~~~~~~”
Một trận kinh thiên động địa làm rung chuyển cả căn nhà. Mọi người đang dọn cơm lên bàn thì nghe tiếng kêu thảm thiết như hai con heo bị chọc tiết tức tốc chạy vềhướng nhà tắm gõ cửa bộp bộp.
“Giang à! Minh à! Hai đứa có chuyện gì vậy hả”
Bên trong, cậu nằm chỏng chơđè lên người Giang đầu thối, còn Giang đầu thối nằm giang hai tay hai chân giống như sắp bị tử hình đến nơi. Và một điều đặc biệt chính là môi Hải Minh đang chạm vào thứ treo lủng lẳng trên người Giang đầu thối. Một màn 69 kinh điển.
Bên ngoài mọi người càng thêm sốt ruột chính vì thế tông cửa vào.
Mami hét lên “Aaaaaaaa”.
Baba hét lên “Graaaaaaaaaaa”, lấy tay bịt đi đôi mắt con gái.
Một giây sau, baba và mami đứng nghiêm lại cúi người nói “Hai đứa cứ tiếp tục, xin lỗi vì đã làm phiền”, sau đó đóng cửa khóa chốt.
Hải Minh không còn lời gì để nói, một câu kia của ba mẹ chẳng khác nào cổ vũ “Con ơi cố gắng lên, cố lên con nhé!”, liếc mắt nhìn lại bên này nằm tận sâu giữa khoảng hai chân Giang đầu thối thứ cục thịt dư vẫn kề môi cậu, thật muốn một phát cắn đứt nó.
Vỗ mông cậu, Giang đầu thối lên tiếng “Thôi thì hai đứa mình làm theo lời ba mẹđi….aaaaaaaaaaaaa………..”.
Một lần nữa Giang đầu thối cất tiếng thét, tay vội vàng ôm đại đại của mình một bên đau đớn khóe mắt hồng hồng “Hải Minh……….! Cậu muốn giết chết tôi……..”.
Lau đi khóe miệng còn vương vài giọt máu cậu cười thỏa mãn “Làm gì có, tôi thấy nó thiếu sức sống quá cho nên mới tô thêm chút màu thôi ha ha ha”.
Giang đầu thối nằm vật vã dưới nền đầy bột xà bông, sau đó bỗng dưng bất động cảtiếng rên rỉ cũng không có. Hải Minh thấy vậy lo sợ “Không phải chết rồi chứ?”, đứng dậy hai chân run rẩy bò dưới đất lắc lắc vai Giang đầu thối.
“Giang đầu thối, anh không sao chứ! Giang đầu thối, trả lời tôi đi”
Ñaøi Hoa Cuùc 32
Aùn Maïng Coù Theå Cheát Ngöôøi Ñoù
Hải Minh suýt khóc, chỉ là cắn một cái thôi mà không đến nổi chết người chứ, nhìn con heo lõa lồ nhắm nghiền hai mắt, cậu hoảng sợđể ngón tay lên mũi Giang đầu thối.
“Không……không có hơi thở………”
Cậu bật người ra đằng sau, mặt không còn chút máu, trong đầu hiện ra tình huống xấu nhất có thể, cậu sẽ bị tử hình vì tội cắn trọng thương đại đại của Giang đầu thối dẫn đến chết người.
Hải Minh ngồi khóc nấc “Giang đầu thối, anh đừng chết mà tôi còn nhiều lời muốn nói với anh lắm hức ư……”.
Bù lu bù loa khóc đến cạn nước mắt mà người vẫn chưa tỉnh, thôi thì dù gì ra tòa cũng bị tử hình, do đó cậu nghĩđến vấn đề hay là tự tử chết cho nhẹ nhàng. Nghĩ rồi, Hải Minh cầm lên vòi hoa sen định vặn nước uống tự tử.
Ngay lúc này Giang đầu thối hé mắt nhìn vẻ mặt đau khổ như trái khổ qua của cậu cười thầm trong lòng. Cậu quay sang nhìn Giang đầu thối lần cuối nói “Giang đầu thối, tôi đi theo anh đây!”.
Chuẩn bị uống nước đến chết, lúc này Giang đầu thối đứng lên bắt lấy vòi sen để lên chỗ cốđịnh trên tường, một đường hôn xuống đôi môi đỏ mọng “Ai cho cậu chết trước tôi”.
Khóe mắt chảy ra dòng nước “Giang đầu thối, anh chưa chết”.
Giang đầu thối cười cười nhảy nhảy, tạo hình thể như Lý Đức ý rằng ta đây vẫn còn mạnh khỏe chưa có chết. Cậu nhìn người nào đó vừa nãy còn làm mình muốn nghĩquẩn, với tay lấy vòi hoa sen vặn chếđộ nước nóng, nhếch miệng “Vậy thì giờ tôi cho anh thành con heo trụng nước sôi trước khi mổ bụng da………da…..da……..”.
Một trận hỗn chiến trong phòng tắm, một người đang phun nước nóng còn một người thì chạy tưng tưng, la hét chí chóe.
Bên ngoài, baba và mami rơi nước mắt “Con chúng ta! Phải làm sao đây?”.
“Con à! Thôi thì để nó học xong thì gả nó luôn đi. Nha ông!”
“Gả quách anh hai đi cho rồi. Xì…..!”