(AllMikey) Máu, Dị Năng Và Em

Chương 22



Ôm cua, đội nón vào các bồ ơi.
~♤~

Vì sao Shinichirou lại trở nên mù quáng vì tổ chức Siren như vậy ? Chuyện này phải bắt đầu từ nửa năm trước khi anh còn đang dò la dấu tích của vương quốc nhân ngư.

Lúc này Shinichirou đang nhớ ra một số chuyện hồi mình còn chưa chết, anh nhớ đến việc mình từng có một người em trai bé nhỏ lúc nào cũng quấn chặt lấy anh không rời. Bé con của anh nhỏ bé lắm, hay trêu ghẹo anh rồi còn hay cùng lũ trẻ con kéo nhau đi phá phách, bé con của anh cũng sẽ ngoan ngoãn nói xin lỗi anh khi bé lỡ làm anh buồn.

Nhưng anh không thể nhớ được khuôn mặt của bé con lúc đó, vì thứ làm anh nhớ mãi và nhớ kỹ chính là khuôn mặt của bé con khi bị anh đâm dao vào người.

Tại sao ?

Anh nhớ như in cách đôi mắt ấy nhìn mình, trong lòng như có một con mãnh hổ đang tạp lấy tim anh, em run rẩy trong tay anh rồi sau đó là rất nhiều người tiến đến. Shinichirou run rẩy muốn đi lại nhưng Baji đã lao đến và đấm vào mặt anh.

Anh không xứng để làm anh trai của đứa trẻ đó. Shinichirou bóp trán rồi định uống nước, lúc này trên màn hình cũng hiện lên một bức ảnh, Shinichirou nhìn vào màn hình rồi kinh hoảng khi phát hiện ra trên màn hình chính là Ema !

Cô bé bất tỉnh và đang bị trói trên ghế, Shinichirou đứng bật dậy rồi nhìn vào màn hình. Sau đó màn hình tắt ngúm rồi một bóng đen xuất hiện trên màn hình, sau lưng chính là Ema tội nghiệp đang bị trói.

“Chào buổi tối Shinichirou-kun.”

“Ông muốn gì ?”

Shinichirou căm phẫn nhìn người đàn ông kia, tiếng cười rùng rợn vang lên khắp căn phòng và sau đó là tiếng nói đã qua chỉnh sửa.

“Ta chỉ là muốn nhắc nhở cậu về nhiệm vụ mà thôi, cậu đừng nói rằng là cậu đã quên em gái yêu quý rồi nhé ?”

Tên khốn hèn hạ này, Shinichirou đỏ mắt nhìn Ema đang mất ý thức lòng cũng nóng như bị lửa đốt theo. Người đàn ông kia thấy vậy thì bảo nếu anh kiếm được thần tử thì tính mạng của Ema cũng sẽ được bảo toàn, Shinichirou nghiến răng sau đó nhìn màn hình đã tắt ngúm.

Em trai thì mất tích, em gái thì bị bắt giữ để làm con tin mà bản thân thì lại là con rối, anh ngồi xuống ghế rồi ngửa mắt lên nhìn trần nhà. Anh rất muốn chết ngay lúc này nhưng nếu thế thì mọi thứ lại trở nên quá mức vô nghĩa rồi.

Có lẽ nhân ngư mà anh đang truy lùng sẽ tìm ra giải pháp chăng ?

~♤~

Ở gần làng chài, tàu của Kantou Manji đi ngang qua thì đàn em chợt hô lên là có đám cháy, Sanzu nghe vậy thì vội chạy ra xem, đám cháy kia dù lớn nhưng mà cũng không liên q…. sao đằng kia lại có tàu của Siren thế kia ?

Nhớ lại lời dặn dò của Kokonoi, Sanzu lập tức cho đàn em lái tàu cập vào bến cảng đó. Gã mong chờ rằng em cũng ở trong làng chài kia.

Sanzu đặt chân lên mặt đất rồi sau đó thử sử dụng năng lực của mình thăm dò. Gã vui mừng khi cảm nhận được em đang ở cách đó không xa nhưng có điều gã lại cảm thấy em khá là yếu ớt, đồng tử gã co rút lại rồi răng nghiến vào nhau ken két.

Mụ nội nó lũ súc sinh chết tiệt ! Sanzu rủa thầm rồi phóng thẳng đến nơi xuất hiện tín hiệu của em. Hắn đáp lên bệ cửa sổ của phòng rồi sau đó giơ hai tay lên đỡ lấy một cú đấm từ Hanma.

Má lũ vong hồn này ! Tụi bây cập bến một cái là bắt đầu dở chứng đi phá làng phá của hả !?

Em nhíu mày rên rỉ khiến Sanzu và Hanma khựng lại, em chau mày rồi nhẹ nhàng mở mắt ra, đôi mắt em còn mờ ảo mà bên tai đã nghe thấy tiếng rầm rầm rồi.

“Ồn quá.”

Sanzu im lặng vọt đến bên giường làm em quay mặt đi vì chói mắt, Hanma thấy thế thì đi kéo rèm cửa lại cho em đỡ chói, em thở ra rồi thấy Sanzu đang lo lắng nhìn mình, gã ta đến đây từ lúc nào ? Sao em lại không hay biết chứ…. với lại Baji đã làm sao rồi ? Còn thuốc vô hiệu của em nữa !

Hanma nhìn em ngồi bật dậy thì cũng biết em định làm gì, hắn bảo Baji vừa mới tỉnh lại và đang nói chuyện với Kisaki còn thuốc của em thì hắn để ở trên bàn, em thở phào nhẹ nhõm rồi chuẩn bị đi xuống giường, Sanzu đỡ lấy em rồi sau đó em vội vã nói với Hanma.

“Tao nghĩ là mình đoán được phần nào Shin trở nên như vậy rồi, mau đưa tao đến chỗ Kisaki đi rồi chúng ta sẽ cùng nhau họp bàn.”

“Mày biết ?”

Hanma nhíu mày nhìn em rồi cũng đành dẫn em đi, Sanzu lo lắng đỡ lấy cơ thể còn yếu ớt của em, em nhìn Sanzu rồi hỏi gã về tình hình của băng, Sanzu chau mày rồi báo cáo sơ về tình hình.

Dạo gần đây ở thành phố luôn xảy ra các vụ biến động lớn nhỏ khác nhau, Kantou Manji dưới sự xác nhập của Thiên Trúc đã đổi tên thành Phạm Thiên, đến giờ người đang ở vị trí phó tổng trưởng chính là Izana còn việc làm tổng trưởng thì đương nhiên sẽ là em làm rồi, em nghe thế thì ậm ừ rồi nhanh chân đi đến phòng uống trà.

Kisaki thấy em vừa tỉnh dậy đã hốt hoảng thì nhíu mày, em đi đến chỗ của hai người rồi sau đó hỏi Kisaki là giỏ thuốc của mình đâu, Kisaki nhìn Hanma một cái khiến tên cao kều đó chậc lưỡi rồi bỏ đi ra ngoài. Giỏ thuốc của em nhanh chóng được mang đến, em lục lọi một hồi rồi lấy ra lọ thuốc màu đen đặc.

“Thứ này được gọi là Kình Ngư, tao mong là tụi mày đều đã được nghe về việc tao là nhân ngư rồi.”

Hanma tuy chưa biết nhưng hầu hết mọi người đều gật đầu, em thở ra rồi sau đó trầm giọng nói về xuất xứ của Kình Ngư. Em đã luôn thấy lạ lẫm rằng vì sao Kình Ngư vốn là chất độc thất truyền từ lâu của vương quốc lại có thể xuất hiện trên đất liền, đã thế vì để tăng cao khả năng giết chết người khác của Kình Ngư, kẻ chủ mưu còn bỏ thêm thánh khí vào nữa chứ.

Mà người duy nhất biết làm Kình Ngư chính là Armani, Sanzu nghe thế thì nhíu mày, nếu là Armani thật thì ả ta cũng quá mức hai mặt rồi. Em lắc đầu bảo đó không phải là Armani.

“Chị ấy bảo rằng trong gia đình của chị ấy, ngoại trừ chị ấy ra thì vẫn còn một người nữa có thể tạo ra chất kịch độc này và đó là Siren.”

Ngoài ra em cũng nói tiếp người đã thăm dò ra em chính là Sasada Robert. Baji cảm thấy đầu mình như muốn vỡ tung ra, như thế thì liên quan gì đến việc em đang bị truy đuổi ? Nó cũng liên quan gì đến việc Shinichirou trở nên điên cuồng ? Em thở dài rồi chống cằm nói.

“Không phải dễ hiểu sao ? Nếu nhìn theo góc độ của anh ấy bây giờ thì người thân duy nhất trên đời của anh ấy chính là Ema.”

Một câu nói như cú đấm giáng thẳng vào đầu của họ. Baji vội suy nghĩ rồi sắp xếp lại mọi việc, đúng là mọi hành động của Shinichirou đã trở nên kỳ lạ từ nửa năm trước, nó bắt đầu sau khi Shinichirou bất ngờ nhận được cuộc gọi của cấp trên.

Anh ta trở nên mất kiên nhẫn hơn và cũng tàn nhẫn hơn rất nhiều, đến cả cái hành động lục soát và dò la cũng trở nên gấp gáp hơn. Em nói xong thì quay sang nói với Sanzu là mau đi hỏi thăm tình huống của Ema, Sanzu nghe vậy thì lấy máy ra gọi điện cho Kokonoi.

Đúng như em nghĩ, Ema hiện giờ đã mất tích rồi, em gõ gõ tay lên mặt bàn rồi kêu Sanzu đưa máy cho mình.

“Koko, là tao đây.”

“Sếp !”

Kokonoi bỏ cây bút trong tay mà đứng bật dậy, em im lặng một thoáng rồi nói với Kokonoi.

“Tao biết mày còn nhiều điều muốn nói nhưng trước tiên tao muốn mày mau kêu người đi cứu Ema.”

Em chắc rằng ông anh kia của em là vì bị uy hiếp mà mới trở nên lo lắng như vậy. Ngày trước khi em bị bọn đối địch bắt cóc cũng thế, Shin cũng triệt để rơi vào điên cuồng rồi suýt tàn sát cả bọn bắt cóc.

Nhưng lần này thì không dễ dàng như vậy, em kêu Kokonoi cứ chuẩn bị sẵn người giải cứu Ema rồi chờ đợi mệnh lệnh từ em, sau đó cúp máy rồi hỏi Baji về việc đặt túi độc lên người. Baji nói rằng bất kỳ ai ở Siren trừ boss lớn ra đều phải gắn túi độc vào tim cả nhưng riêng đội trưởng ở các đội thì sẽ bị cấy thêm định vị nữa, em nghe thế thì nhíu mày, quả nhiên là thế mà.

Sanzu nhìn tay em đang siết lại thì lặng lẽ luồn bắp tay mình xuống, em nhìn gã rồi sau đó tự nhiên đặt tay mình lên bắp tay của gã. Em biết được sự thật thì lại tiếp tục chau mày.

“Nếu thế thì vì sao Sasada lại không chết ? Ông ta cũng là thành viên cấp cao của Siren mà.”

“Ông ta chính là người đưa tin giữa hai bộ tộc.”

Kisaki lên tiếng, em gật đầu với Kisaki rồi nói tiếp những phân tích của mình, ngay từ đầu Sasada tiếp cận em đúng là do Siren ra lệnh thật nhưng mục đích của ông ta vẫn là để cứu cô con gái của mình.

“Như vậy thì chúng ta có thể hiểu là: Tổ chức Siren là người hạ độc lên người con gái của Sasada, sau đó ông ta bắt đầu tìm kiếm tư liệu về nhân ngư và cuối cùng là tìm được Mikey, Mikey cùng ông ta đến vùng biển băng và thức tỉnh huyết mạch, đạt được mục đích rồi thì ông ta định nội ứng ngoại hợp, hợp tác với Shinichirou để bắt Mikey ?”

Baji phân tích ra, em gật đầu sau đó nói rằng kế hoạch cũng đã bị ảnh hưởng bởi sự xuất hiện đột ngột của Leo, Sanzu vừa nghe đến tên Leo là giật giật khóe mắt, em nói rằng trong hai năm học tập ở tộc nhân ngư em đã được dạy về tầm quan trọng của thần tử.

“Tao được dạy rằng chỉ cần 1 giọt máu của thần tử thôi thì cũng đủ để trị thương rồi, Siren kia chắc là đang mắc phải một vết thương nào đó mới gấp rút kiếm tao như vậy.”

“Nhưng tao muốn phá tan kế hoạch đó của Siren như cách thầy phá nó vậy.”

Em đã xác định được người cầm đầu của Siren là ai, kế hoạch của chúng là gì rồi, đã đến lúc phải đáp trả lại rồi. Em ra lệnh cho Baji và Sanzu chiều nay hãy hợp tác bắt Shinichirou lại, em sẽ ngay tại chỗ phẫu thuật cho anh luôn.

Nếu như em không đoán sai cơ chế hoạt động của túi độc thì nó sẽ là…. sự báo cáo và đột ngột mất tích.

~♤~

Chiều đó, khi Shinichirou còn đang định đi vào trong khoang thuyền thì một bóng hình vụt lên từ mặt nước. Anh định ra đòn chống lại thì một thứ sắc nhọn đã đâm vào tim anh.

“!”

Anh hộc máu ra sau đó ngã từ trên tàu xuống, thứ đập vào mắt anh chính là mái tóc màu vàng nắng của em. Người giám sát Shinichirou thấy anh đã bị kéo xuống biển, máu tươi cũng nổi lên thì lấy bộ đàm ra chuẩn bị gọi thì bị Sanzu khống chế toàn bộ.

“Báo cáo, Shinichirou hôm nay…. bình thường.”

Em lôi Shinichirou vào một hang động, Hanma, Baji và Kisaki đã đợi sẵn, em nhanh chóng mặc đồ, hong khô người rồi đeo găng tay vào.

“….”

Sao nhìn em ghê thế ? Em nhướng mày nhìn họ, Baji là người hỏi đầu tiên, hắn hỏi vì sao em lại đâm Shinichirou.

“Trả đũa.”

“…..”

Thật ra là nó cũng là để giảm bớt thời gian rạch lồng ngực ra. Em hít thở sâu rồi sau đó bắt tay vào việc phẫu thuật.

Kế hoạch phản công lại Siren, bắt đầu.

~♤~

“Không biết chị hai bây giờ đang làm gì nhỉ ?”

Armani bỏ rổ quần áo xuống mà nhìn lên trần nhà, đã rất lâu rồi cô không còn nhận thư từ chị gái Siren của mình nữa, không biết là chị ấy có khỏe không nhỉ.

Leo từ ngoài nhà bước vào rồi nói cô đi theo mình, cô hoang mang nhìn hắn rồi hỏi tại sao, Leo cắn răng nói.

“Siren chính là người đứng sau toàn bộ mọi việc, em và anh sẽ đến đó gặp cô ấy !”

“Hai người không cần phải đi đâu, tôi đến kiếm hai người rồi đây.”

Một nữ nhân ngư đeo mặt nạ bước ra từ bóng tối mà nhìn hai người, đôi môi đỏ mọng cong lên đầy quái dị, ả giang hai tay ra mà dịu dàng nói với Armani.

“Lại đây với chị nào, em gái yêu quý.”

Armani rùng mình, trong đầu cũng rung lên từng hồi chuông báo động, tại sao Siren trông lại khác biệt như thế ? Đã có chuyện gì xảy ra với chị ? Siren thấy em gái mình né tránh thì nghiến răng. Ả ta không muốn nhìn thấy em gái mình né tránh mình như vậy !

Leo kéo cô lại về phía sau rồi chỉa ngọn giáo về phía ả, ả mỉm cười cao ngạo rồi đi về phía hắn.

“Nể tình anh là một vị tướng giỏi, tôi sẽ không giết anh.”

“Cô định làm gì ?”

“Tôi muốn gì ? Đương nhiên là tôi muốn tộc nhân của chúng ta…. thống trị nhân loại rồi !”

Chỉ cần Sano Manjirou nằm trong tay ả là đội quân bất tử của ả sẽ hoàn thành rồi, đến lúc đó toàn bộ nhân loại đều phải trở thành nô lệ và phải quỳ dưới chân tộc nhân ngư ! Siren mị hoặc cười rồi ngoắc tay, binh lính của hoàng gia ập vào, Leo nhếch môi cười rồi cầm vũ khí của mình lên.

Hắn tuyệt đối sẽ không trở thành con cờ dưới trướng của ai cả !

~♤~

Tui dự đoán mấy cô ôm đầu đoạn phân tích kế hoạch của Siren rồi, vì chính tui đọc lại cũng hoang mang nè ?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.