Ai Đâm Sau Lưng Tui Vậy?

Chương 22: Sát cục



Trương Úc Giai một lần nữa nhắm mắt lại, sau đó mở ra, hy vọng đây chỉ là ảo giác của mình, nhưng sau khi lặp đi lặp lại ba lần động tác như vậy, liền có một đôi môi mềm mại ẩm ướt chạm lên mắt của cậu, khiến cậu phải mở mắt, sau đó tiếp nhận sự thật hỏi: “Nơi là chỗ nào?”

“Nơi này là nhà của cậu ” đây là tiếng của Dương Duẫn Trạch, Trương Úc Giai quay đầu nhìn lại, gã đang mài một khối đá màu đen, sau đó thỉnh thoảng đọc hai câu điễn văn nghe không hiểu.

“Tôi trở về như thế nào? ” Trương Úc Giai nhìn Trương Úc Lê tiếp tục hỏi.

Dương Duẫn Trạch đáp: “Ngày đó là tên quỷ muốn lôi kéo cậu kết hôn cứu cậu, nhưng tên kia không tốt lành gì, rõ ràng vừa ra tay là có thể thu tiểu quỷ kia, hắn hết lần này tới lần khác cậu không mở miệng hắn liền không ra.”

“Tôi đã nói cái gì? ” Trương Úc Lê nhìn về phía đôi mắt màu lam đồng đang đắc ý kia, chính mình rõ ràng chết cũng im miệng không nói ra.

Dương Duẫn Trạch lại nói: “Tôi không biết cậu nói cái gì,chỉ nghe thấy A Lê gì đó… Sau đấy hắn liền đi ra.”

“Thiệt hay giả? ! ” Trương Úc Giai không thể tưởng tượng nổi, có một loại xúc động muốn bóp chết chính mình.

“Lúc ấy tôi đang ở bên cạnh cậu, sư phụ tôi đã khống chế những con quỷ vô phách kia rồi, chính là anh linh không tìm được, tôi xem bộ dạng mơ hồ của cậu, nên đặt một khối dương mộc ở trên người cậu, để ngừa anh linh kia công kích, ai biết một mình cậu ở đó lầm bầm, thanh âm kia mềm mại, tôi còn nghĩ cậu động dục đấy!”

“Tôi khinh! ” Trương Úc Giai nhất thời sáng tỏ, những con quỷ căn bản không có đi lên, mà là mê hồn trận trong truyền thuyết, cậu vừa mắc mưu tên quỷ này.

“Nhưng anh linh kia là thật lòng thích cậu, nó công kích chúng tôi lại không công kích cậu, nói không chừng nó thật sự nhận thức cậu làm ba nó.”

“bắt đầu truyện cười quốc tế gì hả, anh nhìn trên người tôi bị quỷ cào. ” Trương Úc Giai vừa nói vừa chuẩn bị kéo tay áo, nhưng bên trong lộ ra gia thịt màu trắng hồng, trừ bỏ khiến tên đại quỷ đang nhìn chằm chằm cậu nuốt vài ngụm nước miếng, thì không có gì cả.

Trong bụng cảm thấy kỳ quái, cậu liền nhìn về phía tiểu quỷ ở chân tường kia, không nghĩ tới nó quả nhiên hết sức chột dạ nép vào góc tường, cho nên Trương Úc Giai ngẩng đầu hướng về góc tường hung dữ nói: “Nếu lần tới nó dám làm như vậy với tôi, tôi liền không khách khí với nó.”

“Lần tới? Đoán chừng không có cơ hội, tên tiểu quỷ kia chạy, anh linh là không có địa điểm cố định, rất khó tìm. ” Dương Duẫn Trạch vừa nói thứ mài xuống kia hòa vào nước bưng tới đưa cho Trương Úc Giai, trước khi đưa không quên dùng ngón tay khuấy mấy cái, cuối cùng nói, “Tới uống vào đi, như vậy tiêu trừ oán uế và thi khí trên người cậu.”

Trương Úc Giai nghe gã nói như vậy, có lẽ cậu không chú ý tới người trong cuộc đang ở bên cạnh cậu, cho nên lơ đãng liếc về phía góc tường, người nào đó hiển nhiên vẫn còn khá tự giác, mặc dù chân mập mạp đứng tương đối vất vả, nhưng vẫn lung la lung lay đứng, không dám ngồi xuống.

“Vật này có thể uống sao? ” Trương Úc Giai nhìn thứ đen sì sì trong chén, tựa hồ còn đang chuyển động.

Lúc này Dương Duẫn Trạch áy náy nói: “A, đã quên thêm cái này. ” vừa nói, gã vừa móc từ trong túi ra một cây nấm trong suốt, sau đó thả vào bên trong liền bị thứ chuyển động kia tranh nhau nuốt vào, khiến Trương Úc Giai không khỏi run rẩy toàn thân.

Dương Duẫn Trạch cười nói: “Đây là nấm mộng lan, chỉ sinh trưởng ở nơi ẩm ướt nhất, mười năm khó tìm một cây, tôi còn đặc biệt chạy đến trong thôn chết đói kia của sư phụ mới tìm được hai cây, thứ này tuy sinh trong đất âm, nhưng chuyên trừ đi oán uế, bình thường có cái này, ác quỷ cũng không dám cúi người.”

Trương Úc Giai nuốt nước miếng một cái, sau đó bưng chén để gần bên miệng, nín thở tập trung một hơi uống cạn thứ này, cuối cùng không quên dùng sức nhai hai cái, giống như thật sự có thứ gì đó.

Dương Duẫn Trạch nhìn bộ dạng khí phách hiên ngang của cậu, nhận lấy chén liền nói: “Sư phụ tôi bảo tôi mời cậu ăn khuya, tôi định dẫn em gái đi cùng, cậu thấy thế nào? !”

“Vậy bản thân sư phụ anh đâu? ” Trương Úc Giai có chút kỳ quái.

“Ngày hôm qua ông ấy bị nội khí, đoán chừng phải ở nhà nghỉ ngơi một thời gian ngắn.”

“Ông ấy cứ như vậy không chịu nổi một kích?”

Dương Duẫn Trạch nghe cậu nói lời này còn mang theo khiếp sợ, trong bụng cảm thấy cậu thật đáng thương, thậm chí không biết xảy ra chuyện gì đã hấp tấp đi theo đám bọn gã, cho nên gã quyết định đem hôm nay phải nói cho cậu nghe chân tướng, sau đó để cho cậu biết bản lĩnh của Diêu lão đầu, sửa lại hình tượng.

Cho nên, gã dẫn cậu tới cái nồi lẩu của mình, đốt lò lửa vừa nấu vừa không nhanh không chậm nói: “Thật ra thì tối hôm qua cậu đi ra từ trong ba sát cục, người bình thường đừng nói ba sát cục, cho dù là một sát cục thì cũng chết trong hố diệt vạn người kia.”

“Có ý gì? ” lời này tối hôm qua Trương Úc Giai đã nghe Dương Duẫn Trạch, lúc ấy nếu không phải tình thế cấp bách, cậu nhất định lôi kéo gã hỏi đến cùng, dù sao đối với loại chuyện không căn cứ này, ai cũng có chút ngạc nhiên.

Mà Dương Duẫn Trạch thấy cậu hứng thú như vậy, liền vừa thêm món ăn vào nồi lẩu vừa tiếp tục nói: “Ban đầu chúng ta chỉ phát hiện hai cục, một cái là tam sát cục, tam sát cục là dùng oán khí của người bị chôn sống tới bảo vệ cho quan tài chủ, sau đó thông qua Hắc Vân, xích hỏa, thanh thủy ba lý luận cơ sở trong làm phép tới bố trí một cục hình tam giác, như thế bất kể thế hệ sau hay là kẻ trộm mộ đào được Hắc Vân cục, xích hỏa cục hay Thanh thủy cục cũng sẽ trúng chú, đây cũng là mộ cục tà môn của hàng giáo, bởi vì cục người đời trước bố trí có thể có mấy trăm năm rồi, cho nên chỉ cần không động ba cục này, đều là bình an vô sự.”

“Vậy một cục khác đâu? ” Trương Úc Giai đột nhiên cảm thấy trong chuyện này thế nhưng lại có nhiều điều phải học tập nghiên cứu như vậy, cho nên lập tức nổi lên cảm giác kính nể.

Dương Duẫn Trạch nói tiếp: “Một cái khác chính là thất quan, thất quan chính là dương khí di động cùng phía, tục xưng địa khí, chỉ cần là địa phương dân cư đông đúc đều sẽ có thất quan, bình thường nơi lượng dương khí lưu động càng lớn càng dễ dàng phát tài, cũng chính là cái gọi là nhân hòa địa lợi, cho nên thường có người mời cao nhân tính ra thất quan, sau đó chuyển địa điểm đến nơi thất quan kia, nhưng thất quan khắp nơi đều đã phát triển thành trung tâm thành phố, căn bản không có kẽ hở để tiến vào, cho nên một số người xấu xa sẽ nghĩ tới sửa đổi thất quan.”

“Thứ này cũng có thể tùy tiện đổi? ” Trương Úc Giai không thể tưởng tượng nói.

“Kia kia có thể a! ” Dương Duẫn Trạch nghiêm túc nói: “Nhất định phải là cao thủ hiểu nghề mới có thể làm được, bình thường loại chuyện này đều là chống lại ý trời, sẽ gặp báo ứng, hơn nữa thất quan sẽ không ngừng lưu động theo sự phát triển và xây dựng của thành thị, đây chỉ là một khối bánh ngọt chia đều, không thể chỉ cấp một người phát.”

“Vậy nếu phía dưới tòa nhà đổ nát kia có thất quan, tại sao chỗ kia lại có không khí trầm lặng như vậy? Cũng không có người đến!”

“Không có ai đến? Nói giỡn, cậu biết chủ tòa nhà đó là ai không? Đó chính là Triệu Ứng Hùng trùm giấu mặt đứng đầu thành phố chúng ta!”

“Không biết! ” Trương Úc Giai quả thật chưa từng nghe qua cái tên này.

Dương Duẫn Trạch hừ lạnh một tiếng nói: “Cha tôi làm nhà đất cũng biết gã, nói trong tay của gã không mười thì cũng có chín con số ( ý chỉ tiền tỷ), còn có công ty trên NASDAQ ( Nasdaq là sàn giao dịch chứng khoán điện tử lớn nhất nước Mỹ), ngoài ra gã còn có ba sòng bài ở Las Vegas. Nhưng người này lại rất khiêm nhường, ngay cả A8 cũng phải đổi thành A6 mới dám đi trên đường lớn.”

“Gã có thể thuận lợi lớn như vậy, chạy đến chỗ này cũng không phải kỳ quái lắm! Có lẽ chính gã mời người đổi thất quan? ” Trương Úc Giai tự nói xong nhất thời kinh ngạc, nhìn Dương Duẫn Trạch quyệt miệng bộ dạng ‘Cậu thật thông minh’, liền nói thêm: “Vậy tại sao gã không gặp báo ứng?”

Dương Duẫn Trạch phỉ nhổ: “Nếu gã không gặp báo ứng thì sao lại ngàn dặm xa xôi tìm sư phụ tôi? Nếu không phải sư phụ tôi cứu gã, gã đã chết sớm, nhưng gã làm nhiều việc ác, nói chuyện lại kín bưng, thiếu chút nữa hại chết sư phụ tôi, sư phụ tôi quyết định không giúp gã, gã sớm muộn vẫn phải gặp Diêm vương.”

“Sửa lại thất quan sẽ hại chết người?”

“Không, sửa lại bảy quan không hại chết người, nhưng là đóng đinh thất quan sẽ hại chết người, vì để cho mình phát đại tài, gã tìm một tên quỷ thiếu đạo đức đóng đinh thất quan, như vậy toàn bộ dương khí đều không ra được, tương đương với chết ở bên trong, mà cực dương tất sinh âm, sinh khí lưu động ngoại trừ dương khí, còn có âm khí, cho nên những Quỷ Hồn chết đi kia cũng ra không được, không cách nào đầu thai, lâu ngày chỗ này liền chất thành một cái tụ âm trì ( ao tụ tập âm khí), tất cả Quỷ Hồn vốn vô thức đi qua điễn thủy và ăn sát khí trong tụ âm trì này liền thành ác quỷ.”

Dương Duẫn Trạch nói xong còn cố ý làm một cái mặt quỷ, điều này làm cho Trương Úc Giai theo lời gã nói đi vào cõi thần tiên, đột nhiên giật mình, mà lúc này bả vai chợt lạnh, quay đầu đã nhìn thấy một tiểu quỷ mặt xanh nanh vàng đang ngồi ở bờ vai của cậu, cười với cậu, một đôi mắt to kia hoàn toàn không có tròng mắt, thiếu chút nữa khiến Trương Úc Giai sợ đến đột tử .

Dương Duẫn Trạch không nhìn thấy sự tồn tại của Tiểu Quỷ này, chỉ cho rằng lá gan Tương Úc Giai vô cùng mỏng, cho nên nhếch lông mày xem thường nói: “Tiểu tử ngày hôm qua cậu nhìn thấy cũng là ác quỷ, anh linh nói không chừng cũng đi về phía tụ âm trì kia.”

“Nó đi chỗ kia làm gì? “Trương Úc Giai vỗ đoàn lãnh khí trên vai, sau đó mắt thấy nó lăn lông lốc vài vòng trên tấm đệm bên cạnh, cuối cùng dừng lại trên chiếc nhẫn đôi hồng ngọc trên tay cậu, không ngờ nó chẳng những không tức giận ngược lại nhìn về phía cậu cười hai cái.

“Ăn cơm thôi! ” Dương Duẫn Trạch vừa nhúng thịt dê vừa nói.

“Ăn cái gì? Chỗ kia có cái gì? Chẳng lẽ ăn quỷ?”

“Cậu có lẽ không biết, anh linh vốn là thai nhi thành hình chết trong bụng mẹ, bởi vì chết trong cơ thể mẹ, cho nên không coi là quỷ cũng không coi là hồn, bình thường là vĩnh không siêu sinh, sau lại khi bọn chúng nhận được đối xử bất bình đẳng, bị vứt bỏ hoặc mai táng qua loa, sát khí sẽ càng lớn, bọn chúng cần phải không ngừng ăn sát khí của những con quỷ khác để duy trì hư thể vô hồn vô phách của chúng, nhưng có rất nhiều tiểu quỷ do ác quỷ và ác quỷ sinh ra, loại tiểu quỷ không luân thường đạo lý này, thường phải rải qua một lần trong nhân thể mới được coi như quỷ, sau đó mới có thể đầu thai.”

Trương Úc Giai trừng mắt hoảng sợ nói: “Trải qua một lần? Vậy không phải sẽ có thêm một thai nhi chết sao?”

“Không phải, thông thường là trải qua một lần trong bụng đàn ông, bởi vì anh linh không có sinh khí, cho nên phải dùng sinh khí trong cơ thể đàn ông mới có thể khiến bọn chúng thành hình!”

“Nói bừa, đàn ông không có tử cung, làm sao sinh con? ” tuy Trương Úc Giai nói như vậy, nhưng cậu lại không tự chủ được liếc mắt, nhìn về phía hai con quỷ đứng cách đó không xa, sau đó không tự chủ cầm chén trong tay chuyển đến bụng, úp ở trên bụng của mình, chỉ sợ sau một trận khí lạnh cậu sẽ mang thai.

Dương Duẫn Trạch cười nói: “Cái này tôi chưa thấy bao giờ, nhưng sư phụ tôi nói ông ấy đã từng thấy, về phần là thật hay giả, dù sao cậu cũng không gặp phải.”

Trương Úc Giai vừa nghe lời này vẻ mặt có chút cam chị, sau đó lập tức nói sang chuyện khác: “Lại nói hai người phát hiện sát cục thứ ba là cái gì vậy?”

“A, sát cục thứ ba này hôm qua sư phụ tôi mới phát hiện, đó chính là bách quỷ vận tài thuật.”

“Đây cũng là vì phát tài?”

“Thông minh! ” Dương Duẫn Trạch búng tay phải một cái, sau đó nói: “Bách quỷ phát tài thuật này vốn phải là ngũ quỷ sinh tài, ngũ quỷ sinh tài cũng chính lạy sinh tài quỷ ở ngũ phương (đông, tây, nam, bắc và trung ương) sau đó ngày lễ ngày tết đốt chút tiền vàng cho bọn chúng là được, căn bản người làm ăn lớn đều biết làm, nhưng bách quỷ sinh tài không người nào dám, bởi vì mời quỷ giúp khu ( đuổi) tài, hậu quả chính là bị quỷkhu.”

Trương Úc Giai nghe xong có chút phát lạnh nói: “Tên kia chẳng lẽ muốn chết trên đống tiền? Vì phát tài chuyện gì cũng dám làm a!”

“Cậu phải biết rằng, chỗ này của gã vốn là tụ âm trì, ác quỷ bên trong đếm không hết, sư phụ tôi muốn sửa lại thất quan bị đóng đinh, nhưng khu tài quỷ một khi phát hiện có người động tới khu tài đường, sẽ lập tức tới ngăn cản, hơn nữa thân tựa như kim cương bất hoại, đã chết liền sống lại.”

“Quỷ còn có thể chết?”

“Quỷ đã chết chính là hồn phách tán rồi, tương đương vĩnh viễn biến mất ở cái thế giới này, nhưng những khu tài quỷ này thường là những Vô Lư và Phi Luyến được thuật sĩ nuôi dưỡng, Vô Lư là hồn vô phách, Phi Luyến là phách vô hồn, ý thức của quỷ hồn vốn thiếu, Vô Lư và Phi Luyến chính là nghiệt phách bị rút ý thức, loại này không có bất kỳ kiêng kỵ gì, cái gì cũng không sợ, cho nên lúc ngàn vạn ác quỷ công kích, sư phụ tôi đã bị thương.”

Trương Úc Giai nghe đến đó, trong lòng rất ăn năn, đối với thái độ lúc đó của mình với Diêu Mạnh Đạt, cậu ước gì lập tức đến trước mặt gã xin gã tha thứ. Mà nhớ tới một người có thể ở hoàn cảnh như vậy trong trấn định tự nhiên, cậu là tùy tâm bội phục.

Đêm đó, hai người lại hàn huyên một chút về trận pháp và sát cục sau đó mỗi người một đường trở về nhà.

Trương Úc Giai sau khi về nhà liền chuẩn bị tắm rửa đi ngủ, dù sao ngày mai cậu phải đi làm, nhưng ngay khi cậu đang cầm áo ngủ, đột nhiên lại phát hiện một chuyện khó giải quyết, đó chính là ánh mắt của một nhỏ một lớn kia đều đang tròn xoe theo dõi cậu, chẳng những lớn, ngay cả ánh mắt nhỏ cũng rất bỉ ổi, thiếu chút đâm hai lỗ thủng trên người cậu.

Hôm nay Trương Úc Giai có thể không sợ Trương Úc Lê đối với cậu như thế nào, dù sao tên tiểu quỷ này đã ở đây, hắn cũng không thể làm một số chuyện không hợp thiếu nhi trước mặt tiểu quỷ.

Nhưng tính toán này hiển nhiên mất linh, tiểu quỷ kia còn thức thời hơn đại quỷ, lúc Trương Úc Giai nằm trong bồn tắm đi vào cõi thần tiên, nó liền yên lặng đi ra ngoài, vẫn không quên thay hai người đóng kín cửa, giống như là thói quen.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.