Đúng như dự đoán của Nguyệt Lan trên đường về đội hình gặp phải những kẻ gây sự chặn đường.
Nguyệt Thần và Hạ Vũ định lao lên cãi nhau nhưng bị Cẩm Nguyệt và Lâm Thanh cản lại.
Cẩm Nguyệt giọng nói ngọt ngào cất lên :
“Không may va chạm,có thể nể mặt tiểu nữ mà cho qua chuyện không?”.
Đám người kia nhìn thấy Cẩm Nguyệt thì mắt sáng lên sao lại có người con gái xinh đẹp đến thế,bọn chúng buông lời cợt nhả :
“Nếu tiểu thư đi theo bọn chúng ta làm chúng ta vui vẻ thì bọn ta sẽ bỏ qua cho”.
rồi chúng cười lên giọng điệu lưu manh và xấc xược.
Lâm Thanh lúc này đã không nhịn được nữa rồi,Y lao lên định đánh nhau với bọn chúng.
Nguyệt Cầm đưa tay ra ngăn cản ,nhẹ nhàng nói :
“Huynh quên quận chúa đã dặn gì à,muốn bị tước quyền thi đấu hả”.
Lúc này mọi người mới sực tỉnh ra,sít nữa họ đã mắc mưu rồi,Lâm Thanh cứ việc gì liên quan đến Cẩm Nguyệt là y lại không khống chế được.
Nguyệt Cẩm nở nụ cười ma mị nói :
“Ta không tham gia thi đấu ra tay chắc không sao đâu nhỉ,nhưng mà thôi ra tay với các ngươi ta sợ bẩn tay.Nàng huýt sáo bỗng từ xa hai con đại bàng bay tới đậu trên tay nàng”.
Lũ người kia hoảng hốt không nghĩ tới cô gái xinh đẹp kia lại là Thuần thú sư,họ nhận tiền để gây sự thôi chứ họ không muốn chết đâu.
Bọn chúng liền lùi dần rồi bỏ chạy tán loạn,Nguyệt Thần chạy lên giọng thán phục :
“Nguyệt Cẩm tỷ tỷ người thật ngầu a”.
Nàng mỉm cười rồi thả hai con đại bàng ra,đùa bây giờ nàng đang là linh thú cấp chín mà không thu phục được mấy con kim ưng cấp sáu này mới lạ đó.
Nàng hoài niệm quãng thời gian trước,bao giờ nàng mới lấy lại được sức mạnh như trước trở lại làm thánh thú cửu vỹ hồ đây.Chủ nhân người phải mau chóng tăng cấp đi thôi.
Rồi nàng nhanh chóng hộ tống mọi người về,nàng nói :
“Ta chỉ theo bảo vệ mọi người ngày hôm nay thôi,ngày mai ta phải đi có việc rồi nên mọi người phải cố gắng vì đại cục đừng đánh nhau nếu không sẽ phí hoài công của quận chúa “.
Mọi người biết mình sai vội vàng cúi đầu,vừa về đến cửa thì đụng độ với Nguyệt Lan nàng cũng vừa về tới.
Nguyệt Thần nhanh chóng kể cho nàng nghe sự việc vừa rồi,Nguyệt Lan mỉm cười nói :
“Bọn họ thật quá chi là sốt ruột,à ta quên mất lần này tham gia thi đấu được trợ giúp từ linh thú,Nguyệt Cầm ta và ngươi đi đến rừng Lâm Hoa Sơn gần đây tìm và thuần hóa thêm ba con linh thú nữa cho ba người còn lại “.
“Ta muốn ngày mai phải cho bọn họ biết thực lực Dạ gia như thế nào ?”.
“Lâm Thanh nguyên tố Thủy,Hạ Vũ nguyên tố Mộc,Lăng Vân nguyên tố Hỏa,chúng ta tìm cho họ ba con cùng thuộc tính sẽ có lợi cho thi đấu ngày mai.”
Nàng quay lại căn dặn :
“Thời gian chúng ta đi ,không được tự ý ra ngoài,các người nhớ chưa “.
Mọi người biết tầm quan trọng của sự việc nên gật đầu.
Nguyệt Lan và Nguyệt Cầm cố gắng đi nhanh rồi về nhanh.
Khi hai người tiến gần vào Lâm Hoa Sơn,tiểu hồ ly phóng uy áp của mình đến mức cao nhất,mọi linh thú vội vàng nhanh chóng tập kết lại.
Nguyệt Lan chọn cho Lâm Thanh một con Điểu Phượng Vũ,cho Hạ Vũ một Dây leo Mộc Xà,cho Lăng Vân một con Hỏa Nguyên Băng đều là linh thú cấp sáu.
Xong việc Nguyệt Lan nói :
“Ngày mai ngươi quay về hình dáng hồ ly rồi vào Tử Nguyệt Tháp đi,khi cần ta sẽ triệu hồi,ngươi sẽ là lá bài tẩy của ta “
Nguyệt Cầm gật đầu :
“Vâng chủ nhân cứ yên tâm,mai ta sẽ cho bọn chúng thấy sức mạnh của cửu vỹ hồ ta đây “.
Nguyệt Lan cho hết mấy con thú vào Tử Nguyệt Tháp vì nhẫn không gian không thể chứa ma thú chỉ những ai khế ước linh hồn mới chúng thì lúc đó mới vào được.
Ba con thú khi bị cửu vỹ hồ bắt lại đã không phục lắm rồi nhưng khi bọn chúng bước vào đây nhìn thấy thần thú Chu Tước chúng không dám hó hé lấy một câu,chấp nhận số phận sắp tới của mình.
Nguyệt Lan và Nguyệt Cầm về vừa kịp khi trời tối,họ gọi ba người Lâm Thanh,Hạ Vũ và Lăng Vân ra.
Khi nhìn thấy ba con linh thú lúc này bọn họ bị dọa không hề nhẹ,cứ nghĩ quận chúa nói đi tìm ma thú cấp ba,bốn ai ngờ quận chúa mang về hẳn linh thú.
Thật sự bọn họ bị bất ngờ cứ nhìn chằm chằm mãi không thôi đến lúc Nguyệt Lan bảo bọn họ kí khế ước linh hồn với linh thú bọn họ mới bừng tỉnh.
Bọn họ cùng lúc đưa tay kết ấn,bắn một giọt máu,một vòng sáng rực bao quanh ba người và ba linh thú họ đồng thanh hô :
“Khế ước linh hồn !Khế”.
Các nguyên tố giao động xung quanh họ,nhắm mặt lại,linh lực từ khắp các nơi cuồn cuộn bay về tạo một vòng tròn cả ba người đều tăng lên một cấp.
Bây giờ tất cả đều là đế sư cao kỳ rồi,Đại trưởng lão cùng phụ thân ,mẫu thân cùng mọi người thấy động tĩnh lớn vội chạy ra mọi người đều không tin vào mắt mình.
Vui xướng nhất vẫn là đại trưởng lão,mất mặt bao năm qua giờ ông cũng được ngẩng cao đầu rồi.