Lục Mạc Ninh tỉnh lại từ trong sững sờ, hắn đã học được cách giữ bình tĩnh từ lâu. Trắc trở mà ba năm đó gặp phải đã sớm xóa sạch sự sắc bén của hắn, không vui không buồn, giống như ao tù nước đọng, cũng không còn dấy lên gợn sóng.
Thế nhưng hôm nay, hắn đã trở về, về tới… giờ phút đã khiến hắn phiền muộn trong lòng hai mươi mốt năm tròn.
Lục Mạc Ninh chậm rãi siết chặt tay, kiếp này nhất định hắn phải bù đắp tất cả những tiếc nuối ở kiếp trước.
Lục Mạc Ninh nhắm mắt lại, cuối cùng từ hồi ức nặng nề hồi tưởng lại nhưng chuyện xảy ra trong năm nay.
Ba ngày trước hắn vừa mới nhận được công văn hoàng thượng bổ nhiệm hắn làm huyện lệnh thất phẩm của trấn Giang Tê. Mẫu thân hắn đã qua đời vì khó sinh khi sinh hắn, phụ thân Lục Thời Trung là gia chủ thế gia, cưới kế mẫu Lương thị, sau đó sinh ra một đệ đệ là Lục Thế Minh. Kế mẫu không tốt với hắn, thậm chí có thể nói là hà khắc. Năm đó khi hắn còn nhỏ, để có thể đi học mà hắn đã âm thầm giấu dốt lừa dối kế mẫu. Trong năm này, hắn thi đỗ Tam nguyên, khiến kế mẫu và phụ thân vô cùng khϊếp sợ.
Mà sau đó hắn có thể trốn khỏi Lục gia, hoàn toàn không còn liên quan với những người này nữa. Nhưng năm đó chung quy hắn vẫn còn quá trẻ, có làm sao cũng không ngờ rằng ngay khi hắn định rời khỏi lại bị kế mẫu tính kế, thay đệ đệ xuất giá, còn là gả cho tên nhị công tử của tướng phủ nổi tiếng ăn chơi trác táng ở kinh thành – Tấn Bác Vũ.
Nhị công tử tướng phủ kia coi trọng đích tử của kế mẫu trong một lần tham gia yến hội, nhất quyết muốn cưới. Kế mẫu sợ quyền thế của tướng phủ, lại không cam lòng để con mình bước vào hậu trạch giống như nữ tử, vì vậy kế mẫu ác độc đã nghĩ ra một biện pháp là thay mận đổi đào, chuốc thuốc mê hắn, biến hắn thành đệ đệ Lục Thế Minh vốn giống hắn tới bảy phần, gả vào tướng phủ.
Nhị công tử tướng phủ kia là ai, một tên ăn chơi trác táng, ăn uống, chơi gái, đánh bạc, thứ nào cũng dính vào, hậu trạch hơn mười vị tiểu thϊếp, cứ mấy tháng là lại có một vị vào phủ.
Hơn nữa nhị công tử không kiêng nam nữ, chỉ nhìn trúng bề ngoài của Lục Thế Minh. Lục gia xem như là thế gia, cố hết sức phản kháng cũng không phải là không thể từ chối, nhưng khi đó chuyện khiến hắn kinh ngạc là kế mẫu thế mà đồng ý. Lúc ấy hắn đang dự thi nên không nghĩ nhiều, thật không ngờ rằng từ giây phút đó đối phương đã nghĩ ra kế sách độc ác như vậy.
Vừa diệt trừ hắn, vừa cướp lấy địa vị của hắn, để tên đệ đệ không nên thân kia của hắn chiếm công danh của hắn đi làm huyện lệnh, vài năm sau lại về kinh. Hai người vốn trông giống nhau, còn ai nhận ra được?
Lục Mạc Ninh nghĩ tới đêm đại hôn ở kiếp trước, dáng vẻ mình liều chết không theo bị đánh tới máu me đầm đìa, ánh mắt của hắn trở nên âm u tàn nhẫn.
Hắn chậm rãi ngồi dậy, toàn thân mềm nhũn không có sức. Nếu dựa vào tâm trí non nớt năm đó thì e là không thể chịu được cảm giác khó chịu này, nhưng đã trải qua ba năm người không ra người quỷ không ra quỷ kia, không có gì là hắn không chịu được.
Bây giờ hắn như vậy là do đã bị hạ độc giống như kiếp trước, nếu như hắn không thể chứng minh thân phận trước khi gả vào tướng phủ, thoát khỏi tất cả mọi chuyện, như vậy tiếp theo hắn sẽ bị đưa vào phòng tân hôn giống như kiếp trước, bị ma ma do kế mẫu đưa tới đút thuốc câm, đã không thể mở miệng lại liều chết không theo, bị Tấn Bác Vũ đánh gãy tay chân, nhốt vào hậu viện.
Lục Mạc Ninh híp mắt, ánh mắt nặng nề như ma quỷ. Có lẽ kế mẫu sợ hắn tỉnh lại giữa chừng nên bỏ thuốc cực kỳ mạnh, cho dù kiếp này hắn đã tỉnh trước thời hạn, chẳng lẽ… vẫn phải giẫm vào vết xe đổ ư?
Sao hắn có thể cam tâm cho được?