Vợ Ngố Tổng Tài

Chương 25: Nguyên nhân bệnh



  Đối với Mạc Đại Linh mà nói, nếu có cô bên cạnh Đường Vấn hiện tại, giúp Đường Vấn tiếp nhận việc gia nhập giải trí chuyện này có thể xảy ra, thế nhưng bây giờ cô hiện đang tận thành phố L xa xôi, để Đường Vấn một mình tiếp nhận với một mớ hỗn độn, cho dù bản thân Đường Vấn muốn đi cô cũng không đồng ý, mà vì sao Tiễn Như lại nói Mạc Đại Linh không có phản đối.

Này tất cả là bởi vì một cuộc điện thoại, một người tự xưng là đại diện của Tinh Hải.

“Xin chào, là Mạc Tổng đúng không?”

Một giọng nữ âm thanh trầm truyền đến, khiến Mạc Đại Linh chút cảnh giác. Cô nhíu mày, tựa hồ cũng đã rất lâu không ai dám dùng loại ngữ khí này nói chuyện với cô.

“Là tôi.” ngắn gọn trả lời bằng giọng lạnh tanh, Mạc Đại Linh chính là dùng phương thức biểu đạt trong lòng không hài lòng.

“Haha… tôi là tổng tài của Tinh Hải, Sư Tuyên, tôi nghĩ… cô có thể cũng biết qua tôi.”

Lời nói ra nghe thấy thái độ chút thú vị, bất quá khi nghe làm ánh mắt Mạc Đại Linh ngưng động.

Sư Tuyên hiện đang phụ trách tổng tài tại công ty giải trí Tinh Hải, cha mẹ cùng với Đường Minh cha Đường Vấn chính là bạn rất thân cùng nhau từ nhỏ, xem nhau như anh em, cơ bản hai bên công ty cũng không tệ, nhưng không biết về sau xảy ra chuyện gì mối quan hệ hai bên bắt đầu bất hòa, tình trạng này kéo dài cho đến khi Đường Minh gặp tai nạn giao thông qua đời thì sau đó hai bên mới cùng nhau hòa hợp lại, nhưng lại lần thứ 2 quan hệ cắt đứt.

Lần trước Đường Vấn bị nhân viên bên Tinh Hải tiếp cận, Mạc Đại Linh có cho người điều tra qua tư liệu về công ty này, xong kết quả lại nằm ngoài dự đoán, hai nhà mối quan hệ nói sâu không sâu mà cạn không cạn, nếu nói là có mối oan cừu đại hận thì lại càng không có khả năng, mà hôm nay Sư Tuyên lại chủ động tìm đến? Mạc Đại Linh trong lòng đầy nghi hoặc.

“Sư tiểu thư, xin hỏi… cô có chuyện gì sao?”

Cho dù trong lòng đang tồn tại rất nhiều nghi hoặc, Mạc Đại Linh cũng không biểu lộ ra ngoài, trái lại rất bình thản hỏi Sư Tuyên mục đích, biểu hiệu cho thấy không chút nào lưu tâm.

“Ha ha.., tôi gọi cho cô là từ cô cần một người, tôi muốn Vấn Vấn….”

“Không được!”

Không đợi Sư Tuyên nói hết, vừa nghe cô ta muốn Vấn Vấn, Mạc Đại Linh liền lớn tiếng cắt đứt lời, cơ bản với Mạc tổng nhà ta khi đối diện bất cứ sự tình nào đều không sợ hãi, nhưng chỉ cần là chuyện liên quan đến Đường Vấn lập tức trở nên không bình tĩnh. Liền nhận ra bản thân có phần phản ứng quá khích, Mạc Đại Linh ho khan che giấu, nói sang chuyện khác: “Khụ… khụ… cô rốt cuộc là muốn làm gì?”

Cơ bản ban đầu thái độ chút vui vẻ, sau đó liền đột nhiên trở nên nghiêm trọng, Sư Tuyên do dự một lúc nói: “Cô có biết tại sao hai bên gia đình chúng tôi trở nên bất hòa hay không?”

“Vì sao?”

“Lúc trước hai nhà chúng tôi sở dĩ trở nên bất hòa….là bởi vì cha tôi và cha Đường Vấn ngày xưa nảy sinh tình cảm cùng nhau, chuyện bại lộ, hai người bị ép phải kết hôn từ đó mới có tôi và Đường Vấn.” Giọng nữ trong điện thoại kể lại câu chuyện với âm thanh buồn tẻ, chỉ là cái sự việc này làm Mạc Đại Linh bất ngờ, cô kinh ngạc che miệng, tự mình ngăn bản thân không cho phát ra âm thanh kinh hô.

“Dĩ nhiên mãi cho đến khi hai chúng tôi được sinh ra thì hai gia đình mới lần nữa gặp gỡ, tôi cùng Đường Vấn khi đó cũng là hiểu chuyện một chút, cô chắc chắn sẽ không biết Vấn Vấn khi còn nhỏ như thế nào đâu, khi Vấn Vấn còn bé, quả thực chính là một tiểu bá vương, luôn là tiểu quỷ đi gây chuyện khắp nơi.”

Sư Tuyên giọng nói tưởng nhớ lại làm Mạc Đại Linh lòng có chút đố kỵ, cô chính là biết rõ bản thân nhưng chưa từng biết qua Đường Vấn, chỉ mới nghỉ đến thôi đã làm Mạc Đại Linh muốn phát điên.

“Lúc đó liền xảy ra chuyện, cô có phải cũng cảm thấy có chút kỳ quái, rõ ràng lúc đó tai nạn xảy ra khi Vấn Vấn 12 tuổi, vì sao hiện tại trí não cô ấy ngây ngô như vậy…. chỉ tầm như đứa trẻ 5, 6 tuổi.”

Sư Tuyên không cho Mạc Đại Linh thời gian trả lời, lại chính mình tiếp tục nói:

“Bởi vì Đường Vấn lúc 6 tuổi thì trí não đã như vậy đình trệ, nguyên nhân bắt nguồn từ mâu thuẫn gia đình. Khi đó tuy rằng mối quan hệ hai bên gia đình đã hồi phục, nhưng trên thực tế chân chính cũng chỉ có tôi và Đường Vấn, cha của chúng tôi không hề gặp mặt nhau, cho nên khi đó cha tôi nhờ tôi chuyển lời đến cha của Đường Vấn, mẹ và cha tôi kết hôn cũng bởi vì lợi ích của gia đình, bọn họ vốn không can thiệp vào chuyện riêng của nhau, chỉ có tôi chính là kết nối duy nhất giữa hai người, cha tôi nói cho tôi biết, ông đối với mẹ tôi chỉ là trách nhiệm, nhưng đối với cha Đường Vấn mới chân chính là yêu. Nhưng gia đình Đường Vấn không như vậy, mẹ cô là thật sự yêu ông ta, khi đó tôi còn quá nhỏ để hiểu hết ý tứ trong lời nói của cha mình, cũng không biết rõ mức độ nghiêm trọng sự việc, để giúp cha tôi chuyển lời, một lần tôi đến Đường gia chơi, vì vui nên tôi đã đem những lời này nói cho mẹ Đường Vấn biết, nhờ bà nói lại với cha cô ấy. Tôi vĩnh viễn không bao giờ quên được ngày hôm đó, chiếc váy trắng Đường Vấn dính đầy máu, cô ấy khóc thét từ phòng chạy ra, miệng kêu to “cứu cha tớ cứu cha tớ.” Thì ra khi mẹ Đường Vấn biết chuyện hai bên xảy ra mâu thuẫn, bà cầm dao đâm ông, mặc dù sau đó ông ấy được cứu, giống như tất cả mọi việc chưa hề xảy ra, nhưng Vấn Vấn chính là vì quá sợ hãi nên quên đi sự việc xảy ra ngày hôm đó, sau này cha mẹ cô ấy trước mặt Đường Vấn luôn tỏ ra hạnh phúc vui vẻ, mục đích muốn Đường Vấn phục hồi, chỉ là hoàn toàn không có tác dụng, những chuyện kế tiếp chắc cô cũng đã biết, họ gặp tai nạn giao thông, Vấn Vấn đối diện với những chuyện kinh hãi này hình như là thói quen, trốn tránh sự thật và muốn quên đi khiến Vấn Vấn lần nữa dừng lại tuổi 12, bất quá điều này cũng khiến cô ấy có chút lớn lên, chỉ là về sao quá được bảo vệ mới làm Vấn Vấn không thể lớn.”

Kể xong, Sư Tuyền trong lời nói chứa đầy sự hối hận:

“Lúc trước nếu không phải tại tôi, Vấn Vấn sẽ không biến thành như vậy, cho nên tôi vẫn muốn bù đắp lỗi lầm của mình, mấy năm nay tôi một mực tìm phương pháp giúp cô ấy khôi phục, tâm trí Vấn Vấn như thế nguyên nhân cũng bởi vì bị đã kích, bản thân lại không muốn đối diện với sự thật vì thế liền chọn biện pháp trốn tránh, tôi đã tìm rất nhiều bác sĩ, bọn họ đã cho tôi một số biện pháp, làm cho người bệnh nhớ lại sự tình lúc trước, dĩ nhiên điều này sẽ làm cho Vấn Vấn cực kỳ sợ hãi nhưng cũng cho cô ấy chính mình đối diện lại, tuy nhiên nếu trong một ngày tái hiện lại hàng loạt sợ rằng cô ấy chỉ có thêm nặng, vì thế tôi dự định cho Vấn Vấn gia nhập làng giải trí, cho dù không khiến cô ấy phục hồi cũng có thể giúp cô ấy trưởng thành hơn, xin cô vì Vấn Vấn mà chấp nhận.”

Lúc Sư Tuyên nó rõ nguyên nhân, Mạc Đại Linh vẫn không trả lời, có vẻ câu chuyện vừa rồi đã gây shock, nhưng vẫn là xem xét tính khả thi của đề xuất này.

Đợi một lúc, Sư Tuyên chỉ còn muốn bỏ cuộc, Mạc Đại Linh giọng khàn khàn nói: “Cô nói lần đầu tiên Vấn Vấn dừng lại ở 6 tuổi, nhưng lần thứ 2 lại để cô ấy có thời gian trưởng thành là sao?”

“Giống như máy vi tính, nếu lưu quá nhiêu tài liệu thành ra quá tải, khi xử lý sẽ trợ lại trạng thái ban đầu, Đường Vấn trải qua hai lần đã kích như vậy, lần đầu khiến cô dừng lại ở 6 tuổi, lần 2 là 12 tuổi, bất quá bởi vì do bảo bọc thái hóa, cho nên tâm trí cô ấy khó phát triển.”

Nghe Mạc Đại Linh hỏi ý tứ có phần giao động, Sư Tuyên tỉ mỉ giải thích.

Mạc Đại Linh cắn cắn môi, cô không như vậy mà dễ dàng tin giao Đường Vấn, nhưng bản thân cũng rõ điều này có thể đúng. Mạc Đại Linh lòng cảm thấy bất lực, cô không hiểu Đường Vấn, lại càng không có cách giúp Đường Vấn bình phục, lần đầu tiên, lần đầu tiên vì vấn đề liên quan Đường Vấn mà cảm thấy bản thân thất bại.

“Cô giúp Vấn Vấn như vậy…. rốt cuộc… là vì cái gì?”

Trầm mặc, Sư Tuyên há miệng nhưng cũng chưa nói ra lời nào, cô liếc nhìn thân ảnh không xa đang bận rộn, cười thoải mái nói: “Trước đây tôi còn cho là mình thích Vấn Vấn, vì vậy tôi cũng cam tâm vì cô ấy mà đi nhiều nước như vậy, mục đích tìm biện pháp giúp cô ấy bình phục, hiện tại, tôi hiểu cái đó không phải là yêu, có thể chỉ là trách nhiệm mà thôi, yên tâm yên tâm, tôi sẽ không giành cô ấy với cô.”

Đối với lời nói trêu chọc của Sư Tuyên, Mạc Đại Linh vẻ mặt đầy kiên định, cô nhíu mày nói: “Cho dù là cô có muốn, tôi cũng sẽ không buông tay” cho dù lúc trước có mơ hồ, nhưng hiện tại đã rõ tâm tình đối với Đường Vấn vì thế mà khẳng định.

“Hay là thôi đi, cô vợ nhà tôi cũng rất ghen.”

Hướng tay phất phất kêu Tiễn Như tới, nhéo nhéo má cô, tự hào nói trong điện thoại.

Mạc Đại Linh cong khóe miệng, mặc dù âm thanh nghe ra nhẹ nhàng nhưng cũng là sự đe dọa không nhỏ: “Tôi tuy rằng là người giám hộ Vấn Vấn, nhưng nếu cô ấy muốn, tôi cũng không ép cô ấy, cho nên cô trước tiên nên đi hỏi Vấn Vấn, nếu như cô ấy đồng ý, vậy thì giúp tôi chăm sóc cô ấy thật tốt, nếu như xảy ra bất cứ chuyện gì, tôi sẽ không tha cho cô.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Vợ Ngố Tổng Tài

Chương 25: Tình địch



Đường Vấn chỉ vì Mạc Đại Linh một từ thích mà bắt đầu gia nhập làng giải trí. Chí ít thời gian nghỉ đông Đường Vấn không còn cảm thấy cô độc, bên cạnh liền có hai người, một Tiễn Như, một Tiễn Y, Tiễn Như biến thành người đại diện cho Đường Vấn, mà Tiễn Y chính là trợ lý của nàng. Đường Vấn từ đó mới biết hóa ra hai người là chị – em, đối với Tiễn Như khi tiếp xúc cũng có chút không quen, thế nhưng đối với Tiễn Y lại cho Đường Vấn cảm giác thật sự vui vẻ, dù sao cũng là quen biết nhau một thời gian, như vậy liền có người quen bên cạnh, điều này làm Đường Vấn cảm thấy không còn cô độc, cũng làm cho chính Đường Vấn cùng Tiễn Y mối quan hệ ngày trở nên thân mật.

Mùa đông gió lạnh thấu xương, Đường Vấn làm người mẫu cho vài tập chí, sau đó liền có vài người hâm mộ, Tiễn Như nói với Đường Vấn, đem nàng đi quay MV cho một bài hát “giấc mộng”, điều này làm Đường Vấn chút chờ mong, MV kia là như thế nào nhỉ?

Đường Vấn mặc áo khoát dầy bao bọc, mập mạp, ọt ẹp đi theo Tiễn Như và Tiễn Y, lúc la lúc lắc y như con chim cánh cụt. Bởi vì có người nói hôm nay sẽ có quay phim, do đó trước cửa các phòng thu, một đám đông người hâm mộ, cầm bản tên chờ đợi thần tượng của mình, làm Đường Vấn hiểu rõ mị lực của một ngôi sao.

“Aaaa…..Vũ..” một fan nữ đứng trước phòng thu hét lên.

Từ trên xe đi xuống, nữ nhân tóc ngắn, mang theo kính mát, áo da màu đen, không để ý đến tiếng la hét hai bên trực tiếp đi vào phòng thu.

Đường Vấn nhìn người được kêu gọi từ cửa đi vào, ngẩn ngơ cũng cất chân bước theo hướng đó đi đến, liền bị Tiễn Y kéo lại “Chúng ta không thể đi bên đó, chúng ta phải vào từ bên này”

Tiễn Y chỉ về phía cửa lớn hai bên trái phải cách đó không xa có một cửa sắt nhỏ, Đường Vấn xấu hổ, gãi gãi đầu “Oh..”

Vào đến phòng thu, hệ thống sưởi ấm cùng với áo khoát dầy làm nóng đến đổ mồ hôi, Tiễn Như cùng hai người đi về phòng chờ của các nàng, cởi ra áo khoát, Đường Vấn cảm giác dễ thở hơn chút, bắt đầu nghe Tiễn Như nói qua về cảnh quay ngày hôm nay.

“À…bài hát trong MV giấc mộng này nói về hai cô gái lớn lên cùng nhau, đã đi theo con đường riêng của họ sau khi mâu thuẫn nhau, khi trở lại với nhau một lần nữa, lời hứa thời thơ bé tất cả chỉ là giấc mơ, Vấn Vấn vai của em chính là nữ nhân 1, em sẽ có vài cảnh quay riêng, sau đó cùng Vũ quay cảnh tranh chấp về sau, kịch bản là như vậy, em nắm rõ không?”

Tiễn Như cầm quyển kịch bản màu trắng đánh vào đầu Đường Vấn

“Em đọc qua rất nhiều lần, nhưng cũng có rất nhiều điều không hiểu…” khi nói đến đã từng xem qua nhiều lần, Đường Vấn tự hào ngẩng đầu lên, sau đó là một cái bũi môi hờn dỗi bực bội, sau tất cả, tâm trí Đường Vấn không trưởng thành, có rất nhiều điều không hiểu.

“Ân… Tiễn Y, em xem giúp Vấn Vấn điểm nào không rõ, chị đi hỏi xem khi nào bắt đầu.”

Nói riêng một chút, Tiễn Như sắp xếp như vậy cũng phù hợp, Tiễn Y dù sao lúc ở hội thì ít nhiều cũng có kinh nghiệm.

Tiễn Y đem kịch bản để lên bàn, xem Đường Vấn chổ nào không hiểu, hai người đầu kề sát vào nhau, Tiễn Y có thể cảm nhận hơi thở mang hương vị sữa của Đường Vấn, ngẩng đầu nhìn chuyên chú Đường Vấn đang tìm kiếm chổ không hiểu, Tiễn Y có chút sững sờ nhìn chằm chằm vào gương mặt Đường Vấn, nơi má mà mình đã từng hôn qua, bất tri bất giác Tiễn Y gương mặt đều đỏ lên.

“Y y? cậu làm sao thế? Sao mặt lại đỏ lên vậy? có phải phát sốt hay không?” Đường Vấn hỏi nữa ngày cũng không nghe Tiễn Y trả lời, ngẩng đầu nhìn thấy Tiễn Y mặt đỏ bừng đang nhìn mình, không biết là đang suy nghĩ cái gì.

Sai lệch nghiêng đầu, Đường Vấn có chút lo lắng lấy tay đưa lên trán kiểm tra nhiệt độ Tiễn Y.

“Không…không có gì.”

Bị động tác Đường Vấn làm giật mình, Tiễn Y né tránh cánh tay Đường Vấn, hơi mất tự nhiên, tâm trạng có chút rối loạn, mình vừa rồi cư nhiên lại nhớ đến lần hôn gương mặt Đường Vấn.

Từ nhỏ đã phát hiện bản thân chính là thích nữ nhân, thế nhưng cũng chưa gặp qua ai làm cho bản thân động tâm, sau nụ hôn ngoài ý muốn kia, Tiễn Y phát hiện bản thân luôn đặc biệt quan tâm Đường Vấn, cho nên khi vừa nghe Tiễn Như nói về chuyện Đường Vấn, nàng liền xung phong nhận việc làm trợ lý, không biết là xuất phát điểm từ tình bạn hay là theo một hướng khác.

Trải qua giải thích của Tiễn Y, Đường Vấn cuối cùng có chút thông, lúc này phòng chờ mở cửa, Tiễn Như từ ngoài bước vào nói “Vấn Vấn, gần bắt đầu rồi, cảnh đầu tiên quay trong nước”

Cảnh này Đường Vấn diễn mình như bị chết đuối, Vũ là nhân vật chính sẽ nhảy xuống cứu Đường Vấn, thời tiết lạnh như vậy, chỉ cần rửa mặt thôi cũng là tra tấn, đừng nói các nàng đều là toàn thân trong nước, nhưng cũng không thể làm gì khác hơn vì kịch bản vốn viết như vậy.

“Xào….” thanh âm rơi xuống nước, Đường Vấn vừa rơi xuống liền cảm thấy lạnh thấu xương, nàng dùng sức giãy dụa trong nước, cách đó không xa một thân ảnh đang bơi tới, ôm Đường Vấn vào lòng, mang nàng lên bờ.

“Cắt..”, âm thanh truyền đến, Đường Vấn mở mắt ra, lúc này bản thân mới có cơ hội nhìn rõ gương mặt Vũ, rõ ràng là một nữ nhân lại toát ra nét đẹp nam tính, Đường Vấn ngẩn ngơ, liền nghe người đang ôm mình kêu tiếng:

“Cô còn muốn nằm trên người tôi bao lâu….”.

Âm thanh lạnh băng, mà so với khí trời đang lạnh cơ hồ còn lạnh hơn.

Vội vàng ngồi dậy, Đường Vấn thè lưỡi “xin lỗi…”

Không có trả lời, con người lạnh lùng kia liền rời khỏi. Đường Vấn chớp chớp mắt, không biết bản thân làm sai cái gì. Bên kia Tiễn Y cầm cái áo khoác dầy chạy đến bao lấy Đường Vấn ôm vào, quan tâm “thế nào…..ấm hơn chưa?”

Trái lại hoàn toàn vẽ quan tâm Tiễn Y chính là Đường Vấn bộ dáng tươi cười nói: “mình không sao..”

Tiễn Y lần thứ 2 đỏ mặt.

Trải qua một ngày quay, Đường Vấn cảm thấy rất buồn ngủ, lúc bắt đầu bản thân không để ý, cho rằng chỉ là cho quá mệt, nhưng khi trở về phòng chờ thì liền cảm thấy có chổ không đúng, đầu óc quay cuồng, hoa mắt, cả người không có chút khí lực.

Nếu là lúc trước chụp ảnh, nàng đều vào buổi sáng mà nhắn tin nhắn cho Mạc Đại Linh, sẽ kể cho Mạc Đại Linh nghe cảm giác cũng như quá trình chụp ảnh, mặc dù Mạc Đại Linh không trả lời, nhưng nàng vẫn như vậy không nản.

Xem ra tối hôm nay không hoàn thành đoạn tin rồi, Đường Vấn trong đầu đang cố tìm cách, lúc này liền cảm thấy trước mắt tối sầm, hôn mê ngất xỉu.

Tại thành phố L, Mạc Đại Linh đang chờ tin nhắn từ Đường Vấn, không biết từ lúc nào bắt đầu, việc cầm điện thoại và chờ tin nhắn đã nằm trong việc hàng ngày của cô, Mạc Đại Linh nhìn di động lần nữa, trong lòng lo lắng: 9h rồi, vì sao không có tin nhắn, có thể đã xảy ra chuyện gì hay không. Mạc Đại Linh tìm số điện thoại Đường vấn, chần chừ không biết có nên hay không

Đột nhiên điện thoại “rè..rè..” rung lên, dọa Mạc Đại Linh giật nảy mình, màn hình hiện ra người gọi là Tiễn Như. Cảm thấy chút bất an, Mạc Đại Linh tiếp điện thoại, nhẹ giọng hỏi “alo….Tiễn Như, có chuyện gì sao?”

Sắc mặt Mạc Đại Linh tức thì tái đi, hướng đầu dây bên kia nói: “Tôi lập tức trở về.” liền vội vàng kêu thư ký đặt vé máy bay.

Mạc Đại Linh bay về thành phố G trong đêm, liền đi đến phòng bệnh Đường Vấn, nhìn thấy Đường Vấn nằm trên giường gương mặt tái nhợt, ngực trỗi lên một trận đau xót, đã bao lâu không nhìn thấy nàng, nghe Tiễn Như nói nàng chụp ảnh cho tập chí, đã từng mềm lòng rất muốn đi xem, thế nhưng lại sợ bản thân xem rồi lại không thể dằn xuống thương nhớ, vì vậy chỉ có thể nhịn, ép buộc bản thân không để ý đến bất cứ tin tức nào của nàng.

Hiện tại nhìn đến Đường Vấn mới phát hiện nàng gầy đi rất nhiều, gương mặt mang theo chút trẻ con kia rõ ràng đã có phần thay đổi, xương quai xanh cũng chút nhô ra, cả người khí chất đều mảnh mai. Mạc Đại Linh cứ như vậy nhìn Đường Vấn ngủ quên mất thời gian, cho đến khi phía sau truyền đến âm thanh khụ khụ, lúc này nàng mới hồi phục tinh thần, nhìn thấy phía sau người đi tới là Tiễn Như.

“Vấn Vấn làm sao vậy?”

Mạc Đại Linh nhìn thấy Tiễn Như, có chút gấp gáp hỏi tình trạng Đường vấn, thần sắc lúc này toàn là lo lắng.

“Vấn Vấn chỉ vì lạnh nên phát sốt, hiện tại đã không sao, bất quá, Bác Sĩ nói cô ấy có chút suy dinh dưỡng, có thể là do ăn không đầy đủ”

“Vậy sao…mấy ngày nay làm phiền các cô chăm sóc cho em ấy rồi.” thở phào nhẹ nhõm, Mạc Đại Linh nhìn Đường Vấn trên giường, ánh mắt phát ra tia trìu mến.

“Không có…, tôi chỉ là giúp Vấn Vấn sắp xếp công việc mà thôi, kể gì đến chăm sóc, em tôi mới đúng, nó rất thích Vấn Vấn, lần này Vấn Vấn sinh bênh, em của tôi chính là tự trách mình, cứ cho là do bản thân không chăm sóc tốt cho Vấn Vấn, nói đến thật buồn cười, có mấy lần đi đến nơi xa chụp ảnh, Vấn Vấn ở khách sạn lại theo thói quen rất khó ngủ, em tôi đành qua ngủ cùng, ôm Vấn Vấn dỗ dành giống như mẹ đang dỗ con vậy.”

Cùng nhau ngủ!!!, Mạc Đại Linh nhã thần nhất thời ngưng động, nói: “Vậy em của cô đâu? tôi thật rất muốn cám ơn cô ấy”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.