Vi Phu Từng Là Long Ngạo Thiên

Chương 21: 21: San Bằng Vấn Tâm Tông 1



“A a a a a!!!”
Tiếng hét chói tai của 38 từ trong đầu truyền đến, nó kích động hét lên: “Get mệnh lệnh bằng giọng nói, kích hoạt hệ thống, ký chủ quá soái rồi!”
Tần Uyển Uyển giữ nguyên vẻ mặt, nàng kiêu ngạo ngước cái đầu nhỏ lên.

Nhìn xem, chế tạo bầu không khí không nhất thiết phải đau đớn, cắt tóc cũng mang cảm giác như vậy!
Tần Uyển Uyển nghĩ nghĩ, chợt nghe thấy âm thanh răng rắc răng rắc của máy móc ở trong đầu, sau đó trong đầu nàng hiện lên một cái màn hình, trên màn hình có vài điểm sáng màu xanh lục, rà quét xung quanh giống như một cái radar.

“Chúc mừng ngài đã chính thức kích hoạt hệ thống 3838438 nghịch tập nữ chính hoàn mỹ, bổn hệ thống sẽ cung cấp cho ngài các dịch vụ tương ứng với tích phân, giúp ngài thành công nghịch tập.

Tích phân ban đầu hiện tại: 50, tiến độ hoàn thành nhiệm vụ: 90%, mời xuống núi ngay lập tức, có thể hoàn thành nhiệm vụ và nhận phần thưởng!”
Âm thanh 38 tràn ngập vui sướng: “Ký chủ, xông lên!”
Tần Uyển Uyển không nói chuyện, nàng quan sát xung quanh, quay đầu nhìn thoáng qua Giản Hành Chi, cho hắn một ám chỉ.

Giản Hành Chi hiểu ý nàng, gật gật đầu, yên lặng lui xuống một bước.

“Tính toán xong?” Những người xung quanh hoàn toàn phớt lờ tính toán của bọn họ, Quân Thù trào phúng mở miệng “Vậy hôn ước giữa hai nhà ta và ngươi thì tính như thế nào?”
“Ngươi còn có mặt mũi để tính?” Nghe thấy lời này, Giản Hành Chi dựa vào bên cạnh bàn, nghiêng nghiêng đầu, ném một đống hạt dưa trong tay, nhìn Quân Thù cười như không cười “Mới vừa còn ở trong thức hải của Tô Nguyệt Li làm thỏ, bây giờ lại nhớ tới hôn ước của mình rồi?”
“Giản Chi Diễn!”
Quân Thù đảo mắt nhìn qua, lạnh lùng nói: “Đừng tìm chết.


Nghe thấy lời này, Giản Hành Chi liền muốn đánh người, nhưng nhìn cái bảng “cấm ẩu đả đánh nhau” của 666 ở bên cạnh, hắn nhẫn nhịn chịu đựng, bỏ hạt dưa xuống, vẫy vẫy tay với Quân Thù: “Ngươi lại đây, ta nói một chút chuyện quan trọng với ngươi.


Quân Thù nhíu mày, vẻ mặt Giản Hành Chi chân thành: “Thật sự rất quan trọng, có liên quan rất lớn với hôn ước của ngươi, ngươi mau tới nghe đi.


Nói xong, hắn bắt đầu nháy mắt ra hiệu với Tần Uyển Uyển, tuy Tần Uyển Uyển không rõ vì sao hắn muốn cho mình đi trước, nhưng vẫn không dấu vết đi về phía cánh cửa.

Ánh mắt của mọi người đều tập trung nhìn lên Giản Hành Chi đang nói chuyện, Giản Hành Chi thấy Quân Thù không nói lời nào, nhướng mày: “Không phải nói muốn giết ta sao? Một câu cũng không dám nghe ta nói?”
“Có gì mà không dám?”
Quân Thù cười nhạo, đi đến bên cạnh Giản Hành Chi, hơi hơi cúi đầu tới gần hắn, Giản Hành Chi ngẩng lên, thấp giọng nói: “Ta nói với ngươi, Vãn Vãn với ta, nàng đã sớm! ! “
Quân Thù vểnh tai lên, lời nói còn chưa dứt, tay Giản Hành Chi nhanh như chớp, nắm lấy đầu Quân Thù hung ác đập xuống bàn, hô to một tiếng: “Đi!”
Cũng chính vào khoảnh khắc hắn động thủ, Tần Uyển Uyển bất ngờ xông ra bên ngoài lúc mọi người không kịp đề phòng, Giản Hành Chi đánh một quyền xuống xong, động tác nhanh nhẹn như gió, hắn dựa lưng vào ghế sau, một tay chống đất, lộn một vòng rời xa Quân Thù, một cái bạo phá phù liền bùng nổ ở Linh Lung Các.

Náo loạn quanh thân nổi lên bốn phía, mặt đất rung chuyển, Tần Uyển Uyển mới vừa lao ra khỏi Linh Lung Các, nghe thấy tiếng nổ mạnh, nàng kinh ngạc quay đầu lại, hô to một tiếng: “Giản Chi Diễn!”
“Ở chỗ này!”
Giản Hành Chi vút qua một cái như gió, bắt lấy cổ tay nàng, Tần Uyển Uyển sững sờ quay đầu lại, liền nhìn thấy ống tay áo màu hồng nhạt phấp phới của thiếu niên, ngũ quan tuấn tú, nàng đảo mắt một hồi, cười thật tươi nói:”Đi!”
Khi nói chuyện, Quân Thù đã đuổi theo tới, hô to: “Tần Vãn!”
Giản Hành Chi vừa quay đầu đã nèm ra ba tấm bạo phá phù, hắn tiến lên hai ba bước, cầm lấy cổ tay Tần Uyển Uyển nhảy lên phía trước, lập tức phóng người vượt qua tiến về phía trận thuấn di đã sớm chuẩn bị tốt ở trước quảng trường, nháy mắt biến mất ngay trước mặt Quân Thù.

Lúc này thần thức Quân Thù lập tức phóng rộng cả Vấn Tâm Tông, ngay sau đó dừng ở ngay dưới chân một trận pháp thuấn di, đuổi vọt theo.

Trận phép thuấn di mang hai người cùng nhau xuống sườn núi, hai người vừa mới tiếp đất, liền cảm giác mặt đất dưới chân rung chuyển, dường như khó có thể đứng vững, Tần Uyển Uyển còn chưa kịp lên tiếng, liền nghe một trận gió mạnh phía sau thổi tới, Giản Hành Chi kéo Tần Uyển Uyển sang một bên, hô to: “Xuống núi!”
Nói xong, hắn dẫn Quân Thù nhảy lên một chỗ cao, Giản Hành Chi không có tu vi, nên không thể bay, chật vật chạy trên mặt đất, hô to với Tần Uyển Uyển: “Phía Đông Nam, 300 trượng!”
Tần Uyển Uyển không nói hai lời, mũi chân xoay một chút, bay qua phía Đông Nam, Quân Thù đi lên ngay sau đó, bắt lấy Tần Uyển Uyển: “Ngươi muốn xuống núi, ta sẽ mang ngươi đi, ngươi chạy cái gì?”
Tần Uyển Uyển đá một chân đi, Quân Thù nắm lấy mắt cá chân nàng, giữ chân nàng vung giữa không trung, Tần Uyển Uyển nôn nóng lên tiếng: “38!”
Vừa dứt lời, một trận điện lưu từ trên người Tần Uyển Uyển lập tức đánh tới tay Quân Thù, Quân Thù đau đến buông tay, Tần Uyển Uyển lập tức tránh tới phía Giản Hành Chi chỉ định.

“Điện giật thành công, khấu trừ 5 điểm tích phân.


Âm thanh 38 vang lên, bàn tay của Tần Uyển Uyển run lên, cũng chính là trong chớp mắt này, Quân Thù lại bắt được nàng một lần nữa, hắn nhíu mày: “Vãn Nhi! “
“Rốt cuộc tại sao ngươi quấn lấy ta?!”
Tần Uyển Uyển không thể lý giải.

“Điện giật lần thứ hai, khấu trừ 5 điểm tích phân.

” 38 không chút do dự phóng điện, cánh tay Quân Thù cũng bị giật đến run lên, lập tức buông tay, lấy một dải lụa trắng trong tay áo vứt ra, cột ở trên eo Tần Uyển Uyển, mím môi, gian nan mở miệng, “Trước đây là ta trách oan muội, mà dù sao muội và ta cũng có hôn ước! “
“A a a 38!”
Tần Uyển Uyển ý thức được nàng muốn nói gì, nàng ngã quỵ tại chỗ, lập tức 38 cũng đánh qua một luồng điện đến, run rẩy mở miệng: “Người này quá ghê tởm, hắn sẽ không đột nhiên tỉnh ngộ muốn làm lại từ đầu với ngươi chứ?”
“Đừng nói nữa, toàn thân ta nổi hết da gà lên rồi!” Tần Uyển Uyển điên cuồng đi về phía trước, 38 thở phào nhẹ nhõm, thông báo:”5 điểm tích phân, ngươi còn dư lại 35 điểm tích phân.


Trong nháy mắt, Tần Uyển Uyển siết chặt nắm tay: “Ta có thể trực tiếp dùng điện giật chết hắn bằng 30 điểm tích phân hay không?”
“Ký chủ ngươi tỉnh táo lại” 38 cảm thấy Tần Uyển Uyển không thể nói lý “30 điểm tích phân liền muốn giết Nguyên Anh, ngươi không cần trở về ngủ thêm nhỉ?”
Nàng biết là hệ thống này vô dụng mà!
Tần Uyển Uyển không thể ký thác vào nó, nàng chỉ có thể ký thác vào sự bố trí của “Giản Chi Diễn”.

***
Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Vi Phu Từng Là Long Ngạo Thiên

Chương 21: Nữ nhân sẽ làm ảnh hưởng tốc độ rút kiếm của ta



Hắn không giỏi đặt tên, có người nói, cái tên này của hắn là do Tịch Sơn nữ quân đặt cho.

Nghe nói lúc ấy Tần Uyển Uyển đang nướng gà, có một người kể về cuộc đời của hắn cho nàng nghe, nàng nói: “Đó không phải Long Ngạo Thiên của thiên giới à?”

Mặc dù ba chữ Long Ngạo Thiên không có ý nghĩa cụ thể, nhưng không hiểu sao tất cả mọi người đều cảm nhận được tính cách và tinh túy của cái tên ấy. Cái tên Long Ngạo Thiên cứ truyền ra như vậy, một truyền mười, mười truyền trăm. Ở trước mặt mọi người luôn gọi hắn là Tuế Hành Đạo quân, ở sau lưng lại vụng trộm gọi hắn là Long Ngạo Thiên.

Hắn cũng chẳng để ý, thậm chí đôi khi còn cảm thấy có chút oai phong lẫm liệt.

Bây giờ hắn lại dùng cái tên này, không chỉ là vì uy hiếp mà cái tên này mang đến mà trên cả là hắn còn muốn dùng cái tên này để nhắc nhở bản thân mình: Ở thiên giới còn có một kẻ chờ hắn trở lại báo thù!

Mà sau khi Tần Uyển Uyển nghe đến cái tên này lập tức rơi vào trầm tư.

Nàng đột nhiên hiểu tại sao người này lại viển vông, khoe khoang, tinh tướng và giỏi làm màu như vậy rồi.

Cha mẹ hắn đặt cho cái tên kiểu này, chắc là hắn được di truyền tính cách của bố mẹ mình rồi.

Nhưng nàng nhớ ở thiên giới không có bất kỳ ai tên là Long Ngạo Thiên, cùng lắm thì chỉ là biệt hiệu của Giản Hành Chi thôi, mà còn là do nàng đặt.

Nhưng hắn có thể là Giản Hành Chi à?

Nếu Giản Hành Chi ở đây thì kiểu gì hắn ta cũng phải làm ầm lên với hệ thống, cuối cùng là ta không chết thì ngươi chết.

Đùa à? Bắt hắn ta mặc quần áo màu hồng, vờ nũng nịu, hô cứu mạng?

Tần Uyển Uyển cảm thấy cái hệ thống này có suy nghĩ tự sát.

Nàng nhớ lại tất cả những người mình quen biết trên tiên giới, sau khi xác định không quen biết Long Ngạo Thiên, Tần Uyển Uyển thầm nghĩ tuy người này không phải người làm mưa làm gió ở tiên giới nhưng bằng cường độ thần thức của hắn thì có thể nhìn ra đây là một cao thủ. Hơn nữa còn có hệ thống ở đây, nàng cũng không có cách nào cắt đuôi được hắn ta, không bằng bắt tay hợp tác cho rồi.

Tần Uyển Uyển quyết định từ bỏ việc phỏng đoán thân phận Giản Hành Chi, quay đầu lại bắt đầu báo cáo chuyện của mình: “Vậy ngươi biết tình hình của mèo con không?”

“Biết.” Giản Hành Chi lộ ra vẻ mặt bí hiểm: “Tinh linh nhỏ đã nói với chó con rằng, sau khi mèo con ngủ dậy thì phát hiện bản thân mình đang ở trong một cuốn sách. Mèo con muốn tu luyện thành tiên, thay đổi số mệnh của mình.”

Chỉ là trọng sinh thôi mà, chẳng phải chuyện lớn gì.

Tần Uyển Uyển thở phào một cái, biết là tốt rồi vì nàng không muốn mất thời gian vòng vèo giải thích chuyện này.

Nàng gật đầu, dùng trà thay rượu, nâng ly về phía Giản Hành Chi: “Thôi, nhập gia tùy tục, mong sau này đại lão chiếu cố hơn.”

Giản Hành Chi gật đầu, nhấp một ngụm trà: “Chó con và mèo con có thể gặp nhau cũng là việc chẳng dễ dàng gì, cùng nhau nỗ lực để kết thúc mấy thứ này nhanh một chút.”

“Đại lão nói đúng.” Tần Uyển Uyển suy nghĩ một chút: “Còn một chuyện, ta muốn nhờ ngươi giúp đỡ.”

“Ngươi nói đi.”

“Sau này, nếu chó con muốn làm nhiệm vụ.” Tần Uyển Uyển có chút khẩn cầu nhìn Giản Hành Chi: “Có thể nói với mèo con trước một tiếng không?”

Động tác của Giản Hành Chi dừng lại, có chút khó khăn nói: “Vậy còn phải nhìn xem tinh linh có đồng ý không.” Nói xong Giản Hành Chi nhắc nhở nàng: “Nó biết phóng điện.”

Hắn cũng sắp biến thành một con lôi cẩu rồi.

“Hiểu.” Tần Uyển Uyển gật đầu, không tiếp tục nhiều lời.

Ngay tại thời điểm này, hai người đạt được một loại hòa hợp mà từ trước tới nay chưa từng có.

Giản Hành Chi suy nghĩ một chút: “À0, còn có.” Hắn nói xong, móc một cái gương đồng nho nhỏ từ trong tay áo ra, để lên bàn: “Cái này nên là của ngươi.”

“Cái gì đây?”

Tần Uyển Uyển cầm tấm gương lên, trong nháy mắt mặt kính gương đồng đen kịt lại, Giản Hành Chi không chú ý lắm, nâng chung trà lên giải thích: “Đây là bảo vật của Thiên Lưu tên là ‘Thiên Diện’, hắn sở dĩ có thể biến hóa thành nhiều người như vậy là vì nó. Có nó thì ngươi có thể tùy ý biến thành bất kỳ ai mà ngươi đã từng gặp được.”

Tần Uyển Uyển không nói chuyện, nàng biết đây là khen thưởng của nhiệm vụ nên cũng không từ chối, chỉ là nhìn mặt kính đen thùi lùi, nàng luôn cảm thấy có chút không đúng.

Nàng giơ tay lên niệm chú, muốn phá bỏ ấn ký của chủ nhân Thiên Diện. Nhưng sau khi nàng niệm xong thì Thiên Diện cũng không có thay đổi nào, nàng quay đầu nhìn Giản Hành Chi, nhíu mày: “Tại sao nó không có thay đổi gì?”

Giản Hành Chi nghi ngờ cầm Thiên Diện lên. Tấm gương đồng kia ở trên tay hắn giống như sống lại vậy, trong nháy mắt mặt kính sáng lên, khôi phục dáng vẻ xinh đẹp tinh xảo lúc trước.

Tần Uyển Uyển hoài nghi nhìn Giản Hành Chi: “Hình như… nó nhận ngươi làm chủ rồi kìa?”

Giản Hành Chi không nói gì, hắn giương mắt nhìn nhiệm vụ của mình. Trên thanh nhiệm vụ có một cái là bắt Thiên Lưu đã thực hiện được một nửa, bên dưới là một số nhiệm vụ nhỏ.

Cái gì mà tìm được Thiên Lưu, khiến Thiên Lưu và nữ chính đánh nhau, tất cả mấy cái đó đều đã được tích xanh, chỉ còn cái “Giúp nữ chính lấy được Thiên Diện” đang phát sáng còn chưa hoàn thành.

Hắn nhớ lại một chút mới nhớ tới khi mình lấy cái gương này từ trên người Thiên Lưu thì trên tay có một vết thương, khi đó máu chảy xuống Thiên Diện, trực tiếp nhận chủ.

“Trước mắt,” Tần Uyển Uyển không sao cả, giơ tay chỉ vào nó: “Chỉ có ngươi có thể sử dụng nó để giúp ta đổi khuôn mặt thôi.”

Hai người bọn họ vừa mới cho nổ Vấn Tâm Tông, người biết Giản Hành Chi không nhiều lắm, nhưng Tần Vãn lại là đệ tử của Vấn Tâm Tông.

Giản Hành Chi không lên tiếng, hắn nhìn tiến độ chỉ chạy được một nửa, có chút đau lòng.

Hệ thống đã nói rồi, điểm chính là quyền hạn, điểm càng cao thì chuyện mà hắn có thể làm càng nhiều, khi tới một trình độ nào đó thì thậm chí hắn còn có thể mang sức mạnh của mình tới thế giới này.

Hồi xưa không biết giá trị của điểm, nên bây giờ hắn vẫn còn nợ 400 điểm, không cố gắng một chút thì sao có thể giúp Tần Vãn phi thăng?

Hắn suy nghĩ một lúc, cắn răng: “Để ta nghĩ biện pháp khác.”

Thấy Giản Hành Chi quyết tâm như vậy Tần Uyển Uyển ngáp một cái: “Vậy ngươi nghiên cứu đi, ta đi ngủ trước.”

Giản Hành Chi gật đầu, Tần Uyển Uyển trèo lên giường. Vừa lên thì đã nhìn thấy “Thời gian ngồi thiền còn lại: Một giờ” đang điên cuồng phát sáng.

Nàng hít sâu một hơi, kìm nén nỗi đau trong lòng, ngồi xếp bằng lên.

Nàng chuyển linh khí quanh thân mình một vòng, một lát sau mới phát hiện long đan đã biến mất. Nhưng hơi thở của long đan vẫn ở trong thân thể, Tần Uyển Uyển nhíu chặt mày.

“38.” Nàng nghi ngờ hỏi: “Long đan đi đâu rồi? Ngươi biết không?”

“Ký chủ, quyền hạn của ngươi không đủ.” 38 nghiêm túc nói, nhưng suy nghĩ một chút vẫn là nói cho nàng biết: “Đợi ngươi tới Kiếm Trủng sẽ biết.”

Tần Uyển Uyển nghe vậy cũng không có hỏi nhiều.

Thật ra không cần 38 nói thì nàng cũng có thể đoán ra đôi chút.

Kiếp trước Tô Nguyệt Li thăng cấp rất nhanh, không đến mười năm đã phi thăng. Tần Vãn còn chết trước khi nàng ta phi thằng, tuy không biết nàng ta phi thăng như thế nào, nhưng trong trí nhớ của Tần Vãn vẫn có vài thứ.

Số phận thiên tuyển chi nữ của Tô Nguyệt Li bắt đầu từ viên long đan này, sau khi đạt được long đan thì nàng ta thăng cấp rất nhanh. Có thể nói rằng, viên long đan này chính là cơ duyên rất quan trọng giúp Tô Nguyệt Li phi thăng.

Còn phải sử dụng long đan như thế nào, thì chỉ có thể đợi thiên cơ tiết lộ thôi.

Tần Uyển Uyển nghĩ vậy, nhắm mắt nhập định.

Giản Hành Chi cảm nhận được sự biến hóa của linh khí xung quanh, hết sức vui mừng liếc nhìn nàng một cái.

Bộ dáng nỗ lực đi lên này, cuối cùng cũng hơi giống nữ chính trọng sinh quay lại phục thù rồi.

Hai người tự mình cố gắng, một đêm cứ như vậy trôi qua.

Sáng hôm sau có tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền vào, Tần Uyển Uyển mở mắt ra thì không thấy Giản Hành Chi ở trong phòng, nàng khịt khịt mũi, tới khi tỉnh táo mới xuống giường. Mở cửa ra thấy bên ngoài là một chàng thanh niên cầm cây khóc tang trong tay, mỉm cười đứng ở cửa.

Tần Uyển Uyển đóng sầm cửa lại, Thiên Lưu đã chết rồi cơ mà!

Sắc mặt thanh niên cứng đờ, sau đó vội vàng nói: “Cô nương dừng bước, tại hạ là Bách Tuế Ưu không phải là Thiên Lưu kia.”

Tần Uyển Uyển mất một lúc mới bình tĩnh lại, nhận ra mình vẫn đang mơ ngủ. Nàng gãi gãi đầu, có chút buồn bực: “Xin đạo hữu đợi một chút.”

Nói xong, nàng nhanh chóng thay quần áo, rửa mặt gọn gàng rồi mới mở cửa ra.

Một loạt động tác này tốn không ít thời gian, nhưng sau khi mở cửa thì phát hiện Bách Tuế Ưu vẫn đứng trong sân, vẻ mặt không có chút khó chịu nào.

Hắn cũng lễ phép chào hỏi Tần Uyển Uyển: “Cô nương ra sớm.”

“Bách… Bách đạo hữu.”

Không biết tại sao, nhưng khi nhìn vào khuôn mặt của Bách Tuế Ưu, Tần Uyển Uyển lại cảm thấy xung quanh hơi lạnh.

“Có chuyện gì không?”

“Hôm qua nhận được sự tương trợ của cô nương và một vị đạo hữu khác, tại hạ đặc biệt đến thăm hai vị để nói lời cảm ơn.”

Giọng điệu của Bách Tuế Ưu từ từ chậm rãi, Tần Uyển Uyển quan sát hắn ta mới phát hiện ra một sự thật, cho dù Thiên Lưu đã cố hết sức để bắt chước hành động cử chỉ của Bách Tuế Ưu, nhưng đồ giả thì cũng chỉ là đồ giả thôi. Trên người của Bách Tuế Ưu có một loại khí chất thư sinh nho nhã, lại thấp thoáng mùi đàn hương, ánh mắt trong suốt sạch sẽ. Tóm lại là, thư sinh như tùng như trúc!

Hắn vừa mở miệng lập tức đã tách mình và Thiên Lưu ra, Tần Uyển Uyển thả lỏng, vội xua tay: “Chỉ là thuận tay mà thôi, Bách đạo hữu chớ để trong lòng.”

“Ơn cứu mạng của hai vị chính là nhân quả, ngày sau chắc chắn có nơi dùng tới.” Nói xong, Bách Tuế Ưu gỡ một chuỗi tiền đồng được cột bằng dây đỏ ở bên hông xuống: “Cô nương có thể dùng đồng tiền để gọi ta.”

“Ngươi quá khách sáo rồi.”

***

Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~

Các tình yêu nghỉ lễ vui vẻ nha ??


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.