Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ

Chương 25: Sinh là người chết là quỷ Thiên Linh tông



Kiều Cô Phong tự mình dẫn đội, đồng thời bảy đại trưởng lão thì có đến năm người có mặt ở đây, hơn nữa còn có một ngàn đệ tử tinh anh. Lần này Ảnh Phong tông xuất kích, thật sự có thể nói là đã dốc toàn bộ lực lượng vốn liếng của mình ra a !

Diệp Thần ánh mắt âm trầm nhìn toàn bộ cục diện, thế nhưng khóe miệng lại lộ ra một tia châm chọc, cười nhạo không dễ phát hiện.

“Chúng đệ tử nghe lệnh, chuẩn bị nghênh chiến đánh địch. Trận chiến này của Thiên Linh tông chúng ta, chỉ có thể thắng, không thể bại, một khi bại chính là vạn kiếp bất phục !”

Nghe được lời nói này của Diệp Thần, trên mặt Dương Phong không khỏi lộ ra cười khổ, hắn đương nhiên biết lần này nếu như chiến đấu thất bại, liền chính là vạn kiếp bất phục a !

Thế nhưng đối mặt với lực lượng của Ảnh Phong tông, bọn họ thật sự là phần thắng rất ít a.

Diệp Thần lấy ra thiên ấn, nhàn nhạt mở miệng nói rằng: “Thiên Linh tông chúng ta bị đạo chích đột kích, hết thảy đệ tử Thiên Linh tông nghe lệnh, theo bản tông nghênh chiến, để bọn chúng có đi mà không có về !”

Cùng lúc đó, trên hải vân số mệnh Thiên Linh tông pho tượng của Diệp Thần cũng phát ra âm thanh giống như đúc, đồng thời từ bên trong pho tượng phát ra âm thanh giống như tiếng sấm rền vang, trong khoảnh khắc truyền đi khắp toàn bộ Thiên Linh tông.

“Là âm thanh của tông chủ, chúng ta mau mau chuẩn bị, đám khốn nạn Ảnh Phong tông kia đến rồi, chúng ta nhanh đi nghênh chiến.” Nghe được âm thanh của Diệp Thần, lập tức có đệ tử hô to lên.

Bọn họ chờ đợi khoảnh khắc này đã lâu, nếu trận chiến này đã không có cách nào tránh khỏi, như vậy liền mặc kệ chết sống đi, thống khoái chiến một hồi là được rồi, như thế dù có chết cũng không có khó chịu. Thân nam tử nên là chết trên chiến trường a !

” Đám rác rưởi Ảnh Phong tông rốt cục cũng đến rồi, dám bắt nạt trên đầu Thiên Linh tông chúng ta, lão tử nhất định phải làm cho bọn chúng đẹp mặt !”

” Thiên Linh tông chúng ta có lịch sử lâu đời, ở xa xưa càng là thượng phẩm tông môn, đã từng xuất hiện qua cường giả Nguyên Thần cảnh, ở đâu ra một a miêu a cẩu Ảnh Phong tông lại có thể so sánh cùng với chúng ta nha.”

“Chiến một trận thống khoái đi, giống như tông chủ đã nói, để bọn chúng có đi mà không có về !”

. . .

Chúng đệ tử Thiên Linh tông tinh thần không có một chút nào gọi là sợ hãi, trái lại càng là chiến ý vang dội hừng hực bốc lên.

Những người đệ tử này, rất nhiều người đều là từ vài tuổi đã bắt đầu gia nhập Thiên Linh tông, ở trong tông môn sinh hoạt mười mấy năm, thậm chí là mấy chục năm, đã sớm coi Thiên Linh tông là nhà của chính mình.

Bởi vì thời gian bọn họ sinh hoạt ở Thiên Linh tông, so với ở nhà cùng cha mẹ càng là dài hơn, cho nên lòng trung thành đối với Thiên Linh tông cũng là cực kỳ cường thịnh.

Bây giờ Ảnh Phong tông xâm lấn, chẳng khác nào là đến xâm chiếm quê hương nơi ở của những đệ tử này, bọn họ làm sao có khả năng không nổi giận được ?

Lời nói của Diệp Thần thông qua pho tượng số mệnh truyền khắp toàn bộ Thiên Linh tông, cho nên đám người Ảnh Phong tông cũng có thể nghe được rõ rõ ràng ràng.

Đại trưởng lão Ảnh Phong tông Vu Thành Binh cười nói: “Đám người Thiên Linh tông cũng thật là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ a, thật là ngu xuẩn mất khôn, chết chưa hết tội !”

Ở trong mắt Ảnh Phong tông bọn họ, khi lão tông chủ Thiên Linh tông tạ thế, cư nhiên lại cho một tiểu tử lên kế vị, bây giờ chỉ là nỏ mạnh hết đà, thật không thể cùng Ảnh Phong tông chống lại.

Tông chủ Ảnh Phong tông Kiều Cô Phong thản nhiên nói: “Chỉ là một con thú bị thương chống trả khi tới mức đường cùng thôi, phí công vô dụng, người không biết tự lượng sức mình trên thế giới thật là quá nhiều rồi, nếu bọn họ thật chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, vậy chúng ta liền tiễn đưa bọn họ một đoạn vào quan tài a !”

Trong khi nói chuyện, đại quân Ảnh Phong tông đã bước vào đến trước sơn môn Thiên Linh tông rồi.

Lúc này bên trong sơn môn, hơn một nghìn đệ tử Thiên Linh tông đã bố trí chiến trận, chiến ý ngút trời, đằng đằng sát khí.

Bảy đại trưởng lão tụ hội, trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Diệp Thần một thân áo bào trắng, khí thế tông chủ tỏa ra cao đến ngút trời bốc ra không dứt !

Những đệ tử này toàn bộ đều là từ luyện thể trung kỳ cảnh giới trở lên, mỗi một người đều tu vị không cạn là tinh anh của tông môn, có sức đủ đánh một trận.

Ngoài ra còn có rất nhiều đệ tử luyện thể tiền kỳ, Diệp Thần để bọn họ ẩn núp trong bóng tối, cũng chưa phải là lúc sử dụng họ.

Đệ tử luyện thể tiền kỳ, sức mạnh quá yếu, ở trong chiến đấu căn bản không có tác dụng gì, thậm chí còn có thể thành cản trở không cần thiết.

Ở ngoài sơn môn, đại quân Ảnh Phong tông khí thế hùng hổ mà tới, thề phải đem Thiên Linh tông gà chó không tha nhất định phải san bằng tất cả.

Tông chủ Kiều Cô Phong bước lên phía trước, khuôn mặt lãnh khốc vô tình, để lộ ra một loại khí thế bễ nghễ thiên hạ.

“Thiên Linh tông, các ngươi hiện tại quy hàng Ảnh Phong tông, ta đây liền nể tình lão tông chủ các ngươi tha cho các ngươi một mạng a !” Kiều Cô Phong mở miệng, ngữ khí lạnh lẽo, cao cao tại thượng nói.

“Nếu không, bản tông đem sẽ san bằng đồ diệt tất cả các ngươi, hôm nay nhất định sẽ để cho Thiên Linh tông các ngươi máu chảy thành sông, tiếng kêu than dậy khắp đất trời.”

Nghe được ngữ khí của Kiều Cô Phong, toàn bộ mọi người Thiên Linh tông đều triệt để nổi giận, mặc kệ là trưởng lão hay là đệ tử, đều bị thái độ cao cao tại thượng của Kiều Cô Phong làm cho tức giận.

Rõ ràng là đến xâm phạm Thiên Linh tông chúng ta, trái lại còn lấy một bộ dáng cao quý lãnh diễm bố thí cho chúng ta, dù là ai đều không thể chịu được loại sỉ nhục này.

“Kiều lão tặc, đều đến mức này rồi, muốn chiến liền chiến, sao lại dông dài như thế ? Thực sự là không biết xấu hổ, ngươi mấy chục năm nay đều là sống ngu như vậy sao ?” Ngày thường Đại trưởng lão Úy Trì Phong tính tình luôn là thận trọng cẩn thận vậy mà lần này lại là người nổi giận trước tiên, hỏa khí mười phần quay về phía Kiều Cô Phong quát.

Úy Trì Phong trợn mắt ép thẳng tới chỗ Kiều Cô Phong, chiến ý vang dội, không sợ hãi chút nào.

Thân là Đại trưởng lão Thiên Linh tông, thân là người mạnh nhất Thiên Linh tông, hắn lúc này nhất định phải đứng ra, một mình chống đỡ đảm nhiệm một phương !

Úy Trì Phong, cao thủ cảnh giới luyện khí đỉnh phong, coi như là Diệp Thần có là tông chủ đi chăng nữa, nếu không mượn dùng số mệnh Thiên Linh tông cùng sức mạnh của chúng đệ tử, cũng không thể là đối thủ của Úy Trì Phong.

Cho dù là Tây Môn Xuy Tuyết, không có cùng Úy Trì Phong giao thủ qua bao giờ, nhưng có điều theo suy nghĩ của Úy Trì Phong, Tây Môn Xuy Tuyết tuy rằng kiếm pháp thông thần, thế nhưng chân khí dù sao cũng quá yếu, vì lẽ đó nên cũng không phải là đối thủ của chính mình.

Vì vật vào lúc này, người duy nhất có thể đứng ra, chính là hắn Úy Trì Phong !

Diệp Thần nhìn thấy Úy Trì Phong đứng ra, cũng không có ngăn cản, hắn thân là tông chủ, đương nhiên không thích hợp làm người thứ nhất đứng ra, nhất định phải giữ lại đè ép tình cảnh.

Nếu như mình là người thứ nhất đứng ra, sẽ chỉ làm cho Ảnh Phong tông càng thêm khinh thường Thiên Linh tông bọn họ.

Mà Kiều Cô Phong bên kia Ảnh Phong tông hiển nhiên là xem thường Úy Trì Phong, hắn lạnh lùng nói:

“Úy Trì Phong, thời điểm bản tông trở thành luyện thần cường giả, ngươi mới chỉ là giun dế luyện khí hậu kỳ thôi. Coi như là ngươi hiện tại đã đạt đến cảnh giới luyện khí đỉnh phong, thì ở trong mắt bản tông ngươi vẫn chỉ là con sâu cái kiến !

Coi như chính là con sâu cái kiến cũng còn có tác dụng của con sâu cái kiến, bản tông hiện tại vị tha cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi đồng ý thần phục Ảnh Phong tông, không những có thể miễn được tội chết, còn có thể trở thành trưởng lão Ảnh Phong tông ta, hưởng thụ số mệnh của Ảnh Phong tông ta.”

Ngươi hẳn phải biết, Ảnh Phong tông ta trước kia đã chiếm đoạt qua một hạ phẩm tông môn, nếu như lại chiếm đoạt mệnh số của Thiên Linh tông các ngươi, Ảnh Phong tông ta liền có cơ hội trở thành trung phẩm tông môn thứ hai nơi đây a.

Nếu ngươi trở thành trưởng lão của một trung phẩm tông môn, như vậy khí vận được hưởng, so với hiện tại sẽ tăng thêm gấp mười lần !”

Đại chiến đã đến thời khắc mấu chốt, Kiều Cô Phong lại còn nghĩ đến việc thu phục Úy Trì Phong, cũng xác thực là có tâm ái tài nổi lên.

Ảnh Phong tông bọn họ coi như là diệt Thiên Linh tông, trở thành trung phẩm tông môn, cũng nhất định sẽ phải trả một cái đại giới. Còn nữa gốc gác Ảnh Phong tông vốn là so với trung phẩm tông môn kém hơn rất nhiều, vì lẽ đó cần phải gấp rút tuyển nhân tài đến ổn định địa vị cùng thực lực.

Úy Trì Phong cười lạnh nói: “Kiều Cô Phong, đã đến mức này rồi, ngươi còn muốn xúi giục ta phản bội tông môn, thực sự là buồn cười vô tri đến cực điểm !”

“Ta Úy Trì Phong sinh ra là người Thiên Linh tông, chết thì làm quỷ của Thiên Linh tông, muốn Úy Trì Phong ta thần phục, Ảnh Phong tông các ngươi còn kém xa một vạn tám nghìn dặm, các ngươi không xứng để ta thần phuc !!”

Trên khuôn mặt lãnh khốc của Kiều Cô Phong xuất hiện một tia phẫn nộ, lạnh giọng nói: “Đã như vậy thì ngươi liền đi làm quỷ của Thiên Linh tông đi !”

Hắn đem bội kiếm trên người rút ra, quay về phía Đại trưởng lão Vu Thành Binh bên cạnh nói:

“Đại trưởng lão, ta ban cho ngươi thanh Thanh Phong Kiếm này, đi chém chết lão thất phu này cho ta !”

. . .


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.