Vô Tính Phồn Diễn Thì Đại (Thời Đại Sinh Sản Vô Tính)

Chương 80



Mấy năm sau đó, thông qua nỗ lực của Viên Hạo, lúa nước tiểu mạch đều được trồng ra, có thể mở rộng trên diện rộng, vẫn đề lương thực của nhân loại cuối cùng cũng có thể coi như là được giải quyết, đồng thời bởi vì Viên Hạo không ngừng vận chuyển đất, phân trong không gian, thậm chí cả cỏ, nông trường của cậu, bao gồm cả vùng xung quanh, chất đất cùng được chậm rãi cải thiện, hiện tại đều biến thành một đám ruộng tốt.

Toàn bộ phạm vi nông trường không ngừng được mở rộng, mấy cây lúc trước Viên Hạo lúc trước cấy ghép trong không gian, mấy năm qua không chỉ có lớn hơn, còn mọc ra không ít mầm cây nhỏ. Sau khi mầm cây nhỏ lớn lên, Viên Hạo liền đem tất cả chúng cấy ghép ra, trồng xung quanh nông trường. Những cây này vốn sinh trưởng ở đây, mọi người cũng không để ý nhưng chúng được không gian chậm rãi cải thiện, hình dáng rất được, không đến mấy năm, đều lớn hơn rất nhiều, nơi này chậm rãi biến thành nói có môi trường tự nhiên tốt nhất.

Trong lúc đó, Viên Hạo mang Lý Ích tới không gian của mình, Lý Ích đối với nhà này của Viên Hạo rất kinh ngạc. Một ngày nào đó Viên Hạo phát hiện không gian đã biến mất rồi. Cậu ý thức được không gian đã hoàn thành sứ mạng của mình. Hiện tại đã có một lượng lớn hạt giống, đồ vật trong không gian cũng đều an cư lạc nghiệp trong nông trường của cậu. Hiện tại môi trường trái đất cũng chậm rãi thay đổi, cuộc sống con người cũng càng ngày càng náo nhiệt. Mất đi không gian, Viên Hạo cùng Lý Ích cũng không có ảnh hưởng lớn, cuộc sống bây giờ cũng tốt hơn nhiều, có hay không, đối với hai người bọn họ cũng không có quan hệ nhiều.

Ba năm sau, nghiên cứu của Chu Lực có đột phá quan trọng. Hắn gạt mọi người, lấy tinh trùng của Viên Hạo sinh sản ra ba đứa bé, mười tháng sau, hai nữ một nam khỏe mạnh ra đời, Chu Lực An cùng trợ thủ của hắn hầu như cao hứng đến ngất đi. Bao nhiêu năm, cuối cùng cũng có bé gái sinh ra, điều này nói rõ năng lực sinh sản của cậu tốt hơn không biết bao nhiêu lần. Thành quả lớn như vậy, Chu Lực An thông báo cho Lý Ích đầu tiên.

“Cái tên khốn kiếp này.” Lý ích vừa nghe nói việc này, đầu óc lập tức bất tỉnh, câu mắng người bật thốt lên, dưới tình huống  căn bản là không biết chuyện gì bỗng nhiên có ba đứa con, nhưng nghĩ đến có hai bé gái, Lý Ích muốn mắng lại mắng không ra, bất kể nói thế nào, từ trên người hai bé gái này, mọi người đều nhìn thấy hi vọng sinh sôi của nhân loại.

“Haizzz, chuyện này vẫn là do anh nói cho Viên Hạo đi.” Chu Lực An không hề áp lực đem chuyện này ném cho Lý Ích, trong lòng hắn rất rõ ràng, không có Viên Hạo cho phép, hắn liền tạo ra ba đứa bé này, không biết Viên Hạo sẽ có suy nghĩ gì, hơn nữa còn là bé gái mà hai trăm nghìn năm cũng chưa từng xuất hiện. Sau này chỉ sợ những ngày yên tĩnh của Viên Hạo không còn, ba đứa bé, hai đứa là nữ, sẽ khiến cho vạn chúng chú ý. Kỳ thực, sau khi Viên Hạo kết hôn sau, sinh hoạt vẫn bình thường, vì cậu là bạn đời của lãnh đạo, hơn nữa cậu có nhiều thành quả nghiên cứu như vậy, nhân dân toàn cầu không người nào là không biết cậu, mỗi khi cậu đến, mọi người đều chỉ nhau, nhưng Viên Hạo đều quen rồi, lại không thích xã giao,mỗi năm chỉ chiếu lệ tham gia mấy hoạt động, bình thường đều là Lý Ích giúp cậu cản. Cuộc sống của cậu cũng coi như yên bình, lần này có lẽ là triệt để đánh vỡ.

Vì hài tử trưởng thành an toàn, Viên Hạo vốn định đem bọn chúng lén lút nuôi dưỡng trong nông trường, không cho ngoại giới biết, nhưng chuyện cậu có hai bé gái, làm sao có thể giấu được, cuối cùng cậu cũng không thể làm gì khác hơn là chính thức tuyên bố trên giới truyền thông. Cậu cuối cùng cũng mang bọn nhỏ chuyển đến biệt thự của Lý Ích, nơi này tính bảo mật rất mạnh, không có bất kì người nào không được sự cho phép có thể ra vào, vì vậy sinh hoạt của ba đứa bé tạm thời còn rất tốt, chỉ có điều chính phủ yêu cầu sau một quãng thời gian phải đề Viên Hạo mang theo ba hài tử xuất hiện trước mắt công chúng, để mọi người thấy hai tiểu công chúa quý giá nhất trên trái đất. Hai tiểu công chúa này cũng trở thành minh tinh được hoan nghênh nhất trên trái đất.

Sau khi có ba đứa con, sinh hoạt của Viên Hạo hoàn toàn thay đổi. Đầu tiên là cậu tự mình nuôi con, cậu không yên lòng đem con cho người chuyên giáo dục trẻ con, dù sao trong lòng của cậu, trẻ con chung qua do chính cha mẹ của chúng nuôi vẫn tốt hơn, vì vậy hầu hết thời gian cậu đều chăm sóc trẻ con. Tuy rằng trong nhà có ba chuyên  gia chăm sóc trẻ con, hơn nữa Lý gia gia càng sợ cậu không chăm sóc tốt, đem quản gia chăm sóc Lý Ích từ nhỏ đem đến bên này, chính hắn hầu hết thời gian cũng ở bên này, cùng chăm sóc ba đứa bé, nhưng vẫn rất bận bịu.

Mấy năm qua dưới sự chỉ đạo của Viên Hạo, An Tâm cùng An Bình cũng đều trở thành những nhà khoa học nông nghiệp, hai người bọn họ hoàn toàn có thể thay thế cho Viên Hạo đi chỉ đạo trồng lúa nước ở khắp nơi. Vì vậy Viên Hạo thừa cơ hội này liền lặng lẽ lui ra, không chạy chung quanh nữa, ngoại trừ nông trường, cậu chỉ thỉnh thoảng ra ngoài, mấy nông trường lớn khác, cậu đều giao cho An Tâm cùng An Bình. Viên Hạo ở nhà toàn tâm toàn ý chăm sóc ba tiểu bảo bối, thỉnh thoảng muốn mang bọn họ ra ngoài lượn vài vòng, chụp vài bức ảnh, để mọi người thấy Tường Tường, Thụy Thụy, Phong Thu (được mùa), đối với nhi tử được đặt tên là Phong Thu, Lý Ích cùng tất cả mọi người đều không nói gì, đều cho rằng rất phù hợp với thân phận của Viên Hạo, cậu luôn hi vọng hoa mầu được mùa. Hai bé gái lấy tên là Tường Thụy(điềm lành) đều là tên may mắn.

Có thêm ba hài tử, Viên Hạo mỗi lần xuất hành đều mang một lượng lớn nhân thủ, còn không kể đến những người bảo vệ bí mật. Vì bảo đảm an toàn cho bốn cha con bọn họ, Lý Ích quả thực thao nát tâm, hiện tại hai tiểu công chúa duy nhất, đều là bảo bối toàn cầu, an toàn của họ là một chuyện quan trọng, vì thế chính phủ liền thành lập hai đoàn bảo vệ, một là Nhất Ám, phân tán bốn phía bảo vệ bọn họ. Ngoài ra, còn có một ít nhân thủ Lý Ích sắp xếp trong bóng tối bảo vệ bọn họ. Chỉ sợ vạn nhất có người có ý nghĩ tà ác, cướp đi hai tiểu công chúa.

Tuy rằng có lượng lớn nhân thủ chăm sóc ba hài tử, Viên Hạo mỗi ngày ngoại trừ cùng ba đứa chơi đùa, còn có một việc cần chính cậu động thủ, chính là tắm rửa cho bọn nhỏ. Hài tử mới ra đời, toàn thân mềm mại, lần đầu tiên cậu tắm cho chúng, quả thực không dám làm, nhưng sau nhiều lần làm, động tác dần dần mềm lại, sau khi tắm xong, cậu còn phải bồi ba bảo bối tắm đến thơm ngát chơi một lúc, chờ bọn hắn đều ngủ, mới có thể nghỉ ngơi.

Mới đầu, vì chăm sóc hài tử, Lý Ích đem phòng trẻ con sắp xếp ở cùng một tầng bọn họ, nhưng buổi tối Viên Hạo nghe được tiếng khóc của chúng, cậu dù ngủ sâu đến mức nào, chỉ cần nghe được động tĩnh liền lập tức rời giường, chạy đến phòng trẻ con ôm chúng. Vì thế, Lý Ích liền cố ý đem gian phòng của hai người chuyển lên tầng, nhưng kết quả vẫn vậy, hắn không hiểu nổi, sau Viên Hạo lại nghe được động tĩnh như vậy. Kỳ thực có người chuyên chăm sóc hài tử, những chuyện này căn bản không cần Viên Hạo tự mình làm. Nếu như buổi tối, hài tử khóc nháo một lần, Viên Hạo lại xem ba lần, trên căn bản, có hài tử, Viên Hạo căn bản không ngủ được một giấc tử tế, hầu như mỗi tối đều chạy đến hai, ba lần, không tới một tháng, tinh thần của cậu liền trở nên suy sụp uể oải, cả ngày đều ngáp, một bộ thiếu ngủ.

Lý Ích vô cùng đau lòng cậu, luôn muốn buổi tối cậu không cần lên, nhưng người này nghe không được một chút gió thổi cỏ lay, nếu như đêm nào không có bọn nhỏ khóc nháo, cậy còn cảm thấy không bình thường, thế nào cũng muốn lên xem xem. Càng làm cho Lý Ích khó chịu chính là, có lúc, hai người thân thiết hăng say, bên kia truyền đến tiếng vang của hài tử, Viên Hạo liền đẩy hắn ra, phủ thêm áo chạy đến phòng hài tử. Mỗi khi vào lúc này, Lý Ích đều mắng tám đời Chu Lực An một trận mới nguôi giận.

Một ngày mấy bữa ăn chính là thời điểm náo nhiệt nhất, ba đứa bé đều có người cho ăn riêng, sau khi uống vừa xong, Viên Hạo sẽ đích thân ôm một chút, chơi cùng bọn chúng một chút. Ba hài tử đều thân thiết một ít, đối với ba đứa, cậu đều đối xử bình đẳng, đều là con của cậu, cậu cũng không muốn giống như mọi người đều yêu thích hai tiểu công chúa, hơn nữa từ nhỏ cậu đều chịu đối xử khác biệt, cho nên đối với ba đứa nhỏ này, cậu đều đặc biệt để tâm. Ba gia hỏa giống như có tâm linh cảm ứng, vừa đến tay cậu liền đặc biệt nghe lời, đến tay người khác lại rất nghịch nháo, hơn nữa tất cả mọi người đều cưng chiều hài tử, vừa nghe thấy tiếng khóc liền hận không thể dùng trăm phương ngàn kế dỗ dành, sau một quãng thời gian, khi ba đứa hơi lớn, đều rất cáu kỉnh. Trong nhà có ba hài tử như vậy, vừa khóc lên liền kinh thiên động địa, khiến cho cả nhà đều vây quanh, không tới ba tháng, chất lượng sinh hoạt của Lý Ích liền giảm đi một nửa, lão bà cả ngày ôm hài tử, nếu không thì ngủ bù, căn bản không để ý đến hắn. Muốn trải qua thời gian phu phu sinh hoạt, còn phải chọn thời gian không bị quấy rối.

Dưới sự cố gắng của Chu Lực An, sử dụng Viên Hạo nghiên cứu ra một loại thuốc, phân cho á nhân mới thành niên thí nghiệm, sau mười năm, thí nghiệm thành công, có chút á nhân có thể có năng lực sinh dục bình thường, sinh ra hài tử, nam nữ đều có. Cứ như vậy, ước chừng năm trăm hài tử được sinh ra bình thường, tỉ lệ nam nữ cũng tương đương, hai mươi năm sau, đời kế tiếp của bọn họ được sinh ra bình thường. Nhân loại lại một lần nữa trở lại thời đại sinh dục hài tử bình thường.

Hoàn chính văn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.