Sau khi xác định được sân bay mà hai tên gián điệp đang ẩn nấp, ban lãnh đạo cơ quan cảnh sát quốc tế đã ngay lập tức điều động toàn bộ nhân lực của mình đến đó với mục tiêu bắt sống hai tên này nhằm phục vụ cho quá trình điều tra còn đang dang dở, thanh tra Kleton đã xung phong đảm nhiệm chức vụ chỉ huy trưởng cho nhiệm vụ lần này.
Sân bay 16366
19 giờ 48 phút
“Thanh tra Kleton đây, tình hình ở đó như thế nào rồi Trung úy Josh, hết ?”
“Mọi thứ vẫn đang trong tầm kiểm soát thưa thanh tra trưởng, toàn đội đã vào vị trí của mình và sẵn sàng đợi lệnh hành động, riêng lực lượng bên ngoài vẫn còn đang giúp cảnh sát khu vực lập rào chắn ạ, hết.”
“Được rồi, vậy công tác kiểm tra hành khách vẫn diễn ra suôn sẻ chứ, hết ?”
“Vẫn ổn thưa ngài, có điều sân bay hiện đang chứa rất nhiều người, hơn nữa do lo sợ bệnh dịch nên ai ai cũng sử dụng khẩu trang cả, vì vậy nên tôi nghĩ công tác kiểm tra nhân dạng có lẽ là sẽ mất nhiều thời gian hơn dự tính đấy ạ, hết.”
“À vâng…xin thanh tra giữ máy giúp cho một chút ạ, hết.”
“…”
“Alo, dạ thưa thanh tra vẫn còn ở đó chứ ạ ?
“Tôi vẫn còn ở đây, có chuyện gì vậy Trung úy, hết ?
“Dường như ở phía Bắc của sân bay vừa mới xuất hiện một vài tiếng súng nổ, tôi nghĩ có lẽ bọn chúng đã xuất đầu lộ diện rồi, cả đội đã sẵn sàng cả rồi, xin đợi lệnh của thanh tra ạ, hết.”
“Một vụ xả súng sao ? Anh hãy liên lạc cho phe ta ở phía Bắc, ra lệnh cho họ dừng bắn ngay lập tức, tất cả các anh tuyệt đối không được gây hại gì đến hai tên gián điệp đó, hết.”
“Nhưng, thưa thanh tra–“
“Đừng thắc mắc và làm ngay đi, hãy cử bộ phận phòng vệ đến đó ứng phó ngay lập tức, không cần phải chờ tôi đến đâu, bằng mọi giá phải bắt sống bọn chúng cho bằng được, hãy cố gắng giữ cái mạng của chúng và không được để chúng chạy thoát, Kleton xin hết.”
Một cuộc đấu súng kịch liệt đã diễn ra tại phía Bắc của khu sân bay, tiếng súng liên tục vang lên khiến những hành khách ở đây sợ hãi chạy tứ phía, họ vừa lo sợ sự xuất hiện của những tên khủng bố và không tặc vừa lo sợ sự xuất hiện của dịch bệnh bí ẩn tại Kingheat tái bùng phát.
Trước đó do sơ suất nên một tên gián điệp trong lúc ẩn nấp đã không may lướt qua một camera an ninh đặt ở điểm mù của sân bay, dù đã cố tỏ ra rất bình thường nhưng tên này vẫn toát ra một dáng vẻ cực kỳ khả nghi, điều này đã khiến cho bảo vệ sân bay để ý và tìm cách chặn đường tên này rồi mời về phòng thẩm vấn, trên đường đi hắn ta đã lấy ra một khẩu súng ngắn và nổ liên tiếp năm phát đạn khiến cho hai viên bảo vệ tội nghiệp thiệt mạng.
Tiếng súng ồn ào vang lên đã khiến cho những sĩ quan cảnh sát gần đó nghe thấy và ngay lập tức chạy đến hiện trường, cuộc đấu súng này đã khiến cho hai trong số sáu sĩ quan cảnh sát có mặt tại phía Bắc bị bắn trọng thương, trong lúc đó thì ở phía Tây, tên gián điệp còn lại cũng đã bị phát hiện.
Hắn ta đã cố gắng nổ súng để chống trả nhưng không thành, vì vậy nên hắn ta đã cố dùng súng để uy hiếp một cô gái nhằm bắt cô này làm con tin của mình để có thể lên được máy bay, với một phát đạn ghim thẳng vào tay phải, lính bắn tỉa từ bên ngoài đã thành công trong việc tước đi khẩu súng và khiến hắn ngã khuỵu xuống đất trong đau đớn sau khi quá trình hòa giải thất bại.
Ngoài hai khẩu súng và số tiền khổng lồ không rõ nguồn gốc mà cả hai tên này mang theo bên mình, cảnh sát còn thu giữ được thêm một vài ống tiêm y tế loại nhỏ có xuất xứ từ một công ty dược phẩm có tên là Benefits With Future, những ống tiêm này đều chứa một dung dịch chất lỏng có màu xanh lá đậm đặc, bề ngoài của chất lỏng này nhìn rất giống với một loại nước ép hoa quả.
Chàng thanh niên Henry Westford lại một lần nữa được các đặc vụ hộ tống đến sở cảnh sát theo yêu cầu của thanh tra Kleton, kể từ khi cung cấp những thông tin quan trọng về vụ bùng phát kỳ lạ tại nhà tù Better Future, anh ta đã nằm trong danh sách những nhân chứng quan trọng mà cảnh sát cần phải bảo vệ cho đến khi nào các vụ án có liên quan đến anh hoàn toàn kết thúc.
Ngày 7 tháng 5
Văn phòng thanh tra Jeff Kleton
“Ông đã có thông tin về vụ việc kỳ lạ xảy ra tại nhà tù rồi hay sao mà gọi tôi đến thế, thanh tra Kleton ?”
“À, cũng không hẳn là vậy đâu, chỉ là bọn ta vừa tìm thấy một vài vật dụng khá là thú vị mà ta nghĩ cậu có thể hứng thú thôi, chờ ta một chút.” – Nói rồi thanh tra Kleton lấy trong túi quần ra một đôi găng tay màu trắng và đưa cho Henry, dù cảm thấy kỳ lạ nhưng Henry vẫn làm theo lời của thanh tra Kleton, sau khi anh đã đeo găng tay đầy đủ, ông ta lại lấy ra thêm những cái ống tiêm kỳ lạ lúc trước và đặt lên bàn.
“Hết găng tay rồi lại đến ống tiêm, rốt cục thì đang có chuyện gì vậy hả thanh tra Kleton, tôi không hiểu gì cả ?” – Henry nhìn thanh tra Kleton và hỏi.
“Được rồi, cậu hãy lắng tai lên mà nghe này, cách đây vài ngày sở cảnh sát quốc tế đã âm thầm mở một cuộc điều tra quy mô lớn nhằm truy tìm bọn gián điệp đã làm cho thông tin bị rò rỉ ra bên ngoài, hai tên gián điệp mà bọn ta vừa tóm cổ được chính là bọn phải chịu trách nhiệm cho những cái chết tại chiến dịch tái chiếm Kingheat đấy.”
“Một cuộc điều tra mật sao ?”
“Phải, nhờ ơn Chúa nên vài tuần trước bọn ta đã tìm thấy và bắt sống được cả 2 tên ấy cùng một lúc tại sân bay rồi, ta chỉ mong là cái vụ bắt bớ này sẽ giúp cho tất cả mọi người tiến gần hơn một bước nữa để kết thúc cái chuỗi ngày kinh hoàng này thôi.”
“Vâng, tôi hiểu, nhưng mà những cái ống tiêm này là sao vậy ?”
“Tất cả những thứ này đều thuộc về hai tên khốn đấy đấy, ta không biết vì sao mà bọn chúng lại có những thứ này nhưng những cái ống tiêm này rất là nguy hiểm đấy, dù đeo găng tay rồi nhưng ta nghĩ cậu nên cẩn thận một chút.”
Henry lấy ra một ống tiêm ngẫu nhiên và xem xét nó rất kỹ càng, chẳng khác gì một nhà khoa học đang chăm chú nhìn chằm chằm vào những vật dụng trong phòng thí nghiệm của mình vậy, sau một hồi say sưa với những ống tiêm thì anh ta mới quay sang nói chuyện với thanh tra Kleton.
“Có vẻ như ông đúng rồi đấy thanh tra Kleton ạ, mấy thứ này không chỉ nguy hiểm đâu mà là cực kỳ nguy hiểm mới đúng, vậy bên y tế có xác định được cái thứ nước màu xanh quái lạ này là gì chưa ?”
“Chà, cũng không có gì đâu, đó chỉ là máu có chứa tế bào của virus GBV thôi Henry à.”
“Vậy à, đúng là như những gì mà tôi nghĩ.”
“Ồ, cậu có vẻ bình tĩnh quá nhỉ Henry, có lẽ nào cậu cũng liên quan đến việc này không ?”
“Ông biết đùa lắm đấy thanh tra Kleton à, nhưng xin lỗi nhé, dù cho tôi có thông minh đến mấy đi chăng nữa thì tôi cũng chẳng có hứng thú gì với việc giết người khác bằng mấy thứ này đâu, hơn nữa chỉ cần nhìn màu sắc của cái chất lỏng đó thì ai cũng có thể nhận biết được thôi.”
“Ta biết chứ, chỉ là ta nghĩ cậu sẽ phát hoảng lên hay gì đó khác chứ không phải là cái thần thái bình thản như thế này, trò hù dọa này phản tác dụng với cậu à ?”
“Trời ạ, đầu óc của ông để ở đâu vậy, tôi thật chẳng hiểu tại sao ông có thể lên được đến chức thanh tra cơ đấy. Nhưng mà, tại sao ông lại cho tôi xem những thứ này ?”
“À, ta chỉ nghĩ là có lẽ cậu sẽ vì chuyện này mà gia nhập vào đội điều tra của ta không biết chừng, nếu cậu muốn thì cậu sẽ có được một suất làm thanh tra ngay lập tức đấy, cậu nghĩ sao ?”
“Ông đang hối lộ tôi đấy à ?”
“Không không, ta nào có vậy, đúng là ta đang cần cái đầu thiên tài của cậu để điều tra giúp đấy nhưng mà tùy cậu thôi, ta đâu có ép gì đâu nào.”
“Lời đề nghị của ông thú vị đấy, nhưng mà cho tới giờ tôi vẫn chưa giúp ích được gì cho đội của ông cả, với lại tự nhiên vụt cái từ một thằng cai ngục thấp kém thành một anh thanh tra cao quý, điều này không phải lạ lắm sao ?”
“Lạ chứ, nhưng mà ta nghĩ chắc chẳng có ai để tâm việc đó đâu, lỡ như có thì chỉ cần nhìn vào những gì mà cậu cống hiến thì họ sẽ hiểu thôi mà.”
“Ông nói thì cũng có lý thật, nhưng hiện giờ thì tôi vẫn là nhân chứng quan trọng cần được bảo vệ mà phải không nào, giờ mà đột nhiên lao vào làm thanh tra thì, vi phạm luật nhân chứng là cái chắc.”
“Ừ nhỉ, ta quên không nghĩ đến chuyện đó nữa đấy.”
“Thôi được rồi, tôi có ý này, cho đến khi nào mà cái mớ hỗn độn này được giải quyết xong thì tôi sẽ làm thanh tra ngầm nhé ?”
“Thanh tra ngầm ? Ý cậu là lấy danh nghĩa nhân chứng mà tham gia vào điều tra chung sao ?”
“Chính xác rồi, giờ thì một lần nữa, rất vui khi lại được hợp tác với ông nhé, thanh tra Kleton.”
“Ta cũng vậy đấy, đội trưởng Henry à.”
“Đội trưởng ? Ông nói gì vậy thanh tra Kleton ?”
“Cho đến khi nào mọi việc kết thúc thì cậu sẽ được nhận một đặc quyền đó là làm cấp trên của ta, cậu nên biết ơn điều này đi đấy Henry.”
“Chà, thật vậy sao, thế thì tôi không khách sáo đâu nhé “đàn em” Kleton”
“Cái thằng này, mới được lên chức mà to gan nhỉ ?”
“Tôi đùa thôi, đùa thôi mà, được rồi, bây giờ nhờ ông dẫn tôi đến gặp hai tên khốn kia nhé, tôi nghĩ là ta có việc cần phải “viếng thăm” bọn chúng đấy.”
“Hừm, được thôi, đội trưởng Henry à.”
Cuộc trò chuyện lại một lần nữa kết thúc với cái bắt tay vui vẻ giữa thanh tra Kleton và Henry Westford, nhưng cả hai lần này lại không cùng nhau đi ăn như những ngày trước nữa, lần này họ cũng sẽ ăn, nhưng món ăn mà họ thèm khát lần này lại không phải là thức ăn như bình thường. Họ đang trên đường đến một bàn ăn lớn, nơi mà có những món ăn chẳng bao giờ xuất hiện trên thực đơn, những món ăn này bổ dưỡng hơn gấp mười lần những món ăn từng lấp đầy dạ dày họ, món ăn đó chính là sự thật.