Tiêu Dao Du cùng Bàng Anh ở với nhau bốn ngày, Tiêu Dao Du khó nghĩ Bàng Anh tính cách thay đổi. Bề ngoài Bàng Anh thiếu niên mười sáu nhưng tính tình đích đứa nhỏ bốn tuổi: ăn, chơi, giận dỗi.
Nói Bàng Anh tẩu hoả công pháp, như thế nào nguyên nhân, không nhắc đến Bàng Anh tính cách vốn cẩn thận, bên cạnh còn có Bàng Giải để ý thời gian luyện công kỹ lưỡng. Bàng Anh từ nhỏ luyện dược pháp của Độc Công, nhưng từ khi Bàng Giải đến Bàng Anh đều dừng ở Đệ tam quyển, sau đó luyện hoàn toàn công pháp Thần môn. Chẳng lẽ điểm chốt ở công pháp hai bộ? Không thể nào! Nếu thật như thế Bàng Giải đã không để Bàng Anh học, thế chẳng khác nào tự bồi ngược bản thân y?! Tiêu Dao Du bù đầu vắt óc suy nghĩ, càng nghĩ càng thấy khó hiểu.
“Sư đệ, chúng ta cùng chơi đi! Ngươi cả ngày chỉ ngồi một chỗ đọc sách thật chán chết được”. Bàng Anh rất không hài lòng Tiêu Dao Du thời điểm, rõ ràng sư đệ đứa nhỏ lại không khác gì sư phụ, cả ngày đều nhàm chán ngồi một chỗ, Bàng Anh xoay đầu rất không vui hừ Tiêu Dao Du một cái.
Tiêu Dao Du nheo hết cả mặt.
Cái tình hình này nàng thật là khó tiếp thu nha!
“Sư huynh, ta đến xem sách thuốc chữa bệnh không chơi được, ngươi tự ra ngoài chơi trước đi!”
“Không muốn! Chơi một mình hảo chán! Sư đệ đi với ta đi”. Bàng Anh hờn dỗi.
Có phải cảm thấy chút lạ Bàng Anh cùng Tiêu Dao Du xưng hô huynh đệ? Tiêu Dao Du cũng cảm thấy rất đau đầu, giải thích cùng y nàng nữ nhi Bàng Anh đều tức giận không chấp nhận, khăn khăn Tiêu Dao Du sư đệ mình bảo nàng phía trước ngực đều không có bánh bao to như thế nào nữ nhi được, Tiêu Dao Du nghe lời này tức đến muốn hộc máu, nàng mới tám tuổi a, thế nào kiếm ra hai cái bánh bao trước ngực, chẳng lẽ nàng phải cởi đồ trước mặt y chứng minh a?! Thay gì tức chết nàng quyết định mặc kệ, cũng chỉ là xưng hô, có thể ảnh hưởng đến cái răng gì?! (Qh cười la liệt, ừ thì ko ảnh hưởng cái răng gì =)))
Vì vậy cứ như hiện tại, Bàng Anh gọi Tiêu Dao Du một tiếng sư đệ hai tiếng sư đệ, ba tiếng sư đệ ơi…
Trong một thoáng Tiêu Dao Du hoảng hốt phát hiện vệt áo ngực Bàng Anh nhiễm máu đỏ tươi. Tiêu Dao Du liền đến xem xét:”Sư huynh, ngươi bị thương?”.
Hả?
“Ở chỗ này! Tại sao lại có vết máu?”. Tiêu Dao Du điểm nhẹ ngón trỏ lên ngực Bàng Anh, Bàng Anh liền ôm ngực lùi lại, mặt nhăn như khỉ ăn ớt.
“Chỗ này đau đau không thể điểm được!”. Bàng Anh mếu máo hờn trách Tiêu Dao Du.
Lòng Tiêu Dao Du giật thót lên một cái, nàng cố giữ bình tĩnh cười ngọt ngào với Bàng Anh:”Sư huynh, đến ta xem!”
“Không được, chỗ này Lang tỷ nói chỉ có thầy thuốc mới xem được!”
“Sư huynh, ta chính là thầy thuốc!”. Tiêu Dao Du làm vẻ mặt chắc chắn một trăm phần trăm đối Bàng Anh thể hiện. Qua ít lâu thuyết phục, Bàng Anh mới tin tưởng cho xem qua.
Một vết cắt rất gắt trước ngực Bàng Anh, chỉ cần lệch hai centimet nữa là đâm thẳng vào tim, thịt bị cắt bấy thối rửa lên mủ trông rất ghê rợn, máu đỏ cứ rỉ ra sau lớp keo dán hời hợt băng bó cực sơ sài. Tiêu Dao Du kéo áo Bàng Anh ra, vết thương cùng vết thương hiện ra càng lúc càng nhiều, vết cũ vết mới chồng chất lên từng mảng da thịt, Tiêu Dao Du nhìn đến hai mắt đều rưng rưng đỏ hồng, đau lòng nuốt lại nén ở trong lòng, ca ca nàng ba năm qua rốt cuộc là sống làm sao?!
Tiêu Dao Du dò xét rất lâu Bàng Anh vết thương hiện tại Bàng Anh mới nói y cùng một lão đầu trọc rất đáng sợ đánh nhau, sau đó ùm một cái không nhớ gì nữa.
Tiêu Dao Du nghĩ đến việc này rất có khả năng liên quan việc Bàng Anh tẩu hoả, nếu không Bàng Anh không phải hoảng hốt khi bị hỏi đến như vậy.
“Sư đệ, xong chưa, thật ngứa a!”
“Sư đệ, xong chưa, ta muốn cùng chơi!”. Bàng Anh rất không có kiên nhẫn lắc lư người nhìn Tiêu Dao Du loay hoay băng bó cho mình.
Tiêu Dao Du thở dài nhìn đống dược liệu băng vải bừa bộn dưới nền, rốt cuộc cũng xong xuôi mọi việc:”Thế này đi sư huynh, ta bày ngươi trò chơi, ngươi ra ngoài trước, ít lâu ta liền đuổi theo ngươi”. Bàng Anh nghe ra liền thỏa hiệp vui vẻ rời đi.
Tiêu Dao Du ngước mắt nhìn Bàng Anh cử chỉ ngốc nghếch vui vẻ ra ngoài trong lòng có chút vui, lại có chút tức giận, ánh mắt nàng nhanh chóng đanh lại đầy lửa.
Bàng Giải!
…………
Truyện hiện tại ra 37 chương rồi, nói trước nội dung mất hay, có bạn pm hỏi Quỳnh sao mấy chương này nó ngắn vậy, Qh xin rep y chang fan hỏi tg:”tại…tại…hạ…buồn ngủ a”.