Ngô Hải vui vẻ cười, một tay cầm bộ sườn xám, tay kia quấn lấy eo mỹ nhân ôm vào lòng, khẽ cắn lỗ tai Lưu Vũ dỗ dành, “Tôi giúp em mặc.”
Hơi thở nóng bỏng phả nhẹ bên tai, Lưu Vũ rùng mình một cái, mềm nhũn ngã vào trong vòng tay của Ngô Hải. Cậu như bị lời nói của Ngô Hải làm cho choáng váng, trong mắt dâng lên một tầng sương mờ. Ngô Hải hôn lên vành tai cậu, dụ dỗ:
“Mặc cho tôi xem, được không?”
Có thể là do thanh âm Ngô Hải quá mê hoặc, cũng có thể là do Lưu Vũ vẫn còn đang sững sờ. Tóm lại, khi Lưu Vũ hoàn hồn, Ngô Hải đã cởi được một nửa bộ trường sam.
Lưu Vũ được Ngô Hải bế đến sô pha, hơi lạnh tiếp xúc với da thịt khiến cậu tỉnh táo hơn chút. Cậu nhìn Ngô Hải dùng miệng chậm rãi cởi bỏ từng lớp y phục của mình, không thể tin được người đàn ông này lại dám làm chuyện như vậy trong phòng khách. Lưu Vũ hoảng sợ, vội vàng đẩy bả vai Ngô Hải: “Ít nhất cũng trở về phòng…” Chưa kịp nói xong thì đầu v* đã bị anh cắn một cái, miệng nhỏ khẽ ưm lên, ngón tay vặn xoắn áo sơ mi Ngô Hải. Ngô Hải một bên hôn liếm ngực trái, một bên đùa bỡn nhũ tiêm bên phải, nhướng mày liếc nhìn Lưu Vũ, mơ hồ nói: “Trong phòng lạnh, ở đây ấm hơn.”
Quả thật rất ấm áp, khi nãy bọn họ còn thêm rất nhiều than củi để nướng khoai lang. Bây giờ cho dù quần áo đã cởi gần hết, trong đại sảnh cũng không lạnh.
Đầu ngực Lưu Vũ bị chơi đùa triệt để nhưng không thể đẩy thân thể của Ngô Hải ra. Khoái cảm kịch liệt lan tràn khắp cơ thể, hai chân không kìm được mà khép chặt lại. Điều này cho phép Ngô Hải lột quần áo càng thuận lợi hơn. Dưới cái nhìn nóng bỏng của Ngô Hải, thân thể Lưu Vũ dần ửng hồng như say rượu. Lưu Vũ xấu hổ đến mức lấy cánh tay che mặt, không dám nhìn thẳng vào người phía trên.
Hai mắt Ngô Hải như chứa lửa, thiêu đốt thân thể của cậu. đầu v* bị cắn mút, kích thích đứng thẳng, giống như đóa sen hồng tỏa hương trong làn nước xuân. Hai chân bắt chéo, che giấu tính khí nhỏ rỉ nước. Ngô Hải cầm lấy sườn xám cởi từng cúc một, bàn tay to bắt lấy mông nhỏ Lưu Vũ giúp cậu mặc vào. Chất satin mềm mịn hơi mát, càng làm lộ rõ hai núm vú dựng đứng. Lưu Vũ bị anh đè ở dưới thân, y phục rối loạn, khuôn mặt ửng hồng cùng đôi mắt e lệ như muốn dụ dỗ người khác đến chà đạp. Ngô Hải kiên nhẫn đem nút áo còn lại đóng lại, thấy trong hộp có một đôi tất chân, liền cầm lấy đeo vào cho Lưu Vũ.
Dù sao cũng là sườn xám của phụ nữ, so với Lưu Vũ vẫn còn hơi ngắn một chút. Mặc dù vừa vặn ôm sát cơ thể nhưng đường xẻ ở hông áo lại kéo dài đến tận gốc đùi. Chiếc tất trắng hơi chật, ép lấy phần thịt đùi non mềm hơi phì ra. Ngọc thể hoành trần, Ngô Hải nhẹ nhàng đỡ lấy thân thể mềm mại đặt lên đùi. Bàn tay không thành thật nâng gấu váy lên, chạm vào đùi trong của Lưu Vũ.
Quần tất mỏng manh, mặc như không mặc. Lưu Vũ lần đầu tiên mặc nó, ai ngờ cảm giác được chạm vào tuyệt vời như vậy. Cậu nhìn ánh mắt say mê của Ngô Hải, nghĩ đến những món trang sức mà anh gửi đến, nhịn không được ôm lấy bàn tay đang mò mẫm của Ngô Hải vào lòng, hỏi: “Anh thích phụ nữ phải không?”
Trong lời nói có chút chua xót, Lưu Vũ có khi cũng chẳng nhận ra. Ngô Hải bật cười, ngẩng đầu nhìn vào mắt Lưu Vũ. Thấy cậu hơi cau mày, anh bỗng có cảm giác thành tựu khi phát hiện người yêu nhỏ cũng biết ghen tuông. Anh hôn lên môi Lưu Vũ, nhẹ giọng an ủi: “Tôi chỉ thích em.”
Nói xong, Ngô Hải đưa tay lướt dọc theo đùi trong vào chỗ bí mật phía sau. Anh xoa nhẹ tính khí của cậu rồi ấn mạnh vào cúc huyệt mềm mại. Trong lúc thần trí Lưu Vũ đang dần bị khoái cảm xâm chiếm, anh hôn lên cổ cậu, thì thầm: “Nếu em là phụ nữ, bây giờ em đã mang thai đứa con của tôi rồi.”
Lưu Vũ giật mình thắt chặt cúc huyệt, tựa như thật sự nuôi dưỡng sinh mệnh. Ngô Hải đốt lửa trên từng tấc da thịt trắng nõn, ngón tay trong hậu huyệt ra sức đâm rút. Lưu Vũ vốn đã nhạy cảm, lại bị anh kích thích liên hồi, tay nhỏ vô lực đẩy ngực Ngô Hải mong anh buông tha. Và Ngô Hải đã làm vậy. Anh nâng eo Lưu Vũ lên, để cậu quỳ trên ghế sô pha. Sau đó vén gấu váy sườn xám lên, để lộ toàn bộ cặp mông đào của Lưu Vũ. Ngô Hải dùng hai tay bóp chặt cặp đùi trắng như tuyết, dùng sức mở ra hai bên hông. Tiểu huyệt hồng hào rỉ nước co rút như mời gọi ai đó tiến vào. Hầu kết động đậy, Ngô Hải không nghĩ nhiều, vội chồm tới liếm mút mật huyệt.
Có lẽ do kích thích khi mặc sườn xám hoặc lưỡi của Ngô Hải quá mức nóng bỏng, mềm mại co duỗi vào trong hậu huyệt một cách linh hoạt, phía dưới Lưu Vũ co rút thật chặt. Tiểu huyệt chưa được khuếch trương hoàn toàn lại bị Ngô Hải liếm cắn một hồi, thanh âm rên rỉ càng lúc càng lớn. Anh nhanh chóng rút lưỡi ra, vỗ nhẹ vào mông Lưu Vũ như trừng phạt. Mông thịt trắng mềm phủ lên một lớp xiêm y xanh ngọc, vỗ một cái liền đỏ ửng lên, tựa như một đóa hoa hồng nở rộ. Ngô Hải thích thú xoa thêm vài lần khiến Lưu Vũ lại ê a từng cơn.
Ngô Hải trêu chọc cậu: “Em tự làm tiếp đi.”
Lưu Vũ tức giận quay đầu trừng anh.
Cái nhìn vừa giận dỗi vừa mềm mại, giống như một con mèo nhỏ đang nóng nảy. Ngô Hải bị trừng cũng cười ra tiếng, ôn nhu nói, “Tôi vừa mới làm em vui vẻ rồi, giờ tới lượt em dạy tôi đi.”
Anh nắm tay Lưu Vũ đưa ra sau, đầu ngón tay xoa xoa huyệt khẩu. Lưu Vũ cũng chỉ có vài lần tự mình khuếch trương, nhưng so ra vẫn có kinh nghiệm hơn Ngô Hải. Cậu rất hiếm khi thủ dâm, hơn nữa đây còn là lần đầu tiên trước mặt người khác. Lưu Vũ thẹn thùng co rút lại hậu huyệt, ngập ngừng không biết nên bắt đầu từ đâu. Ngón tay cắm vào một chút, nhẹ nhàng chuyển động. Cúc huyệt ngứa ngáy, tiết ra rất nhiều mật dịch trơn bóng. Khi Lưu Vũ rút ngón tay ra, kéo theo một tia dâm dịch trong suốt.
“Bé ngoan.” Ngô Hải khen ngợi, khẽ hôn tai cậu. Lưu Vũ không nói nên lời khi thấy bản thân lại dâm đãng như vậy. Cơ thể rõ ràng rất thoải mái, nhưng phải cắn chặt môi không rên một tiếng. Ngô Hải ra sức chăm sóc cho Lưu Vũ lẫn thay cho cậu cả một bộ sườn xám, nhưng bản thân anh vẫn ăn mặc chỉnh tề. Túp lều nhỏ dựng thẳng ở thân dưới, vừa mở khóa kéo, dương v*t đã nóng nảy bật ra. Chiều dài côn th*t cũng không hề nhỏ, toàn thân hiện những đường gân xanh. Phần đầu rỉ ra một chút dịch trong suốt vì hưng phấn khi nhìn Lưu Vũ tự mình chơi đùa.
Ngô Hải đỡ lấy mông nhỏ, dương v*t thô to chen vào tiểu huyệt mềm xốp. Dù đã được dâm dịch bôi trơn nãy giờ nhưng lối vào vẫn vô cùng chật khít, anh phải tốn không ít sức đâm vào. Lưu Vũ rên rỉ khi bị anh đút vào, vừa đâm vào nửa đường đã không thể chịu được. Cúc huyệt nhỏ cắn chặt côn th*t Ngô Hải, không cho anh cử động.
Ngô Hải chỉ cảm thấy cái lỗ nhỏ này so với đêm qua còn nhỏ hẹp hơn vài lần, chặt đến mức anh chỉ muốn bắn hết tinh dịch vào bên trong. Anh đâm chọt vài cái, cố gắng nới rộng hậu huyệt hơn một chút. Không ngờ, Lưu Vũ còn chưa kịp thích ứng đã bị đâm liên tiếp đến phát tao. Môi nhỏ mở ra hít khí, một ít nước bọt không kìm được mà trào ra. côn th*t Ngô Hải rất dài, mỗi lần đều có thể chạm tới điểm mẫn cảm nhất. Toàn thân cậu run lên, hai tay mềm nhũn không chống đỡ nổi mà ngã vào lòng Ngô Hải.
Khi ngã xuống, mông nhỏ cũng hạ thấp để Ngô Hải đâm vào dễ dàng hơn. Ngô Hải bị tiểu huyệt xoắn chặt, khẽ gầm một tiếng, đem hai tay cậu kéo ra sau, dương v*t đỉnh lộng hơn chục cái. Hậu huyệt của Lưu Vũ bị côn th*t cưỡng ép xâm chiếm còn hai tay bị giam cầm. Nhìn cậu lúc này như miếng thịt ngao thơm mềm, tách mở hai lớp vỏ cứng mời chào anh hưởng dụng. Cơn ái tình dồn dập từ eo nhỏ xông thẳng lên đại não. Lưu Vũ mê man lắc đầu, cuối cùng không nhịn được bắn ra ngoài.
Tiểu huyệt mấp máy co rút liên hồi, Ngô Hải biết rằng Lưu Vũ đã đạt cực khoái. Anh ân cần thả chậm tốc độ đâm rút của mình để Lưu Vũ kéo dài khoái cảm. Sau đó anh dừng lại, tận hưởng cảm giác được từng thớ thịt huyệt ấm nóng ôm chặt lấy tính khí. Anh dừng lại một lúc lâu, lâu tới nỗi Lưu Vũ còn thắc mắc quay đầu nhìn anh.
Ngô Hải nhếch miệng cười, nói: “Em tùy ý di chuyển đi”.
Nghe có vẻ giống như đang thương xót muốn cậu tự thoải mái chuyển động, nhưng thật ra lại muốn xem cậu dâm dãng vặn vẹo eo mình như thế nào. Lưu Vũ làm sao có thể không biết chút suy tính này của anh, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng bừng. Nhưng hậu huyệt ngứa ngáy không thôi, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc lắc cái mông nhỏ. Cậu cắn môi, tiếp tục dùng hậu huyệt ma sát lên xuống dương v*t. Thật ra cũng khá thoải mái khi tự mình chuyển động, cậu cũng có thể đâm trúng điểm nhạy cảm nhất của mình với mỗi cú nhấp mông. Lưu Vũ ậm ừ rên rỉ, cảm thấy có chút nghiện.
Nhưng mà Ngô Hải không cho cậu cơ hội thoải mái quá lâu.
Biểu cảm của Lưu Vũ chìm đắm trong cơn khoái lạc quá đỗi quyến rũ, cái cần cổ xinh đẹp cong như một con thiên nga. Ngô Hải chỉ nhịn được một lúc thì nhanh chóng giành lại thế chủ động, một lần nữa vỗ mạnh vào mông Lưu Vũ.
Anh đang ở tuổi huyết khí phương cương, tinh lực dồi dào, người dưới thân lại còn là mỹ nhân vạn người mê. Dù tiểu huyệt có co giật như nào, Lưu Vũ có khóc lóc rên rỉ cầu xin ra sao đều bị anh ngó lơ. Ngô Hải đâm rút thêm ngàn cái, kèm theo tiếng la hét của Lưu Vũ, anh bắn tinh dịch vào nơi sâu nhất trong huyệt cậu.
Sau đó, Ngô Hải ôm chầm lấy Lưu Vũ ngồi trên ghế sô pha, để Lưu Vũ dang chân ngồi lên đùi anh. Lưu Vũ vô lực đặt hai tay lên vai Ngô Hải, hổn hển thở và để Ngô Hải rút dương v*t ra, dùng ngón tay đào mấy thứ mà anh vừa bắn vào.
Ngô Hải xoa huyệt khẩu, tinh dịch từ từ chảy ra, dọc theo bờ mông rồi thấm đẫm tất trắng. Khi côn th*t rút ra, phần đầu còn chảy một ít dịch đục, bắn lên trên sườn xám xanh. Nền váy xanh bị tinh dịch vấy bẩn, như có vài bông hoa nhỏ màu trắng đang nở rộ.
Phần tà váy phía trước bị đầu gối Lưu Vũ đè lên khiến cho việc di chuyển không thuận tiện. Ngô Hải vén gấu váy trước kêu Lưu Vũ ngậm lấy. Lưu Vũ ngoan ngoãn há miệng, đôi môi đỏ mọng ẩn hiện răng trắng ngậm lấy mảnh vải xanh, mắt chớp chớp nhìn anh, cảnh tượng vô cùng sinh động, thơm ngon.
Ngô Hải hôn lên mắt Lưu Vũ, dương v*t lại cứng ngắc, đâm vào đùi trong của Lưu Vũ. Anh xoa xoa hai tay dính đầy tinh dịch, cuối cùng xé toạc phần cúc áo trước ngực đã bị vênh lên một chút, quệt lên trên đầu v*.
Anh ôn nhu cười rồi lại quen đường cắm côn th*t vào, đè lên vai Lưu Vũ ép cậu ăn hết. Đâm rút ở tư thế này để cho dương v*t trực tiếp cọ xát vào điểm mẫn cảm nhất của Lưu Vũ. Cậu giãy nãy muốn thoát ra, nhưng Ngô Hải lại giữ chặt eo cậu, dùng sức đâm rút. Ngô Hải cảm nhận được điểm khiến Lưu Vũ sướng đến run người, liên tục va chạm vào chỗ đó. Sau đó ngẩng đầu cười với Lưu Vũ, nụ cười dịu dàng, nhưng lời nói lại khiến cả người Lưu Vũ run lên.
“Em chuyển động đi.”
_____________________
Ăng nhăng nhăng anh Hải được quá (っ˘ω˘ς)