Ăn Trước Tính Sau

Chương 2: Hợp đồng tình nhân



Trong nhà tắm có một bộ quần áo nghiêm chỉnh hơn đã dành cho Tống Huyền Chang dù cái bộ đồ ngoài kia không bị hỏng hóc cái gì nhưng mặc đồ đó ra ngoài vào buổi sáng cô cũng khá ngại. Mặc đồ xong rồi ra ngoài và tiện tay cầm chiếc bưu thiếp có tên “Hắc Thần” ấy đem về nhà. Cô thấy có người đã thanh toán phòng liền biết ai nên không nói gì nhiều rồi rời đi

Tống Huyền Chang trở về nhà cũng hơn tám giờ sáng thời gian này mẹ cô đã ra ngoài đi làm rồi thường thường bà đi làm rất sớm. Cô cảm giác ê buốt ở vùng dưới dù mới chỉ lần đầu được thử qua cảm giác làm tìn𝚑 cô vẫn biết là do vụ này đã khiến cô có cảm giác lạ ấy, cô nặng nhọc ngồi xuống ghế sofa

Cô trong vài ngày tiếp theo đều trong trạng thái lo sợ, cũng lâu lắm rồi công ty không gọi lại cho cô về việc mình trúng hay không trúng hay truyện cùng ông chủ nơi đó mây mưa đã lộ ra rồi

“Thôi bỏ đi Tống Huyền Chang là ai mà phải sợ cái này”

Mạnh miệng được một câu thì điện thoại đã đổ chuông cô bỗng chợt giật mình rồi cầm điện thoại lên nghe máy

“Xin chào tôi là quản lý bên công ty (..) bạn là Tống Huyền Chang đúng không”

Cô rùng mình ấp úng trở lời lại “Đúng… đúng rồi ạ”

“Chúc mừng bạn qua việc phòng vấn và bài test năng lực công ty đã thấy rằng bạn đã đạt yêu cầu bốn ngày nữa bạn đến đây để nhận việc nhé”

“Vâng, tôi cảm ơn”

Sau đó bên kia đã cúp máy xuống trước, Tống Huyền Chang được nhận việc sao lại mang tâm thế lo lắng hơn là vui mừng thế kia. Còn chưa kịp nghĩ ngợi thì đã nhận được điện thoại của một cô bạn không mấy ưa nhau

“Sao cô ta có số mình vậy”

“Alo có việc gì”

“Cái công ty hôm trước tôi cùng cô nộp đơn ấy cô đã nhận được thông báo chưa, tôi trúng tuyển rồi đấy”

Hóa ra là khoe khoang sao “Tôi trúng hay không đều liên quan đến cô sao”

“Haha vậy là không có rồi nhỉ, chia buồn nha bạn yêu ngày mai tôi đi làm luôn đây”

Tống Huyền Chang bấm phụp điện thoại một cái người bên kia đương nhiên đã rất hài lòng mà nở nụ cười còn cô thì vứt điện thoại xuống rồi nằm úp mặt vào gối mềm

“Đúng là cái đồ phiền phức”

Cô úp mặt vào gối chỉ cần thêm vài phút nằm như này cô đủ thời gian để đánh một giấc nhưng ông trời không muốn cô ngủ vào lúc này, cô ngồi bật dậy vì đã nhớ đến lời của người vừa rồi

“Ngày mai….bốn ngày..aizzz lại có chuyện gì nữa”

Tại sao những người khác ngày mai có thể đã được đi làm còn mình lại là bốn ngày, nghĩ nhiều chỉ thêm đau đầu Tống Huyền Chang không nghĩ nữa trực tiếp nằm trên giường mà ngủ thiếp đi

Đến bữa tối cô đang cùng mẹ mình ăn cơm

“Con nhận được thông báo trúng tuyển chưa Vũ Anh đã trúng rồi đấy”

“Cô ta nói cho cả thế giới biết hay gì”

“Con nhận được rồi bốn ngày sau sẽ đến”

“Lâu như vậy”

“Con không biết họ báo cho con như thế”

Sau bốn ngày ở nhà bị sự phàn nàn của phụ huynh thì cô hôm nay đã đến công ty. Khi vào công ty cô được quản lý trực tiếp ra đón, vì tất cả những người trúng tuyển đã đến đây vào ba ngày trước rồi còn chỉ riêng mỗi Tống Huyền Chang hôm nay mới đến

Cô đi theo sau quản lý đến một thang máy “Tôi làm ở bộ phận nào vậy ạ”

“Lát tôi sẽ giới thiệu qua”

Tống Huyền Chang đi cùng quản lí đi thang máy lên tầng cao nhất cô đã bắt đầu thấy nghi nghi rồi thậm chí bây giờ còn đang ở bên trong căn phòng khá rộng, cô nghe thấy quản lí lên tiếng

“Từ hôm nay cô Tống sẽ làm thư ký riêng cho Hắc Tổng”

“Cái gì” một tiếng kinh ngạc phát ra từ miệng của cô

“Công việc đã chốt bây giờ không thể hủy”

Tống Huyền Chang một lần nữa thốt lên một tiếng kinh ngạc “Cái gì”

Công ty này rất tốt nhưng có một nhược điểm là họ không được tự quyết định nơi mình làm mà đều phụ thuộc vào bộ phận của công ty, qua cuộc phỏng vấn và bài test ngắn để họ vào nơi làm thích hợp dù thế nhưng vẫn có nhiều người đến đây nộp đơn

Hắc Thần ban đầu chỉ chú tâm đến giấy tờ sau khi nghe thấy tiếng nói của cô gái đó mới ngẩng đầu nhìn. Việc Tống Huyền Chang làm thư ký riêng cho mình anh không biết mấy việc này đều nhờ giám đốc trong công ty làm anh hầu như không phải động đến

Anh nhìn cô gái đó khẽ nhếch môi anh không cần tìm mà cũng đã tự xuất hiện trước mắt Hắc Thần cũng không cần bỏ công đi tìm hiểu nữa

“Ra ngoài đi”

“Vâng”

Quản lí cúi đầu rời khỏi đây để lại Tống Huyền Chang một mình ở lại khiến cô chột dạ không dám ngẩng cao đầu lên nhìn. Cô đã nghe thấy bước chân đang cố tiến lại mình, cô còn nhìn thấy tay Hắc Thần tiến đến trước ngực mình mà vô cớ lùi lại nhưng tay anh đã nhanh hơn một chút từ từ rút tấm thẻ trên túi áo ngực của cô

“Đây không phải bưu thiếp của tôi sao, tôi nhớ đâu có vứt thứ này bừa bãi lần gần nhất thì là qua đêm với ai đó tôi có để lại”

“Cô nhặt được chỗ nào vậy?” Hắc Thần dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Tống Huyền Chang

Cô đỏ bừng mặt nhìn anh nhưng lại có nổi giận, đã “làm” mình còn không nhớ ra thậm chí vứt lại bưu thiếp cũng không nhớ

“Hay là người tên Vũ Anh là người đã liên lạc với tôi hôm trước phải không”

“Không phải”

Nhắc đến tên Vũ Anh cô lại ghét phải nhanh chóng sửa lại

“Anh là có ý gì rõ ràng cùng tôi lên giường mà bây giờ lại không nhớ”

Tống Huyền Chang nhìn thấy Hắc Thần cười một cái rồi nhanh chóng bịp miệng mình lại và thốt ra một tiếng cảm thán “Oái”

“Chính em đã nói ra rồi”

Hắc Thần tiến sát lại gần Tống Huyền Chang rồi dùng một tay ôm eo cô mà kéo lại, tim của Tống Huyền Chang vô thức đập mạnh không kiểm soát được

“Chúng ta không quen biết”

“Không quen là thế nào chính hôm đó em hôn tôi trước”

“Tôi không có”

“Còn có người khác nhìn thấy em cần tôi lôi vào đây không”

Tống Huyền Chang lại tiếp tục chột dạ, cô nhìn vào mắt anh cảm thấy ánh mắt đó không lên nhìn lâu

“Buông tôi ra”

“Vậy là em không nói lại rồi đúng chứ”

“Thì có sao tôi hôn anh thì sao nhưng người cởi đồ tôi là anh”

Tống Huyền Chang nói ra câu ấy bị Hắc Thần bắt bẻ lại ngay “Em sai rồi chính em là người tự cởi”

Cô thầm rủa trách bản thân mình tại sao ngày hôm đấy lại dại dột như vậy bây giờ lại phải rước họa vào thân muốn tránh cũng không tránh được

Trong lúc suy nghĩ cô đã bị Hắc Thần nâng cằm mà không hay biết đến lúc bị cưỡng hôn mới ngơ ngác trợn tròn mắt

“A..”

Một tiếng “A” vang lên cũng là lúc miệng của Tống Huyền Chang mở ra Hắc Thần đem lưỡᵢ sâu vào trong khoang miệng trêu đùa

“Ư…ưm mmm”

Quả nhiên vẫn hưng phấn như lần đầu tiên Tống Huyền Chang không nghĩ mình làm cho người khác hưng phấn dễ như vậy. Hắc Thần rời khỏi môi cô chưa để người này trách mắng thì đã lên tiếng trước

“Cái việc hôm đó nếu em không muốn nó truyền ra ngoài thì em phải cùng tôi ký một bản hợp đồng tình nhân”

“Em không ký cũng được nhưng em sau này có dám ra đường ngẩng mặt nhìn ai thì tôi không đảm bảo và đặc biệt cả mẹ em nữa”

“Anh…”

Tống Huyền Chang nhìn lên mắt anh thấy được sự lạnh lẽo lại cảm thấy có chút phấn khích. Vụ việc này mà truyền ra ngoài cô sẽ không ổn và cả mẹ cô nữa

“Cho tôi xem qua được không”

“Được”

Hắc Thần cầm tay Tống Huyền Chang lại bàn làm việc của mình anh ngồi xuống rồi đặt cô ngồi lên đùi mình

“Nhất thiết phải thế này??”

Hắc Thần cúi đầu nói qua chiếc tai đỏ ứng của cô “Không thích sao”

Sau đó Hắc Thần với tay lấy một cái bản hợp đồng ấy cô chưa gì đã thấy chữ ký của anh trên đó

Hắc Thần (hai tám tuổi) cùng với Tống Huyền Chang (hai tư tuổi) ký bản hợp đồng tình nhân

Tống Huyền Chang đọc qua cũng cảm thấy nó không quá quắt chỉ có vài điều lệ thông thường, xưng hô ngoan ngoãn một chút cụ thể là tôi- em hoặc anh-em cũng có thể trực tiếp gọi là Hắc Thần cũng được,tiếp theo là khi anh yêu cầu “làm” cô phải cố gắng tiếp ứng và ngược lại, còn cái khác chẳng cần để ý nhiều

Vô đọc đến dòng cuối bất ngờ “Cái đoạn nếu thích chúng ta có thể kết hôn là sao”

“Trong thời gian tiếp theo này em không rung động với tôi sao”

Tống Huyền Chang nhanh chóng lấy bút ký rồi đứng lên “Anh đừng mơ”

Rồi cô đi ra ngoài ngồi vào cái bàn làm việc dành cho thư ký riêng của mình

Hắc Thần ở phía sau cười cười thích thú “Để xem em giỏi tới mức nào”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.