36 Chiêu Ly Hôn

Chương 2: Chị cũng có ngày hôm nay



Tôi thực lòng nghi ngờ tai mình, chần chờ một chút, tôi lại hỏi anh, “Anh đang nói gì vậy?”

Anh nhìn tôi, ánh mắt bình tĩnh gặpmắt tôi, tôi thích nó, thích cặp mắt quen thuộc này, nhưng mà hiện giờcặp mắt đẹp kia lại sâu không lường được, tôi không còn cảm giác được độ ấm áp, cũng không cảm giác được độ sâu của nó nữa, lần này anh lặp lạimột lần nữa : « Đinh Đinh, chúng ta ly hôn đi. » 

Lúc này tôi mới nghe hiểu được !

Tim bùm một tiếng.

Lúc trước khi anh cầu hôn tôi, tôi cũng là như vậy, mắt trừng thật to, miệng mở ra không khép lại được.

Ngày đó, anh thật chân thành, ônnhu, thâm tình nồng ý, trong ánh mắt tràn ngập ngọt ngào nhìn tôi, “Đinh Đinh, chúng ta kết hôn được không?”

Thật giống chuyện xảy ra trước đây, cảnh tượng cầu hôn thề nguyền son sắt, suốt đời khiến tôi khó quên, nhưng hiện tại thì sao?

Trời ạ, tôi nhất định là nghe lầm !

Tôi nhức đầu.

Cúi đầu, tôi nhìn nhìn quần áo trên người, sau đó lại ngơ ngơ hỏi anh:“Gia Tuấn, anh không phải là ngại bộ đồ này đắt tiền chứ?”

Gia Tuấn khẽ thở dài, bàn tay đặt trên tay vịn sô pha nhẹ nhàng vỗ 2 cái, muốn nói lại thôi, rốt cục vẫn là không nói gì.

Anh đứng lên, đi tới bên cạnh cửalấy áo khoác của xuống, thong thả mặc lên, lúc cài khuy áo anh nói:“Buổi tối anh không trở lại ăn cơm, tự em làm chút gì ăn đi!”

Tôi nhấc váy, vui vẻ chạy đến bênngười anh, ngẩng khuôn mặt nhỏ nanh lên, giống như đứa trẻ hỏi anh: “Gia Tuấn, anh phải đi ra ngoài ăn cơm?”

“Đúng vậy!”

“Hôm nay vì sao không mang theo em? Anh xem, em vừa mua quần áo, em lại đi sửa sang lại một chút đầu tóc……”

Anh nhẹ nhàng nâng cằm tôi lên, tôi lại vừa lòng , anh nâng cằm tôi lên, bước tiếp theo, hẳn là hôn một cái lên miệng tôi.

Không nghĩ tới, anh lại không có hôn, chỉ là lấy ngón tay nhẹ nhàng đưa lên môi tôi, sau đó, anh ra khỏi nhà.

Tôi đứng tại chỗ.

Suy nghĩ trong chốc lát, tôi chạynhanh đến bên cửa sổ, tôi nhìn thấy Gia Tuấn ở bãi đỗ xe dưới lầu khunhà, anh lên xe, sau đó lái xe rời khỏi khu nhà.

Anh đi rồi, anh đi rồi, tôi chính mình đứng ở trong nhà, bắt đầu hồi tưởng lại chuyện xảy ra năm phút vừa rồi.

Chồng tôi muốn ly hôn với tôi? Vì sao?

Tôi nghĩ không ra nguyên nhân, chúng tôi vẫn là vợ chồng thực ân ái, ngay tháng trước, tôi còn tổ chức sinhnhật cho anh, ngày hôm đó chúng tôi không có ở nhà, chúng tôi đi ở khách sạn, một đêm cực kỳ lãng mạn cực kỳ ấm áp, đêm đó, anh ôm tôi, cởi hếtquần áo của tôi, đặt tôi lên trên giường ôn nhu hôn tôi, tôi tận tìnhhưởng thụ sự sủng ái của chồng, nghe được anh nói với tôi: Đinh Đinh,anh yêu em.

……

Bây giờ anh muốn ly hôn với tôi?

Cả người tôi trở nên phát run, trong chốc lát ngây người, rồi người lại trở nên hoảng hốt, phụ nữ trong lúchoang mang bối rối nói chung đều muốn tìm người nghe, suy nghĩ một chút, tôi lập tức gọi điện thoại cho em gái tôi – Đinh Đang.

“Đinh Đang, đã xảy ra một chuyện thực không vui.”

“Nói đi!”

“Anh rể em vừa rồi nói với chị một câu mà chị vô cùng khó hiểu, nhưng mà lại là câu nói đặc biệt không muốn nghe.”

“Lời nói dễ nghe thì nghe nhiều, lời nói khó nghe thì không để ý đến anh ta làm gì.”

Coi xem, cô em này của tôi, vài câunói trên nguyên tắc là vô cùng rõ ràng, rốt cuộc lại có thể làm chongười ta buông bỏ được phiền não cùng hoang mang.

Tôi trở nên ngập ngừng: “Đinh Đang, anh rể em vừa rồi nói, ‘Đinh Đinh, chúng ta ly hôn đi’”

Đinh Đang bên kia đầu tiên là trầmmặc một chút, tôi phỏng chừng nó cũng là lắp bắp kinh hãi, sau đó tôi nghĩ nó sẽ giúp tôi phân tích nguyên nhân, hoặc là còn thật sự giảithích rõ cho tôi.

Không ngờ Đinh Đang lại phang một cú sấm sét nơi bình địa.

“Được, thật sự là được, không thể tưởng được chị cũng có ngày hôm nay.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.