Theo năm tháng trôi đi, Huyền Sương và Duy Tuấn cũng trưởng thành, và Duy Tuấn ngày càng si mê Huy Phong. Nhưng do bà Vy bỏ quê đi vội, không trộm được giấy tờ tùy thân của con, nên Tuấn muốn ra đường, đều đội tóc giả, mặc váy dưới danh nghĩa Huyền Sương. Do ru rú ở trong nhà nên Tuấn ngày càng rụt rè, khép nép. Huyền Sương thương em, cô muốn em có một danh phận rõ ràng, nên tự đổi tên thành Nhật Hạ, ánh nắng mặt trời mùa hạ, cô muốn đưa em mình ngẩng cao đầu ngoài ánh sáng. Chính tính cách mạnh mẽ của chị hai làm Duy Tuấn khát khao được làm chị mình. Từ ăn mặc tới đầu tóc, Tuấn đều bắt chước Nhật Hạ. Nhật Hạ càng lớn càng xinh đẹp, tính cách mạnh mẽ đáng yêu, dần khắc vào tim Huy Phong hình bóng của cô.
Sau khi tốt nghiệp lớp 12, Nhật Hạ quyết định đi du học. Cô muốn nhường thân phận và tình yêu đầu đời cho em. Đã là định mệnh thì không thể tránh, nên dù bay hơn nửa vòng trái đất, họ vẫn gặp nhau nơi đất khách quê người.
Vào một ngày đầy nắng của tiết trời tháng tư. Huy Phong đã mua một sợi dây chuyền làm quà tặng Huyền Sương. Anh qua nhà Huyền Sương, gặp bà Vy đang nấu ăn, còn Huyền Sương thật đi lo giấy tờ du học. Phong xin phép bà Vy cho nói chuyện với Sương, bà Vy ngại ngùng chưa biết từ chối sao. Bà không thể cho Phong biết Huyền Sương thật đi du học, vì Duy Tuấn sẽ qua Thái giải phẫu, sống ở Việt Nam với danh phận của Huyền Sương. Thấy bà Vy chần chừ Huy Phong nhoẻn miệng cười, xin đi nhờ nhà vệ sinh. Anh vô nhà vệ sinh tầng trệt, khóa van nước, giả vờ bồn cầu bị hư, muốn đi nhờ toa lét trên lầu. Bà Vy lo nấu cơm nên đồng ý chẳng mảy may nghi ngờ. Một phần vì Duy Tuấn ở trên phòng luôn khóa trái cửa, nên bà khá yên tâm.
Huy Phong cầm hộp quà, môi nhếch lên độ cong hài lòng. Anh rón rén từng bước lên lầu, muốn tạo bất ngờ cho Huyền Sương. Duy Tuấn đang xem phim trong phòng ngủ, chợt buồn đi nhẹ, anh đeo luôn tai nghe bluetooth đi qua nhà vệ sinh. Đúng lúc này, Huy Phong vừa lên tới nơi, anh ngó vô phòng, trên bàn, chiếc laptop vẫn đang mở bộ phim Chiếc lá cuốn bay của Thái Lan. Huy Phong chỉ phì cười, đúng là con gái, ai cũng mê phim. Chợt nghe tiếng nước chảy nho nhỏ, cửa nhà vệ sinh lại không đóng, Huy Phong hơi cau mày suy nghĩ. Anh rón rén đi tới nhà vệ sinh. Qua khe cửa, Huy Phong đã chiêm ngưỡng nguyên con, Duy Tuấn đang đứng xả bầu tâm sự. Vật nam tính kia vẫn đang sản xuất ra nước đều đều, tiếng nước chảy anh nghe xuất phát từ nó. Huy Phong cả kinh, nhìn bóng nghiêng của Duy Tuấn mà đau lòng. Anh xâu chuỗi lại tháng ngày vừa qua, mới nhận ra Huyền Sương là con trai mang tâm hồn con gái. Anh há hốc, lẳng lặng đi xuống cầu thang, mang theo hộp quà chứa tình yêu đầu đời. Huy Tuấn sau khi trút bầu tâm sự, anh vui vẻ về phòng xem phim tiếp, không hay bao giông bão đang chờ.
Huy Phong trở về nhà với tâm trạng bần thần. Cất hộp quà vào ngăn kéo, Huy Phong quyết định đi du học, rời xa Huyền Sương, quên đi mối tình bệnh hoạn. Ở nơi trời Tây, Huy Phong và Huyền Sương học cùng trường, khác chuyên ngành. Hai người tuy vẫn thường gặp nhau, nhưng đều ngó lơ, vờ như không quen biết.
Huyền Sương học chung ngành với Minh Duy, anh ấn tượng cô bởi nét đẹp cá tính, nhưng vẫn rất thuần Việt. Nhiều lần, Minh Duy bắt gặp ánh mắt xa xăm của Huyền Sương nhìn Huy Phong, anh thoáng buồn:
– Huyền Sương! Nếu em thích hắn, sao không mạnh dạn bày tỏ.
– Ai thích anh ta?
– Em, không phải sao, cái cách em nhìn Huy Phong rất….rất tha thiết. Mà cũng phải thôi, hắn là một trong 3 học sinh nhận học bỗng của trường. Con gái không tham danh thì tham tài, chẳng phải sao?
– Anh là phụ nữ sao?
– Ấy, ấy, đừng nói vậy tội anh chứ. Anh chuẩn men đấy, không tin thì em làm bạn gái anh đi. Hahaha.
– Gài hàng ghê nhỉ. Anh thẳng hay cong em không care. Muốn em làm bạn gái, trừ phi anh “cong”. Vì em không có thẳng. Hihihi.
Nói nhỏ vào tai Minh Duy, nhìn từ xa giống như họ đang hôn nhau. Huyền Sương phì cười rồi tập bỏ đi. Sau lưng cô là gương mặt đực ra ngó theo, đến khi cô khuất sau cánh cổng, Minh Duy xoa xoa mi tâm phì cười. ” Nếu bẻ cong mà có được em, anh cũng sẵn sàng, cô bé ơi”.
Xa xa, ánh mắt thâm trầm của người đàn ông, quan sát một màn vừa rồi mà trở nên rét lạnh. Anh vẫn biết Huyền Sương là nam, anh bỏ đi du học muốn tránh đoạn tình cảm này, vì sao vẫn cho họ gặp nhau. Dù dặn lòng bơ cô gái ấy đi, nhưng trái tim lại sai khiến ánh mắt liếc nhìn, âm thầm dõi theo hình bóng ấy. Để mỗi lần thấy Huyền Sương vui vẻ với Minh Duy, trái tim anh dâng lên khối buồn bực vô cớ. Đỉnh điểm là hôm nay, cô còn chủ động hôn Minh Duy, làm Huy Phong ăn cả hủ dấm. Buồn bực, anh bỏ đi bar, tại đây Huy Phong gặp gỡ Tố Như.
Tố Như, một cô gái châu á chính hiệu, đang tranh cãi với bảo vệ quán bar. Tố Như trang điểm nhạt, nên trông khá trẻ, bảo vệ sợ cô chưa đủ 18 nên không cho vô. Mà Tố Như không mang theo thẻ để chứng minh. Họ tranh cãi qua lại khá quyết liệt. Huy Phong khá thích thú cô nàng này, người Châu Á, trẻ nhưng nói tiếng Anh rất lưu loát và chuẩn, đặc biệt, cô nàng không trang điểm lòe loẹt như những sinh viên khác qua đây. Huy Phong quyết định đi lại giải vây cho cô ta. Anh nói cô ấy là bạn anh, Huy Phong đưa ra thẻ sinh viên của mình, dúi vào tay bảo vệ tờ 5 đô. Tên bảo vệ nhìn tấm thẻ, là thẻ thật, thêm tờ 5 đô nên dễ dàng cho qua. Tố Như ngước nhìn anh, nháy mắt cảm ơn, rồi đi vào trong. Cứ tưởng cô vào bar chơi, nhưng hôm đó, Tố Như vào bar để đón một bạn gái khác ra về. Huy Phong nhìn thấy, miệng khẽ cong lên, vì càng có hứng thú với cô. Hi vọng cô ấy là gái thẳng.