Quản Gia Ác Ma Hôm Nay Vẫn Tiếp Tục Nỗ Lực

Chương 9: Quả là có phong phạm của một ác ma



Đây là lần đầu tiên Á Tiêu nhìn thấy một người ác độc như vậy từ khi đến thế giới này.

Trong nháy mắt, linh hồn cậu run rẩy, nhưng không phải vì sợ hãi mà là sự rung động từ tận đáy lòng.

Phản diện độc ác như vậy sao?!

Ác ma luôn thích kẻ mạnh.

Ước muốn mọc ra cánh dơi của Á Tiêu cũng chỉ đơn giản là muốn bản thân trở nên cường đại hơn.

Sau khi đến thế giới này, chàng trai vẫn chưa thấy nhân loại nào mạnh hơn mình.

Ngoại trừ người đàn ông trước mặt này.

Muốn cùng anh ta đấu một trận quá đi!!!

Á Tiêu nhìn phản diện đang đưa lưng về phía bọn họ, ngón tay rục rịch.

Không biết phản diện mạnh, hay là mình mạnh hơn?

Đáng tiếc, thời điểm hiện tại có vẻ không thích hợp.

Cậu đã bị hao khá nhiều ma lực, muốn đấu cũng phải đợi bổ sung đầy đã đã rồi tính.

“Lui về phía sau!”

Sauron không rõ quản gia đang nghĩ gì.

Lúc xác nhận được nguyên soái không ổn, anh lập tức rút cây thương màu bạc bên hông Uy Thành ra, phóng tới nút trên tường cách đó không xa.

Cái nút bị đâm trúng lập tức lóe ra tia lửa điện, khởi động tín hiệu cảnh báo.

Giây tiếp theo, sàn nhà bốn phía đột nhiên dâng lên các bức tường chuẩn bị bao phủ hoàn toàn phòng cách ly.

Trận thế hỗn loạn này trong mắt người đàn ông tóc đen như không tồn tại.

Từ đầu tới cuối anh chỉ yên tĩnh đứng một chỗ, không khí xung quanh cũng một mảng yên ắng.

Chỉ là trước khi các tấm chắn bao phủ tạo nên một không gian kín mới.

Người đàn ông đã đem thanh niên nhuốm đầy máu đang bị bóp cổ trong tay vứt ra bên ngoài.

Sauron tiếp được thanh niên từ trong bay ra, thì phòng cách ly lại truyền đến một âm thanh khàn khàn.

“Sử dụng ZYZ5.”

ZYZ5 chính là thuốc ức chế mạnh nhất ở dạng phun sương, được tạo ra bởi những nguyên liệu mạnh nhất nên tác dụng phụ cũng nhiều nhất.

Á Tiêu cũng nhận thức được, khi phản diện bảo sử dụng loại thuốc, này thân thể Sauron và Uy Thành lập tức cứng đờ.

Bọn họ không muốn nguyên soái sử dụng ZYZ5.

Nhưng không đợi hai người ngăn cản, phòng cách ly đã bắt đầu thả khí.

Những hạt dung dịch màu trắng nhỏ bé tràn vào không khí dần dần che khuất bóng hình người đàn ông.

Phòng cách ly đã hoàn toàn bị đóng kín.

Trên hành lang đặc biệt yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng hít thở khó khăn của thanh niên nằm trên mặt đất.

“Uy Thành, cậu mang Tần Sâm đi trị liệu.”

Giọng nói khàn đặc vang lên từ trong mặt nạ phòng độc của Sauron.

Tuy nửa khuôn mặt của đã bị che khuất, nhưng vẫn có thể đoán được tâm trạng bây giờ của anh không ổn lắm.

Uy Thành cũng vậy.

Ai cũng không thể tưởng tượng được, nguyên soái vốn đang yên ổn lại đột nhiên bạo phát.

Cái tên ngu Tần Sâm này rốt cuộc đã nói cái gì?

Anh cõng Tần Sâm lên, liếc qua vị quản gia mới đang cúi đầu không biết suy nghĩ điều gì.

Lúc ấy tình huống quá khẩn cấp, Uy Thành liền kéo Á Tiêu tới đây.

Nhưng ai mà ngờ được nguyên soái lại như vậy, may mắn duy nhất chính là vẫn chưa hoàn toàn mất lý trí.

Khi mà bản năng vượt qua lý trí, cộng thêm dị hóa thì cho dù có là quản gia giỏi tới mức nào cũng không thể khiến cấm kỵ giả trở lại bình thường.

“Á Tiêu.”

Uy Thành nở một nụ cười thân thiện gọi Á Tiêu, sau đó liền thấy cậu phản ứng chậm chạp, ánh mắt lộ ra vài phần mờ mịt.

Vẫn là sợ hãi sao?

Điều này cũng bình thường, phần lớn quản gia đều phục vụ cấm kỵ giả, nhưng việc đối đầu trực diện lại rất ít.

Càng đừng nói Á Tiêu, người đã chứng kiến trạng thái dị hóa của nguyên soái khi công kích Tần Sâm.

“Cậu theo Sauron trở về phòng cách vách đi, nguyên soái bên này phải đợi thêm một chút thời gian mới ra ngoài được.

“Được.”

Bởi vì đang đắm chìm trong sức mạnh của phản diện nên Á Tiêu có chút thất thần.

Sau khi nghe Uy Thành nói mới phản ứng dù hơi chậm, rồi cậu liền xoay người đi theo Sauron.

Nhìn Á Tiêu, Uy Thành đối với suy đoán của mình có thêm phần chắc chắn.

Có vẻ anh cần cùng Meister thương lượng một chút.

Uy Thành nhìn theo bóng dáng Á Tiêu rời đi mà đè xuống nội tâm đang tràn đầy lo lắng của mình.

Sau khi thấy Tần Thích chiến đấu, Á Tiêu không thể dẹp đi cảm giác kích động của mình được.

Cậu hận bây giờ không được gặp mặt phản diện để nói chuyện phiếm.

Trước đây là vì cánh, nhưng hiện tại là vì sự hâm mộ đối với người mạnh.

Cái đuôi trong ống quần hơi vung vẩy một chút, lòng cậu càng thêm kích động.

Cho tới khi nghe được giọng nói nhắc nhở của Uy Thành, cậu mới thoát khỏi tâm trạng hưng phấn.

Nhóc ác ma nhẹ nhàng theo Sauron qua phòng cach vách.

“ZYZ5 được sử dụng nhiều hay ít?”

Vừa mới bước vào, Sauron liền hỏi hai người trong phòng.

Người chấp hành lệnh phun sương của nguyên soái chính là Meister và Emily.

“Dựa theo tình huống trước mắt thì yêu cầu 360ml, thời gian để thuốc có hiệu quả là ba tiếng.”

Meister bình tĩnh mà trả lời, sắc mặt của anh có chút tái nhợt. Ánh mắt sau chiếc kính gọng vàng anh hay đeo đã trở nên tối sầm.

Chỉ một câu đã khiến không khí trở nên đình trệ.

Á Tiêu nhìn cảnh này mà suy nghĩ, xem ra liều thuốc này đối với nguyên soái là một chất kịch độc?

Emily nãy giờ chưa nói câu nào đột nhiên đạp đổ ghế.

Cô nói ra vài từ thô tục xong liền quay đầu về phía Sauron: “Thằng chó Tần Sâm đâu, bà phải đi xẻ thịt nó ra.”

“Trọng thương, trị liệu.” Chỉ bốn từ nhưng Emily vẫn hiểu, cô chạy ra ngoài trong chớp mắt.

Sau vài giây yên tĩnh ngắn ngủi, Sauron hỏi thêm một lần nữa: “Nhật ký bên kia thế nào rồi?”

“Không thể coi lại.”

Meister khá bực tức, cũng là do bọn họ lơ là.

“Hẳn Tần Sâm không muốn chúng ta nghe được nội dung nên đã mang theo thiết bị phá sóng.”

Khi nguyên soái và Tần Sâm nói chuyện, bọn họ đã cố ý tắt màn hình theo dõi để nguyên soái có không gian riêng tư. Chỉ sử dụng camera để phòng hờ.

Nhưng thằng Tần Sâm kia rõ ràng có chuẩn bị mà đến.

Trước mắt, trừ Tần Sâm và nguyên soái đang bị cách ly bên trong, không biết ai biết hai người kia đã nói những gì.

Á Tiêu nhìn biểu hiện nghiêm trọng của hai người. Nói tới Tần Sâm, cậu liền nhớ ra hình như việc này đã từng ghi lại trong cốt truyện.

Nếu không có sai sót gì, thì hiện tại chính là thời điểm phụ tá của vai chính phát hiện, phản diện và sự việc căn cứ số bảy bị phá hủy có liên quan đến nhau.

Phản diện tuy máu lạnh nhưng ngày thường đều quang minh lỗi lạc, pháp trị nghiêm minh.

Sẽ không ai để Tần Thích và sự sụp đổ của căn cứ số bảy đứng cạnh nhau.

Phụ tá của vai chính là Tần Sâm, khi biết được chuyện này liền không thể tin mà lập tức chạy tới căn cứ số sáu chất vấn.

Cuối cùng là xảy ra thảm trạng như vừa nãy cậu đã thấy.

Bởi vì trong cốt chuyện, Tần Sâm và vai chính Duy Thời là bạn thân của nhau. Cho nên chỉ đề cập tới chuyện này bằng vài chữ.

Tần Sâm khi trở lại căn cứ đã bị trọng thương, cho dù mấy người Duy Thời hỏi như thế nào cũng không nói lý do vết thương xuất hiện.

Vì nó khá mờ mịt nên lúc trước Á Tiêu cũng không liên tưởng đến đoạn cốt truyện này.

Cậu suy nghĩ đủ kiểu cuối cùng chốt lại một câu, không hổ là phản diện!

Làm chuyện xấu xong lại còn cho thành viên thuộc phe vai chính một trận, quá là có phong phạm của một ác ma!

Cậu thích!

Hệ thống:…

Nghe thì không có gì sai nhưng mà nó cứ kì kì kiểu gì ấy nhờ.

Á Tiêu không biết suy nghĩ của hệ thống.

Sau khi tự tẩy não mình, cậu vui vẻ mà chờ đợi thêm ba tiếng, lúc có thể cùng nguyên soái gặp mặt.

Khoan đã, sau khi hết ba tiếng phun sương nguyên soái vẫn sẽ tỉnh đúng không?

Á Tiêu dừng lại một chút, sau đó tìm từ trong đầu ra tin tức quan trọng.

Cấm kỵ giả bị mất khống chế sau khi hít phải thuốc ức chế sẽ bất tỉnh rất lâu, sau đó theo tác dụng phụ của thuốc mà biến hóa.

Tác dụng phụ càng lớn, thời gian ngủ càng dài.

Phản diện chắc không ngủ lâu đâu nhỉ?

Á Tiêu nghĩ như vậy, sau đó uyển chuyển hỏi.

“Nếu theo liều lượng đó của ZYZ5 thì trên người nguyên soái hẳn sẽ xuất hiện rất nhiều tác dụng phụ, có cần tôi phải chuẩn bị trước cái gì không.”

Tác dụng phụ của thuốc ức chế đối với mỗi người mỗi khác.

Á Tiêu cũng không tìm được thông tin gì quan trọng từ văn kiện mà Meister đưa trước đó.

Tuy Sauron và Meister luôn nói chuyện với nhau nhưng bọn họ vẫn lén lút theo dõi biểu hiện của Á Tiêu.

Bọn họ muốn biết bây giờ Á Tiêu đang suy nghĩ điều gì.

Đáng tiếc vị quản gia này quản lý biểu cảm rất tốt, dù là cáo già Meister cũng không nhìn ra được gì từ gương mặt hút hồn kia.

Nhưng khi nghe thấy câu hỏi của Á Tiêu, Meister cũng cảm nhận được có vẻ như hiện cậu vẫn chưa muốn từ chức, đây là một tin tốt.

Gan của Á Tiêu quả thật rất lớn, cảm xúc căng chặt của Meister cuối cùng cũng giãn ra một tí.

Anh nhấc gọng kính một cái, giọng nói có vài phần thong thả.

“Tất cả thuốc ức chế đều có tác dụng phụ. Theo tần suất sử dụng, hiệu quả sẽ ngày càng yếu và tác dụng phụ lại càng ảnh hưởng nhiều. Thể trạng của nguyên soái trước mắt không cho phép ngài ấy tiếp tục sử dụng ZYZ5. Sau khi sương mù tan đi sẽ tiến vào giai đoạn nguy hiểm, bác sĩ trong pháo đài….”

Nói tới đây, Meister ý thức được mình nói hơi nhiều, anh dừng lại một chút, sau đó tóm tắt cho Á Tiêu.

“Cậu không cần chuẩn bị gì đâu, tác dụng phụ của ZYZ5 đối với nguyên soái là sợ ánh sáng và thèm ăn. Nhưng tính tới lần này thì tần suất sử dụng cũng nhiều, nên tác dụng phụ cũng lâu hơn.”

Sợ ánh sáng và thèm ăn?

Á Tiêu cái hiểu cái không mà gật đầu.

Tóm lại, phản diện từ phiền phức thành phiền phức plus??

Xem ra tình hình cũng không quá xấu.

Dù phản diện rất mạnh nhưng chút phiền phức này cậu vẫn chấp nhận được.

Meister nhìn đồng hồ một cái sau đó cười nói.

“Ngày mai nguyên soái sẽ tỉnh lại, bây giờ cũng không còn sớm nữa, đêm nay chúng ta ở lại pháo đài đi.”

Á Tiêu nghe vậy, mắt cong cong, ngoan ngoãn gật đầu.

Cho nên ngày mai cậu có thể gặp phản diện sao?

Đây là một tin tức khiến nhóc ác ma vui vẻ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.