Bạn đang đọc truyện Không Còn Là Nữ Phụ của tác giả Đường Vyy. Ức chế vì tên mình bị cho vào truyện, cô nói có mấy câu liền leo lên giường ngủ, tiện tay quăng luôn cuốn truyện đó vào thùng rác. Mở mắt ra là khung cảnh bây giờ đây. Mọi thứ trở nên mờ ảo lung linh, chính bản thân cô cũng thấy vô cùng hoang mang. Tại sao cô lại ở đây? Cô là đang nằm mơ sao? Nhéo vào má mình một cái, cảm giác đau đớn chân thật. Đây không phải là một giấc mơ.
Trước mặt cô đột nhiên xuất hiện một cô gái tầm 17 ,điều bất ngờ là rất giống cô chỉ khác ở màu mắt thôi. Mắt cô màu lam còn cô gái này màu đỏ. Cô ta quỳ xuống trước mặt cô khóc lóc ,bộ dạng thật thê thảm. Trái tim cô không hiểu sao mà nhức nhức, ẩn ẩn đau nhói. \-Chị Trà chị phải giúp em hức hức…. Mộc trà đỡ cô ta dậy vội vàng nói. \- Cô là ai vậy ? Tôi quen cô sao? Sao tôi lại ở đây? Cô gái đó nói tiếp. \-Em là nữ phụ có cái kết bi thảm. Chị là kiếp sau của em, vì em chết yểu nên chị cũng sẽ chết sớm thôi. Vậy nên em dùng tất cả sức mạnh để đưa chị đến đây.
Chị phải giúp em sống nốt. Chỉ có chị mới có thể tiếp tục con đường còn lại. Những gì của em, đều là của chị. Em và chị vốn là một. Hãy bảo vệ gia đình thật tốt. Em đi báo danh đầu thai đây. Hãy sống thật tốt chị nhé. Chẳng ai biết lời nói của nữ phụ Lâm Mộc Trà thập phần sơ hở, chỉ là không ai để ý. Ngay cả cô cũng vậy. Về sau, mọi chuyện sẽ rõ, ý tứ trong câu nói của nữ phụ là thật hay giả, hay đang che giấu gì đó, chỉ có tác giả biết. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Quân Cưới và Mùa Đông Dài.
Bình luận