Khi Học Bá Xuyên Thành Hào Môn Phế Sài

Chương 3



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Buổi tối,cha Ôn Đình Hiên tan tầm về nhà,mẹ Diệp Tân Ý vội vàng cùng ông nói sự tình toán học lão sư tìm đến.

Cùng Diệp Tân Ý phản ứng giống nhau,Ôn Đình Hiên cũng đồng dạng tỏ vẻ không thể tin tưởng. ——

“Có thể là lão sư nghĩ sai rồi?”

Diệp Tân Ý thấp giọng nói: “Tôi cũng nghĩ như vậy, sợ là lão sư nghĩ sai rồi.”

Ôn Đình Hiên nhìn người trước mặt yên lặng ăn cơm không ra tiếng-Ôn Niệm Niệm,có cảm giác bối rối,cô ở nhà là bảo bối nữ nhi,từ nhỏ hiền hậu thành thật,chỉ số thông minh không cao,không.. phải nói là rất thấp.

Nhưng là,vạn nhất đâu?

Nếu Ôn Niệm Niệm thật sự thuộc về dạng có thiên phú,hiện tại bồi dưỡng,nói không chừng tương lai thật sự tiền đồ vô lượng.

Ôn Khả Nhi tuy rằng có tiền đồ, nhưng đến cùng vẫn là dưỡng nữ khác họ,không phải con gái chính mình sinh ra,tính thành tích cũng được,Ôn Đình Hiên cũng không có khả năng đem thành người thừa kế, quản lý tập đoàn Ôn thị.

Nếu tương lai Ôn Niệm Niệm thật sự nhận phó thác…đúng là vạn hạnh!

“Niệm Niệm,toán học lão sư hy vọng con gia nhập cái này,con có muốn tham gia không?”

Ôn Niệm Niệm đang nghiên cứu ngô cơm ở trong chén có thể làm ra như vậy bằng cách nào,rất ngon,đang suy nghĩ nhất thời không kịp nghe,bỏ việc nghiên cứu ngô cơm,cô ngẩng đầu,mờ mịt mà “A” một tiếng.

Ôn Đình Hiên gắp một miếng thịt bò nạm thịt cho cô,tiếp tục nói:

“Con cảm thấy tổ không chậm trễ học tập,chúng ta cho con tham gia.”

Khóe miệng Ôn Khả Nhi nhàn nhạt giơ lên,người hầu chung quanh cũng đối diện lẫn nhau, đáy mắt truyền đến thần sắc khinh thường ——

Chậm trễ học tập?

Vị Ôn đại tiểu thư này lạn đến rớt tra,còn có thể chậm trễ như thế nào?

Đầu lưỡi Ôn Niệm Niệm nhấp hơi ngọt của ngô cơm, không chút để ý mà nói:

“Con không sao cả.”

“Niệm Niệm,con hẳn là sửa con của hiện tại mà học tập.”

Ôn Đình Hiên ho nhẹ một tiếng, nói:

“Nếu lão sư tin tưởng con có thiên phú,nên hảo hảo lợi dụng,chăm chỉ một ít,hướng em gái Khả Nhi học tập,con nếu có một nửa chăm chỉ,thành tích hiện tại khẳng định không phải là cái dạng này.”

Ôn Niệm Niệm chớp chớp mắt, gật đầu,đối lời của ba nói tỏ vẻ tán đồng.

Ôn Khả Nhi thật sự chăm chỉ,tuy rằng cô luôn ở trước mặt đồng học nói chính mình không thấy thế,đêm trước kỳ thi cũng là sớm vào giấc ngủ,nhưng chỉ có Ôn Niệm Niệm biết,gia hỏa này thích đóng cửa yên lặng nỗ lực,không hy vọng để cho người khác biết.

( P/s: Tuy Ôn Khả Nhi tức Chúc Ly Cầm là một nữ phụ khá đáng ghét nhưng phải công nhận một điều là nàng rất chăm chỉ,nỗ lực,không mấy ai được như thế.Tuy rằng có ghen tỵ và đố kỵ nhưng con người có phải ai cũng không có đâu.Tác giả viết vai này vừa thương vừa ghét.)

Nhưng ai cũng không phải mù, ngay cả toán học lão sư đều nhìn ra,Ôn Khả Nhi có thể thi được thành tích cầm cờ đi trước toàn dựa vào cô ta chăm chỉ.

Nhưng mà Ôn Khả Nhi trong lòng lại có chút không thoải mái.

Cô chính là không thích người khác biết mình chăm chỉ,cô muốn chính mình là thiếu nữ thiên tài.

Ôn Đình Hiên cũng không có chú ý tới biểu tình trên mặt Ôn Khả Nhi có biến hóa,ông đối Ôn Khả Nhi nói: “Khả Nhi,thành tích học tập của con so Niệm Niệm tốt một chút,ngày thường cũng nên giúp chị.”

Ôn Khả Nhi nỗ lực khống chế một bộ biểu tình,khéo léo mỉm cười, nói:

“Chị thông minh như vậy,đều gia nhập thiên tài tổ,nơi nào yêu cầu em trợ giúp nha.”

“Con a,vận khí tốt thôi,hai người các con học tập lẫn nhau mới là tốt.”

Ôn Đình Hiên là đại nam nhân,tự nhiên không có chú ý tới trong giọng Ôn Khả Nhi vê toan,nhưng mà ở với một đống phu nhân nhà giàu lục đục với nhau,Diệp Tân Ý lập tức nghe ra ẩn ý trong lời nói của Ôn Khả Nhi.

Bà có chút hơi kinh ngạc,Ôn Khả Nhi ngày thường biểu hiện thuần khiết thiện lương, không tranh không đoạt,hiếm khi có thời khắc bén nhọn như vậy.

Diệp Tân Ý còn tưởng rằng chính mình nhìn lầm rồi.

Phẫn nộ đôi khi sẽ hướng tới hôn một người có đầu óc*.

( P/s: chắc hiểu là người có đầu óc như Ôn Khả Nhi đôi khi không kiềm chế được phẫn nộ lộ ra?)

Buổi tối hôm nay trong lòng Ôn Khả Nhi kỳ thật vẫn luôn khó chịu.

Đêm nay rõ ràng là cô thắng lợi chi dạ,vốn dĩ nghĩ Ôn cha mẹ có thể cho cô hảo hảo mà chúc mừng một phen,tốt nhất là tổ chức một party nhỏ,mời bạn bè thân thích lại đây náo nhiệt.

Lại không nghĩ rằng,từ khi Ôn Niệm Niệm về nhà,tiêu điểm chú ý đều rơi xuống người Ôn Niệm Niệm.Nổi bật đều bị đoạt.

Ôn Khả Nhi nghĩ cách đổi đề tài, đối Ôn Đình Hiên cùng Diệp Tân Ý nói:

“Ba mẹ,con chuẩn bị báo danh tháng sau tham gia “Vinh quang vật lý thi đua”, hy vọng ba mẹ đồng ý.”

Ôn Đình Hiên lập tức nói:

“Đây quả là chuyện tốt, chúng ta đương nhiên đồng ý,chỉ là nghe nói “Vinh quang ly vật lý thi đua”… Độ khó rất cao.”

“Vinh quang ly vật lý thi đua”, chọn lựa đều là người có thiên phú mầm,phương diện Vật lí xuất sắc nhất.

Tuyệt đại đa số học sinh đều có thể nói là chỉ số thông minh siêu cao,đồng học giống bình thường…ở vòng thứ nhất đấu loại liền bị đào thải.

“Tuy rằng “Vinh quang vật lý” khó có điểm cao,nhưng con là muốn thử một lần.”

Ôn Khả Nhi nắm chặt nắm tay, dốc lòng mà nói:

“Ba ba giáo dục chúng con, muốn nghênh khó mà thượng, không sợ khó khăn,con nhất định sẽ làm một tấm gương tốt cho chị!”

( P/s: phòng tỷ đầy gương em.Khỏi cần.)

“Được!”

Ôn Đình Hiên vừa lòng gật đầu:

“Khả Nhi,có chí khí,ba đương nhiên duy trì a!”

Mẹ Diệp Tân Ý lo lắng hỏi:

“Khả Nhi,con tham gia “Toán học tri thức thi đua”, đấu vòng loại,đấu bán kết cùng trận chung kết,trước sau chậm trễ hơn hai tháng,không có thời gian tới trường học,hiện tại là sơ tam, sắp phải thi lên,mẹ sợ con…”

Lời nói Diệp Tân Ý uyển chuyển mà hàm súc đã nhắc nhở tương đương,Ôn Niệm Niệm nghe hiểu ý tứ trong lời nói của mẹ,cảm thấy Ôn Khả Nhi quá mức truy danh trục lợi,nóng lòng cầu thành,như vậy ngược lại đối với cô ta không tốt.

Ôn Khả Nhi vội vàng nói: “Mẹ à,người yên tâm đi,con có thể chiếu cố học tập,người xem,”Toán học thi đua” con không phải cầm chắc Á quân sao?”

Diệp Tân Ý còn muốn nói cái gì đó,nhưng cũng không nghĩ đả kích con cái tính tình tích cực,đơn giản trầm mặc,cho lên không nói.

Ôn Niệm Niệm biết,mẹ lo lắng tuyệt đối không phải dư thừa,Ôn Khả Nhi quá sốt ruột chứng minh chính mình,ngược lại sẽ hoàn toàn phản động,đừng nói cô ta không phải tuyển thủ thiên phú,liền tính cũng chịu không nổi.

“Thương Trọng Vĩnh*”.

(P/s: Kỷ cũng không biết nữa.Ai hiểu cmt help me nha.)

Ôn Khả Nhi quay đầu đối Ôn Niệm Niệm nói:

“Chị, nếu toán học lão sư nói chị có thiên phú,có nghĩa chúng ta cùng nhau tham gia”Vinh quang vật lýthi đua” nha.”

Ôn Niệm Niệm buông đũa,liếc mắt nhìn Ôn Khả Nhi một cái.

Ôn Khả Nhi trên mặt như cũ treo chiêu bài mỉm cười phúc hậu và vô hại,chờ mong mà nói:

“Chị chưa từng tham gia loại thi đua này,có thể thử xem,nếu đạt top 3 cả nước,kỳ thi còn có thể thêm điểm.”

Ôn Niệm Niệm lời còn chưa nói,ba Ôn Đình Hiên xua xua tay:

“Con có thể vượt qua vòng đấu vòng loại hay không đều không nhất định đâu,top 3 cả nước cũng không cần suy nghĩ,nhưng mà cơ hội này cũng không nhiều lắm,có thể thử xem,coi như vì kỳ thi sơ trung luyện binh.”

Sắc mặt Diệp Tân Ý có chút khó coi,nói:

“Niệm Niệm tinh lực hữu hạn, chỉ sợ không có cách nào chiếu cố nhiều thi đấu như vậy.”

Ôn Khả Nhi lập tức nói:

“Toán học lão sư không phải nói chị là thiên tài sao,một khi đã như vậy,con thật sự chờ mong biểu hiện của chị,tin tưởng nhất định sẽ không làm ba mẹ cùng con thất vọng.”

Ôn Niệm Niệm nhìn ra,Ôn Khả Nhi đối với việc lão sư số học tuyển cô vào tổ,như cũ canh cánh trong lòng,muốn dùng “Vinh quang ly vật lý thi đua” lần này cho cô một cái ra oai phủ đầu.

Đồng thời,cũng chứng minh đẳng cấp cho mọi người xem,thực lực Ôn Niệm Niệm không thể bằng cô ta.

Ôn Đình Hiên nửa điểm không nhận thấy được dụng tâm của Ôn Khả Nhi,ông cười hỏi Ôn Niệm Niệm:

“Niệm niệm,con cảm thấy thế nào,”Vinh quang vật lý thi đua”, muốn tham gia sao?”

Ôn Niệm Niệm biểu hiện thật sự Phật hệ:

“Con đều được a.”

Dù sao loại trình độ vật lý của học sinh trung học,cô nhắm mắt lại cũng có thể đáp.

Hiện tại đối với cô mà nói,vấn đề chủ yếu là khống chế đúng mực,tận lực không cần toàn bộ đều đáp đúng.

Diệp Tân Ý còn xem như tương đối bao che cho con,bà đối Ôn Niệm Niệm nói:

“Niệm Niệm,con muốn tham gia tổ Toán học,lại muốn chiếu cố học tập,nếu tinh lực hữu hạn, cũng có thể không cần tham gia “Vinh quang vậy lý thi đua”, ẹ lo lắng con cố quá sẽ không tới.”

“Con đảm sẽ không sao a, coi như chơi,chỉ là…” Cô nhìn Ôn Khả Nhi một cái,nói:

“Con chủ yếu là có chút lo lắng em gái.”

Ôn Khả Nhi vội vàng nói: “Chị, người không cần lo lắng,chỉ mình chị cố gắng lớn nhất,không vào đấu bán kết cũng không sao.”

Ôn Niệm Niệm gật gật đầu: “Ân, nếu em gái đã nói như vậy,chị đây sẽ tận lực.”

Cô thật là muốn tận lực,còn có thể xem Ôn Khả Nhi sẽ làm ra chuyện gì.

Ôn Đình Hiên tựa hồ rất cao hứng,hai con gái trong nhà đều có tiền đồ,ông còn kêu người hầu mang rượu vang đỏ tới,rót chính mình một ly,lại cho mẹ Diệp Tân Ý một ly nữa ——

“Một khi đã như vậy,chúng ta trước tiên chúc Khả Nhi bắt lấy quán quân của “Vinh quang vật lý thi đua”!”

Diệp Tân Ý tựa nói giỡn nói: “Ông như thế nào liền xác định,lấy quán quân không phải là Niệm Niệm?”

Ôn Đình Hiên biết Diệp Tân Ý là nói giỡn,nói:

“Rượu còn không có uống,bà đã say sao? Thành tích này,có thể tiến đấu vòng loại tôi liền A di đà phật*.”

(P/s: dâng hương cầu phúc,cảm tạ Phật tổ phù hộ.)

Sắc mặt Diệp Tân Ý đã tương đối khó coi, tuy rằng bà cũng thích đứa nhỏ Ôn Khả Nhi này, nhưng Ôn Khả Nhi chung quy không phải con gái bà sinh ra.

Thân sơ hẳn là khác.

“Muốn đánh cược một phen hay không.”

Bà lạnh lùng nói:

“Nếu Niệm Niệm vào đấu vòng loại,ông tính thế nào?”

Ôn Đình Hiên hứng thú rất cao,khoa trương, nói:

“Nếu Niệm Niệm có thể tiến đấu vòng loại,tôi liền đưa một chiếc con vẫn luôn muốn – xe thể thao Porsche*.”

(P/s: ảnh dưới đây.)

chapter content

Lời vừa nói ra, Ôn Niệm Niệm cùng Ôn Khả Nhi đều sợ ngây người.

Ôn Niệm Niệm kinh ngạc,là bởi vì đây là một gia đình hào môn, thế nào mà một lời không hợp liền đưa xe a,cô mới từng này tuổi còn chưa thể lãnh bằng lái đâu.

Nga không,gia đình Ôn gia hào môn,trực tiếp cấp tài xế tư nhân.

Ôn Khả Nhi cũng kinh sợ, cho dù Ôn gia cha mẹ đối cô cũng tốt,làm cô không lo ăn không lo uống,nhưng mà…

Cơ hồ sẽ không đưa cho cô bất luận lễ vật gì.

Đừng nói xe thể thao,ngay cả thời đó cô vô cùng hâm mộ danh môn đại tiểu thư đều có trang sức vòng cổ,cô cũng không có một cái!

Ôn Niệm Niệm tiến vào vòng đấu loại là có thể có một chiếc xe thể thao Porsche,mà cô… Tham gia thi đấu nhiều như vậy,cầm nhiều phần thưởng như thế,một chiếc vòng cổ đều không có!

Cha mẹ nuôi đưa lễ vật sang quý nhất cũng chính là chiếc váy đang mặc trên người này.

Sắc mặt Ôn Khả Nhi trở nên rất khó xem.

Nhưng mà,càng thêm lệnh nàng ngoài ý muốn chính là cha mẹ đối thoại tiếp——

Diệp Tân Ý:

“Tiến vào đấu vòng loại, đưa xe thể thao,nếu tiến vào trận chung kết lại khen thưởng cái gì,nếu đoạt giải quán quân lại có gì khen thưởng?”

Ôn Đình Hiên cười sang sảng: “Như vậy đi,nếu Niệm Niệm có thể đoạt giải quán quân,tôi liền đem khu biệt thự Gia Dương dưới tập đoàn Ôn thị chuyển qua danh nghĩa của con bé.”

Ôn Niệm Niệm choáng váng.

Phương thức nhà có tiền khen thưởng con,hảo bổng bổng nga!

Mà tay Ôn Khả Nhi chặt chẽ mà nhéo cái ly,làn da mu bàn tay đều nổi gân xanh.

Dựa vào cái gì!

Cô nỗ lực như vậy,cái gì đều không có,mà Ôn Niệm Niệm,rõ ràng đầu óc ngu xuẩn,lại có thể được khen thưởng tốt như thế!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.