6h30
Lục Ngôn thức giấc lấy chú gấu bông nhỏ cho Diệp lạc ôm còn mình thì xuống giường vệ sinh cá nhân xong xuôi hắn đến đánh thức Diệp Lạc thấy cậu đã dậy rồi
Diệp Lạc ngồi bên giường đầu mũi đỏ ửng mắt thì có chút sưng áo bông không hiểu sao lại bung mấy cúc
Lục Ngôn đến cài lại cúc áo cho cậu hỏi “Bị ngạt mũi hửm?”
Diệp Lạc cất giọng mũi chậm chạp trả lời “ưm có lẽ thế tớ thấy khó chịu”
Lục Ngôn lấy dép bông cho cậu nói ” đánh răng rửa mặt đi lát có tiết hôm nay còn có tiết tự học nữa có lẽ 9 rưỡi tối mới về kí túc được”
“Ừ tớ đi đây” có lẽ là do chóng mặt Diệp Lạc lắc lư chực ngã thì Lục Ngôn ôm được cậu vào lòng
“Để tớ dìu cậu ” lúc Diệp Lạc đánh răng hắn vẫn đứng trông chừng sợ cậu ngã
Thấy cậu không sao hắn ra ngoài thay quần áo tiện thể lấy luôn cho Diệp Lạc vì học dưới thời tiết khắc nghiệt -10 độ lên trường không bắt buộc học sinh mặc đồng phục tránh học sinh bị cảm lạnh ảnh hưởng sức khoẻ
Diệp Lạc chuẩn bị xong thì chậm rì rì bước tới nói với Lục Ngôn “ái khanh mặc đồ cho trẫm hình như trẫm cảm rồi”
Diệp lạc cả người không động đậy giao phó cho Lục Ngôn làm tất Lục Ngôn thành thục mặc đồ cho cậu áo dài tay áo len áo khoác bông rồi thêm áo phao thân dài bên ngoài, rồi đến quần giữ nhiệt quần bò đeo tất chân cho Diệp Lạc rồi quàng khăn cho cậu mới yên tâm.
Xong xuôi Diệp Lạc ngoắc tay với Lục Ngôn lại đây trẫm thưởng cho khanh Lục Ngôn cúi xuống Diệp Lạc liền ôm cổ hắn thơm má hắn chụt một cái rồi híp mắt cười lộ ra 2 chiếc răng thỏ đáng yêu
Lục Ngôn cũng không thấy có gì không đúng với việc thơm má này bọn họ là anh em tốt có gì mà không làm được cơ chứ?
Hắn đùa giỡn nói ” Lạc Lạc sao tôi cảm giác cậu mới lac người được lời vậy hả?”
“Vậy sao, vậy cậu muốn tôi đền đáp như thế nào?”
“Tối nay cậu đấm bóp cho tôi thế nào?” Hắn cười nói
“Ừ được tớ đồng ý chiều cậu hết” nói xong cậu lại dính lên người hắn ” tới lớp thôiiiii”
Lục Ngôn lấy 2 cái cặp sách trên bàn rồi cùng Diệp Lạc tới lớp
Ở lớp
Họ đến khá sớm nên chưa có nhiều bạn học tới lớp học bắt đầu vào lúc 7 rưỡi Lục Ngôn mua bánh bao thịt với 2 hộp sữa nóng ở lớp họ là bạn cùng bàn thực sự là dính nhau như sam các bạn học đều biết mối quan hệ thân thiết của bọn họ nên cũng thường hay trêu chọc Diệp Lạc nói cậu là “Búp bê yếu ớt của kim chủ Lục” mọi người đều rất thoải mái nên dường như không ai có ý kiến với những lời bông đùa này
Diệp Lạc chậm rãi gặm bánh bao rồi lên diễn đàn trường hóng hớt một hồi chợt thấy một bài đăng về một chú mèo tam thể đáng yêu nhưng dáng vẻ rất kiêu ngạo liền giơ đến trước mặt Lục Ngôn
“Cậu xem giống cậu lắm rất đáng yêu”
“Vì nó giống tớ nên mới đáng yêu hay là vì là mèo nên đáng yêu?” Lục Ngôn hỏi
“Đương nhiên là vì nó giống cậu nên mới đáng yêu rồi Ngôn à cậu biết tớ yêu cậu nhất mà, nè ăn đi vì yêu nhất nên mới cho cậu đó” Diệp Lạc đưa miếng bánh đã cắn mất nửa non rồi đưa cho Lục Ngôn
Lục Ngôn không do dự cắn một miếng lớn “ừm ngon lắm cậu ăn đi sắp vào lớp rồi”
“Búp bê nhỏ cậu sách bài tập tiếng anh của cậu đâu?” Chu Đào-lớp trưởng lớp cậu đến thu vở bài tập
“Của tớ với Lục Ngôn nè cậu cầm đi” Diệp Lạc bỏ chiếc bánh bao xuống đưa vở cho Chu Đào
“Oa cậu mua được sữa đậu hả? Sáng nay tớ dậy trễ không mua được tiếc ghê” Chu Đào đau lòng nói
“Cậu uống đi Lục Ngôn để vào túi giữ nhiệt nên ấm lắm” Diệp Lạc đưa cốc sữa cho Chu Đào nói
Chu đào cũng rất niềm nở uống một ngụm lớn “ngon quá đi cảm ơn đại ca hôm sau sẽ mua cho cậu một bịch để cảm ơn chúc hai người hạnh phúc nhaa” nói rồi vui vẻ rời đi
Mặt Lục Ngôn đen lại ngoạm một miếng bánh lớn rồi rũ mắt chẳng nói gì nhưng trong đầu lại không kìm được nghĩ ” cậu ta uống sữa mình mua cho Diệp Lạc Còn uống chung một cái ống hút nữa dù cậu ta cũng là con trai nhưng như thế cũng không được”
Chợt nghe tiếng của Diệp Lạc hình như cậu ấy vừa ho. “Lạc Lạc cậu uống sữa của tớ đi làm dịu cổ họng”
Lục Ngôn đưa cốc sữa đến bên miệng Diệp Lạc
Diệp lạc ngoan ngoãn ngậm lấy ống hút uống từng ngụm
“Ông chủ Lục cậu chăm vợ nhỏ kĩ quá đi” Trương Lăng thấy một màn này thì không nhịn được cảm thán
“Đúng đó còn tình cảm hơn những cặp yêu nhau khác cơ, nhưng mà kim chủ Lục cậu ngày nào cũng phát đường thế này cẩu độc thân bọn tôi đau lòng chết mất” Các bạn học khác cũng lên tiếng phụ hoạ mỗi người vài ba câu oán thán cả lớp nhộn nhịp hẳn lên
Lục Ngôn không có ý kiến với những lời nói này nhưng khoé miệng lại không tự chủ được cong lên bạn học Diệp thì mặt đỏ tai hồng nói “các cậu đừng nói quá chứ”
Nghe vậy cả bọn đồng thanh gào lên ” Bà chủ Lục cậu có phải quá ngây thơ rồi khôngggg????”