Sau Khi Biết Cốt Truyện Tôi HE Với Nữ Phụ

Chương 35



Dịch Nam Yên khá là dễ dỗ, mặt đỏ bừng cầm ly sữa đậu nành, Diệp Sơ Hạ nhìn một lúc rồi nhanh chóng bắt tay vào việc.

Trên thực tế, so với các vlogger khác, vlog về thú cưng tương đối dễ thực hiện, ít nhất nhiều người xem có thể cảm thấy dễ chịu hơn khi nhìn thấy thú cưng và họ không quá chú ý đến nội dung của video, chỉ cần quay những thú cưng xinh xắn là có thể làm hài lòng rất nhiều người.

Tất nhiên, nếu muốn làm lâu dài thì chúng ta vẫn phải tìm ra ý tưởng mới.

Ví dụ như thay quần áo mới cho mèo, nấu ăn, đi triệt sản và tiêm phòng, v.v., trong đó có lần đầu tiên mèo con nhìn thấy chuột, chim và cá, chúng có thể xuống nước lần đầu tiên, vì vậy trong mắt Diệp Sơ Hạ, làm vlog về thú cưng tương đối nhẹ nhàng, ít nhất không cần phải suy nghĩ về ý tưởng hàng ngày như một số vlogger tấu hài, không cần thiết phải xác định và đánh giá trang điểm hàng ngày như vlogger làm đẹp, mặc dù kênh quay thích hợp sẽ ít hơn rất nhiều, nhưng Diệp Sơ Hạ chỉ coi đây là một cái thang nên nàng không quan tâm đến việc kiếm được nhiều hay ít.

Diệp Sơ Hạ đeo khẩu trang, xuất hiện trước ống kính, nói những điều xem trong video sẽ không thấy ngại nhưng ở tại chỗ thì xấu hổ.

Đối với hầu hết mọi người, vấn đề lớn nhất khi quay video có lẽ là không thể thả lỏng trước ống kính, đây không phải là vấn đề đối với Diệp Sơ Hạ, dù sao mặt nàng dày, cho dù có ra ngoài quay phim ngay bây giờ nàng cũng sẽ không cảm thấy bối rối và ngượng nghịu.

Tuy nhiên, Diệp Sơ Hạ không muốn lộ diện hoàn toàn trước ống kính nên nành đã đeo khẩu trang để mọi người không nhận ra nàng, ngoại trừ những người thân thiết thì hầu hết mọi người sẽ không nhận ra nàng là ai, Diệp Sơ Hạ thích cảm giác tách biệt giữa online và offline.

Dịch Nam Yên không có xuất hiện trước ống kính, đây là cô yêu cầu, dù sao cô cũng không có hứng thú với những chuyện này, cô cũng không nghĩ rằng tham gia sẽ tăng thêm hiệu quả cho video, nói cho cùng, cô không đóng vai kẻ hủy diệt bầu không khí là đã tốt lắm rồi.

Cô vẫn tự nhận thức được điều này, dù sao mỗi năm người thân tụ họp, chỉ cần cô ở đó, họ nhất định sẽ im bặt, cô không muốn bị soi mói trên mạng, mặc dù lời nói sẽ không gây ra bất kỳ tổn hại nào cho cô, nhưng cô sẽ không thể kiềm chế bản thân đi tố cáo từng người một, nếu tố cáo không thành công, cô sẽ càng cảm thấy buồn bực hơn.

Những người quá tích cực không phù hợp với ngành này.

Trước đây khi Dịch Nam Yên chơi game, phần lớn thời gian chơi game không phải vì nghiện Internet mà là vì cái miệng bốc phét của đối thủ, khiến cô kiên trì tranh luận, điều này làm cho cô có vẻ thích chơi game, nhưng trên thực tế, ngoại trừ game một người chơi, thì phần lớn thời gian trong trò chơi cô thực sự dùng để lý luận với người khác.

Vì vậy Dịch Nam Yên chỉ nhìn Diệp Sơ Hạ quay, không muốn đứng trước ống kính để tương tác với Diệp Sơ Hạ.

Khi Diệp Sơ Hạ quay video rất khác so với thường ngày.

Có lẽ là bởi vì thường xuyên thấy nàng lơ tơ mơ, bây giờ đột nhiên trở nên nghiêm túc, cô thấy không quen.

Nhưng nghĩ lại thì thấy cũng đúng, một người từ nhỏ đến lớn đều đạt học bổng thì làm sao có thể không làm tốt việc gì được.

Dù là ai thì khi nghiêm túc trông họ cũng cực kỳ hấp dẫn, có lẽ là do tính cách của Diệp Sơ Hạ khi đối diện với ống kính có chút khác biệt so với bình thường, Dịch Nam Yên không thể nói chính xác khác điều gì, chỉ là cảm giác, giọng điệu và cách diễn đạt này, dù ai thấy cũng sẽ cảm thấy thoải mái, theo cách nói của Internet, đây có lẽ là cái gọi là “được lòng người qua đường”.

Dịch Nam Yên không biết Diệp Sơ Hạ thậm chí còn cố ý khống chế nhịp điệu giọng nói của mình, ánh mắt dõi theo nàng, chỉ khi hỏi tên con mèo là gì thì cô mới nói một lời, thời gian còn lại cô luôn im lặng và đóng vai trò là phông nền.

Dù vậy, Dịch Nam Yên cũng không cảm thấy buồn chán, thậm chí còn không buồn ngủ như mong đợi.

Để phù hợp với thời gian của Diệp Sơ Hạ, Dịch Nam Yên cắn răng từ bỏ ý định ngủ ở nhà mình và quyết định ở lại biệt thự mèo một đêm, nhưng dù có bảo mẫu mỗi ngày dọn dẹp thì cũng có quá nhiều lông mèo trong biệt thự, như thể chỉ cần há miệng ra là lông mèo sẽ bay vào miệng.

Và những con mèo này hoàn toàn không phù hợp với thói quen làm việc và nghỉ ngơi của con người, chúng khá ầm ĩ vào ban đêm, khi Dịch Nam Yên ngủ trong phòng, cô vẫn có thể nghe thấy tiếng cào và kêu meo meo không ngừng ở ngoài cửa, mà một khi mèo chui vào thì càng sụp đổ.

Thử hỏi, nếu có mười mấy con mèo khò khè với bạn thì ai có thể ngủ yên?

Đó không còn là lái máy kéo nữa mà là lái hàng trăm chiếc xe tăng ra chiến trường!

Chính vì vậy mà đêm qua Dịch Nam Yên ngủ không ngon giấc, nửa đêm đã tỉnh dậy mấy lần.

Cô không phải là người có tính tình tốt, tình huống này đủ để khiến cô tràn đầy oán hận và tức giận khi nhìn thấy Diệp Sơ Hạ vào ngày hôm sau, nhưng khi cô nhìn thấy Diệp Sơ Hạ, sự oán giận trong đêm qua lại quay cuồng như gió, không để lại trong trái tim cô bất kỳ dấu vết nào, như thể nó chưa từng xuất hiện.

Đôi lúc Dịch Nam Yên cảm thấy tất cả sự bao dung của mình có lẽ đều đã dồn vào người này nên càng ngày càng không thể buông tay.

Nhưng tính tình thẳng thắn của cô không phù hợp vận dụng vào tình cảm, giống như khi cô phát hiện ra bí mật của bố mẹ mình, cô không bao giờ nói ra mà chỉ buông thả bản thân và đắm chìm trong Internet, bây giờ cũng vậy, cô thà rằng đối phương không biết gì cả, và cũng không muốn thử xem liệu mình có thể nhận được câu trả lời thỏa lòng hay không.

Cô luôn làm hỏng bét những việc có liên quan đến tình cảm.

Trong thời gian ngắn không biết được lòng dạ của mình, nhưng sau một thời gian dài chẳng lẽ còn không biết sao? Nhưng mặc dù cô cũng rất hâm mộ với những người có thể nhanh chóng vượt qua mớ hỗn độn, nhưng một khi tới tay cô, dù trong lòng cô biết phải làm gì, nhưng hành động thực tế của cô lại không bao giờ theo kịp.

Bởi vì sợ cái kết sẽ không như ý nên cô thà trì hoãn mãi, để ít nhất không ai bị tổn thương và cũng không ai rời xa.

Diệp Sơ Hạ không nhận ra điều này, bởi vì cô không muốn gây rắc rối cho Dịch Nam Yên, nên Diệp Sơ Hạ đã nhân cơ hội này để quay đủ tất cả tài liệu cùng một lúc, và kể từ khi bắt đầu quay, nàng không hề bước vào sự tập trung như nàng đã dành cho việc học của mình, kỹ năng quay chụp của nàng thực sự rất tầm thường, dù sao trước giờ nàng cũng chưa từng tiếp xúc với nó, nhưng nàng luôn có thể tìm được một góc độ hoàn hảo có thể thể hiện hoàn hảo ưu điểm của đối phương, điều này khiến hình ảnh trong video của nàng luôn trông đẹp mắt, khiến người xem rất thoải mái.

Nhà Dịch Nam Yên có rất nhiều mèo lông dài, nhưng những con mèo đầu tiên mang về nhà về cơ bản là mèo ta, những con mèo mang về nhà sau này không phải nhặt mà mua bằng tiền, chẳng hạn như mèo Ragdoll, Chinchilla, American Curl, v.v, có thể thấy cô rất thích những sinh vật đẹp đẽ, lại còn giàu có nên có thể thỏa mãn những yêu cầu tùy hứng của mình.

Diệp Sơ Hạ không hề nghi ngờ, chi phí hàng tháng của chục con mèo này ước tính lên tới hàng trăm, dù sao tiền lương hàng tháng của bảo mẫu dọn dẹp nhà cửa và nấu ăn cho mèo cũng không hề rẻ chứ đừng nói đến những thứ khác.

Sau khi quay từng con một, Diệp Sơ Hạ bắt gặp được một con mèo đang trốn dưới ghế sofa, đang ló đầu ra nhìn, nàng sửng sốt một lúc mới hỏi: “Đây là?”

Khác với những con mèo khác, đây là một con mèo mướp, ngay cả trong số những con mèo ta, nó cũng không phải là một con mèo có nhan sắc cao, nó hơi nhỏ, trông giống như một chú mèo con chưa trưởng thành, đường kẻ mắt màu đen như đang khóc, và lúc nào cũng có vẻ tủi thân.

“Mày chạy xuống khi nào?” Dịch Nam Yên cũng sửng sốt một chút, sau đó cúi xuống ôm con mèo lên: “Đây là con mèo đầu tiên tôi nuôi, tên là Tương Liên.”

So với những con mèo khác, khi Dịch Nam Yên đặt tên cho con mèo này, tiêu chuẩn của cô giảm mạnh, nhìn những con mèo khác, chúng được gọi là Cinderella hoặc những cái tên như Newton nghe rất có văn hóa, con mèo ở đây tên là Tương Liên, nhưng trông khá đặc biệt.

Diệp Sơ Hạ đến gần và vỗ về con mèo, mèo con vừa rồi còn chưa kịp phản ứng, nhưng khi Diệp Sơ Hạ đến gần, nó đột nhiên nhảy ra khỏi vòng tay của Dịch Nam Yên, trực tiếp cắn vào cổ tay Diệp Sơ Hạ và vung tay vài lần mới nó nhả ra.

Hết thảy chuyện này xảy ra quá đột ngột, Dịch Nam Yên thậm chí còn không kịp phản ứng, hoảng sợ nói: “Em không sao chứ?”

Diệp Sơ Hạ ngạc nhiên nhìn cổ tay chỉ bị trầy xước nhẹ, nhìn con mèo trên mặt đất vừa khè vừa ôm Dịch Nam Yên, cảm thấy có chút khó tả.

Thành thật mà nói, khi con mèo lao về phía mình, Diệp Sơ Hạ thực sự nghĩ rằng mình sắp toi rồi, nhưng không ngờ rằng đối phương chỉ miệng hùm gan sứa, trông rất hung dữ, không ngờ, nó thậm chí còn không dám cắn mạnh.

“Em không sao.” Diệp Sơ Hạ đưa tay về phía trước camera, quay vài giây rồi mới ngồi xổm xuống, xoay ống kính sang, đối phương nhe răng, mặt mày hung dữ, vung cú đấm meo meo vào ống kính đặc biệt thuận lợi.

Dịch Nam Yên xách sau gáy Tương Liên, trừng mắt nhìn nó nói: “Tôi mang nó lên phòng, em tự sát trùng trước đi, hộp thuốc ở dưới tivi.”

Diệp Sơ Hạ liếc nhìn vết thương thậm chí còn không chảy máu, cuối cùng vẫn gật đầu khi nhìn thấy khuôn mặt có vẻ cực kỳ nghiêm trọng của Dịch Nam Yên.

So với những con mèo có phản ứng căng thẳng mạnh mẽ khác, Tương Liên rất hung dữ, ngay cả bây giờ, bảo mẫu vẫn không thể đến gần nó, mỗi lần mớm thuốc hay cắt móng tay đều do Dịch Nam Yên đích thân ra tay, bởi vì bất kể Tương Liên hung dữ với đồng loại hay con người, nhưng nó lại rất mềm mỏng với cô.

Con mèo này được Dịch Nam Yên nhặt trong cơn mưa lớn, vì Dịch Nam Yên cảm thấy nó cùng chung cảnh ngộ (đồng bệnh tương liên), nên đặt tên là Tương Liên, cô đặt nó trên tầng hai vì sợ tình huống này xảy ra, cũng không biết nó thoát ra thế nào.

Tương Liên bị mẹ mèo bỏ rơi khi mới sinh ra, bởi vì so với những chú mèo con khác, nó được coi là một con mèo không thể sống sót và kích thước của nó nhỏ hơn nhiều so với những con mèo bình thường, nhưng điều này không ảnh hưởng gì đến tính tình táo bạo không ai dám động vào của nó.

Tuy nhiên, Tương Liên rất thông minh, không chỉ biết tự mình đi vệ sinh mà còn biết xả nước, thường xuyên dẫn đầu trong việc mở cửa sổ và cửa ra vào, nhưng lại rất hung hãn, được coi là đại ca của hơn chục con mèo, bình thường không ai dám chọc, nhưng những năm này Tương Liên đã không còn tấn công con người nữa, nhiều nhất chỉ là cảnh cáo thôi, khi nó ở đâu, hầu như không có con mèo nào khác lại gần nó, cho nên Dịch Nam Yên mới để nó trên tầng hai, nhưng không ngờ lần này nó lại tấn công Diệp Sơ Hạ.

Mặc dù khi nhặt nó, cô thường nói với nó rằng sau này cô sẽ báo thù Diệp Sơ Hạ, nhưng chuyện đó đã lâu rồi, cho dù mèo có thông minh đến mấy thì cũng không thể nào nhận ra Diệp Sơ Hạ chỉ qua một vài tấm ảnh hồi nhỏ của nàng… phải không?

Nghĩ đến chỉ số thông minh của một số thú cưng có thể so sánh với trẻ em loài người nhưng lại không có trí nhớ như trẻ em, Dịch Nam Yên cũng không chắc chắn lắm.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.