Chứng Nghiện Mèo Của Vua Pharaoh

Chương 7: Ta, ta thèm thân thể của hắn khà khà



Edit: Đan Mộc

Ngoan một chút nha, nếu không là giết ngươi đó.

Thời điểm hắn nói câu này, đôi mắt đẹp đẽ ngậm đầy ý cười, âm thanh siêu cấp dịu dàng tự mang manh.

Bass nghe xong nháy mắt lại xù lông, sát khí lúc ăn cá khô nhỏ lần thứ hai che ngợp bầu trời nghiền ép mà đến, như mãnh thú uy hiếp cắn vào sau cổ nó.

Bass có thể ngửi được mùi tanh nóng rực phả ra từ miệng con thú dữ kia, thổi lưng mèo ngứa ngáy, thần kinh banh thẳng, sợ đến nằm ngay đơ theo bản năng.

Bass kẹp chặt “bi”: Súc, súc sinh! Ai sẽ nghiêm túc phóng sát khí với một con mèo như vậy chứ???

Lẽ nào hắn nghe hiểu chuyện nó muốn đội nón xanh cho hắn, còn nói hắn xấu xí?

Tâm lý xuất hiện một Pharaoh không thấy rõ mặt chỉ có cái miệng lớn như chậu máu, cầm đao đối với nó cười lạnh: Oắt con, đắc tội Pharaoh xong còn muốn chạy? Nói xong “phặc” một tiếng cắt bỏ đầu mèo!

A –!

Bass hóa thân diễn tinh, ôm đầu hét thảm: Đầu của ta đầu của ta!

Xong xong… Đầu cũng mất rồi…

Bass – sâu trong lòng là nước mắt biển rộng, lần này chết chắc rồi!

Bốn chân buông rủ, đuôi nhỏ bất động, như con mèo chết treo trên tay Jofar, lắc lư theo từng bước hắn đi. Nước mắt mông lung mà sụt sùi hít mũi.

Baba mama thân mến, ổ xin lỗi hai người, hức (hút nước mũi), ổ vì phòng thực nghiệm bị nổ mà hy sinh, thật vất vả sống lại lại bị nam nhân trâu bò nhất Ai Cập bắt được bím tóc, ức (dùng sức hút nước mũi), ổ thực sự hổ thẹn với phụ lão Giang Đông, chúng ta kiếp sau gặp lại…

Bass ủ rũ ở trong lòng liên miên cằn nhằn niệm di ngôn, không chú ý mình bị xách vào một cung điện bằng vàng cực kỳ hoa lệ đèn đuốc sáng choang.

Sau đó thân thể như chơi đu quay bay lên, liền rơi vào trong ngực ấm áp dễ ngửi của ai đó.

“Đem nó đi rửa ráy sạch sẽ.”

Jofar nhẹ nhàng đem mèo con trong tay ném cho nữ quan lớn tuổi đi đầu quỳ sát trên đất.

“Vâng.”

Nữ quan già mắt tối sầm lại, hoàn không thấy rõ một cục này là vật gì, liền tay chân lanh lẹ tiếp nhận, miễn cho rơi xuống đất lại chọc giận vương của bọn họ.

Khi thấy rõ con vật nhỏ mềm mại, ấm áp trong lồng ngực, nữ quan già kinh ngạc chớp mắt, dĩ nhiên là một con mèo đen còn nhỏ?

Chợt nghĩ đến gì đấy, nữ quan lớn tuổi mỉm cười, Jofar đã quay người mang theo các thị nữ khác mênh mông cuồn cuộn đi tắm trước.

Bà cúi đầu đứng lên, nhẹ nhàng ôm Bass vỗ vỗ như dỗ trẻ con, nói: “Hiếm thấy tâm tình vương tốt như ngày hôm nay, hóa ra là công lao của ngươi nha, đi thôi con vật nhỏ, ta dẫn ngươi đi rửa ráy nhé?”

Bass hơi chậm nhịp, thời điểm phản ứng lại đã bị quấn trong tấm thảm dệt màu trắng, lộ ra một thoáng kinh hoảng bất an, trừng lớn con mắt quay đầu nhìn loạn xung quanh.

Phối hợp mảnh vải trắng buông xuống trên trán nó, quả thực như ông chú Thiểm Bắc đầu đội khăn đi đào than đá, còn tự mang filter lấm la lấm lét!

Ba · ông chú đào than đá ·ss: Đây là đâu? Ta là ai!? Ta còn sống không?!

Bộ dạng này của nó chọc cười nữ quan già, vị nữ quan làn da màu nâu đậm này ôm nó vẫn đang bọc vải cùng đặt vào chậu, mang theo ý cười nhỏ giọng nói: “Không cần sợ, ngoan, ngoan, trùm vải là sợ ngươi cào thương các nữ quan khác, chờ ngươi quen nước rồi ta sẽ cởi ra cho, chúng ta tắm rửa trước có được hay không?”

Động tác giãy giụa của Bass ngừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía hiền lành lão thái thái.

Các ngươi thật kỳ quái nha, làm như ta có thể nghe hiểu lời các ngươi nói vậy, lại còn thương lượng với một con mèo?

Bất quá kiếp trước Bass xem qua không ít miêu nô, có thể liên miên cằn nhằn cùng hoàng thượng nhà mình lải nhải nửa ngày đều không thấy phiền, e rằng bọn họ cũng là bởi vì cái này?

Dòng nước ấm áp xuyên thấu qua khăn làm ướt lông nó, đồng thời cũng mang đến cảm giác cực kỳ thư thái, hương cao bên cạnh tản ra hương hoa thơm ngát, đặc biệt là còn có thị nữ trẻ tuổi thân hình nóng bóng xoa bóp, Bass mới giãy giụa mấy lần liền không nhịn được hưởng thụ phát ra âm thanh rù rù rù ~ làm nũng.

Lão nữ quan cùng thị nữ nhìn nó cười nhẹ.

Thiên điện trống trải yên tĩnh, bốn phía hoàn ngoại trừ một con mèo thì không còn người khác, thị nữ trẻ vừa rửa ráy cho Bass, vừa cùng nữ quan lớn tuổi thấp giọng tán gẫu.

Thị nữ trẻ tuổi nói: “Alena đại nhân ngài biết không, ngày hôm nay nghe tin vương bị ám sát, tim ta vẫn luôn treo cao. Vương dũng mãnh thiện chiến không có việc gì, nhưng nếu vương bởi vì gián điệp mà tâm tình không tốt hướng chúng ta nổi giận, vậy chúng ta chẳng phải sẽ bị như thị nữ ở vườn thú sao — ta chỉ nghĩ thôi cũng thấy sợ hãi!”

“Tính khí hai năm gần đây của vương thực sự…”

Thị nữ đang nói chuyện là con gái Ai Cập tiêu chuẩn, trên gương mặt màu nâu nhạt vẽ eyeliner kéo dài ra khóe mắt, mí mắt cùng lông mày đều trang điểm, toàn thân xức dầu thơm thơm phức, da dẻ dưới ánh đèn hiện ra mềm mại bóng loáng, một ít bím tóc từ đỉnh đầu rũ xuống bên tai, tóc dài tán ở sau gáy, lỗ tai, cổ, cổ tay và tóc đều có đồ trang sức tô điểm.

Dưới tạo hình dày nặng như vậy, nàng miệng tuy nói sợ sệt, nhưng Bass ngửa đầu nhìn nửa ngày, hoàn toàn không thể xuyên thấu lớp trang điểm bên phe địch, tìm được một tia thấp thỏm lo âu, lại bởi vì động tác uốn gối ngồi xổm dùng chậu gỗ giúp Bass rửa ráy, phần tròn tròn trước ngực suýt nữa từ vải trắng không thể co dãn trồi ra, mặt Bass đỏ lên, lúng túng cúi đầu.

“Vương là thần linh đi lại tại Ai Cập, nghĩa vụ của đám nô bộc chúng ta chính là yên lặng tin tưởng và phục tùng.” Alena nhìn thị nữ, nụ cười biến mất, nhìn thẳng nàng nghiêm túc nhắc nhở: “Bazaar, những câu oán giận vương như vậy sau này tuyệt đối không thể nói, thậm chí ngay cả ý nghĩ như thế cũng không thể có! Biết không? Coi như ta dễ nói chuyện, nhưng nếu bị người hầu của đại thần quan biết đến — “

Lời còn chưa nói hết, Bass cũng cảm giác được thị nữ đang xoa lông cho nó rất rõ ràng đang run rẩy.

“Ta hiểu được Alena đại nhân! Ta không nói!” Bazaar vội vội vàng vàng lau nước trên tay, hai tay nắm chặt cầu xin Alena: “Ta thề với thần linh, ngài ngàn vạn phải giữ bí mật cho ta.”

Nữ quan Alena nghiêm mặt đáp lại, thấy Bazaar run lẩy bẩy, vẻ mặt hoang mang, liền không đành lòng nói sang chuyện khác, nói đến việc mấy hôm nữa vương tuyển vương hậu.

Bass thấy tình cảnh này, trong lòng có chút cảm khái, không hỗ là quốc gia cổ đại kết hợp cả vương quyền cùng thần quyền, người bình thường muốn lén lút nói xấu cấp trên cũng không dám.

Tắm xong, hương thơm trên người Bass quả thực có thể đuổi ruồi.

Lão nữ quan Alena dùng khăn vải sạch sẽ lau khô lông Bass mới tiếp tục dùng khăn che kín nó, ôm trong lòng trở lại tẩm cung vàng chói lọi.

Nghĩ đến lập tức sẽ nhìn thấy tên Pharaoh muốn giết chết mình, Bass lo sợ bất an một đường, nghĩ bậy nghĩ bạ tưởng tượng ra nam nhân có khuôn mặt dữ tợn giơ đao muốn gọt đầu mình xuống.

Góc nhìn quanh thân lần thứ hai biến hóa, Bass lấy lại tinh thần. Nha, nguyên lai là đến trước giường của vương, Alena hành lễ.

“Vương, tiểu tử này đã tắm rửa xong.”

“Ừ, rất tốt.”

Tiếng nói khàn khàn lạnh nhạt mà hờ hững, bay vào lỗ tai nó.

Ồ? Bass giật giật thính tai, không còn vải che, thanh âm của hắn vẫn thật dễ nghe mà ~

Để ông đây xem tên Pharaoh đáng ghét lớn lên với bộ dạng ngu xuẩn nào! Bass phốc một cái chui đầu ra từ trong thảm, nhìn sang —

Bởi vấn đề góc độ, trước tiên đi vào tầm nhìn của nó chính là một đôi chân xuyên quần vải mềm rộng rãi.

Mặc cho quần quá mức rộng rãi, cũng có thể nhìn ra đôi chân này tuyệt đối so với sắt thép thẳng nam còn thẳng hơn! Còn dài hơn!

Vải vóc thuần trắng kéo đến tận bên hông một chút, bắp thịt rắn chắc đều đều bao trùm bụng dưới, phác hoạ ra đường nét sâu sắc lõm vào bên hông… Giọt nước sau khi tắm chưa khô đọng ở phía trên, vô cùng quyến rũ.

Xương quai xanh cao vút, gương mặt tuấn mỹ, từng sợi tóc bạch kim chưa khô dính liền với nhau, buông xuống bên mặt và tai hắn, hàng mi rủ xuống tạo thành bóng đen dưới mắt.

Hai mắt màu xanh lam xạm lại, tựa như đá quý dưới bóng tối.

Lúc này hắn ở trần thân trên, dựa vào trụ giường, hai chân trùng điệp, tùy ý ngồi xuống, tay trái nắm một xấp giấy vàng, tay phải nhấc lên đem tóc dài đang rải rác chải ra sau đầu, giơ tay nhấc chân lộ ra vẻ đẹp dã tính, tao nhã như một con liệp báo trưởng thành với đường cong cơ bắp ưu mỹ!

Thậm chí chỉ dựa vào bản thân hắn, liền đủ để khiến tẩm cung tràn đầy hoàng kim bảo thạch dung tục này trong nháy mắt trở nên cực kỳ hào hoa phú quý!

Jofar tiện tay cầm trang giấy gác lại trên giường, đang định đem thú cưng mình mới thu được hôm nay chơi một chút, vừa mới cụp mắt đưa tay, bàn tay liền đột nhiên khựng phía trước Bass.

“Con mèo này…”

Jofar cau mày: “Tại sao chảy nước miếng?”

“?!”

Alena nghi hoặc cúi đầu, quả nhiên, đôi mắt mèo đen nhỏ như mọc móc câu thẳng tắp nhìn chằm chặp mặt vương! Miệng mở ra, ngụm nước trong suốt sáng lấp lánh chảy xuống không nói, hoàn bất tri bất giác chảy đến cánh tay Alena đang ôm nó.

Alena: “…” Ta nói tại sao cánh tay tự dưng lại nóng như vậy!

Bass: (ˉ﹃ˉ)

Bass: Khà khà khà, soái, soái cưa, ước ước ước ước ước — ước?!

Jofar:…

Jofar: Mèo này… Ánh mắt tại sao lại có chút buồn nôn???

Tác giả có lời: 【 Tiểu kịch trường 】

Bass: Ta, ta thèm thân thể hắn…

Jofar (thoát): Muốn liếm sao?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.