Tổng Tài Xin Hãy Giữ Gìn Trinh Tiết Cẩn Thận

Chương 1: Xuyên không?



Editor: SoleilNguyen

Xuyên không rồi?

Một người đàn ông không thể tồn tại trên đời, cấp bậc thiên tài như vậy sao có thể nằm ở trên giường cô?

Nhưng cảm giác không thể diễn tả từ phần dưới cơ thể lại nhắc nhở cô rằng, đây không phải là mơ.

Vì vậy khi người đàn ông tỉnh dậy, vẻ mặt lạnh lùng dữ tợn chỉ tay vào cô, mắng cô bỉ ổi vô liêm sỉ, Thiệu Vi rất chắc chắn mình nhất định đã xuyên không.

Dù sao thì người đàn ông dám chỉ tay mắng cô trước đó, cỏ trên mộ của hắn có lẽ đã cao hơn một người rồi.

2.

Thiệu Vi mất một lúc để hiểu tình huống hiện tại của mình từ miệng người đàn ông.

Nói một cách đơn giản, người đàn ông trước mặt này tên là Lệ Thiếu Hành, có lẽ là một tổng tài rất giàu có, vì nếu không giàu có thì sẽ không có người muốn thiết kế cho anh, mà Thiệu Vi chính là người đã dùng hết tâm trí để thiết kế cho người đàn ông này kết hôn với mình, sau đó đánh thuốc mê để khiến anh lên giường với cô, một người phụ nữ đê tiện.

Thủ đoạn được lắm…… Thực sự làm hỏng danh tiếng của Thiệu Vi. Cô không nhịn được đỡ trán, nhưng…… Lén lút ngước mắt nhìn người đàn ông trước mặt, gương mặt như được khắc tạc với những đường nét sắc sảo, dáng người hoàn hảo như được trời ban, còn có…… Kích thước đồ sộ treo ở bên dưới…… Khụ, được rồi, nếu là người đàn ông này, thực sự bỏ thuốc cũng đáng.

3.

Nhưng vấn đề là, cô không có ấn tượng gì cả!

Cô tỉnh dậy là lúc mọi chuyện đã xong xuôi, ngoài cơn đau âm ỉ dưới thân chứng minh họ đã làm chuyện đó, toàn bộ quá trình cô đều không cảm thấy thoải mái! Cô không chịu trách nhiệm cho chuyện này!

“Cô chột dạ? Không có gì để nói sao?” Lệ Thiếu Hành mắng xong mới phát hiện Thiệu Vi trước mặt im lặng khác thường.

“Đây không phải tôi làm.” Thiệu Vi mặt mũi cứng rắn, nói không chịu trách nhiệm là không chịu trách nhiệm.

Trừ khi…… để cô làm lại một lần nữa.

4: Khiến tôi đẹp mặt?

Lệ Thiếu Hành mở to mắt, dường như không ngờ người phụ nữ này lại không nhận sai.

“Cô…… được lắm Thiệu Vi!” Lệ Thiếu Hành tức giận xuống giường, vừa tùy tiện nhặt quần áo trên mặt đất, vừa lạnh lùng nói: “Cô đừng nghĩ rằng sau khi lên giường, mối quan hệ giữa tôi và cô sẽ thay đổi, cô vĩnh viễn cũng đừng nghĩ tới…… A!”

Anh kêu lên một tiếng, không phòng bị bị Thiệu Vi kéo trở lại giường, mặt úp xuống đệm đè ở trên giường, tình huống ngay lập tức đảo ngược, ngay cả Lệ Thiếu Hành cũng không hiểu rõ tình hình đã bị Thiệu Vi đè lên người.

“Anh nói vĩnh viễn đừng nghĩ tới là sao?” Thiệu Vi ngồi trên lưng anh, hai tay bận rộn kéo quần áo trên người anh xuống, bắt chéo hai tay Lệ Thiếu Hành để ở sau lưng.

“Thiệu Vi! Cô đang làm gì? Buông tôi ra!” Lệ Thiếu Hành sửng sốt, trên mặt cuối cùng cũng lộ ra vẻ hoảng sợ hiếm thấy. Dù sao anh cũng không ngờ một ngày nào đó mình sẽ bị một người phụ nữ trông có vẻ yếu ớt đè lên giường.

“Tôi đang hỏi anh, trả lời đi!” Thiệu Vi phớt lờ sự vùng vẫy của Lệ Thiếu Hành, giơ tay không nhẹ không nặng đánh vào cái mông trắng nõn của anh.

(Truyện được dịch bởi editor SoleilNguyen và chỉ được đăng trên áp cam WinnyChan275, truyenhdt.com, soleilnguyennovelcom.wordpress.com, những nơi khác đều là ăn cắp trắng trợn!!!)

Úi, cảm giác không tệ!

Lệ Thiếu Hành theo phản xạ co chặt mông lại, tức giận quay đầu nhìn chằm chằm vào cô.

“Thiệu Vi, xuống khỏi người tôi! Tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cô!”

Anh cố gắng đạp chân, vặn vẹo thân thể muốn hất Thiệu Vi ra, một người đàn ông cao gần một mét chín, thân hình rắn chắc, ra sức vật lộn, sức mạnh tuyệt đối đó không phải là điều mà một Thiệu Vi nhỏ bé có thể chống đỡ được.

Hơn nữa lúc này Thiệu Vi mới phát hiện ra mình đang chiếm hữu cơ thể của người khác, cơ thể này có vẻ thiếu rèn luyện, rõ ràng não bộ nhớ tất cả các chiêu thức, nhưng cơ thể lại không theo ý muốn, điều này thật sự có chút tệ.

Thiệu Vi bất đắc dĩ nhảy xuống giường, nhặt quần áo rơi trên sàn, rồi quay lại giường, trên mặt mang nụ cười không có ý tốt.

Lệ Thiếu Hành đã tranh thủ từ trên giường lật người dậy, nhưng tay lại bị quần áo trói chặt, cũng không biết Thiệu Vi đã buộc như thế nào, anh dùng hết sức lực cũng không thể thoát ra, thấy Thiệu Vi lại lên giường, toàn thân cảnh giác mà lùi về phía sau, nhưng giường chỉ có một chút không gian, rất nhanh anh đã bị Thiệu Vi ép đến mức không còn đường lui.

“Thiệu Vi, tôi cảnh cáo cô, mau thả tôi ra, nếu không tôi chắc chắn, chắc chắn sẽ khiến cô đẹp mặt.” Lệ Thiếu Hành lớn tiếng quát, nhưng không thể nào che giấu được một chút sợ hãi trong giọng nói.

Anh như thế nào lại sợ Thiệu Vi? Một người phụ nữ chỉ cao khoảng một mét sáu, trông có vẻ ngu ngốc và vô dụng, lại có thể khiến anh sợ hãi cả một ngày.

Lệ Thiếu Hành không biết mình có phải đã quá coi thường người phụ nữ này không, luôn cảm thấy Thiệu Vi trước mắt trông hoàn toàn khác biệt so với thường ngày, như thể đã biến thành một người khác, toàn thân tỏa ra một bầu không khí nguy hiểm.

“Tôi rất mong chờ anh sẽ làm thế nào để khiến tôi đẹp mặt……” Thiệu Vi mỉm cười, chỉ trong vài động tác đã bắt được Lệ Thiếu Hành cao lớn, trói cả hai chân của anh lại.

Lệ Thiếu Hành bây giờ hoàn toàn trông như một con cá ra khỏi nước, chỉ có thể không ngừng vùng vẫy, nhưng hoàn toàn không có cách nào thoát ra.

“Được rồi!” Thiệu Vi đắc ý vỗ tay một cái, nói: “Nhanh chóng cho tôi thấy đi!”

“……”

———-

Đôi lời của SoleilNguyen: Chào các tình yêu, lâu rồi tôi không chăm chút cho bên nữ công, chắc các bạn không quên tôi tham gia cả hai thể loại chứ?

Được rồi, nên nói gì nhỉ, vừa mở hố mới, mong được mn quan tâm và ủng hộ ^.^


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.