Alpha Phản Diện Mang Thai Rồi

Chương 20: Hợp đồng



Bùi Chiêu Chu ngủ một giấc tỉnh lại, thân thể thoải mái nhẹ nhàng không có chút khó chịu như những lần trước, lòng bàn tay đụng vào vùng bụng phẳng lì, đôi mắt hổ phách vàng kim mềm mại như một muỗng mật ong, ngũ quan lạnh lùng xa cách phủ lên một tầng ánh sáng nhu hòa, cả người trở nên mềm mại lười biếng.

Tư Hoài Tây vừa đẩy cửa bước vào liền sửng sốt, nhìn Bùi ca mềm mại dưới ánh sáng, trái tim áy náy đập loạn.

“Bùi ca, anh tỉnh rồi.”

Tư Hoài Tây cười đến chói lóa như ánh mặt trời, như như hải yêu mới sinh nhảy ra từ sơn linh kỳ ảo trong biển, làn da trắng nõn sạch sẽ, đôi mắt xanh biển linh động như được rửa sạch bởi cơn mưa nhẹ nhàng, tinh khiết không cần làm sạch, thật là một thiếu niên tuấn mỹ xinh đẹp ngoan ngoãn.

Bùi Chiêu Chu chậm rãi chớp mắt, giống như bị khuôn mặt trong sáng như ánh mặt trời mê hoặc vài giây, lại nhanh chóng phục hồi, thầm cắm hàm sau.

… Anh là bị người sở hữu khuôn mặt nhìn qua ngoan ngoãn như vậy, thuần khiết như vậy lừa.

Kết quả là bị lừa mang thai, bản thân còn phải chủ động dâng tới cửa.

Bùi Chiêu Chu vì lòng tự trọng lung lay sắp đổ mà phiền muộn một giây, muốn lấy điếu thuốc ra hút.

Sau khi sờ túi, bỗng nhớ tới đang mang thai không được hút thuốc, trước bị nghiện thuốc lá, anh không nhịn được nôn nóng trừng hai mắt nhìn Tư Hoài Tây đứng một bên vô cùng vô tội.

Tư Hoài Tây khó hiểu nghiêng đầu hỏi: “Bùi, ca?”

—— Bùi ca mới thức dậy rất gắt, lần trước hắn đã phát hiện rồi.

Bùi Chiêu Chu hờn dỗi, tùy tiện đáp lại nhưng ở trong lòng chửi thầm.

Xì —— Đây là một con sói con nhỏ giả vờ ngoan ngoãn!

Tuyến sinh dục sau cổ anh khẳng định lại bị cắn sưng lên, bây giờ còn cảm thấy đau.

“Hôm nay cậu không cần đi quay phim sao?”

Tư Hoài Tây cười nói: “Có ạ, nếu không đi sẽ lại bị đạo diễn mắng, nếu không phải chiều hôm qua suất diễn của em không nhiều không ít thì cũng sẽ không cho em xin nghỉ phép, nhưng hôm nay em cần phải đi.”

“Vậy tại sao chưa đi?”

“Bùi ca, anh muốn đuổi em đi sao?” Tư Hoài Tây ánh mắt ủy khuất, đôi mắt xanh biển xinh đẹp tinh xảo vừa đáng thương vừa đáng yêu.

Trong lòng Bùi Chiêu Chu run rẩy, hít hà một hơi, biết rõ khuôn mặt xinh đẹp này rất biết gạt người! Nhưng nhịn không được mềm lòng!

Nhưng Bùi Chiêu cũng bất đắc dĩ phát hiện, con mẹ nó anh hưởng thụ điều này! Gương mặt này hoàn mỹ phù hợp với thẩm mỹ của anh, không một chỗ nào không làm anh động tâm, sau đó tiếp tục mặc kệ kẻ lừa đảo xinh đẹp lại mạnh mẽ này muốn làm gì anh thì làm.

Bùi Chiêu Chu mặt mày phát sầu, chậm rãi mở miệng: “Những chuyện tôi nói tối qua cậu không cần xem là thật, chính xác là chuyện hợp đồng đó, là tôi nhất thời xúc động, chúng ta nói lại về nó đi.”

Anh định nói với Tư Hoài Tây về đứa bé sau khi nó được sinh ra xong, nhưng tối qua anh nhất lời hứng khởi đòi làm hợp đồng, bên ngoài là muốn bồi thường cho Tư Hoài Tây nhưng cẩn thận nghĩ lại thì giống vũ nhục hắn hơn. Bằng cách này, anh không thật sự giống như bao dưỡng Tư Hoài Tây mà giống như dùng thủ đoạn giống đêm Tư Hoài Tây bị bỏ thuốc kia, như vậy không được.

Đôi mắt trong sáng của Tư Hoài Tây trầm xuống, kéo khóe môi không có ý cười hỏi: “Bùi ca, anh muốn đổi ý sao?” Giọng điệu kéo dài mang theo một tia nguy hiểm.

“Tôi…” Trong mắt Bùi Chiêu Chu hiện lên rối rắm, do dự nhăn mày lại, đột nhiên môi đau xót.

Hóa ra là bị Tư Hoài Tây hung hăng cắn một cái.

Đôi mắt Tư Hoài Tây u ám. dục vọng chiếm hữu thâm trầm được giấu dưới đôi mắt trong veo kia phá lệ mê hoặc người, ánh mắt dừng trên dấu vết trên môi Bùi Chiêu Chu, mới kiềm chế tình ý mãnh liệt mà xa lạ trong lòng.

Hắn không hiểu cái gì đang làm loạn trong lòng, hắn chỉ biết Bùi Chiêu Chu rất đặc biệt, không muốn người khác chạm vào anh, tưởng tượng đến cảnh Bùi Chiêu Chu sẽ cùng người khác tiếp xúc thân mật như vậy, tâm tình liền thực khó chịu, thậm chí ác liệt đến không xong.

Chỉ nghĩ đến việc Bùi Chiêu Chu thuộc về độc duy mình hắn, đem anh đưa vào lãnh địa của hắn, ích kỷ mà độc chiếm, đoạt lấy anh.

Có bản hợp đồng kia liền rất tốt, hợp pháp tiếp cận Bùi ca, hắn thông qua ký ức biết được thế giới này bị ràng buộc về mặt pháp lý, nếu Bùi ca đổi ý, dựa vào một tờ hợp đồng kia, anh cũng chẳng thể chạy đi đâu.

Đến nỗi vì sao có kỳ hạn chín tháng kia.

A! Đừng nghĩ, đã bắt đầu rồi thì Bùi còn có cơ hội để quyết định kết thúc sao?

Đây là lối suy nghĩ độc đáo của người xuất thân từ mạt thế, so với cách dịu dàng thắm thiết, trực tiếp cướp lấy mới là phương pháp sinh tồn ở mạt thế.

Tuy nhiên, Tư Hoài Tây vẫn thu liễm lại, chỉ cắn một cái tỏ vẻ khiển trách, sau đó hai mắt sáng ngời nhìn Bùi Chiêu Chu phát ngốc, nhẹ giọng không mất cứng đầu nói: “Gửi hợp đồng cho em.”

Bùi Chiêu Chu: “???”

Tư Hoài Tây thúc giục nói: “Chín giờ em phải đi đến đoàn làm phim, phòng bếp đã nấu sẵn cháo thịt nạc và bánh bao, nếu dạ dày Bùi ca còn đau thì nhớ uống thuốc, vì vậy bây giờ anh nhanh đưa bản hợp đồng phân cho em đi, nếu không em không thể ký kịp trước khi ra ngoài.

“???”

Đến tột cùng làm sao lại muốn ký hợp đồng này nữa?

Bùi Chiêu Chu không khỏi nhíu mày, trong lòng tràn đầy kinh ngạc và nghi ngờ!

—— Trên đời này có người vội vã muốn ký hợp đồng bao dưỡng đến vậy sao?

—— Còn thúc giục anh đưa một bản hợp đồng trước khi đi làm???

Bùi Chiêu Chu luôn cảm giác có gì đó không thích hợp, nhưng dưới sự thúc giục liên tục của Tư Hoài Tây, anh vẫn liên lạc với trợ lý Kim, nói: “Trợ lý Kim, chuyện này có chút khẩn cấp, phiền cậu lập một bản hợp đồng cho tôi.”

Lương một năm hơn triệu • trợ thủ chuyên nghiệp của Tổng Giám đốc • nhân tài thương nghiệp không có chỗ nào không biết —— trợ lý Kim nghiêm túc nói: “Được, xin hỏi Bùi tổng là loại hợp đồng nào, là góp vốn, thu mua, hay là…”

Bùi Chiêu Chu nghẹn đỏ mặt, gian nan phun ra mấy chữ: “… Hợp đồng bao dưỡng.”

Trợ lý Kim: “!!!” Bùi tổng thật có tiền đồ!

Trên web tiểu thuyết Lục Giang, các hệ liệt bá đạo tổng tài cùng chim hoàng yến đều không lừa dối tôi!

Loại hợp đồng này y từng xem qua! Còn từng cùng bạn trên mạng bàn xem việc tết này bao dưỡng một con chim hoàng yến giá vài triệu có hợp lý không, như vậy ứng với tiền lương bình quân hằng tháng còn không đến một trăm ngàn, có thể ảnh hưởng đến hình tượng kẻ có tiền của bá đạo tổng tài cao quý lãnh diễm không.

Trong nháy mắt trợ lý Kim tràn đầy tự tin, y có kinh nghiệm!

Trợ lý Kim trong nghề chuyên nghiệp không thua ai, quả nhiên bình tĩnh lại, chuyên nghiệp hỏi: “Xin hỏi, bên B là ai?”

Bùi Chiêu Chu che mặt: “… Tư Hoài Tây.”

Đôi mắt nhỏ tò mò của trợ lý Kim nhíu lại, âm thầm nói, quả nhiên là thế.

“Vậy Bùi tổng muốn đưa bao nhiêu?” Trợ lý Kim trong lòng thấp thỏm, hy vọng Bùi tổng không cần thua trước mấy vị bá đạo tổng tài trên Lục Giang nha! Ngài chính là bá đạo tổng tài trăm tỷ, tài sản vô số đó!

Bùi Chiêu Chu do dự một chút, đuôi mắt liếc nhìn Tư Hoài Tây đang mỉm cười chờ đợi, trong lòng đột nhiên run lên, thử hỏi: “Nếu không thì một hành tinh, đủ không?”

Trợ lý Kim: “!!!” A —— Y cũng muốn làm chim hoàng yến! Đưa cả một cái hành tinh! Đó đâu chỉ là vài triệu, một cái hành tinh cằn cỗi có giá hơn mười triệu tinh tế tệ!

Bùi tổng, anh quả nhiên là bá đạo tổng tài thật sự!

Trợ lý Kim rơi lệ, cho dù nội tâm nổi gió mãnh liệt muốn chửi thề bao nhiêu, giọng điệu vẫn như cũ, bình tĩnh trầm ổn: “Vậy là đủ, nhưng ngài nên hỏi Tư tiên sinh một chút, xem cậu ta có yêu cầu gì không.”

Bùi Chiêu Chu nhìn vào Tư Hoài Tây: “Cậu có muốn yêu cầu gì không?”

Tư Hoài Tây cười: “Hành tinh gì đó không có cũng không sao, nhưng mà em yêu cầu hai bên trong lúc hợp đồng có hiệu lực tuyệt đối không được tìm người yêu, không thể tiếp xúc thân mật mới người khác quá mức, không chỉ giới hạn trong hôn môi, ôm ấp, bắt tay, những hành động đó chỉ có thể để hai bên hợp đồng thực hiện… Còn nữa, thời hạn hợp đồng chín tháng có chút rời rạc, không bằng làm tròn thành số nguyên, mười năm đi.”

“!!!” Trợ lý Kim và Bùi Chiêu Chu đồng thời khiếp sợ.

Tất nhiên, kỳ hạn hợp đồng cuối cùng vẫn là chính tháng, cho dù mặt Tư Hoài Tây có đen đến cỡ nào thì Bùi Chiêu Chu vẫn kiên quyết như cũ.

Bùi Chiêu Chu ho khan một tiếng, hơi áy náy nhìn Tư Hoài Tây đang tức giận, nhưng hợp đồng này là để gạt cha ruột Tư Hoài Tây của ‘Tiểu Hoàng Đậu’, không phải một hợp đồng bao dưỡng thuần thúy mà chỉ lừa lấy pheromone của Tư Hoài Tây.

Đối với việc lừa gạt Tư Hoài Tây này, trong lòng Bùi Chiêu Chu luôn cảm thấy bất an và áy náy, cho dù thế nào đi nữa anh cũng muốn bồi thường cho hắn ở phương diện khác, vì thế ở trên hợp đồng vẫn đã rất phong phú bổ sung thêm: “Ba tháng một lần tham gia show tống nghệ lớn.”

Tư Hoài Tây: “Hai bên đều phải báo lịch trình mỗi ngày cho nhau, không được phép nói cho người không thuộc hợp đồng.”

Bùi Chiêu Chu: “Mỗi năm tham gia một bộ điện ảnh của đạo diễn lớn.”

Tư Hoài Tây: “Định kỳ giải quyết nhu cầu sinh lý của bên B.”

Gương mặt Bùi Chiêu Chu ửng đỏ: “… Sau ba tháng mới được.”

Tư Hoài Tây hơi bất mãn, những vẫn hỏi: “Có phải do khuyết thiếu pheromone không? Bác sĩ bảo anh không được làm nhưng chuyện đó trong ba tháng sao?”

Bùi Chiêu Chu trầm mặc vài giây, quyết đoán nói dối: “Ừ, là bác sĩ nói.”

Đôi mắt Tư Hoài Tây tối sầm, lộ ra tia khó chịu còn lưu lại từ tối qua, nhíu mày nói: “Vậy được thôi, chuyện này ta sẽ bàn sau.”

Cứ như vậy trải qua một hồi nghị luận điều khoản, hợp đồng cũng được định ra.

Hai bên ký tên mình vào.

Tư Hoài Tây đem một phần hợp đồng hiếm có khó khăn có được này thu lại, nhìn Bùi xa vừa ký xong hợp đồng ánh mắt còn mê mang, khóe miệng hơi cong lên, nói: “Vậy thì Bùi ca, em đi tới đoàn làm phim trước, anh muốn ở lại nhà em đến khi nào cũng đỡ, chìa khóa nhà thì em sẽ đánh một cái đưa cho anh sau.”

Bùi Chiêu Chu phát ngốc gật đầu, cũng không chú ý đến việc Tư Hoài Tây rời đi, chỉ nhìn bản hợp đồng mới ra lò bị ép ký trong tay, trong lòng có chút hoảng hốt, luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng…


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.