Huyền Tinh đại lục,trong đó Tử Vân cương vực tồn tại một tông môn, Thiên Linh tông.
Toàn bộ Huyền Tinh đại lục tông môn vô số, giống như những vì sao nằm dày đặc trên bầu trời, Thiên Linh tông chỉ là một môn phái nhỏ trong đó không hề bắt mắt một chút nào.
Tông môn trên Huyền Tinh đại lục, chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, vương đạo, hoàng đạo, thánh đạo cùng thiên đạo bảy đại cấp bậc.
Tông môn cấp bậc Thiên đạo, được tôn xưng là “Thiên Đình” .
Mà Thiên Linh tông, chính là cấp thấp nhất —— hạ phẩm tông môn!
Ba ngày trước, Thiên Linh tông lão tông chủ Diệp Độc Hành trọng thương tạ thế, Thiên Linh tông như rắn mất đầu, hỗn loạn tưng bừng!
Quốc không thể một ngày không có vua, tông môn, tự nhiên cũng không thể một ngày không có có tông chủ.
Vì vậy nảy sinh một vấn đề lớn, ai sẽ làm tông chủ kế nhiệm?
Vốn là Thiên Linh tông chỉ có một người có tư cách kế thừa vị trí tông chủ, chính là chất nhi của lão tông chủ Diệp Độc Hành, Diệp Thanh Vân!
Mà Diệp Thanh Vân muốn làm tông chủ thì có một chút ngăn trở, chính là con trai của lão tông chủ , Diệp Thần!
Nguyên bản Diệp Thần không có tư cách cùng Diệp Thanh Vân cạnh tranh vị trí Tông chủ, bởi vì Diệp Thần từ nhỏ đến lớn hai mươi năm đều là một kẻ ngu si.
Đáng tiếc là kẻ ngu này ở lúc lão tông chủ mới vừa chết lại đột nhiên khai khiếu, không còn ngu ngốc nữa!
Vì lẽ đó bên trong Thiên Linh tông hiện tại chia làm hai phe phái, một phái chống đỡ Diệp Thanh Vân kế nhiệm cho vị trí Tông chủ, một phái khác thì lại chống đỡ Diệp Thần.
Mà Diệp Thanh Vân có phụ thân hắn Diệp Độc Quang chống đỡ, vì thế thanh thế càng to lớn hơn, trở thành tông chủ cơ hội cũng lớn hơn!
————————
Tử Vân cương vực, Vọng Nguyệt thành.
Vọng Nguyệt thành là một trong tám thành trì lớn trongTử Vân cương vực, bên trong toà thành trì này, có đầy đủ mười tám cái tông môn, trong đó có một trung phẩm tông môn, mười bảy cái hạ phẩm tông môn.
Thiên Linh tông, chính là một trong mười bảy cái hạ phẩm tông môn này.
Một thanh niên mặc áo đen dạo bước trên đường phố Vọng Nguyệt thành.
“Thiếu tông chủ, chúng ta vẫn là nhanh đi về đi, nếu như bị Chấp pháp trưởng lão biết chúng ta lén lút từ tông môn chạy ra ngoài, nhất định sẽ mạnh mẽ trách phạt chúng ta!” Bên cạnh thanh niên mặc áo đen có một gã người hầu áo xám, gã người hầu này một mặt lôi kéo ống tay áo thanh niên mặc áo đen, một mặt lo lắng nói.
Thanh niên mặc áo đen, chính là con trai của lão tông chủ Thiên Linh tông, Diệp Thần.
Diệp Thần trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt mỉm cười quay về bên cạnh người hầu nói: “Tiểu Đông Bắc, ngươi cứ yên tâm đi, có ta giúp ngươi gánh, Chấp pháp trưởng lão sẽ không trách phạt ngươi!”
Tiểu Đông Bắc, chính là tên của người hầu trước mặt Diệp Thần, nguyên danh Lưu Đông Bắc, cùng Diệp Thần lớn lên từ nhỏ.
Trước đây Diệp Thần là một kẻ ngu si,đến tự mình ăn cơm cũng không được, chuyện gì cũng đều là do Tiểu Đông Bắc chăm sóc.
Chấp pháp trưởng lão trong miệng Tiểu Đông Bắc, chính là nhị bá của Diệp Thần, phụ thân của Diệp Thanh Vân, Diệp Độc Quang.
“Nhưng mà Thiếu tông chủ, coi như là ngươi trở lại, cũng sẽ bị trách phạt!” Tiểu Đông Bắc vẫn một mặt hoang mang cùng sợ sệt, hắn chỉ là một tên người hầu nho nhỏ, lá gan nhỏ đến đáng thương.
Diệp Thần vỗ vỗ vai Tiểu Đông Bắc, an ủi nói: “Không cần sợ, chờ chúng ta trở lại tông môn, Chấp pháp trưởng lão liền không có năng lực chỉ trích chúng ta!”
Tiểu Đông Bắc tuy rằng trong lòng rất kinh hoảng sợ sệt, thế nhưng nghe được Diệp Thần nói vẫn là nhịn không được liếc mắt một cái, Chấp pháp trưởng lão dù sao cũng là luyện khí hậu kỳ võ giả, thực lực ở toàn bộ tông môn đều đứng hàng đầu, làm sao có khả năng không có năng lực chỉ trích chúng ta?
Diệp Thần nhìn thấy mặt Tiểu Đông Bắc một tia quái dị, cười lắc lắc đầu, cũng không có giải thích cái gì thêm.
Bây giờ Diệp Thần đương nhiên không còn là thằng ngốc Diệp Thần trước kia, bởi vì một kẻ ngu si choáng váng hai mươi năm, coi như thật sự khai khiếu, cũng không thể ở trong mấy ngày ngắn ngủi trở thành người bình thường như thế.
Ba ngày trước, Diệp Thần trên địa cầu chơi một trò trơi “Tạo Nhân Du Hí”, player có thể ở trong game sáng tạo các loại nhân vật trong lịch sử, thậm chí có thể sáng tạo nhân vật thần thoại trong truyền thuyết, sau đó dùng những nhân vật này kiến tạo căn cứ, tranh bá thiên hạ.
Chơi chơi, Diệp Thần vừa sáng tạo ra một Tề thiên đại thánh Tôn Ngộ Không, đang chuẩn bị đi đại sát tứ phương, kết quả máy vi tính đột nhiên xảy ra sự cố, chính hắn cũng không biết tại sao mình hôn mê đi.
Trên địa cầu Diệp Thần là một tên trong hắc đạo là một đại đầu mục, cừu nhân vô sổ, hắn cho rằng có cừu nhân tìm tới cửa đánh lén mình, mình mới bị đánh ngất đi.
Kết quả sau khi tỉnh lại, Diệp Thần không có phát hiện ra kẻ thù của mình, trái lại phát hiện mình xuyên không rồi, đi tới nơi này Huyền Tinh đại lục, Thiên Linh tông, Diệp Thần!
Nguyên bản Diệp Thần rất khó tiếp thu chuyện xuyên không như vậy, nhưng mà trải qua ba ngày sắp xếp những sự việc, Diệp Thần rốt cục nhận rõ hiện thực, bình tĩnh trở lại.
Mà có một sự tình Diệp Thần càng thêm khiếp sợ, chính là trong đầu của mình đột nhiên có thêm một hệ thống “Tạo Nhân Hệ Thống” .
Cái hệ thống này cùng hắn xuyên không qua rất giống trò chơi hắn đang chơi trước khi bị ngất Tạo Nhân Du Hí, chỉ cần có tiền, là có thể tạo ra bất kỳ nhân vật nào.
Nhân vật võ hiệp, nhân vật tiểu thuyết, nhân vật lịch sử, nhân vật thần thoại. . . Chỉ cần ngươi có tiền, toàn bộ đều có thể sáng tạo ra.
Hệ thống Tạo Nhân Du Hí này có thể so với máy vi tính game thật rồi, Diệp Thần vẫn đúng là muốn ở trên thực tế sáng tạo ra một người Tôn Ngộ Không, phật Như Lai cái gì đó, nhìn những nhân vật trong truyền thuyết này đến cùng mạnh bao nhiêu!
“Thiếu tông chủ, ngươi còn không nói cho ta, chúng ta lén lút chạy ra ngoài chạy đến đài ngắm trăng trong thành này, đến cùng là chuẩn bị làm gì a?” Tiểu Đông Bắc mắt hết nhìn đông tới nhìn tây, chỉ lo xung quanh có Thiên Linh tông đệ tử nào phát hiện ra mình.
Diệp Thần cười cợt, quay về Tiểu Đông Bắc nói rằng: “Bán đồ vật!”
Tiểu Đông Bắc vẻ mặt vô cùng nghi hoặc: “Bán món đồ gì? Chúng ta lại không thiếu tiền, bán đồ vật làm gì?”
Nghe được nghi hoặc trong lòng Tiểu Đông Bắc, Diệp Thần không khỏi cười khổ, ai nói hắn không thiếu tiền? Hắn thiếu tiền đến điên rồi, nhân vật các loại bên trong “Tạo Nhân Hệ Thống”, tùy tiện tạo ra một người đều là giá trên trời!
” Sau khi bán đồ vật mua một cường giả ra, như vậy liền không sợ Thiên Linh tông có người bắt nạt ức hiếp chúng ta nữa.” Diệp Thần cười ha hả nói.
Tiểu Đông Bắc vẻ mặt bất đắc dĩ, hắn cảm giác Thiếu tông chủ nhìn dáng dấp vẫn không có khai khiếu triệt để, khẳng định là còn có chút ngốc.
Có thể đè ép Thiên Linh tông cường giả, làm sao có khả năng sẽ bị ngươi mua về?
Linh Bảo các, đây là một trong những cửa hàng trên Huyền Tinh đại lục cực kỳ mạnh mẽ, có người nói Linh Bảo các này chi nhánh trải rộng khắp nơi trên Huyền Tinh đại lục.
Càng có truyền thuyết, sau lưng Linh Bảo các có thánh đạo cấp tông môn chống lưng, mà tông môn cấp thánh đạo, vậy cũng chỉ là tồn tại đứng sau “Thiên Đình”, giậm chân một cái đều có thể chấn động toàn bộ Huyền Tinh đại lục.
Vọng Nguyệt thành, thì có một chi nhánh của Linh Bảo các, Diệp Thần mang theo Tiểu Đông Bắc đi tới.
Linh Bảo các tọa lạc ở trên đường phố phồn hoa nhất Vọng Nguyệt thành, trước cửa người đi kẻ vào nối liền không dứt, ngựa xe như nước.
“A! !” Thời điểm sau khi đến trước cửa Linh Bảo các, Tiểu Đông Bắc bỗng nhiên phát sinh một tiếng thét kinh hãi, trên mặt lộ ra hoảng sợ.
“Thiếu tông chủ, là nhóm người Tác Phi, bọn họ cũng ở nơi đây, chúng ta đi nhanh lên đi!”
Tác Phi, là anh họ Diệp Thần một trong những chó săn của Diệp Thanh Vân, cả ngày đi theo sau lưng Diệp Thanh Vân, cáo mượn oai hùm.
Mà Diệp Thanh Vân cùng Diệp Thần mặc dù là anh em họ, thế nhưng quan hệ có thể nói không thể nào hoà thuận.
Trước kia khi Diệp Thần là kẻ ngu si, Diệp Thanh Vân xem thường Diệp Thần, bây giờ Diệp Thần không ngốc, lại ngăn cản hắn làm tông chủ, hắn tự nhiên là càng ghét Diệp Thần hơn.
Tiểu Đông Bắc có chút sợ sệt Tác Phi, vì thế vừa nhìn thấy Tác Phi cũng ở trước cửa Linh Bảo các, hắn liền sợ đến không dám đi.
Diệp Thần chân mày cau lại, bên cạnh mình tên thiếp thân thị vệ này tuy rằng chân thành, thế nhưng lá gan lại nhỏ cực kì.
Khiến cho Diệp Thần trở nên bất đắc dĩ, Tiểu Đông Bắc thực lực rõ ràng rất mạnh, thế nhưng lại rất sợ người khác!
Tiểu Đông Bắc là hộ vệ lão tông chủ tự mình chọn cho Diệp Thần, mặc dù là người hầu, thế nhưng lại có thực lực kinh người, tuổi còn trẻ liền đạt đến cảnh giới luyện thể hậu kỳ.
Võ đạo tầng ba: Luyện thể, luyện khí, luyện thần, mỗi cái cảnh giới chênh lệch đều là khác biệt một trời một vực!
“Lưu Đông Bắc, lại là ngươi, một mình ngươi cùng người hầu lại dám tự ý rời khỏi tông môn, gan chó của ngươi thật sự là rất lớn đó!” Sợ điều gì sẽ gặp điều đó, Tiểu Đông Bắc nhìn thấy Tác Phi, Tác Phi tự nhiên cũng nhìn thấy Tiểu Đông Bắc, hắn trực tiếp đi tới trước mặt Tiểu Đông Bắc.
Tiểu Đông Bắc theo bản năng muốn quay lưng chạy, nhưng Diệp Thần lại bất động, hắn lại không thể vứt bỏ Diệp Thần.
Tiểu Đông Bắc cúi đầu, mặt đầy sợ hãi, run rẩy nói rằng: “Ta. . . Ta là bồi Thiếu tông chủ đi ra. . .”
“Đùng! !”
Tiểu Đông Bắc lời còn chưa nói hết, Tác Phi bỗng nhiên ra tay, một cái tát đánh vào trên mặt Tiểu Đông Bắc, một cái bạt tai vang dội.
Tác Phi mặt khinh thường, khinh bỉ nói: “Thiếu tông chủ? Từ đâu tới một Thiếu tông chủ vậy? Người thừa kế tông chủ Thiên Linh tông chỉ có một, đó là Thanh Vân thiểu gia.”
“Ngươi còn dám ăn nói linh tinh, lão tử trực tiếp cắt đầu lưỡi ngươi cho chó ăn!”
Tiểu Đông Bắc bị Tác Phi tát một cái phát mộng, cúi đầu không dám nói lời nào, tính tình của hắn chính là như vậy nhu nhược.
Trên thực tế Tiểu Đông Bắc thực lực mạnh hơn Tác Phi, hắn là luyện thể hậu kỳ võ giả, mà Tác Phi chỉ là luyện thể trung kỳ võ giả.
Nhưng mà Tiểu Đông Bắc là nô bộc, thường thường bị người bắt nạt, từ nhỏ đến lớn dần nuôi thành một loại tính cách cực kỳ nhu nhược, hắn là người hầu, còn Tác Phi là đệ tử ngoại môn Thiên Linh tông, hắn không dám cũng không thể hoàn thủ.
Đặc biệt là trở thành hộ vệ của Diệp Thần, hắn bị đánh số lần càng nhiều, bởi vì rất nhiều người đố kị thân phận của Diệp Thần, nhưng lại vừa không dám ra tay với Diệp Thần, vì lẽ đó thường thường đánh Tiểu Đông Bắc tìm kiếm vui vẻ.
Ngày qua ngày, năm này qua năm khác, Tiểu Đông Bắc tính cách đã nhu nhược đến tận xương tủy, dù cho là võ giả luyện thể tiền kỳ đánh hắn, hắn cũng không dám hoàn thủ!
Diệp Thần con mắt híp lại, trong ánh mắt ánh sáng lạnh lẽo lấp loé.
Kiếp trước hắn chính là một tên trong hắc đạo, là một Đại đầu mục, chỉ có bọn họ bắt nạt người khác, nào có người khác dám bắt nạt bọn họ?
Theo Diệp Thần, Tiểu Đông Bắc đã là người mình, tuy rằng tính tình có nhu nhược một chút, nhưng vẫn là người mình.
“Tiểu Đông Bắc, ta cho ngươi đánh lại đấy !” trong mắt Diệp Thần hàn mang kinh người, lạnh lùng nói.
Không có dũng khí, không có nhiệt huyết, những này đều không có quan hệ. Bởi vì hắc đạo dễ dàng biến một người tính tình nhu nhược trở nên điên cuồng, huyết tính.
Diệp Thần kiếp trước là hắc đạo đại đầu mục, hắn đương nhiên là có tự tin đem Tiểu Đông Bắc nhu nhược bồi dưỡng thành Tiểu Đông Bắc huyết tinh!
“A?” Tiểu Đông Bắc hoang mang nhìn chằm chằm Diệp Thần, tựa hồ nghe không hiểu ý tứ trong lời nói của Diệp Thần.
Diệp Thần ánh mắt càng lạnh hơn, hắn liếc Tác Phi một chút, sau đó nhàn nhạt quay qua Tiểu Đông Bắc nói: “Ta để ngươi đánh người, hắn tát ngươi một cái tát, ta cho ngươi đánh hắn mười lòng bàn tay!”
Tác Phi cười gằn, hắn châm chọc nhìn Diệp Thần, căn bản không tin tưởng Tiểu Đông Bắc dám đánh mình, đây là hắn trong nhiều năm đã thành thói quen, thà rằng tin tưởng lợn cái sẽ leo cây, cũng không tin Tiểu Đông Bắc dám hoàn thủ!
Quả nhiên, Tiểu Đông Bắc run rẩy cúi đầu, không dám nhìn Diệp Thần, môi hắn nhúc nhích, lắp ba lắp bắp phun ra ba chữ.
“Ta. . . Ta không dám. . .”