Thân thể bị ném tới giường lớn mềm mại, quần áo đã sớm bị Ninh Tu Viễn lột sạch, Sầm Lễ quay đầu đi, dùng tay che mặt lại, nhìn từ khe hở ngón tay lọt vào một tia sáng, lại lần nữa bị bóng ma của hắn bao trùm phủ kín.
Sầm Lễ trong lòng dâng lên mạt đau buồn, toàn thân như bị hành hình lăng trì vậy.
Sụ tình tối hôm qua, còn rõ ràng trước mắt, nếu cậu không phối hợp, Ninh Tu Viễn có rất nhiều biện pháp để đối phó với cậu, hơn nữa ngày mai còn muốn đi học, cậu không có nhiều tinh lực như vậy cùng hắn làm loạn.
“Mỗi lần đều phải chọc giận tôi, cậu mới biết được tốt xấu.” Ninh Tu Viễn bao phủ cậu từ phía sau, cánh tay quấn lấy eo cậu, làm cậu nửa chút cũng không cử động được.
Sầm Lễ đem thân cuộn lại, ở phương diện này, Ninh Tu Viễn trước nay đều là chỉ lo chính mình phát tiết.
Có lẽ là bởi vì bác sĩ đã dặn dò qua, Ninh Tu Viễn lăn lộn cậu một hồi, ngón tay vuốt ve eo cậu, “Gầy như vậy, không biết còn tưởng rằng tôi bạc đãi cậu, ngày mai phải nói Lý thẩm nấu chút canh, cho cậu bổ bổ thân thể.”
Sầm Lễ hốc mắt đỏ lên, khóe mắt còn dính nước chưa khô, Ninh Tu Viễn đem cậu lật qua, gạt cánh tay che ở trước mắt.
“Về sau đừng làm tôi ở bên ngoài mất mặt.”
“……”
“Có nghe thấy không?”
Sầm Lễ ngây người vài giây, đôi mắt ánh lên mới nhìn chăm chú đến Ninh Tu Viễn, “Nghe thấy được.”
“Hiện tại lại rất ngoan, sáng sớm hôm nay đã làm gì?” Ninh Tu Viễn hỏi.
“……” Sầm Lễ đôi mắt rủ xuống, thấy Ninh Tu Viễn quần áo vẫn còn mặc ở trên người, bất quá là đem quần mở ra một chút, trái lại cậu, quần áo bị đối phương tùy ý vứt qua một bên, toàn thân lây dính các loại dấu vết tình ái.
Ngược lại cùng với cái danh trai bao cũng không khác nhiều lắm.
Cậu theo bản năng muốn dùng chăn che đi thân thể, lại bị đối phương giữ lại ngón tay.
Sầm Lễ thân thể cứng đờ, đại để là đoán trước được Ninh Tu Viễn chuẩn bị làm gì.
Đối phương đứng dậy, từ mép giường ngăn tủ kéo lấy ra một hộp gỗ đàn tinh xảo, bên trong có các khối ngọc lớn nhỏ, Ninh Tu Viễn lấy ra một khối, quay đầu lại đối diện với cậu nói, “Việc trừng phạt cũng không thể thiếu.”
Sầm Lễ đôi chân run rẩy, bị hắn nắm lấy mắt cá chân tách ra.
Ninh Tu Viễn bình thản mà vuốt ve bụng nhỏ cậu, hỏi, “Lưu lại trong bụng, vậy cậu có thể mang thai không nhỉ?”
Nghe thấy những lời này, Sầm Lễ sắc mặt trắng bệch, “Tôi là đàn ông, nếu như cậu muốn, có thể đi tìm người khác.”
Ninh Tu Viễn cười cười, “Tôi thế nhưng lại không nghĩ muốn tìm người khác mang thai con tôi.”
“……”
Sầm Lễ cơ thể thoáng chút bất động, ở trong mắt Ninh Tu Viễn, cậu thế nhưng lại là loại người đê tiện như vậy.
Cậu trước sau đều rõ, lúc trước cậu muốn Ninh Tu Viễn phải chăm chỉ nghe giảng bài, trên mặt đối phương lại toàn vẻ trào phúng, nếu không phải Ninh Kỳ, đến tốt nghiệp cấp ba cậu đều sẽ không nguyện cùng người này có bất cứ liên quan nào, nhưng lúc ấy cậu là được Ninh gia giúp đỡ.
Sau lại có một đoạn thời gian, Ninh Tu Viễn đem lý do ôn tập làm cái cớ, mang cho cậu xem một đoạn ghi hình trộm.
Cậu lúc ấy, chưa bao giờ thấy được một mặt dơ bẩn đến vậy, Ninh Tu Viễn thế nhưng xem đến một dạng hưng phấn, muốn tìm một người thử qua.
Bên trong không có thư cũng không có bài thi, Ninh Tu Viễn chỉ đương nhiên cho là cậu giống như một kỹ nữ, bất quá lại có điểm sạch sẽ hơn, cậu ý thức được có điểm không thích hợp liền muốn rời đi, nhưng đã muộn rồi, Ninh Tu Viễn trực tiếp cùng cậu ngả bài.
Đối phương bất quá là muốn tìm một người chơi chơi, vừa lúc quay họng súng hướng cậu đặt tới.
Cậu nơi nào là đối thủ của Ninh Tu Viễn, không đến một phút, đã bị đối phương áp chế dưới thân.
Lại một hồi, Ninh Tu Viễn giúp cậu ở trường học xin nghỉ một tuần.
Ban đêm bầu trời tối đen, bên cửa sổ kết một tầng sương mù, Sầm Lễ nhắm mắt lại, không cách nào xem nhẹ cảm giác dính nhớp phía sau.
Mới vừa rồi điều Ninh Tu Viễn nói, không thể nghi ngờ là đang nhắc nhở cậu.
Nếu là cậu có thể giống như phụ nữ mang thai, về sau Ninh Tu Viễn lại quấy đảo trong thân thể cậu, cậu nên làm gì bây giờ?
Cậu không nghĩ sẽ bởi vì chuyện này mà ảnh hưởng đến việc học, huống hồ, cậu là đàn ông.