Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 30: Mở siêu thị 1



Tần Hiểu Nguyệt cũng không biết anh trai hiện tại đã có chút phát cuồng, bởi vì buổi trưa không nhận được điện thoại của cô.Chờ buổi chiều cô lên lớp xong đi tới cổng trường, phát hiện xe của anh trai đã dừng ở cổng, “Anh, sao anh lại tới đây?”

“Anh bảo em buổi trưa gọi điện thoại cho anh, sao em không gọi?” Biểu tình Tần Hiểu Đông có chút ủy khuất.

Tần Hiểu Nguyệt thè lưỡi, cô mua sắm có chút mua hăng hái, thế nhưng quên gọi điện thoại cho anh trai.

“Nguyệt Nhi, hôm nay em chạy đến trung tâm mua sắm làm gì?” Tần Hiểu Đông hỏi.

“Anh, em đột nhiên muốn mở một cái siêu thị, không biết được không?” Tần Hiểu Nguyệt đột nhiên nghĩ tới một cái cớ rất quan trọng.

“Được a, muốn mở kiểu gì? Anh giúp em.” Hiện tại Tần Hiểu Đông đã quên mất lên án em gái, muội khống chính là như vậy, thực dễ dàng bị em gái bảo bối nói sang chuyện khác, bởi vì trong từ điển của anh, em gái nói cái gì chính là cái đó.

Tần Hiểu Nguyệt vừa mới có cái ý tưởng này, Tần Hiểu Đông lập tức bắt đầu thao tác, hôm nay anh cũng là ngồi xe tài xế lái, Tần Hiểu Đông bắt đầu mở máy tính, tìm kiếm địa điểm, siêu thị này tốt nhất là cách tập đoàn Tần thị của bọn họ gần một chút.

Bộ dáng này là muốn em gái tùy thời đều có thể đi xem. Tần Hiểu Đông tưởng tượng đến đây, càng thêm hưng phấn, hiện tại anh chỉ nghĩ đem em gái kéo đến cách mình càng gần càng tốt.

Tần Hiểu Nguyệt ngồi ở bên cạnh nhìn anh trai bận rộn, đoạn đường gần về đến nhà này, anh trai thân yêu của cô thế mà đã tìm được địa điểm tốt.

“Nguyệt Nhi, địa điểm đã tìm tốt, chú Mã, lái xe chạy đến cao ốc Lâu Nguyệt.” Tần Hiểu Đông phân phó nói.

“Anh, nhanh như vậy?” Tần Hiểu Nguyệt chớp chớp mắt.

“Anh có nhanh bằng em sao? Em không phải đã mua một đống hàng hóa sao? Về sau nhập hàng anh giúp em trực tiếp liên hệ xưởng, đi chỗ đó mua có chút quá quý.” Tần Hiểu Đông vỗ vỗ đầu em gái nhà mình.

Tần Hiểu Nguyệt lập tức trợn tròn mắt, mình còn muốn có một chút tự do, nhìn bộ dáng này sao có thể? Mình làm sao có thể ở dưới mí mắt của anh trai dự trữ vật tư?

Xe dừng ở cao ốc Lâu Nguyệt, từ tầng một đến tầng ba của cao ốc Lâu Nguyệt đều trống không, nơi này chính là vừa mới xây, vị trí này chính là thực tốt.

“Nguyệt Nhi, tầng một đến tầng ba, anh đều mua cho em, tầng hầm còn có hai tầng, một tầng là gara, xuống một tầng nữa là kho hàng.” Tần Hiểu Đông giới thiệu.

“Anh, vài thứ kia đưa tới tầng hầm, sẽ không mốc meo chứ?” Tần Hiểu Nguyệt nhíu nhíu mày.

“Yên tâm đi, chỗ này trang hoàng không tồi, khẳng định sẽ không phát sinh loại tình huống này, hơn nữa phía dưới căn bản cũng không ẩm ướt chút nào.” Tần Hiểu Đông đối với chỗ này thực hiểu biết, rốt cuộc cũng là ở thành phố bọn họ, phía dưới đều là dạng tình huống này.

Ông chủ cao ốc Lâu Nguyệt lúc này đã ra đón, “Tần thiếu, hoan nghênh hoan nghênh!”

“Ông chủ Ân, chào ông!” Tần Hiểu Đông mỉm cười giới thiệu nói, “Đây là em gái tôi Tần Hiểu Nguyệt, lần này là em gái tôi tính toán mở siêu thị ở chỗ này của các ông.”

“Hoan nghênh Tần thiếu!” Ông chủ Ân lộ ra mỉm cười nóng bỏng, cao ốc này vừa mới hoàn thành, hắn còn tính toán đấu thầu một chút đâu, không nghĩ tới Tần thiếu liền ra giá cao như vậy, thật làm hắn kinh hỉ đan xen, đoạn đường này căn bản không đáng giá nhiều như vậy. Tần Hiểu Đông trực tiếp dùng giá ba trăm triệu mua hết ba tầng gần nhất. Làm ông chủ Ân suýt chút bị ba trăm triệu làm hôn mê.

Tần Hiểu Nguyệt kiểm tra địa bàn của mình, dù sao tất cả đã có anh trai nhọc lòng, cô chỉ muốn lấy tiền, bất quá nàng cảm thấy anh trai có chút lãng phí, hơn nửa năm nữa liền đến mạt thế, phí ba trăm triệu mua mấy tầng này, thật sự không bằng trực tiếp mua vật tư a.

Tần Hiểu Nguyệt vẫn luôn suy nghĩ, rốt cuộc có nên đem chuyện mạt thế tình cho anh trai bọn họ hay không? Nếu nói thì nên giải thích như thế nào?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.