—————
“Hắn là bạn của ta? Vì sao ta lại không biết, nếu ngươi giết hắn thì có lẽ ta còn phải cảm ơn ngươi.” Giọng nói thản nhiên của Lê Khải Liệt truyền ra từ một phòng bệnh.
Đôi mắt chớp động sắc thái ác độc của Kula Ha nổi lên ý cười âm trầm, “Thật vậy sao? Không phải bởi ngươi muốn cứu hắn cho nên cố ý để cho ta giết hắn? Giả vờ bất cần?”
“Người mà ngươi nên bắt là ta, xem ra ngươi đã bắt sai người rồi.” Trong tiếng súng, Vu Duy Thiển nói ra sự thật., nhưng Kula Ha nghe xong thì lại có cảm giác Vu Duy Thiển đang cười nhạo hắn, đã sớm biết người phương Đông kia mới có ý nghĩa quan trọng với Tham Lang, cùng là người phương Đông nhưng thằng nhóc trong tay hắn lại không đáng giá một xu!
“Như vậy ta nổ súng bắn chết hắn cũng không sao đúng không?” Kula Ha thở hổn hển ở trong lòng nhưng mặt ngoài vẫn bình tĩnh như cũ.
Hắn quen biết Lê Khải Liệt không phải chỉ một hai ngày, nhưng từ rất nhiều năm về trước cho đến tận bây giờ thì hắn vẫn không thể nào đọc được suy nghĩ của Tham Lang, cho nên hắn mới dùng Lancelot để làm vật thí nghiệm, xác định tầm quan trọng của Vu Duy Thiển đối với Lê Khải Liệt, hiện tại Ame Lee có bao nhiêu giá trị thì hắn quả thật không dám khẳng định.
Ka Zhaye vẫn đang chiến đấu, thân tín của Kula Ha đối đầu với đám quái vật không biết số lượng là bao nhiêu, trong cuộc chiến hỗn loạn, Vu Duy Thiển và Lê Khải Liệt lại càng bình tĩnh, bọn họ cách Kula Ha không xa, Amy Lee bị Kula Ha bắt giữ đang ở sát cửa sổ, bọn họ ở trong phòng bệnh phía cuối dãy hành lang.
“Ta….nếu ta chết, ngươi sẽ hối hận!” Amy Lee vì sự sinh tồn của mình mà ra sức đấu tranh, hắn hô to với Kula Ha, ánh mắt liếc về phía căn phòng kia.
“Đừng vô nghĩa!” Loại kêu gào này vô tác dụng đối với Kula Ha, hắn hung hăng đập xuống một cú, trên đầu của Amy Lee chảy máu, “Nhìn đi, đây là cơ hội cuối cùng, Tham Lang, nếu ngươi không ra tay thì ta sẽ giết hắn!”
Ngoại trừ tiếng súng và tiếng ẩu đả ở xung quanh thì không có ai trả lời, Bode dường như đang xem diễn trò, vẫn không chịu lộ diện, hai người trốn ở phòng bệnh dường như cũng chờ đợi, nếu Amy Lee không có tác dụng thì đối với Kula Ha mà nói chỉ là vô giá trị, hắn giết Amy Lee chỉ là lãng phí thời gian.
“Nhưng cũng có một khả năng, nói không chừng Kula Ha sẽ giết Amy Lee để hả giận, hắn nổi tiếng rất ác độc.” Nói khẽ với Vu Duy Thiển, Lê Khải Liệt kiểm tra trong súng còn lại bao nhiêu viên đạn.
“Rắn hổ mang có lẽ đang hoảng sợ, hắn không nắm chắc đối với đám quái vật này, không dám kháng cự trực diện với Bode.” Người ta thường có tâm lý sợ hãi đối với những gì mà họ không biết rõ, xem ra Kula Ha không chỉ lòng dạ nham hiểm mà còn rất cẩn thận.
“Thằng nhóc này xem ra không có giá trị, ta nổ súng!” Kula Ha giả vờ muốn bấm cò.
“Đợi đã!” Ngoài dự đoán của mọi người, người kêu dừng lại không phải là Lê Khải Liệt hoặc Vu Duy Thiển mà là Bode đang trốn ở trong góc.
Hắn đứng ở phía sau thiết bị chiếu sáng trên tầng mái, thanh âm từ chỗ cao truyền xuống, dưới sự thao túng của hắn, các quái vật ở tầng trệt dần dần rút lui, lúc này lại trở thành cục diện ba phương giằng co.
“Giết hắn thì ngươi sẽ hối hận, mà các ngươi cũng sẽ hối hận.” Giọng điệu kỳ quái, phần thứ hai trong câu này rõ ràng đang nhắc nhở Lê Khải Liệt và Vu Duy Thiển.
Dưới đất có xác người, cũng có xác của quái vật, muốn cho đám quái vật tiêu hao sức chiến đấu của thân tính Kula Ha thì điểm này Vu Duy Thiển và Lê Khải Liệt làm được. Nhưng Kula Ha cũng không phải kẻ ngốc, Bode dừng chiến, Kula Ha đương nhiên cầu còn không kịp nữa là, “Hối hận cái gì? Hối hận vì không tặng cho thằng nhóc này thêm mấy viên đạn nữa hay sao?”
Kula Ha cười lạnh, Bode cũng cười, “Ngươi giết hắn thì ngươi cũng sẽ nhanh chóng bị giết, mà người giết ngươi chính là Wirth. Wirth, nếu cái tên gọi là Amy Lee này bị giết chết mà ngươi không ngăn cản thì ta không biết ngươi có hối hận cả đời hay không, nhưng ngươi nhất định sẽ giết cái tên mập mạp kia, ta cam đoan!”
Hắn cảm thấy rất hứng thú, Kula Ha bị gọi là mập mạp nhưng không hề nôn nóng, ánh mắt chớp động, nhìn chằm chằm vào bóng đen đang đứng phía sau thiết bị ánh sáng, chỉ cần có cơ hội thì Kula Ha sẽ thẳng tay nổ súng đối với Bode để đoạt được thứ mà mình muốn.
Lúc này Amy Lee lại trầm mặc một cách kỳ dị, Vu Duy Thiển không biết lời của Bode là có ý gì. Bất chợt Lê Khải Liệt đá văng cửa ra, nhìn thấy Ka Zhaye đang đứng ở gần cánh cửa, đối phương dùng ánh mắt để hỏi hắn có nên mạo hiểm cứu người hay không.
“Hắn là ai?” Vấn đề này Lê Khải Liệt đã từng hỏi một lần, khi đó vội vàng nên chưa kịp nghe câu trả lời, lúc này Vu Duy Thiển nhìn Amy Lee, người thanh niên nhảy lên xe để xin hắn giúp đỡ đang đón nhận tầm mắt của hắn, vẻ mặt kỳ quái khó có thể diễn tả, có một chút hoảng hốt và một chút do dự, nhìn hắn một cách mờ mịt.
“Hắn là con cháu của ngươi, là huyết thống của ngươi, mà có lẽ hắn cũng không biết nên gọi ngươi là gì?” Bode cảm thấy buồn cười, đồng thời cũng có một chút do dự, chuyện này có thích hợp để nói ở đây hay không?
Nhưng nếu không nói mà trơ mắt nhìn Amy Lee bị giết, về sau nếu bị người phương Đông này phát hiện ra thì hắn không biết sẽ có hậu quả gì?
“Nói ra điều này thì ta cũng cảm thấy mình thật hảo tâm, nói cho ngươi biết thì ngươi sẽ vì cứu hắn mà đối phó với ta, chẳng phải ta sẽ rất nguy hiểm hay sao?” Hiện tại không có ai để ý đến lời nói của Bode, Vu Duy Thiển căn bản không nghe thấy hắn lầm bầm lầu bầu.
Amy Lee là con cháu của hắn? Là huyết thống của hắn? Amy Lee nên gọi hắn là gì, đó là chuyện từ khi nào….
Mùi máu tươi từ dưới đất, từ trên thân của mỗi người đan tản ra.
“Không có khả năng!” Lê Khải Liệt cười to, đôi mắt thú ngắm nhìn Amy Lee, “Bode, ngươi muốn chết phải không, chuyện này chẳng có một chút ích lợi gì cho ngươi, ngươi thật sự muốn tìm cái chết phải không?”
“Ngươi cũng đã nói chuyện này không hề có một chút ích lợi gì cho ta thì ta lừa các ngươi để làm gì? Chuyện này hắn tự mình nói cho ta biết, hắn chưa từng xuất hiện cùng các ngươi mà lại có thể nói ra những chuyện mà ta cũng không biết, nếu không phải bất ngờ phát hiện thân phận đặc biệt của hắn thì ngươi nghĩ xem ta làm sao có thể buông tha cho hắn?”
“Với lại dựa vào công phu mèo quào của hắn, hắn còn tưởng rằng có thể theo dõi ta mà không bị ta phát hiện? Có nực cười hay không?” Hắn vung lên áo choàng ở trên cao, giống như đang giương cánh, “Cho nên ta đã bắt hắn rồi động tay động chân một chút, thuốc tự bạch, các ngươi vẫn còn nhớ nó, có phải hay không?”
Trong lời nói của hắn có ám chỉ, Lê Khải Liệt và Vu Duy Thiển sẽ không quên chuyện khi đó, thuốc tự bạch có thể làm cho người ta nói ra bí mật trong lòng, đồng thời với năng lực của Bode thì xóa đi đoạn ký ức của Amy Lee đối với việc Bode đã động tay động chân thì cũng không phải là không làm được.
“Ta chỉ dùng một chút thủ đoạn nhỏ, thuốc và thôi miên, rốt cục hắn đã đưa các ngươi đến đây đúng như ta đã nghĩ, nhưng cũng mang đến đám khách khứa mà ta không chào đón.” Bode nói đương nhiên là Kula Ha.
Kula Ha không hiá»u bá»n há» Äang nói cái gì, nhÆ°ng Äiá»m nà y cÅ©ng không ảnh hÆ°á»ng Äến viá»c hắn giải thÃch ý tứ trong Äó, Amy Lee vẫn còn giá trá».
Biá»u cảm hoảng há»t lại xuất hiá»n trên mặt của Amy Lee, hắn giá»ng nhÆ° Äang lá»i ngược dòng vá» há»i ức, hiá»n tại lại nhìn thấy vẻ mặt kỳ quái của hắn, có lẽ là vì táºn mắt nhìn thấy ông của mình vá»i bá» dáng trên dÆ°á»i ba mÆ°Æ¡i tuá»i vẫn còn sá»ng trên Äá»i nà y nên má»i có vẻ mặt nhÆ° váºy.
âWirth? Ryan, Äây là cái tên mà ta nhìn thấy từ trong quyá»n nháºt ký của bà ta, cÅ©ng là má»t ngÆ°á»i Trung Quá»c sá»ng tha hÆ°Æ¡ng nhÆ° bà , bà Äã gặp hắn á» Hungary, hắn vừa Äiá»n trai vừa cao quý, tÃnh cách lãnh Äạm, nhÆ°ng theo ngôn hà nh cá» chá» của hắn thì sẽ phát hiá»n Äược sá»± dá»u dà ng của hắn. Chữ viết của hắn rất Äẹp, tri thức uyên bác, hiá»u rất nhiá»u chuyá»n mà ngay cả bà của ta cÅ©ng chÆ°a từng nghe qua, không thá» phủ nháºn là bà sùng bái hắn.â
Có lẽ tất cả má»i ngÆ°á»i Äá»u hiá»u lầm sá»± trầm mặc lúc trÆ°á»c của Amy Lee, hiá»n tại hắn không há» kÃch Äá»ng, âHì, Äây là má»t chuyá»n rất kỳ diá»u có phải hay không, có ai có thá» táºn mắt nhìn thấyâ¦.â Là ông cá» hay ông sÆ¡?
Hắn dừng lại rá»i quan sát Vu Duy Thiá»n, âCác ngÆ°Æ¡i chÆ°a từng nghÄ© Äến viá»c có thá» táºn mắt nhìn ngÆ°á»i ngÆ°á»i giá»ng y nhÆ° Äúc trong bức tranh, nếu chá» là bức tranh thì ta sẽ nghÄ© là mình nhìn lầm, nhÆ°ng còn có cả ảnh chụp Äược cắt ra từ báo chÃ, má»t trÄm nÄm hÆ¡n, những thứ Äược bảo quản mà các ngÆ°Æ¡i nhất Äá»nh sẽ không thá» tÆ°á»ng tượng Äược, những gì bà ta ghi lại trong quyá»n nháºt ký Äã vượt quá sức tÆ°á»ng tượng của ta.â
âTrong Äó bà nói chuyá»n nà y giá»ng nhÆ° má»t cảnh trong mÆ¡, Ryan của bà luôn rá»i Äi trÆ°á»c má»t bÆ°á»c, bà chá» có thá» Äuá»i theo hắn, nhÆ°ng Äến khi tìm Äược hắn thì bà Äã mất Äi tuá»i thanh xuân, tóc Äã bạc trắng, tá»±a nhÆ° má»t bà lão xa lạ giữ chặt góc áo của hắn, còn hắn thì lại không há» thay Äá»i dù chá» ná»a Äiá»mâ¦.â
Hết thảy ná»i dung bá»i vì Äược xem quá nhiá»u lần nên tá»±a nhÆ° Äã khắc và o Äầu của hắn, hắn thuáºt lại má»t cách lÆ°u loát, ánh mắt của Amy Lee và lá»i nói Äã kÃch thÃch phản ứng của Vu Duy Thiá»n, âVáºy ngÆ°Æ¡i chÃnh là ââ
âSau Äó bà của ta vẫn á» má»t mình, vì váºy ta chÃnh là â¦.â Amy Lee nhìn Lê Khải Liá»t, không dám nói tiếp, mà hắn cÅ©ng không biết nên nói nhÆ° thế nà o, hiá»n tại bá» dáng của Lê Khải Liá»t là m cho hắn nói không nên lá»i.
Vu Duy Thiá»n có con, có cháu, có thân nhân, nhÆ°ng Lê Khải Liá»t lại không thá» nà o cÆ°á»i ná»i, và i sợi tóc dÃnh máu bám trên mặt, sắc mặt xanh mét, ánh mắt dán trên ngÆ°á»i của Amy Lee vẫn không há» nhúc nhÃch, hắn siết chặt nắm Äấm, giá»ng nói khà n Äặc không há» lá» ra ná»a Äiá»m vui sÆ°á»ng, âTa nên cao hứng thay ngÆ°Æ¡i, có phải hay không, Duy?â
âNgÆ°Æ¡i có thá» mất hứng.â Vá»i tÃnh cách của Lê Khải Liá»t, Vu Duy Thiá»n có thá» hiá»u Äược cảm thụ của Lê Khải Liá»t và o lúc nà y, dùng sức nắm lấy tay của Äá»i phÆ°Æ¡ng, hắn cảm giác Äược ÄỠấm trong tay Äang dâng cao, vì váºy lại cà ng siết chặt hÆ¡n, âLiá»t, chuyá»n nà y sẽ không thay Äá»i bất cứ Äiá»u gì.â Hắn cam Äoan.
Lê Khải Liá»t biết tâm tình của Vu Duy Thiá»n cÅ©ng rất phức tạp, nhÆ°ng tình hình hiá»n tại không cho phép hắn và Vu Duy Thiá»n suy nghÄ© nhiá»u, Amy Lee nếu là con cháu của Vu Duy Thiá»n thì Kula Ha xem nhÆ° Äã bắt Äược nhược Äiá»m của bá»n há».
âPhấn khÃch, tháºt sá»± phấn khÃch, hiá»n tại ta nên chúc mừng cả nhà các ngÆ°Æ¡i Äoà n tụ? Mạng của tên nhóc nà y xem ra lại Äáng giá, là m sao bây giá»? Các ngÆ°Æ¡i nên nghe lá»i ta, thay ta Äem thứ kia vá» Äây!â Cảm thấy ná»i dung nói chuyá»n của bá»n há» vượt quá sức tÆ°á»ng tượng, nhÆ°ng Kula Ha là ngÆ°Æ¡i thá»±c tế, thứ á» trÆ°á»c mặt rất có sức hấp dẫn Äá»i vá»i hắn.
Bắt lấy Amy Lee, chá»a há»ng súng và o thái dÆ°Æ¡ng của hắn, Kula Ha xem nhÆ° Äã nắm chắc phần thắng.
âBụm miá»ng lại!â Từ sau lÆ°ng của Kula Ha chợt truyá»n Äến má»t tiếng hô to, Vu Duy Thiá»n và Lê Khải Liá»t dÆ°á»ng nhÆ° Äã sá»m chuẩn bá», cả hai Äá»ng loạt nằm xuá»ng, má»t cái chai từ sau lÆ°ng Kula Ha Äược ném và o, nÆ¡i Äó là cá»a sá», có ngÆ°á»i Äang leo lên vách tÆ°á»ng.
Có rất nhiá»u cái chai Äược ném ra, khà gas láºp tức lan tá»a dà y Äặc trong không khÃ.
âLà lá»±u Äạn cay! Chạy! Chúng ta bá» FBI bao vây! Äại caââ Thân tÃn của Kula Ha nheo mắt, không ngừng ho khan.
Reid dẫn ngÆ°á»i Äến trợ giúp, Äá»i Äặc nhiá»m Äá»u mặc Äá» Äen, trang bá» vÅ© khÃ, Äầu Äá»i mặt nạ phòng Äá»c, cầm súng tiến và o, cục diá»n láºp tức Äược xoay chuyá»n.
âVì sao không sá»m ra tay má»t chút! NgÆ°Æ¡i tá»i quá muá»n!â Giá»ng Äiá»u của Lê Khải Liá»t không tá»t, tiếp nháºn mặt nạ phòng Äá»c, Vu Duy Thiá»n nhìn thấy Amy Lee Äược cứu ra thà nh công, sau khi Äá»i và o mặt nạ thì láºp tức nắm lấy cánh tay của Lê Khải Liá»t, âÄi ra ngoà i hẳn nói sau.â
Reid hạ lá»nh bắt ngÆ°á»i, nhìn bóng dáng của bá»n há» rá»i trả lá»i, âTa Äã mau chóng chạy Äến, các ngÆ°Æ¡i chẳng há» cung cấp Äá»a chá» cụ thá».â
Nếu không bám theo GPS trên xe, tìm Äược chiếc Lamborghini Äáºu tùy tiá»n bên ven ÄÆ°á»ng thì e rằng bá»n há» vẫn chÆ°a tìm thấy nÆ¡i quá»· quái nà y.
â¦â¦â¦â¦â¦.
P/S: =)) =)) lần nà y là nguyên hủ dấm to luôn