Sống Lại, Độc Đế Đuổi Thê

Chương 42



“Mục đích tỷ võ của các ngươi nói cho cùng chính là tranh đoạt một nữ nhân,” Tô Y Nhân kêu to lên, “Thật nhàm chán, các ngươi tại sao không hỏi một chút ý tứ của tỷ tỷ ta, các ngươi có quyền gì quyết định tương lai tỷ tỷ ta,”

Nàng chỉ Chiến Thiên Cương nói, “Quỷ hẳn thuộc về vật loại chí âm đi, ngươi đến gần tỷ tỷ ta rõ ràng chính là muốn đem nàng hại chết, đem nàng cũng thay đổi thành quỷ, dễ cùng ngươi làm một đôi vợ chồng quỷ,”

“Kiếp trước kiếp này kiếp sau, sinh tử luân hồi loại chuyện như vậy ngay cả chư vị tiên quân tiên tôn trên đại lục cũng còn không cách nào xem thấu, ngươi dựa vào cái gì nói tỷ tỷ ta là thê tử kiếp trước củangươi, coi như tỷ tỷ ta là thê tử kiếp trước của ngươi, nàng đã luân hồi chuyển thế thành một người khác, ngươi cần gì phải phá hư cuộc sống hạnh phúc bây giờcủa nàng? Ngươi nếu thật yêu nàng, liền chúc phúc cho nàng!”

Ánh mắt hiện lên ánh sáng u lục nhìn chằm chằm Tô Y Nhân, Chiến Thiên Cương giận dữ nói, “Ngươi không phải là nam nhân, ngươi không phải là ta, làm sao ngươi biết tâm tình của ta? Ta ở trong thời gian khá dài tuyệt vọng chờ đợi, ý niệm duy nhất để cho ta còn có thể tiếp tục tồn tại thế gian là:thê tử của ta nhất định sẽ luân hồi chuyển thế, nhất định sẽ trở lại bên cạnh ta. Ta muốn cố gắng hấp thu thiên địa linh khí, để cho mình trở nên mạnh mẽ, có năng lực bảo vệ nàng, không hề để cho bất luận kẻ nào tổn thương nữa. Ta chờ một đêm lại một đêm, nàng rốt cục xuất hiện.”

“Ta ẩn vào trong mộng của nàng, chế tạo ra cảnh tượng đối với chúng ta tới nói cũng có ý nghĩa khắc sâu. Quả nhiên, nàng bật thốt lên gọi ta Thiên Cương ca ca, giống như kiếp trước nàng gọi ta như vậy.”

Hắn thâm tình nhìn về Tô Khả Nhi, “Tuyết nhi, ngươi đã từng thề, coi như ta chết trận sa trường ngươi cũng sẽ một mực chờ ta, chờ kiếp sau ta nghênh cưới kiếp sau của ngươi.”

Tuyết nhi, ngày kế ta sẽ phải ứng chinh nhập ngũ, có lẽ lần đi này vĩnh viễn không hề trở lại nữa. Thiên Tường một mực yên lặng coi chừng ngươi. Ngươi chờ ta ba năm, không, năm năm, nếu như khi đó ta còn chưa có trở về, hắn còn coi chừng ngươi, ngươi gả cho hắn đi, hắn sẽ là trượng phu tốt.

Không, Thiên Cương ca ca, ta đã là người của ngươi, sống là người của ngươi chết là quỷ của ngươi. Ta sẽ một mực chờ ngươi, kiếp này đợi không được sẽ tiếp tục chờ kiếp sau, cho đến ngươi đem ta cưới vào nhà của ngươi!

Trong đầu bỗng nhiên vang lên đối thoại ưu thương của một đôi tình lữ trước lúc ly biệt, ánh mắt phảng phất thấy thiếu nữ thô bố áo xanh ỷ tại trong ngực nam tử thô bố cao lớn thâm tình thề.

“Không, Thiên Cương ca ca, Tuyết nhi vĩnh viễn đều là người của ngươi, Tuyết nhi sẽ một mực chờ ngươi, kiếp này đợi không được kiếp sau tiếp tục chờ, cho đến đợi đến ngươi thì ngưng.” Tô Khả Nhi lệ rơi đầy mặt lẩm bẩm mê sảng, hoảng hoảng hốt hốt hướng Chiến Thiên Cương đi tới.

“Tỷ tỷ, Tô Khả Nhi tỷ tỷ!” Tô Y Nhân thấy vậy, vội vàng đem nàng kéo trở về, kéo đến phía sau mình. Tình kiếp trước duyên kiếp này, chẳng lẽ nửa điểm cơ hội cùng điều kiện để tỷ tỷ tránh ra Mộng quỷ đều không tồn tại?

“Tuyết nhi, ta cũng biết ngươi sẽ tuân thủ lời thề, cho nên ta ở chỗ này một mực chờ kiếp sau của ngươi.” Chiến Thiên Cương mừng rỡ như điên, cầm đao sải bước đi tới.

Pháp kiếm có ngọn lửa nhảy lên đột nhiên ngăn trở lộ tuyến đi tới của Chiến Thiên Cương, Kỷ Xuân Dương chủ nhân pháp kiếm cau mày cả giận nói, “Ngọc nhi không phải là Tuyết nhi, nàng chẳng qua là bị ngươi mê tâm khiếu!” Lần đầu tiên hắn vì số mạng rối ren của vợ Ngọc nhi cảm thấy nhức đầu muốn rách.

Sư phụ Ngọc nhi là ngụy quân tử, Ngọc nhi thật vất vả chạy trốn, rồi lại gặp phải tà đạo tiên quân thải bổ, bây giờ lại bị quỷ tướng quân thâm tình dây dưa tới. Hai vị trước hắn chỉ có phẫn hận cùng bất đắc dĩ, đối mặt một vị trước mắt này, tim của hắn ê ẩm, vì tình yêu thê lương của quỷ tướng quân cùng Ngọc nhi kiếp trước mà chua xót, cũng vì Ngọc nhi lưu lại trí nhớ kiếp trước, đối với quỷ tướng quân từ từ sinh ra tình cảm hiện lên chua.

“Tránh ra!” Chiến Thiên Cương mặt ghen tỵ nói, “Tuyết nhi là của ta, nàng là thê tử của ta!”

Làm nam nhân, hắn há có thể không biết trong lòng Kỷ Xuân Dương giờ phút này? Kỷ Xuân Dương vô cùng ngại Tuyết nhi nhớ lại trí nhớ của kiếp trước, nhưng không biết hắn điên cuồng đố kỵ hắn có thực thể có thể ôm Tuyết nhi.

“Xin lỗi, ta sẽ không để cho ngươi.” Kỷ Xuân Dương ngăn chặn tâm tình mình lạnh lùng hỏi, “Nàng bây giờ là thê tử của ta, mà quỷ là không thể cùng người ở cùng nhau.”

“Thiên Cương ca ca, ngươi bỏ qua cho ta có được hay không? Ta đã không còn là Tuyết nhi muội muội của ngươi, ta là Tô Khả Nhi, ta là Ngọc nhi muội muội của Xuân Dương ca ca.”

Thấy bọn họ không ai chịu nhường ai, bị Tô Y Nhân làm cho tỉnh lại Tô Khả Nhi xóa đi nước mắt trên mặt, khổ khổ khuyên, “Ta có cuộc sống của mình, cầu xin ngươi không muốn can thiệp kiếp này của ta. Nếu như ta có kiếp sau, ngươi ở lúc ta chưa gả tìm được ta, để cho ta nhớ lại tình cảm đã qua. Khi đó, dù ngươi còn là quỷ, ta cũng sẽ cùng ngươi ở cùng nhau!”

Ở trong xuân mộng tương tư triền miên đó, nàng nhìn thấy khuôn mặt kiên nghị làm nàng đau lòngcủa hắn, cảm nhận được hắn thâm tình dứt khoát chờ đợi, trong lòng không khỏi dâng lên kích động cùng mừng như điên, như chim yến nhào vào trong lồng ngực rắn chắc cao lớn của hắn, thâm tình gọi hắn Thiên Cương ca ca, chủ động đón nhận hắn, đắm chìm trong hoan ái triền miên của hắn.

Nếu như hắn không có lợi dụng khống chế pháp thuật trong mộng lừa gạt nàng, Tuyết nhi có thể thật sự là nàng kiếp trước. Thế nhưng có thể như thế nào? Kiếp trước đã qua, nàng đã là Ngũ Thiếu phu nhân của Kỷ gia. Nàng sâu yêu Dương ca của nàng, nàng không thể nào thật phản bội Dương ca cùng hắn tư thông.

“Chiến Thiên Cương tướng quân, tỷ tỷ ta đã làm ra lựa chọn, mời ngươi bỏ qua cho nàng.” Tô Y Nhân cao giọng nói, thật lòng hy vọng Cuồng chiến tướng quân buông tha cho người đã có vợ có chồng, chờ đợi kiếp sau thứ haicủa Tuyết nhi.

“Kiếp sau ngươi?”

Ánh mắt tang thương ngưng mắt nhìn Tô Khả Nhi, Chiến Thiên Cương mặt mũi khổ sở nói, “Kể từ làm quỷ, ta mới biết, cũng không phải là mỗi một người sau khi chết đều có kiếp sau, kiếp sau cơ hồ đều không nhớ kiếp trước nữa, ngươi xác định ngươi sẽ có kiếp sau thứ hai? Ngươi đều không yêu ta nữa, kiếp sau ngươi sẽ?”

Đại đao máu đỏ trong tay thoáng một cái, hắn lạnh lùng nói, “Ta không cần tiếp tục làm quỷ ở trong tịch mịch chờ đợi! Tuyết nhi, theo ta có được hay không, ta có năng lực để cho ngươi trở thành quỷ không sống không chết, ta có năng lực chế tạo một mộng cảnh, để cho ngươi vĩnh viễn sống ở bên bờ suối lần đầu tiên chúng ta hoan ái.”

“Ngươi thật là muốn hại chết nàng!” Kỷ Xuân Dương tức giận quát, “Quỷ quả nhiên sẽ tiêu mất hiền lành vào thời điểm làm người!”

“Ta cho dù chết, ngươi cũng đừng mơ tưởng hại đến Ngọc nhi!” Cổ tay hắn run lên, kiếm hoa đầy ánh lửa nhất thời xuất hiện ở giữa hắn và Chiến Thiên Cương.

“Không muốn, ta không muốn các ngươi tranh đấu vì ta.”

Tô Khả Nhi bắt lại cánh tay cầm kiếm của Kỷ Xuân Dương, nhìn Chiến Thiên Cương nước mắt mơ hồ nói, “Thiên Cương ca ca, duyên phận giữa chúng ta ngay từ lúc kiếp trước liền kết thúc, Ngọc nhi thuộc về Dương ca. Nếu như ta thật là Tuyết nhi, ngươi coi như ta là kẻ bạc tình, cô phụ ngươi thâm tình ưu ái.”

Tô Y Nhân cảm ứng không ra thực lực Chiến Thiên Cương, nhưng tu vi Kỷ Xuân Dương chỉ so với tỷ muội các nàng hơi kém một chút, nàng đoán Kỷ Xuân Dương không phải là đối thủ Chiến Thiên Cương, lập tức đứng ở bên người Kỷ Xuân Dương, giương kiếm nói, “Cuồng chiến tướng quân, ta rất đồng tình ngươi, nhưng ta tuyệt đối không cho phép ngươi tổn hại đến tỷ tỷ của ta, phá hư hạnh phúc của nàng.” Vừa nói, bắt đầu từ bên trong lan ngọc bài mực xanh biếc lôi pháp khí ra ngoài.

Trâm cài tóc hoa maimị hoặc, khuyên tai bằng linh thạch chống lửa, còn có bích ngọc thủ trạc có thể tự động ngưng tụ linh khí cho người đeo nó hấp thu sử dụng đã sớm thành đồ trang sức đeo tay không rời thân của nàng, nàng chỉ móc ra một khối ngọc phù có thể buông thả pháp thuật thuấn di, một cây trâm có thể buông thả ra phượng hoàng, một chuông đồng lắc đứng lên sẽ để cho đầu người ngất não trướng.

Thuấn di ngọc phù, đây là Âm Ngọc Phong ngay từ đầu liền nhét vào trong lan ngọc bài mực xanh biếc. Thuấn di ngọc phù nếu là lấy Âm Ngọc Phong làm địa điểm thuấn di, vậy thì thảm, trả về.

Nhéo một cái phượng hoàng trâm, nàng không chút do dự nhét vào trong tay của Tô Khả Nhi. Theo Đông di nương Hoa mẫu đơn tiên nói phượng hoàng trâm là dùng xương ở trong tro bụi sau khi phượng hoàng niết bàn thất bại lưu lại, có thể cho gọi ra phượng hoàng, khạc ra ngọn lửa ngập trời.

Nàng cầm chuông đồng đang nhắm ngay Chiến Thiên Cương, làm bộ muốn lắc vang. Chuông đồng chính là đãng hồn linh, chẳng qua không phải là thân thể nguyên chủ từ Tô Khả Nhi nơi đó lừa gạt tới, là Âm Ngọc Phong ngay từ đầu để lại ở trong lan ngọc bài mực xanh biếc. Đây là một pháp bảo để cho những người tu vi không đủ cao khác, phi nhân ở tại chỗ bị choáng váng đầu ngoại trừ người sử dụng, không phải cực bất đắc dĩ dường như cũng không tiện dùng. Bởi vì quỷ chỉ có một, mà người sống trừ nàng không bị ảnh hưởng còn có Tô Khả Nhi cùng Kỷ Xuân Dương.

Một cuộc giao chiến vừa chạm vào lập tức phát!

“Không muốn, các ngươi không muốn đánh!” Tô Khả Nhi thất thanh khóc rống, “Ta van cầu các ngươi không muốn đánh.”

Nàng lo lắng chiến tướng từ sa trường Chiến Thiên Cương biến thành quỷ tướng quân tổn thương Kỷ Xuân Dương, giống nhau cũng lo lắng Kỷ Xuân Dương ngộ nhỡ làm thương tổn Chiến Thiên Cương. Quỷ là người lúc chết mang chấp niệm sinh ra, tu hành cực kỳ chật vật, ngay mặt giao tranh, ngay cả nhị phẩm tu sĩ cũng có thể rất dễ dàng giết chết một trăm nămquỷ.

“Tuyết nhi, trừ khi ngươi đồng ý cùng ta chung một chỗ.” Chiến Thiên Cương ánh mắt sắc bén quét về phía Kỷ Xuân Dương, “Ta không có thân thể chân chính, ta chỉ có thể ở ban đêm ngưng tụ ra hình thể hư ảo, ta chỉ có thể tồn tại trong mộng Tuyết nhi.”

Tô Y Nhân thật nhanh chuyển động đầu óc, ý tứ của hắn chẳng lẽ là, hắn thỏa hiệp, muốn cùng Tô Khả Nhi làm một đôi vợ chồng trong mộng?

Hắn đây là đàm phán?

Kỷ Xuân Dương không dám tin nhìn Chiến Thiên Cương, Cuồng chiến tướng quân trước của tiền triều, chẳng lẽ làm quỷ, hắn ngay cả lòng độc chiếm của nam nhân cùng lòng đố kỵ cũng yếu bớt?

“Ta không có lựa chọn nào khác. Ta không có lòng tin đợi đến Tuyết nhi lần thứ hai chuyển sinh, càng không có nắm chặt ở trước khi nàng có người thương tìm được nàng. Ta là quỷ, ta chỉ là một quỷ.”

Chiến Thiên Cương gương mặt tuấn tú kiên nghị lộ ra một tia bi thương cùng tuyệt vọng, “Để cho ta ở trong mộng của nàng có Tuyết nhi có được hay không? Có lẽ, chờ ta thỏa mãn tâm nguyện của ta sau, ta sẽ vĩnh viễn biến mất.”

Quỷ bởi vì chấp niệm tồn tại hậu thế, khi tâm nguyện lúc còn sống hoàn thành sẽ biến mất hoặc là đi vào luân hồi. Một phần quỷ có thể cảm ứng thiên địa linh khí, tiến hành tu chân. Quỷ bước vào “Tiên” cấp thậm chí có thể sẽ lợi dụng thiên địa linh khí tạo nên một thật thể, từ nay thoát khỏi âm u ban đêm, đường đường chính chính đi lại dưới ánh mặt trời. Chẳng qua, so với vạn linh chi có dáng dấp người, quỷ tu chân cùng lên cấp càng khó hơn. Rất nhiều quỷ bản năng muốn tồn tại thế gian, bản năng đối với “sống” khát vọng, sẽ đi đường tắt —— hấp thu linh khí trên thân người tăng cường tự thân tu vi, cho nên quỷ cùng tà ma tinh quái hấp thu máu tươi linh khí của người một dạng, trở thành đối tượng săn giếtcủa chính phái tu sĩ.

Kỷ Xuân Dương do dự. Hắn có thể không quan tâm thân thể Ngọc nhi bị nhiều nam nhân xâm phạm qua, nhưng hắn không thể không ngại tình yêu của Ngọc nhi đối với hắn không trung thành.

“Ô ô ô ô ……” Tô Khả Nhi che mặt thấp giọng khóc thút thít. Nàng tin chắc mình chỉ thích phu quân Dương ca một người, nhưng nàng bây giờ thật không bỏ được Thiên Cương ca ca thương tâm tuyệt vọng.

“Tỷ tỷ, bây giờ trong lòng ngươi yêu người nào?” Tô Y Nhân ôm tỷ tỷ đang bi thương hỏi, một là người yêu kiếp trước thâm tình khó quên, đến nhún nhường kỳ cầu, một là phu quân kiếp này thâm tình không hối hận lại hiền lành, nàng tin tưởng mình ở vào chỗ tỷ tỷ cũng không cách nào làm ra lựa chọn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.